Phi Kiếm Vấn Đạo - Quyển 7 - Chương 12: Chém chết ma thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
68


Phi Kiếm Vấn Đạo


Quyển 7 - Chương 12: Chém chết ma thần


Thời khắc này trong các trưởng lão Thần Ma tại hiện trường, tuyệt vọng nhất chính là trưởng lão Mộc Tề. Có tới năm Ma Thần vây công, còn có hai Ma Thần tầng thứ hai. Điều ông ta cảm thấy may mắn duy nhất chính là… hai vị này trước tiên đi đối phó trưởng lão Lân Ly. Nhưng giờ này trưởng lão Lân Ly đã mất mạng, trên tường thành phía nam chỉ còn lại ông ta là một vị trưởng lão Thần Ma.

“Bỏ chạy.” Trong đầu trưởng lão Mộc Tề chỉ có một cái ý niệm mau mau chạy trốn.

“Thần thông, Bạt Sơn.” 

Trưởng lão Mộc Tề lưng còng, lông mi dài nhẹ rung, thân thể vốn vạm vỡ lại cường tráng thêm một vòng, cây gậy gỗ đột nhiên lại tăng mạnh uy thế thêm một đoạn.

– Ha ha… Ngươi trốn không thoát.

– Ba người chúng ta quấn lấy một mình ngươi, nếu như để ngươi trốn thoát, chúng ta tốt hơn là tự sát chết cho xong. 

– Mộc Tề. Hôm nay ngươi chết chắc rồi, thậm chí Hỏa Phượng thành các ngươi đều sẽ bị chúng ta đạp bằng.

Ba Ma Thần căn bản không cầu có thể giết chết trưởng lão Mộc Tề, mà chỉ toàn lực quấn lấy ông ta, không cho ông ta trốn thoát.

“Xong rồi.” 

Trưởng lão Mộc Tề vùng vẫy hai lần không thể thoát ra, không khỏi lạnh lòng. Nhưng ngay lúc này, ông ta chợt thấy một luồng sáng từ hướng tường thành phía Đông vọt tới cực nhanh. Khoảng cách bảy, tám dặm, Tần Vân thi triển thần thông ‘Vô Hạn Quang’, chỉ chớp mắt đã đến nơi.

– Là tên kêu là Kỳ Võ Tần Vân kia.

– Tốc độ hắn thật mau. Hắn sở trường là thần thông tốc độ sao? Hừ hừ… Thời gian tu hành ngắn như vậy, không dụng tâm tu luyện thần thông đánh giết thẳng mặt, lại đi tu luyện loại thần thông chuyên về tốc độ để làm gì, là để chạy trối chết sao? 

– Hắn không ngốc, không vọt tới hai vị Hắc Thủy Đàm bên kia, mà đánh tới chúng ta bên này, là muốn cứu Mộc Tề ư?

– Hắn đến, là tự tìm đường chết.

Ba Ma Thần vây công trưởng lão Mộc Tề đều chú ý tới Tần Vân vọt đến đây, tuy nhiên không để vào mắt chút nào. Bởi vì thần thông đối với cảnh giới yêu cầu cực cao, mỗi một môn thần thông đều phải hao phí rất lớn tinh lực, bình thường đối với môn thần thông này tìm hiểu đạt tới cấp Ý cảnh mới là tầng nhập môn thứ nhất, cấp Lĩnh vực mới là tầng thứ hai, Cực cảnh mới là tầng ba. 

Bọn họ đều biết rõ Kỳ Võ Tần Vân mới bước vào Thần Ma cảnh trong vòng mười năm, có thể am hiểu một môn thần thông cũng đã không tệ rồi. Nói về chiến lực, ba người bọn chúng đều là Ma Thần có kinh nghiệm phong phú, còn đi e sợ một trưởng lão mới tấn thăng hay sao?

“Tần Vân, mau chạy đi.”

Trưởng lão Mộc Tề tuy rằng tuyệt vọng, nhưng vẫn lo lắng truyền âm. 

Trong mắt Tần Vân đều là sát ý, trong nháy mắt vọt tới, đồng thời rút kiếm, thi triển một môn thần thông khác còn đặc thù hơn.

“Ầm…”

Chỉ thấy lực lượng Thần Ma mãnh liệt tạo thành hai tầng mây dày đặc, một tầng mây ở phía trên có màu xanh, tầng mây phía dưới có màu vàng đất. Hai tầng mây to lớn giống như cái cối xay, trấn áp phạm vi 100 trượng xung quanh. Hai tầng mây đang chậm rãi xoay tròn, giống như cái cối xay nghiền ép ba Ma Thần vào trong đó. Về phần trưởng lão Mộc Tề không bị ảnh hưởng chút nào, bởi vì hết thảy đều do Tần Vân khống chế. 

Thần thông… Thiên Địa Đại Ma Bàn.

Giờ này Tần Vân nắm giữ năm đại Cực cảnh. Căn cứ năm đại Cực cảnh này, Tần Vân tìm được tổng cộng bốn môn thần thông thích hợp. Bởi vì đều là cảnh giới ‘Cực cảnh’, tự nhiên đều tu hành bốn môn thần thông này đến trình độ tầng thứ ba. Đương nhiên Tần Vân có căn cơ tích lũy hùng hậu, hoàn toàn có thể tu luyện một vài thứ thần thông khác, nhưng xem ra chỉ có thể tu luyện đến trình độ tầng hai, thậm chí chỉ có tầng một, cho nên hắn không bỏ phí tâm tư.

Bởi vì có bốn môn thần thông này, đã đủ dùng rồi. Hắn tu luyện bốn môn thần thông đều đến tầng ba, nghe mà rợn cả người. 

Đối ứng với thần thông ‘Thiên Địa Đại Ma Bàn’, chính là ‘Hắc Bạch Cực cảnh’ của Tần Vân. Đây là một môn thần thông loại lĩnh vực vô cùng hiếm thấy. Ở bên trong lĩnh vực này, địch nhân bị ảnh hưởng sẽ bị áp chế toàn phương diện, thực lực hao tổn lớn.

– Cái gì. Thần thông lĩnh vực?

Ba vị Ma Thần đều kinh hãi. 

– Hơn nữa thần thông này mạnh như vậy, thực lực ta chỉ còn một nửa.

– Sao có thể chứ?

Ngay lúc ba người bọn chúng đang kinh hoảng, xung quanh một mặt sông chợt xuất hiện dị tượng. Trên mặt sông, có một đạo kiếm quang như ánh trăng sáng dâng lên. 

Chính là kiếm thuật ‘Giang Thượng Minh Nguyệt’.

Một kiếm này, so với lúc trước Tần Vân sử dụng ở quê hương càng hoàn mỹ hơn, càng để cho lòng người mê say hơn. Bởi vì Tần Vân ngộ ra được Cực cảnh thứ năm… Cũng là một Cực cảnh duy nhất không tìm được thần thông đối ứng, được Tần Vân đặt tên là ‘Cực Tình’.

Cực Tình, đại biểu chính là ở vào tình cực điểm. 

Tần Vân am hiểu nhất những môn sát chiêu sử dụng phi kiếm, ngay lúc đầu đã sáng chế ra ‘Giang Thượng Minh Nguyệt’ ‘Song Phi Dực’ ‘Luân Hồi’, cùng với sau này sáng chế ra ‘Ly Biệt’ ‘Mộng Hồi’. Ly biệt là bởi vì cái chết của người bạn tốt Phó Thanh, khiến Tần Vân đau thương rất lâu, cũng nghĩ đến nhiều huynh đệ ở chiến trường biên ải Bắc Địa lúc trước, vì thế sáng chế ra một kiếm như vậy. Còn ‘Mộng Hồi’, là Tần Vân tại thế giới này, theo thời gian càng lâu, càng nhớ nhung thê tử và người nhà, nên sáng chế ra kiếm chiêu này. 

Bởi vì liên tiếp sáng chế ra chiêu số tương tự nhau, cuối cùng Tần Vân cũng ngộ ra được một Cực cảnh là ‘Cực Tình’ này. Chỉ có điều, chín thành lớn của Nhân tộc có thần thông tuy nhiều, lại không có thần thông đối ứng với ý cảnh ‘Cực Tình’.

“Thần thông, Vô Hạn Quang.” 

“Kiếm pháp, Giang Thượng Minh Nguyệt.”

“Sát.”

Tần Vân không chút lưu tình. 

Vô Hạn Quang, chẳng những tốc độ phi hành nhanh, ngay cả tốc độ di động, tốc độ ra tay đều nhanh. Vả lại còn là thần thông đạt tới tầng ba. Phối hợp với Giang Thượng Minh Nguyệt, kiếm pháp lại nhanh đến mức tận cùng. Thần thông ấy phối hợp với kiếm pháp này, chính là theo đuổi cái nhanh đến cực hạn. Hơn nữa hắn còn dùng thần thông lĩnh vực ‘Thiên Địa Đại Ma Bàn’ để áp chế đối thủ.

– Quá nhanh, ta thấy không rõ, thấy không rõ.

Một Ma Thần vô cùng hoảng sợ nhìn kiếm quang như trăng sáng kia đến trước thân mình, chỉ kịp gắng sức vung mạnh cây búa lớn. 

“Keng…”

Mặc dù hắn vô cùng kinh hoảng, nhưng bất ngờ cây búa lại may mắn miễn cưỡng ngăn chặn một kiếm của Tần Vân, trong lòng vừa kích động vừa kinh sợ:

“Không ngờ ta lại ngăn được, ngăn chặn được.” 

– Chết.

Tần Vân sát ý ngập đầy càng thêm mãnh liệt, điểm chân một cái, thân hình chợt biến đổi, thần kiếm trong tay cứ thuận theo tự nhiên thi triển ra kiếm thứ hai.

Vẫn là Giang Thượng Minh Nguyệt. 

Kiếm quang như ánh trăng lại lần nữa sáng lên. Lần này, Ma Thần ấy rốt cuộc không còn may mắn như trước, mặc dù cây búa rất lớn, nhưng kiếm quang vẫn lướt qua sát bên mép búa, cắt qua cần cổ của Ma Thần, cái đầu của Ma Thần này bay lên.

– Diệt.

Tần Vân vừa chuyển kiếm quang, lập tức từng đạo kiếm khí nhanh chóng chạy dọc theo miệng vết thương chỗ cổ chui vào trong cơ thể của thân thể Ma Thần không đầu kia, phá hủy toàn bộ tạng phủ khí quan trong cơ thể, dĩ nhiên cũng phá hủy luôn trái tim kia của y. Ở mặt ngoài Ma Thần này cũng xuất hiện rất nhiều miệng vết thương, thân thể cũng rơi thẳng xuống đất, rốt cuộc không có sức phản kháng. Nhưng cái đầu văng lên kia, vẫn hoảng hốt nhanh chóng bỏ chạy. 

Đạt tới Ma Thần cảnh, sinh mệnh lực càng thêm khoa trương, mặc dù chỉ là một cái đầu, cũng có thể còn sống.

“Cái này, sao có khả năng?”

Hai Ma Thần kia hoảng sợ ngây người. 

“Cho dù bị thần thông lĩnh vực áp chế một nửa thực lực, cũng không có khả năng chỉ qua hai chiêu thì xong đời. Hắn mới tu hành bao lâu, chẳng lẽ là Ma Thần tầng thứ hai?”

Hai Ma Thần này không thể tin được.

– Chết. 

Thần thông ‘Thiên Địa Đại Ma Bàn’ của Tần Vân, có thể áp chế thực lực Ma Thần đến chỉ còn lại một nửa, vẻn vẹn chỉ một cái sọ đầu kia thì làm sao bay trốn? Làm sao có khả năng? Chỉ thấy tầng mây Thiên Địa Ma Bàn đang xoay tròn nghiền ép xuống, cái đầu Ma Thần kia rốt cuộc không bay trốn được.

Tiếp theo Tần Vân lạnh lùng vung tay lên, tức thì từng đạo kiếm khí do lực lượng Thần Ma ngưng tụ thành bắn ra. Đây chính là lực lượng của Thần Ma cảnh, biến thành kiếm khí chui vào trong đầu Ma Thần, lập tức cắt xé bên trong cái đầu thành một đống bầy nhầy. Cái đầu Ma Thần vô lực rớt xuống đất, ánh mắt cũng biến thành ảm đạm, mất mạng tại chỗ.

Một cảnh này làm cho toàn bộ các trưởng lão, các Ma Thần trên chiến trường đều sững sờ. 

– Còn lại hai các ngươi.

Tần Vân vọt tới tường thành phía nam, dưới sự phối hợp của thần thông ‘Vô Hạn Quang’ ‘Thiên Địa Đại Ma Bàn’, cộng với chiêu số Giang Thượng Minh Nguyệt, chỉ qua hai ba chiêu liền đánh chết một Ma Thần. Phần cường thế này làm cho cả chiến trường đều rúng động. Mà Tần Vân không chút do dự lập tức đánh về phía một Ma Thần mặc giáp bạc khác cách gần nhất.

– Dừng tay. 

Kèm theo hai tiếng gầm rung trời, hai huynh đệ Hắc Thủy Đàm cùng lúc vọt tới.

Hai người bọn họ rất tự trách, mới vừa giết trưởng lão Lân Ly, liền phát hiện Tần Vân vọt tới tường thành phía nam, hai người họ cũng cùng lúc vọt tới, nhưng bởi vì đi sau, chỉ chậm một bước nhỏ so với Tần Vân mà thôi. Thế mà chỉ chậm một chút xíu như vậy, đã khiến đồng bạn chết đi. Quả thực Kỳ Võ Tần Vân này quá hung mãnh, hai ba chiêu liền chém chết, làm cho hai người bọn họ muốn cứu cũng không kịp.

– Kỳ Võ Tần Vân, nhận lấy cái chết. 

Huynh đệ Hắc Thủy Đàm dĩ nhiên chạy tới, vây công Tần Vân…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN