Phế Thê Trùng Sinh
Chương 140: Xấu hổ xấu hổ xấu hổ
Nơi xảy ra chuyện là một hiệu thuốc, người ở bên trong xem bệnh đều bị sợ tới mức chạy ra, hiệu thuốc truyền ra tiếng hô thịnh nộ: “Ba Sắc. Tên vương bát đản, ta muốn làm thịt ngươi.”
Đây là âm thanh của Ô Hạ. Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực nhìn nhau, Ba Sắc? Ba Sắc cũng ở chỗ này? Hắn không phải mới vừa vào thành sao? Sao cũng tới chợ đen?
Chỉ thấy ba nam nhân mang theo mũ có rèm che chở một nam tử không mặc quần, áo trước người cũng rộng mở chạy ra, chung quanh cô nương nhìn thấy thân thể trần truồng của nam nhân, sôi nổi phát ra tiếng thét chói tai.
Ô Nhược còn chưa nhìn rõ ràng tình huống như thế nao, trước mắt đột nhiên tối sầm, bị Hắc Tuyển Dực bưng kín hai mắt.
“……”
“Tứ thúc, người kia cũng có tiểu đản đản.” Bị Hắc Tuyển Đường ôm đi tới Đản Đản nhìn thấy thân dưới của nam tử, cười khanh khách.
“Đản Đản, con không thể xem cái này, sẽ đau mắt hột.” Ô Hi vội vàng che mắt Đản Đản.
“Ngươi một cô nương chưa lấy chồng cũng không thể xem cái này.” Hắc Tuyển Đường nhanh chóng che hai mắt Ô Hi.
Ô Hi: “……”
Ba Sắc vội vàng mặc quần, cả giận nói: “Ô Hạ, ngươi đủ rồi, ngươi từ nam bộ vẫn luôn đuổi giết đến chợ đen, cần thiết nghiêm túc như vậy sao? Hay là ngươi muốn ta chịu trách nhiệm? Ta nói cho ngươi, không có khả năng, ta sẽ không muốn ngươi.”
“Ngươi con mẹ nó phóng rắm, ta hiện tại chỉ nghĩ làm thịt ngươi cho hả giận.”
Ô Hạ khế ước hai chỉ thú linh, công kích thủ hạ Ba Sắc.
“Ô Hạ?” Ô Hi kinh ngạc nói: “Người nọ là Ô Hạ? A, ta nhớ ra rồi, người vừa đâm phải nhị ca chính là Ô Hạ, khó trách thanh âm quen tai như vậy, hắn sao lại ở chỗ này?”
Ô Nhược nhìn không tới phát sinh chuyện gì, liền đối Hắc Tuyển Dực hỏi: “Hiện tại là tình huống như thế nào?”
“Chợ đen vệ binh tới.” Hắc Tuyển Dực buông ra tay.
Ô Nhược liền nhìn đến mười mấy vệ binh tuần tra vội vàng chạy tới: “Nơi này phát sinh chuyện gì?”
Ba Sắc chạy nhanh chỉ vào Ô Hạ nói: “Vệ binh đại nhân, người này làm trái quy củ chợ đen, mau đem hắn bắt lại.”
“Ba Sắc, tên khốn.” Ô Hạ tức giận cầm kiếm.
Dẫn đầu vệ binh nhìn Ba Sắc, lại nhìn Ô Hạ: “Tất cả đều mang về.”
“Dạ.”
Tuần tra vệ binh linh giai cao hơn Ô Hạ, một chút đã thu phục được thú linh của hắn, lại đem Ô Hạ bắt lại.
Ba Sắc bọn họ cũng bị vệ binh bắt: “Người gây rối không phải bọn ta, vì sao lại bắt cả bọn ta?”
Tuần tra vệ binh nói: “Chờ trở về lúc sau, điều tra rõ, các ngươi nếu không có tội, tự nhiên sẽ thả các ngươi.”
Cứ như vậy, bọn Ba Sắc cùng Ô Hạ bị áp ra khỏi hiệu thuốc, bỗng nhiên, dẫn đầu vệ binh đứng thẳng thân mình, cung kính hành lễ với một nam tử tuổi trẻ: “Tổng quản.”
Tuổi trẻ nam tử nhàn nhạt mà liếc mắt nhìn hắn, bước chân không ngừng tiếp tục đi phía trước.
Ô Nhược định nhãn, đáy mắt hiện lên kinh ngạc, vội hạ giọng nói với Hắc Tuyển Dực hỏi: “Người kia không phải thay ông ngoại đưa hạ lễ sao?”
Hắc Tuyển Dực cũng chú ý tới diện mạo đối phương: “Ừ.”
Ô Nhược nghi hoặc: “Hắn sao lại ở chỗ này? Hơn nữa lại là tổng quản, chẳng lẽ ông ngoại cũng ở chỗ này?”
Hắc Tuyển Dực hơi chau mày: “Lúc ấy hắn đưa hạ lễ tới, chỉ nói là ông ngoại phái tới, lại không có nói là người của ông ngoại, có lẽ hắn chỉ là được ông ngoại gửi gắm mà thôi.”
“Cũng đúng.”
“Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng ông ngoại cũng ở chỗ này.”
Ô Nhược: “……”
Cho dù ông ngoại hiện tại có mặt ở đây thì bọn họ cũng không thể nhận nhau.
Hắc Tuyển Dực kéo tay cậu: “Chúng ta ở đây chỉ có thể nắm bắt thời gian trước khi trời tối, nhìn xem có cái gì muốn mua”
“Ừm.” Ô Nhược nhìn hiệu thuốc trước mặt, cười nói: “Huynh nói Ba Sắc tới nơi này có phải tìm y sư kiểm tra hạ thân của hắn hay không?”
Xem tình huống vừa rồi là tám chín phần mười.
Chắc vậy, ta nghe nói y sư ở chợ đen y thuật rất cao minh, chuyện trị những nghi nan tạp chứng”
“Xem ra nơi đó của hắn bị thương không nhẹ a.”
Hắc Tuyển Dực xoa bóp tay cậu, tỏ vẻ không thích cậu nói thêm về chuyện tư mật của nam nhân khác.
Ô Nhược cười lớn hơn.
Hắc Tín cùng Hắc Càn có đồ muốn bán, liền đi phòng đấu giá.
Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực liền ở trên phố khắp nơi đi dạo, thấy đồ chơi vui, đồ ăn ngon, hoặc những vật chưa thấy bao giờ đều mua về.
Không lâu sau Hắc Càn chạy lại, bên tai Hắc Tuyển Dực nói nhỏ, “Chủ tử, thuộc hạ nghe nói chợ đen sẽ bán đấu giá hai viên cực phẩm đan dược thần linh đan”
Trong tình huống bình thường, phòng đấu giá chợ đen sẽ không lộ vật phẩm, mục đích là cho những thuật sư bình thường có thể có cơ hội lấy được vật khó tìm.
Hắc Tuyển Dực hỏi: “Tin tức chuẩn xác sao?”
“Mọi người đều đang nói về chuyện này, thuộc hạ đã lén hỏi chủ quản của chợ đen, hắn chỉ cười, không thừa nhận cũng chẵng phủ nhận, nên thuộc hạ thấy chuyện này chắc là thật”.
“Đấu giá khi nào bắt đầu?”
“Nửa canh giờ sau.”
“được, chúng ta đợi lát nữa đến đó, ngươi lại hỏi thăm hỏi hội đấu giá có cái gì đáng mua”
“Dạ.”
Ô Nhược sau khi Hắc Càn rời đi hỏi: “Huynh muốn mua cực phẩm thần linh đan?”
“Đúng, cho đệ dùng để đề cao linh giai.”
Ô Nhược vô cùng vui vẻ, Hắc Tuyển Dực chuyện gì cũng nghĩ cho cậu: “nhưng, thứ này hẳn là rất quý.”
Đi theo phía sau Hắc Tuyển Đường cười nói: “Đại tẩu, ngươi yên tâm, chúng ta mang đến rất nhiều ngân phiếu, hơn nữa, đại ca để Hắc Tín bán những hàng hóa đó, tuyệt đối có thể làm đại ca đại kiếm một số tiền.”
“Chúng ta vẫn là không nên mua nhiều đồ vật như vậy, để tránh đợi lát nữa bạc không đủ tiêu”.
Hắc Tuyển Dực gật đầu đồng ý.
Đợi lát nữa nhất định sẽ có rất nhiều người đoạt cực phẩm thần linh đan, cần lưu trữ bạc dự phòng.
Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực bọn họ đi dạo một vòng, mới đi đến phòng đấu giá.
Phòng đấu giá rất đơn sơ, ở một khoảng đất trống, dùng vải bố trắng vây lại một cái vòng lớn, bên trong dựng một khán đài đấu giá, người muốn vào trong chỉ cần giao năm lượng bạc là có thể vào, bên trong không có sương phòng, cũng không có nhã tọa, mặt sau không cho người thấy nên trước khán đài bày ghế dựa rất tùy tiện, ai tới trước thì cướp được ghế ngồi.
Lúc bọn cậu đến nơi thì thời gian tương đối trễ, chỉ có thể đứng nhìn từ xa.
Vật đấu giá đầu tiên là một con sủng vật vừa giống thỏ, vừa giống mèo, Ô Hi nhìn thấy thì hai mắt tỏa sáng, nhưng khi nghe thấy giá là năm vạn lượng bạc thì cả người đều héo.
Ô Nhược đến đây cuãng định là sẽ mua cho muội muội một con sủng vật, nhưng cuối buổi đấu giá có khả năng sẽ xuất hiện cực phẩm thần linh đan, nên cậu caand phải giữ lại bạc để dự phòng.
Hơn nữa, cơ hội khó được, không phải lúc nào cũng có thể gặp được, cho nên, chỉ có thể chờ sau này có cơ hội lại mua cho nàng một con hoặc là bắt một con sủng vật cho nàng.
Trên hội đấu giá vật phẩm hiếm lạ cổ quái, có bán yêu thú, cũng bán nô lệ Ma tộc, còn có những tài liệu hiếm thấy.
Ô Nhược nhìn trúng hai dược liệu quý báu hiếm thấy, nhưng chỉ có thể nhịn đau để người khác lấy được.
Sau một canh giờ, cực phẩm thần linh đan cuối cùng cũng được đưa ra, tức khắc, toàn bộ hội trường trở nên náo nhiệt rầm rầm, vô cùng kích động, mọi người ngo ngoe rục rịch, mà người trong túi có bạc, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng, dáng vẻ nhất định phải được.
“Mọi người hẳn là biết cực phẩm thần linh đan là đan dược đề cao linh giai, ta đây không cần giải thích công dụng, mà lần này bán đấu giá cực phẩm thần linh đan tổng cộng có hai viên, cơ hội rất khó được, có lẽ hai mươi năm cũng chưa chắc có thể gặp được một lần, mọi người ngàn vạn không cần bỏ qua, nhưng là……”
Người bán đấu giá, vừa đổi giọng, tâm của mọi người trong khán đài đều hồi hộp chờ: “Lúc này đây cực phẩm thần linh đan cũng không tính toán tách ra bán đấu giá, nếu muốn mua mọi người chỉ có thể mua cả hai viên, cho nên, giá quy định là một trăm vạn lượng bạc, mỗi lần kêu không thể thấp hơn một vạn lượng.”
Mọi người vừa nghe, người không có tiền chỉ có thể nhìn với ánh mắt thèm thuồng, người có tiền thì vội vàng lấy tiền ra đếm, xem có thể lấy được vật phẩm không.
“Một trăm hai mươi vạn……” Ô Hi lần đầu nhìn thấy trường hợp loại này, khiếp sợ há to miệng: “Một viên đan dược mà thôi, sao lại bán đắt như vậy? viên dượi này có thể tăng được bao nhiêu giai linh lực.?”
Ô Nhược đã từng dùng qua nói: “Nếu nhất giai thuật sư ăn thần linh đan, có thể trực tiếp lên tới tam giai, nếu là ngũ giai thuật sư, có thể trực tiếp thăng lục giai.”
“Người trẻ tuổi, nghe ngươi nói, giống như đã từng dùng qua vài viên thần linh đan ».
Người bên cạnh nghe được Ô Nhược nói, cười trêu ghẹo cậu: “Ta nghe hai viên thần linh đan là chủ nhân chợ đen riêng lấy ra bán đấu giá, từ khi có chợ đen tới nay, vẫn là lần đầu thấy chủ chợ lấy vật như vậy ra bán đấu, giá hơn nữa, này vừa ra tay chính là hai viên cực phẩm linh thần đan, xem ra chủ nhân của chợ này có rất nhiều vật phẩm mà chúng ta chưa từng thấy qua »
Ô Nhược tò mò hỏi: “Tiền bối có biết thân phận chủ nhân chợ đen?”
Người nọ lắc lắc đầu: “Không biết, không có người rõ ràng thân phận hay lai lịch của hắn, cũng không biết hắn tên gọi là gì, người tới chợ đen đều xưng hô hắn Thị Chủ, mặt khác hoàn toàn không biết gì cả, hắn ít khi xuất hiện ở chợ đen, một năm chưa chắc có thể nhìn thấy hắn một lần, liền tính xuất hiện ở chúng ta trước mặt, hắn cũng là mang theo mặt nạ, căn bản nhìn không tới dung mạo, ngày thường, đều là lục tổng quản ra mặt.”
“Lục tổng quản? Có phải người nam nhân có diện mạo thật bình thường kia?”
“Đúng vậy, chính là hắn, ngươi đừng nhìn hắn tuổi trẻ, hắn chính là cửu giai thuật sư, không có mấy người có thể trêu trọc đến hắn.”
Ô Nhược: “……”
Lợi hại như vậy.
Ô Nhược trộm hỏi Hắc Tuyển Dực: “Huynh biết thân phận chủ nhân chợ đen sao?”
Hắc Tuyển Dực lắc đầu.
“150 vạn lượng.” Có người bắt đầu kêu giá, nhắc tới liền đề ra 50 vạn lượng, làm cho nhiều người có tính toán đầu hàng, người kêu đắc ý, xem ra không có người cùng hắn đoạt đi cực phẩm thần linh đan.
Tiếp theo, có người hô: “Hai trăm vạn lượng.”
Người kêu trước đó sắc mặt đổi đổi
Ô Hi trừng lớn đôi mắt, không đến nửa nén hương liền hai trăm vạn lượng.
“300 vạn lượng.”
“400 vạn lượng.”
“……”
“Một ngàn vạn lượng.”
Vừa kêu, lập tức liền có vài người đánh mất í niệm cậy mạnh, không ai lại giám kêu giá, nếu là kêu sau đó lại mua không nổi, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, có lẽ về sau không thể đến được chợ đen.
Ô Nhược yên lặng mà nhìn về phía Hắc Tuyển Dực: “Bạc đủ sao?”
Hắc Tuyển Dực đơn giản hữu lực nói: “Đủ.”
Ô Nhược: “……”
Cậu còn nói muốn nuôi người ta, chính là, hai viên đan dược liền mất một ngàn hai trở lên, cậu khi nào mới có thể kiếm về ngàn vạn lượng bạc,
Xem ra cậu về sau phải nỗ lực luyện đan mới được, bởi vì phu quân tiêu tiền quá nhiều.
Hắc Tuyển Dực cho rằng cậu lo lắng mua không được đan dược, ra tiếng an ủi: “Yên tâm, ta sẽ mua được.”
Ô Nhược nói: “Ta chỉ là nghĩ đến về sau muốn nỗ lực kiếm tiền mới được, bằng không, thật đúng là nuôi không nổi huynh.”
Hắc Tuyển Dực nghe được lời này trong lòng vui vẻ, phì cười không được, đành cười khẽ ra tiếng.
Ô Nhược nhanh chóng đem đầu tiến đến trước mặt hắn, muốn thấy rõ ràng hắn tươi cười.
Hắc Tuyển Dực trực tiếp đem người ôm vào lòng, cách màn che, hôn lên môi cậu Hắc Tuyển Đường ho nhẹ một tiếng: “Đại ca, đại tẩu, chú ý trường hợp.”
Đản Đản cười nhìn bọn họ: “Phụ thân, cha, xấu hổ xấu hổ xấu hổ.”
Ô Hi đỏ bừng hai má nghẹn cười, nhìn đến nhị ca cùng phu quân ân ái như vậy, trong lòng vừa vui lại hâm mộ, hy vọng về sau mình cũng có thể tìm cái có thể tìm được trượng phu thương mình.
Ô Nhược gương mặt có chút nóng lên, nếu không có màn che, thì không có mặt mũi đi gặp người.
Hắc Tuyển Dực nhìn về phía phía sau Hắc Càn.
Hắc Càn hiểu ý, giơ tay kêu lên: “3000 vạn.”
Mọi người kinh hô.
Giá cả một chút liền lên gấp ba, nếu không phải người của cải hùng hậu, căn bản là ra không nổi cái giá này.
Tiền bối lúc trước nói chuyện với Ô Nhược, nhìn bọn họ hâm mộ.
Ô Hi trừng lớn đôi mắt nhìn về phía Hắc Càn.
Nhân viên của sân đấu giá kích động nói: “Hai viên đan dược giá cả đã được tăng thêm hai ngàn vạn lượng, còn có người ra giá cao hơn hay không.?”
Trong sân ầm ầm vang lên, nhưng không ai kêu giá, người ra giá trước đó tức giận bừng bừng, trừng mắt về phía bọn họ.
“3000 vạn, lần đầu tiên.”
Người chủ trì nhìn mọi người, thấy không còn ai giơ tay, lại lần nữa kêu lên: “3000 vạn, lần thứ hai, còn có người ra giá hay không, nếu là không có người, kia……”
Lời nói còn chưa dứt, đột nhiên có người lao tới đài đấu giá, tốc độc cực nhanh, như một trận gió, nhanh đến mức làm tất cả vệ binh xung quanh cũng không phản ứng kịp.
Bóng người đoạt đi vật phẩm trên tay người chủ trì, sau đó bỏ chạy.
Mọi người kêu sợ hãi: “Có người đoạt hàng đấu giá.”
Vệ binh nhanh vây công, những người khác vội vàng trốn đến một bên.
Nhân viên hậu trường hô to: “Lục tổng quản, có người đoạt cực phẩm thần linh đan.”
Lục tổng quản thần hình chợt lóe, ngăn lại bóng người cướp vật, đạm thanh nói: “Đem thần linh đan buông, tạm tha ngươi một mạng.”
Tên cướp hừ lạnh một tiếng, tiếp theo, năm tên nam tử nhảy ra: “Kinh luân, ngươi đi trước.”
Kinh luân gật gật đầu, xoay người chạy đi.
Hắc Tuyển Đường vẻ mặt nghiêm lại: “Đại ca, hình như là bọn họ.”
Hắc Tuyển Dực một cái phất tay, linh lực bắn ra đánh hướng Kinh Luân.
Kinh luân sắc mặt biến đổi, khó khăn tránh thoát công kích.
Hắc tuyển đường vọt qua, ngăn lại Kinh luân.
Ô Nhược vội vàng hỏi: “Những người đó chính là từ trong tộc của huynh chạy ra?”
Hắc Tuyển Dực gật gật đầu, đối Hắc Càn phân phó nói: “Bảo hộ Tiểu Nhược bọn họ.”
Sau đó, nhảy lên, rơi xuống trước mặt kinh luân.
Kinh luân nhìn Hắc Tuyển Đường, lại nhìn Hắc Tuyển Dực, vẻ mặt cảnh giác mà nhìn bọn họ: “Ngươi là ai?”
Hắc Tuyển Đường châm chọc nói: “Đường đường một cái hữu tòa đại nhân, hiện tại lưu lạc đến nông nỗi đoạt đan dược, nói vậy vạn quỷ dạ hành ở Cao Lăng thành, làm tu quân tổn thất rất nhiều linh lực?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!