Phi Thăng Chi Hậu
Chương 67: Công cáo của Nam Thăng Bắc Đẩu Kiếm Phái
Tử Hoàng – chưởng môn của Nam Thăng Bắc Đẩu Kiếm Phái nhờ người trong phái hệ tự do phát ra công cáo với giang hồ: Kiếm Hoàng Phong Vân Vô Kị kiến lập Kiếm Vực, Nam Thăng Bắc Đẩu chưởng môn – Tử Hoàng đặc suất toàn bộ môn nhân biểu kì ủng hộ Phong Vân Vô Kị, đồng thời, bất kì một thế lực nào đối với Kiếm Vực có bất kì địch ý hay mưu đồ bất quỹ, cũng chẳng khác gì muốn đối địch với Nam Thăng Bắc Đẩu Kiếm Phái.
Tử Hoàng: Ta nguyện ý cùng với Kiếm Vực vực chủ Phong Vân Vô Kị kiến lập liên minh, đặc phái sứ gỉa đến Kiếm Các, không biết ý của Kiếm Hoàng như thế nào?”
Phong Vân Vô Kị ngay khi vừa trở về Kiếm Các, thì ý tứ cua Tử Hoàng đã biểu đạt rõ ràng, Nam Thăng Bắc Đẩu nguyện ý liên minh cùng với Kiếm Vực, nhưng quyết tuyệt đối không gia nhập vào trong Kiếm Vực. Dựa vào thực lực của Nam Thăng Bắc Đẩu và Tử Hoàng thì điều này cũng đúng về lí về tình, hoàn toàn nằm trong dự liệu của Phong Vân Vô Kị. Duy nhất không nghĩ tới là còn chưa đi tới Nam Thăng Bắc Đẩu sơn, thì Tử Hoàng đã phái môn hạ đệ tử tới Kiếm Các làm thuộc hạ rồi.
Bất quản như thế nào, Tử Hoàng đã đáp ứng liên minh, điều này khiến cho Phong Vân Vô Kị có chút cao hứng, nhưng cũng khiến cho y cóchút thất lạc. Nếu như có sự gia nhập của mấy vạn môn nhân trong Nam Thăng Bắc Đẩu Kiếm Phái, thế lực của Kiếm Vực sẽ trướng đại trong thoáng giây, tuy không dám nói là đủ sức để đối kháng với bốn vực còn lại, nhưng chí thiểu là cũng không thua kém quá xa.
Sứ giả Nam Thăng Bắc Đẩu Kiếm Phái đưa tới là một nữ tử tên gọi Minh Nhi, nói cười như hoa, trong lúc giao đàm thủy chung thị vãn dùng một loại nhãn quang cổ quái để đnhs giá Phong Vân Vô Kị, trực giác cáo tố với Phong Vân Vô Kị là tiếp xúc lâu dài với nữ tử có một loại cảm giác không an toàn, tựa như đang có một cặp mắt đang nhìn lén hết mọi bí mật của bản thân mình vậy.
Không ngờ Phong Vân Vô Kị đã đoán đúng, ở vị diện mà Tử Hoàng phi thăng, có một loại năng lực kì quái gọi là ý cảnh, còn nữ tử tên Minh Nhi bnày lại luyện một loại ý cảnh kì quái, có năng lực có thể chế phục đối phương. Nam Thăng Bắc Đẩu chưởng môn – Tử Hoàng có dụng ý gì khi phái nữ tử này làm sứ giả, thì không cần nói cũng biết được.
Hơn nữa, y cảm giác tuy nữ tử này có tướng mạo khá mĩ lệ, nhưng cùng ngồi một chỗ đối với cô ta lại có cảm giác khó chịu, nên sau khi nói chuyện xã giao về việc biểu minh lập trường của liên minh, liền giao nữ tử này cho Trì Thương đối ứng, còn bản thân y thì tiến nhập vào tầng thứ ba của Kiếm Các.
Minh Nhi hứng thú liếc mắt dò xét bối ảnh của Phong Vân Vô Kị, cùng với Trì Thương nói chuyện không lâu thì tìm cái cớ để rời đi, trước khi đi thì để lại một thanh trường kiếm đỏ hồng như lửa, thon thả mĩ lệ, nói là thanh kiếm này có tên là Xích Tiêu, nằm trong thập đại thần binh, tặng cho Phong Vân Vô Kị để làm bằng chứng của việc liên minh.
Phong Vân Vô Kị sớm đã có Đệ Ngũ Kiếm Đảm, đối với Đệ Ngũ Kiếm Đảm – Phong Vân Vô Kị cũng đã luyện hóa đến cảnh giới huyết nhục tương liên, có thể cương có thể nhu, đối với Phong Vân Vô Kị mà nói, đó chính là thanh kiếm tốt nhất, lí nào còn cần phải dùng thanh Xích Tiêu Kiếm này nữa nên đem thanh trường kiếm đó tặng cho Trì Thương.
Đối với một kiếm khách mà nói, thì ngoại trừ võ công, một thanh bảo kiếm thượng đẳng cũng trân quý chẳng khác gì sinh mạng, Trì Thương có được Xích Tiêu Kiếm thì trong lòng cao hứng vạn phần.
Những thành phần trong Kiếm Các đều đã tự chọn lấy những loại võ học mà bản thân thích từ Thánh Điệnm từ sau khi phi thăng thì không tiếc ngày đêm tu luyện, nhưng sau khi gia nhập vào Kiếm Vực thì lại càng điên cuồng tu luyện.
Trong đêm đuổi giết Dạ tộc, Phong Vân Vô Kị bắt đầu chú ý tới — kiếm trận! Nếu kiếm trận được phát huy tốt thì sẽ có thể tiêu diệt được đối thủ mạnh hơn bản thân mình. Trước khi phi thăng, mỗi một môn phái đều có kiếm trận của rieng mình. Nhưng hiện giờ, thực lực của Kiếm Các vãn còn khá yếu, tuy đã có hơn bốn trăm năm khổ tu nhưng so với những cao thủ Thái Cổ khác thì còn vẫn quá yếu kém.
Các thuộc hạ của Kiếm Các nguyên bổn đều đến từ những môn phái bất đồng, hai mươi năm giang hồ đại sát lục, tuy nhiên khiênns cho một vài võ học cao cáp của một vài môn phái thất truyền, nhưng những thứ không liên quan đến việc đề thăng thực lực của một người như kiếm trận thì lại tổn thất không nhiều.
Triệu tập mọi người trong Kiếm Các lại, Phong Vân Vô Kị yêu cầu mỗi người tự đưa khẩu quyết kiếm trận và trận pháp của môn phái mình ra, trước khi phi thăng thì Phong Vân Vô Kị cũng đã từng khiêu chiến rất nhiều vị cao thủ, tự nhiên cũng đã khiêu chiến qua một vài danh môn đại phái. Nên cũng đã kiến thức qua độc môn kiếm trận của bọn họ.
Kết hợp các khẩu quyết kiếm trận lại với nhau, Phong Vân Vô Kị dùng mười ngày liên tiếp ở lì trong Kiếm Các minh tư khổ tưởng đoạt lấy phần tinh hoa của mỗi một trận ròi kết hợp với cảm ngộ đặc biệt của bản thân, y theo thiên địa thuật số, ngũ hành bát quái, hao phí một lượng lớn tâm huyết, rốt cục cũng sáng tạo ra một bộ kiếm trận có uy lực tuyệt đại – Ma Ha Kiếm Trận.
Đem trận đồ cùng với khẩu quyết và những tư thế mà mỗi một người dùng kiếm vẽ ra, rồi giao cấp cho Trì Thương, sau đó Phong Vân Vô Kị cũng chẳng thèm quản đến nữa, về chuyện quản lí, Trì Thương nguyên lai cũng có chút uy vọng trong Kiếm Các, đồng thời lại cẩn thận nên bộ kiếm trận này truyền xuống không lâu, thì Trì Thương đã dẫn đầu các chiến sĩ đi diễn luyện rồi.
Trong các chiến sĩ của Kiếm Các, Phong Vân Vô Kị chọn lựa lấy bảy người làm tùy tùng hộ vệ, được mệnh danh là “Kiếm Các Thất Phó”, ban tên cho họ phân biệt là Kiếm Nhất cho tới Kiếm Thất. Những người này đều là những người rất có thiên tư. Phong Vân Vô Kị mất một ngày một đêm để thông qua lối truyền công lực ngược lại trong bản “Hấp Tinh Đại Pháp” đã chỉnh sửa – truyền công lực của bản thân cho bay vị chiến sĩ trong Kiếm Các, mỗi người đều được năm mươi vạn năm công lực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.net
Năm mươi vạn năm công lực đối với người có hơn hai ngàn vạn năm công lực mag nói thì không nhiều cho lắm, nhưng đối với những kiếm khách vừa mới phi thăng được bốn trăm năm mà nói thì đó là một loại khoái cảm khi đề thăng công lực, loại cảm giác này không cần phải nói rõ ra nữa.
Phong Vân Vô Kị tự thân mang theo mấy người vào một nơi bằng phẳng trong núi để diễn luyện, cho đến khi diễn luyện ăn ý, đem uy lực của Ma Ha Kiếm Trận phát huy hết mười phần uy lực của nó thì mới thôi.
Mặc dù thông cáo liên minh với Nam Thăng Bắc Đẩu đã khiến cho Kiếm Vực có một tia hy vọng sinh tồn, nhưng Phong Vân Vô Kị biết, nếu như muốn chân chính tồn tại thì cần phải dựa vào chính bản thân mình, trong một thời gian dài thì Nam Thăng Băc Đẩu cũng không thể liên lục phái một binh một tốt qua để giúp đỡ, nếu như Kiếm Các chống đỡ không nổi thì chưởng môn của Nam Thăng Bắc Đẩu sẽ cho là Kiếm Vực không đủ thực lực để liên minh cùng Năm Thăng Bắc Đẩu, còn nếu như vẫn còn chống cự được thì Nam Thăng Bắc Đẩu cũng hoàn toàn có thể nói – trong đó cũng có một phần công lao của mình, Kiếm Vực hoàn toàn vô pháp chỉ trích y. Những thứ này – khi Tử Hoàng phái sứ giả đến thì Phong Vân Vô Kị đã hiểu rất rõ ràng.
Khi trời còn sáng trong mỗi ngày, Phong Vân Vô Kị đều đốc thúc thuộc hạ diễn luyện “Ma Ha Kiếm Trận”, chiều xuống thì lại đốc thúc bọn họ điên cuồng luyện công, đồng thời cũng dùng tự thân lực lượng để dãn động thiên địa nguyên khí gia tốc tiến độ tăng gia nội công của các chiến sĩ trong Kiếm Các, trải qua sự dẫn động thiên địa nguyên khí này của Phong Vân Vô Kị, thì mật độ lẫn tốc đọ tụ tập nguyên khí đã vượt xa tác dụng của “Tụ Linh Kiếm Trận” trong Ẩn Cốc. Khuyết điểm duy nhất của việc này là hao phí rất nhiều tâm thần, cũng may là Phong Vân Vô Kị có khả năng nhất tâm đa dụng, đồng thời “Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp” lại khiến cho thần thức của bổn thân đoán luyện đến mức cường hãn vô bỉ, có những điều kiẹn như thế — Phong Vân Vô Kị mói có thể liên tục duy trì trong một đoạn thời gian rất dài để dẫn động thiên địa nguyên khí tiến nhập vào trong nội thể của mấy ngàn chiến sĩ ở Kiếm Các.
Cho tới một ngày, Phong Vân Vô Kị đang vẫn đang ngồi xếp bằng trên nóc Kiếm Các, khắp bốn phía Kiếm Các là mấy ngàn chiến sĩ đang ngồi xếp bằng dưới mặt đất khổ tâm tu luyện nội công, đột nhiên – tronglòng Phong vân Vô Kị đột nhiên máy động, mở cặp mắt ra, ở phia trước – dưới ảnh trăng, vô số bóng đen đang lao vùn cụt tới ….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!