Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương 14: Kích hoạt trạng thái vô địch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới


Chương 14: Kích hoạt trạng thái vô địch


Dương Kiệt có cảm giác như linh hồn của mình đã thoát ra khỏi thể xác, nhưng cơn đau vẫn không thuyên giảm, càng lúc càng đáng sợ hơn nữa, ngay cả linh hồn cũng bị rung động, tổn thương, đủ hiểu cảm giác đau đó đáng sợ tới cỡ nào rồ, Dương Kiệt chỉ mong bản thân có chết quắt đi cho rồi, như thế không cần phải hứng chịu cơn đau đáng sợ đó nữa.

Hèn chi mấy ngàn năm nay số người sử dụng “ vận thanh thiên” nhưng không một ai có thể toàn mạng vượt qua được, đều bị chết vì đau trong lúc hành hình.

Lúc này có không ít thiếu nữ đã ngất đi khi nhìn thấy cảnh hành hình đáng sợ này, ngay cả những kẻ to gan nhất cũng toàn thân run lên vì sợ hãi, mặc dù không phải đâm vào mình, nhưng tất cả đều có thể cảm nhận được cơn đau đáng sợ mà Dương Kiệt đang phải hứng chịu, tuyệt đối không phải con người có thể chịu đựng nổi.

Phập ~~~!! Phập ~~~!! Phập ~~~!!

……….

Cơ thể của Dương Kiệt chỉ khẽ run lên một cái khi ba cây đao đâm vào lần nữa, đừng nói là gào thét, ngay cả co giật cũng không đủ sức rồi, nếu như không phải còn cảm nhận được hơi thở yếu ớt lúc có lúc không của anh ta, người ngoài đã tưởng rằng anh ta chết mất tiêu rồi.

“ Dính dong, huyết khí của chủ nhân đã hạ tới mức cực đỉnh, hệ thống tự động kích hoạt chế độ hộ chủ.”

Át chủ bài của Dương Kiệt chính là đây. Anh ta lập tức cảm nhận thấy một luồng khí mát rượi chạy khắp cơ thể, tựa như cơ thể đang được tiến hành tẩy lễ, cơn đau tới tận linh hồn biến mất, linh hồn đã quay trở về thể xác, một cảm giác lâng lâng dễ chịu, tựa như một người bị bốp lấy cổ họng không thể hít thở trong một thời gian dài, sau đó đôi tay đó buông ra,mọi tế bào trong cơ thể hít thở như chưa từng được thở.

“ Trạng thái vô địch: khi chủ nhân rơi vào tình trạng nguy hiểm tới tính mạng, hệ thống sẽ tự động kích hoạt chế độ trạng thái vô địch. Mọi vết thương trên người sẽ lành ngay tức khắc, mọi giác quan đau đớn sẽ biến mất, trong vòng hai phút đồng hồ có thể vô hiệu hóa mọi sát thương có thể gây tổn hại tới chủ nhân.

Điều kiện kích hoạt: Khi huyết khí của chủ nhân tuột xuống còn 5 % sẽ tự động kích hoạt.

Giãn cách thi triễn: 1 năm.

Dương Kiệt dám thử thách “ vận thanh thiên”, chính là trông nhờ vào chức năng hộ chủ mỗi năm chỉ có sử dụng một lần của hệ thống. Khi tính mạng gặp nguy hiểm, hệ thống sẽ tự động kích hoạt trạng thái vô địch, lập tức có thể full máu hồi sinh, thậm chí trong vòng hai phút đồng hồ sẽ mất hết mọi cảm giác đau đớn trên cơ thể, cho dù bị đao cứa thành chín khúc, cũng không có cảm giác gì cả.

Chỉ tiếc rằng chức năng này không thể chủ động kích hoạt, mà phải đợi tới đối diện cái chết mới thụ động kích hoạt, nếu không thì ngay từ đầu đã không cần phải chịu cảnh đau khổ như thế này rồi. Vả lại, Dương Kiệt tưởng rằng mình chỉ cần chịu hai hay ba lần đâm là có thể kích hoạt chức năng hộ chủ, ai ngờ phải tới nhất thứ năm mới kích hoạt được, năm nhát đâm đau tới tận linh hồn cũng phải tổn thương, giờ hồi tưởng lại vẫn còn cảm thấy ớn lạnh xương sống, lần sau có đánh chết cũng không bao giờ dám chơi trò “ vận thanh thiên” này nữa.

Phập ~~~!! Phập ~~~!! Phập ~~~!!

Nhát đâm cuối cùng đã tới, Dương Kiệt đang trong trạng thái vô địch, nên không cảm nhận được cơn đau cuối cùng, nhưng vẫn giả vờ rung lên một cái, hít thở dồn dập trên mặt đất, tựa như người sắp chết vậy.

“ Vượt qua rồi~~~!! Vượt qua rồi~~~!! Hắn vẫn còn hơi thở, vẫn chưa chết~~~~!!” Những người theo dõi ở xung quanh nhìn thấy sau nhát đâm cuối cùng, Dương Kiệt vẫn còn co giật trên mặt đất, hơi thở tuy rất yếu ớt, nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu bị dứt, có nghĩa là anh ta đã trở thành người đầu tiên vượt qua được thử thách “ vận thanh thiên” mà không chết.

Đôi mắt của Thiết trưởng lão lóe qua tia sáng lạ kỳ, vẫy tay một cái, thu lại ba cây đao hành hình vào ống tay áo, nghiêm giọng nói: “ Đệ tử Dương Kiệt đã trải qua điều kiện ba đao sáu đâm khi yêu cầu xét xử “ vận thanh thiên”, ngay bây giờ, lão phu sẽ tiến hành xét xử công khai vụ này này ngay lập tức.”

Ngay lập tức, Thiết trưởng lão từ trong ống tay áo lấy ra một quả cầu thủy tinh, chân nguyên trong người truyền thẳng vào quả cầu thủy tinh, quả cầu thủy tinh lập tức rực sáng dữ dội, một chiếc màn hình dạng khí cỡ lớn xuất hiện trên không trung, lập tức xuất hiện lại cảnh tượng Dương Kiệt đang ngồi ăn sáng, nhưng bị bốn tên đệ tử tạp vụ tới gây chuyện, Dương Kiệt vùng lên phản kháng, đánh bại bốn tên đệ tử kia, sau đó là Lương sư huynh dẫn theo mười tên thuộc hạ mai phục sẵn ở bên ngoài thừa thế ào vào, không cho Dương Kiệt có cơ hội phân trần, trực tiếp dẫn giải về chấp pháp đường. Lại xuất hiện hình ảnh người đàn ông trung niên phán quyết một cách dứt khoát, những lời hăm dọa, những câu nói lạm dụng chức quyền vang lên không dứt, thậm chí có một người dám đứng ra làm chứng còn bị gán tội đồng phạm bị dẫn đi hành hình nữa chứ.

Thuyết trưởng lão càng xem sắc mặt càng khó coi. Cho dù là thằng khờ cũng biết vụ án này là vụ án oan ức rồi, người của chấp pháp đường lạm dụng chức quyền làm hại đệ tử vô tội, nếu như để chuyện này truyền lên tới phía trên, uy tín của chấp pháp đường sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, tuy Thiết trưởng lão sẽ không sao, nhưng quan trọng là bễ mặt trước thiên hạ, người ở phía dưới dám qua mắt mình làm càng, ép một đệ tử vừa mới gia nhập môn phái phải sử dụng quyền lợi “ vận thanh thiên”, chẳng phải là trò cười cho thiên hạ sao?

Nếu như để tứ đại môn phái khác biết được chuyện này, không cười cho thối mũi mới lạ á! Xem kìa, xem kìa, thì ra chấp pháp đường của Thánh Hỏa Tông một tay che trời, muốn làm gì thì làm, chỉ cần một câu nói có thể đổ oan cho một người vô tội, những người định trở thành môn đồ của Thánh Hỏa Tông nên cẩn thận, coi chừng có một ngày sẽ chung số phận với tên đệ tử xui xẻo kia đấy.

Mặc dù chuyện oan ức ở bất kỳ nơi đâu cũng có, nhưng tất cả đều diễn ra ầm thầm lén lút, nội bộ giải quyết thì không sao, nhưng nếu xử dụng “ vận thanh thiên” có nghĩa là sẽ xử công khai ra cho toàn tông môn xem lại là chuyện khác, ai mà biết được trong tông môn có nội gián của tông môn khác trà trộn vào đây không chứ? Rồi chuyện này lan truyền ra ngoài sẽ gây ảnh hưởng trầm trọng tới uy tín tông môn như thế này, mọi người sẽ nhìn Thánh Hỏa Tông bằng cặp mắt gì chứ?

Đúng là một lũ sâu bọ làm hỏng cả nồi canh đây mà.

Cả người đàn ông trung niên và Lương sư huynh cùng những người tham gia vụ này nhìn thấy hình cảnh trên màn hình đã không còn tý huyết sắc, tựa như người mất hồn ngồi trên mặt đất. Thậm chí có không ít người khóc lóc van xin liên hồi.

“ Không, không, chuyện này không liên quan tới tôi, chính là Lương sư huynh, chính Lương sư huynh bắt tôi làm thế~~~~~!!” Một tên tham gia vụ này chịu không nổi vùng dậy khóc lóc gào thét.

“ Đúng thế, đúng thế, tất cả mọi chuyện là do Lương Hữu Nghĩa cầm đầu, tôi không biết gì cả, không biết gì cả~~~!!”

“ A, đồ khốn khiếp, mày hại chết bọn tao rồi~~~~.” Thậm chí có tên chịu không nổi vùng dậy lao tới tấn công Lương sư huynh.

Lương sư huynh như người mất hồn, mặc cho những cú đấm cú đá giáng thẳng vào người, không có chút phản kháng gì cả.

“ Bắt lại ~~~~!!” Nhìn thấy đám đệ tử dám làm càng ngay trước mặt, Thiết trưởng lão phẫn nộ ra lệnh.

Những người thuộc chấp pháp đường như không liên quan tới vụ này vội vã lao tới khống chế những tên đang thượng cẳng tay hạ cẳng chân với Lương sư huynh.

Người đàn ông trung niên run bắn người lên, từng trong cơn hoang mang bừng tỉnh, vội vã bò tới trước mặt Thiết trưởng lão quỳ xuống khấu đầu liên hồi, tiếng va đập đầu xuống đất vang lên không dứt, khóc lóc nói: “ Thiết trưởng lão, Thiết trưởng lão anh minh, đệ tử chỉ là xử theo lời khai của Lương Hữu Nghĩa, hoàn toàn không biết nội tình chuyện này, chuyện này không liên quan gì tới đệ tử cả, mong Thiết trưởng lão tha tội, lần sau đệ tử sẽ không dám nữa đâu ạ, huhuhuhu~~~!”

Thiết trưởng lão quét ánh mắt chán ghét về phía người đàn ông trung niên, hừ mạnh một tiếng nói: “ Là người của chấp pháp đường, không những không công chính liêm minh, mà còn lợi dụng quyền lực muốn xử sao thì xử, ngươi tưởng còn có cơ hội lần sau nữa sao?” Quay sang người của chấp pháp đường nói: “ mang những người có liên quan tới vụ này đi hành hình ngay tức khắc, phế bỏ đan điền, đánh gãy hai tay hai chân, sau đó tống cổ khỏi tông môn, người thuộc dòng dõi gia tộc của những người tham gia suốt đời không được phép gia nhập vào Thánh Hỏa Tông.”

Câu cuối cùng mới đáng sợ, không chỉ bản thân chịu hình phạt tàn khốc, ngay cả người trong gia tộc cũng bị liên lụy, suốt đời không được gia nhập vào Thánh Hỏa Tông, có nghĩa là cắt đứt tương lai của những gia tộc đó, nếu như để việc này truyền về tới gia tộc, những người bị xử phạt không dám suy nghĩ tới cuộc sống tàn khốc mà mình phải đón nhận sau khi được đưa về gia tộc nữa.

“ không ~~~ không ~~~ tha cho tôi, tha cho tôi ~~~ tôi biết lỗi rồi, đừng phế đan điền của tôi, đừng đánh gãy tay chân của tôi, đừng ~~~~~~!!”

“ Chuyện này do bản thân tôi làm, không liên quan tới gia tộc của tôi, mong Thiết trưởng lão xem xét lại cho ạ~~~~”

“ Lương Hữu Nghĩa~~, đồ khốn khiếp~~ ~,chỉ vì mày mà liên lụy cả gia tộc bọn ta ~~~ ta hận~~~ a a a a ~~~~~”

Mặc kệ tiếng khóc lóc van xin, Thiết trưởng lão vẫy tay cho người dẫn đi hành hình. Lần này phải mạnh tay trừng trị thích đáng, giết gà dọa khỉ, tuyệt đối không được để xảy ra tình trạng này thêm lần nữa. Nếu không thì còn gì uy nghiêm của chấp pháp đường nữa? Một ngàn năm trước chấp pháp đường đã bị bễ mặt một lần rồi, không ngờ ngàn năm sau lại xảy ra thêm lần nữa, xem ra thời gian gần nay mình đã quá thả lỏng dễ dãi với lũ người ở phía dưới rồi.

Đám đệ tử tạp vụ có mặt ở hiện trường đều đồng loạt vỗ tay thán phục, đúng là thiết diện vô tư, không bao che cho người của mình, thẳng tay xử lý không thương tiếc, ngày thường người của chấp pháp đường đạm dụng chức quyền, coi trời bằng vung, muốn gán tội cho ai cũng được, đặc biệt là người đàn ông trung niên và Lương sư huynh, đây không phải là vụ đầu tiên, trước kia đã không ít người hứng chịu sự đàn áp của chúng, nhưng chỉ có cách cắn răng chịu đựng, dám giận không dám nói, giờ Thiết trưởng lão ra tay dẹp tan lũ sâu bọ đáng ghét kia, quả thật hả lòng hả dạ.

Hành động của Thiết trưởng lão lập tức phần nào lấy lại chúng uy nghiêm của chấp pháp đường trong lòng đệ tử bổn môn.

Nhìn thấy biểu hiện của mọi người, Thiết trưởng lão càng quyết tâm hơn trong việc chấn chỉnh lại chấp pháp đường của mình.

Khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, Thiết trưởng lão bước tới bên cạnh Dương Kiệt vẫn còn đang nằm “ giả chết” trên mặt đất, từ trong lòng lấy ra một viên đan dược, nhét vào trong miệng anh ta. Dùng công lực của mình chuyển thành giọng nói truyền thẳng vào não của anh ta: “ Này tiểu tử, tuy lão phu không biết ngươi bằng cách nào mà chịu đựng sáu nhát đâm mà vẫn vượt qua được, thậm chí vết thương trên người đã gần như lành hẳn, giả chết thế đủ rồi, nuốt viên đan dược này xong giả vờ bó gối ngồi xuống điều trị vết thương trên người đi, tuy lần này ngươi đã khiến chấp pháp đường của lão phu bị bễ mặt, nhưng dù sao cũng cám ơn ngươi đã giúp lão phu thấy rõ tình hình lộn xộn trong này, lão phu hứa sẽ đền bù cho ngươi, nhưng không được quá đáng à nha.”

trong đầu đột nhiên xuất hiện tiếng nói của Thiết trưởng lão, Dương Kiệt không kềm được run bắn người lên. Thế mà tưởng mình diễn xuất khéo lắm rồi chứ, thế mà vẫn không qua mặt được lão quái vật này, quả không hổ danh là quái vật đã sống trên ngàn năm, đúng là lợi hại.

Thiết trưởng lão đã lên tiếng yêu cầu, tất nhiên là không thể làm phật ý ông ta rồi, ai mà biết ông ta có giận quá hóa rồ, giận cá chém thớt không chứ? Vả lại cách xử lý của ông ta đã khiến Dương Kiệt rất hài lòng, lúc này thừa cơ xuống thế, giả vờ nén nhịn cơn đau trong cơ thể, từ dưới đất trở người ngồi dậy một cách yếu ớt, chắp tay thi lễ run giọng nói: “ Đa… đa tạ Thiết trưởng lão đã… đã ban thần dược… dược điều trị..” sau đó bó gối tạo ra tư thế tu luyện bắt đầu vận hành chân khí để luyện hóa viên đan dược của Thiết trưởng lão.

Nhìn thấy Dương Kiệt vẫn vô cùng bình thản tạo ra vẻ thê thảm trọng thương gần chết, mép miệng Thiết trưởng lão khẽ co giật vài cái, mẹ kiếp, tên mập này cũng chẳng phải thứ hiền gì đâu.

Sau vài phút luyện hóa đan dược, Dương Kiệt từ từ mở mắt ra, giả vờ quan sát những vết đâm đáng sợ trên người, máu đã ngừng chảy, vết thương đã lên da non, chỉ cần thêm một thời gian nữa thì có thể hồi phục như cũ. Vội vã đứng bật dậy, chắp tay thi lễ với Thiết trưởng lão cung kính nói: “ Đệ tử xin đa tạ Thiết trưởng lão đã ban tặng thần dược cứu mạng, nếu như không có thần dược vô giá của trưởng lão, e rằng đệ tử lúc này không chết cũng thành tàn phế, đệ tử chỉ là một tên đệ tử tạp vụ vô danh tiểu tốt, sao mà xứng với viên thần đan vô giá của trưởng lão chứ? Tuy đệ tử đã vô tình làm mạo phạm tới uy nghiêm của chấp pháp đường, nhưng Thiết trưởng lão vì đại nghĩa không quản người thân, nghiêm khắc xử lý mấy con sâu bọ làm ô uế danh tiếng của chấp pháp đường quả thật là đáng khâm phục, quả không hổ danh với biệt hiệu “ thiết diện vô tư, công chính liêm minh”. Ôi, trưởng lão quả thật nghĩa bạc vân thiên, lòng dạ rộng lượng, đệ tử thật lòng khâm phục. Sự ngưỡng mộ của đệ tử đối với trưởng lão tựa như sóng nước ngùi ngụi, liên miên không ngớt, tựa như……”

Những người có mặt ở đây nghe xong những câu khen ngợi nịnh bợ không ngớt của Dương Kiệt dành Thiết trưởng lão, đều há hốc ngơ ngác không nói nên lời, chỉ là không biết dùng từ nào có thể phản bác lại, vì những gì Dương Kiệt nói đều đúng như sự thật, chỉ là cảm thấy kỳ kỳ hay sao á.

Ngay cả bản thân Thiết trưởng lão cũng bị những câu nịnh hót của anh ta đập tới nỗi choáng váng đầu óc, thậm chí tự hỏi bản thân một câu: “ Có thật là mình cao thượng tới như vậy không nhỉ?”

Mẹ kiếp! Cái gì mà thần đan vô giá? Chỉ là một viên thuốc điều trị bình thường chỉ đáng giá 10 viên linh thạch cấp thấp thôi mà, ở đâu ra mà vô giá với không vô giá. Lúc nãy lấy đại một viên bỏ vào miệng mục đích là giúp hắn che mắt thiên hạ, ai ngờ tên khốn này thừa thế xông lên, nịnh tới nỗi mình cũng có chút thấy ái ngại rồi đấy. Nhưng mà những câu nịnh của hắn nghe sao mà mát dạ dễ sợ, sao mà đúng với sự thật thế này, hảo tiểu tử, có tương lai!

Đối với một người đã sống trên cả ngàn tuổi, quyền lực, tiền bạc đầy đủ trong tay, những thứ đó không còn đủ tư cách lọt vào mắt xanh của Thiết trưởng lão nữa rồi. Quan trọng nhất đối với ông ta hiện giờ chính là danh tiếng, lúc này trải qua những lời nịnh bợ của Dương Kiệt, tiếng tăm và hình ảnh của Thiết trưởng lão chắc chắn sẽ trở nên cao lớn hơn trong lòng đệ tử tông môn, sau này đối diện với mấy tên bạn già cũng có thể ngẩng cao đầu vỗ ngực tự xưng với họ.

Thiết trưởng lão càng nhìn Dương Kiệt càng thấy vừa mắt, chút thành kiến mà anh ta vô tình gây ảnh hưởng tới uy tín của chấp pháp đường cũng đã tan biến theo chiều gió. Đối phương còn là một người có dũng khí, có sự gan lỳ dám đứng lên chống đối với thế lực đen mà không cúi đầu, đặc biệt là một cậu bé “ trung hậu thành thật” nữa chứ, quả thật là một tấm gương tốt cho người tu luyện noi theo, có chút hình bóng của mình hồi còn trẻ đó chứ!

Thiết trưởng lão thậm chí nảy sinh ý định thu nhận Dương Kiệt làm đệ tử của mình, chỉ là suy qua nghĩ lại, đối phương chỉ là một đệ tử tạp vụ, nghĩa là không có võ hồn, không có giá trị đào tạo, nên mới từ bỏ suy nghĩ đó.

“ Thôi, thôi, chuyện này ai cũng đều biết cả, không cần phải nhấn mạnh làm gì.” Thiết trưởng lão vô cùng khoái trí trong lòng, nhưng vẫn mang theo vẻ mặt uy nghiêm vẫy vẫy nói.

“ Dạ, dạ, chỉ là đối diện với hình ảnh cao lớn của trưởng lão, đệ tử không kềm nén được nỗi xúc động lòng nên mới buột miệng nói thế thôi ạ, nếu như trưởng lão không thích, đệ tử sẽ không dám nói nữa đâu ạ.” Đôi mắt Dương Kiệt rực sáng, vội vã tạo ra vẻ như một đứa trẻ có lỗi, cung kính nói.

Tưởng gì, thì ra cũng là một lão già thích nghe những lời nịnh hót.

“ Thôi được rồi, lần này bên chấp pháp đường có lỗi, ta sẽ thay mặt chấp pháp đường đền bù thiệt hại cho ngươi, ngươi có yêu cầu gì có thể nói ra, nhưng nhớ kỹ, chỉ một lần này thôi đấy.” Thiết trưởng lão mặt đầy nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt, ánh mắt mang theo ý nghĩa “ dám đòi hỏi quá đáng thì biết tay ta”.

“ Dạ, đệ tử xin Thiết trưởng lão cho phép đệ tử được miễn làm nhiệm vụ của đệ tử tạp vụ trong vòng một tháng, ngoài ra, cho phép đệ tử được phép đăng ký đi tới khu rừng ma thú để thí luyện ạ.” Dương Kiệt không chút do dự nói.

“ Chỉ đơn giản thế thôi sao?” Thiết trưởng lão có chút bất ngờ với yêu cầu của Dương Kiệt, thậm chí đã mang sẵn tâm lý chờ đợi anh ta mở miệng yêu cầu đền bù một số tài nguyên tu luyện hoặc thậm chí là phá cách cho Dương Kiệt trở thành đệ tử ngoại môn, ai ngờ chỉ là một yêu cầu như không phải yêu cầu này.

Ngay cả những người có mặt ở đây cũng không hiểu nổi vì sao Dương Kiệt lại có yêu cầu như thế này? Cơ hội ngàn năm có một, thế mà không biết nắm lấy để đòi hỏi tài nguyên tu luyện, chẳng lẽ lúc nãy hắn chịu hình đau quá nên hóa rồ, đầu óc không được minh mẫn sao?

Thậm chí không ít người muốn lao tới đá Dương Kiệt sang một bên, thay thế anh ta mở lời yêu cầu với Thiết trưởng lão.

Dương Kiệt tất nhiên là hiểu rõ có thể yêu cầu cao hơn nữa, nhưng nếu đòi hỏi quá đáng, có thể đánh mất chút thiện cảm của Thiết trưởng lão, được một mất mười, mình còn phải ở trong Thánh Hỏa Tông lâu dài, không thể vì chút lợi ích trước mặt mà che mờ đôi mắt, anh ta không thể yêu cầu Thiết trưởng lão phá cách đưa mình trở thành đệ tử nội môn, đệ tử trung tâm ngay tức khắc chứ nhỉ? Nếu vậy thì những thứ đền bù có thể yêu cầu thời điểm này tuyệt đối không thể sánh bằng thiện cảm của Thiết trưởng lão, đối với mình hiện giờ, quan trọng là có thời gian, chỉ cần có đủ thời gian để giết quái thăng cấp, có thể tự mình trở nên lớn mạnh tự chân bước vào ngoại môn, nội môn, hay thậm chí là trung tâm và chân truyền.

Dương Kiệt yêu cầu được miễn làm nhiệm vụ đệ tử tạp vụ một tháng,chính là muốn dựa vào khoảng thời gian này đăng ký rời khỏi Thánh Hỏa Tông, đi tới khu rừng ma thú để thí luyện, giết quái thăng cấp, nhanh chóng đạt tới cảnh giới tiên thiên, vượt qua bài kiểm tra trở thành đệ tử ngoại môn.

Thiết trưởng lão quan sát Dương Kiệt hồi lâu, phát hiện anh ta không phải tự dối lòng mình, đành ngật đầu đồng ý, thậm chí phá cách cấp phép cho anh ta miễn làm nhiệm vụ tông môn hai tháng, đồng thời được phép xuống núi để đi tới khu rừng ma thú thí luyện.

Khẽ suy nghĩ lại, lại từ trong ống tay áo lấy ra một lọ đan dược ném qua cho Dương Kiệt.

Tích khí đan trung cấp!!

Nở nắp lọ ra, nhìn thấy năm viên đan dược như những hạt trân châu, đôi mắt Dương Kiệt lập tức rực sáng. Mỗi viên tương đương với 25000 điểm kinh nghiệm, nếu như luyện hóa hết gần như có thể thăng cấp thành tiên thiên. Xem ra Thiết trưởng lão không phải người vô tình như đồn đại nhỉ.

Bỗng nhiên sực nhớ điều gì đó, chỉ chỉ về phía chàng thiếu niên đã đứng ra làm chứng cho mình nói: “ Bẩm trưởng lão,vị sư đệ này cũng bị người của chấp pháp đường vu oan, không biết …”

Thiết trưởng lão hừ mạnh một tiếng, nhưng trong lòng không chút bất mã, nhìn thấy lợi ích trước mặt mà vẫn nhớ tới người có ơn với mình, tính cách đó không tệ.

Lại từ trong lòng lấy ra một lọ khác, ném qua cho chàng thiếu niên vẫn còn đang ngơ ngác chưa kịp hoàn hồn kia. Hắn bối rối chụp lấy lọ đan dược, nhìn thấy năm viên tích khí đan nằm trong lọ, có nằm mơ cũng không mơ thấy nổi, vội vã cảm ơn rối rít, dưới ánh mắt đầy tham lam của những người có mặt ở đây, bối rối nhét vào trong lòng, giữ như gà mẹ giữ gà con vậy.

Ngay sau khi giải quyết mọi việc xong xuôi, Thiết trưởng lão quay trở về khu vực đệ tử chân truyền của mình, rừng người cũng đã giải tán, không ít người vẫn còn chửi rủa tiếc nuối thay cho cơ hội ngàn năm hiếm gặp mà không biết nắm lấy của Dương Kiệt.

Mặc kệ những người xung quanh nói gì thì nói, kéo lấy chàng thiếu niên đã dũng cảm đứng ra làm chứng cho mình nhanh chân quay trở về căn nhà tồi tàn của mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN