Phi Tuyết Mộng Hoa - Chương 16: Long Tuyết Tiên Ba
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Phi Tuyết Mộng Hoa


Chương 16: Long Tuyết Tiên Ba


– Phụ thân, người nhìn cây linh hoa kia kìa! Nụ hoa xinh đẹp như tuyết trắng vậy!

Mộng Hàm Yên nhìn hình ảnh đóa linh hoa chớm nở được chiếu trên đài cao, lá xanh như phỉ thúy phối với nụ hoa như bạch ngọc, trông rất xinh đẹp thích mắt.

Dù chỉ là một hình ảnh nhưng vẫn có thể cảm nhận được linh khí lượn lờ quanh nó.

– Đây là hoa gì vậy?

– Ta chưa từng thấy cây linh hoa nào thế này.

– Mọi người nhìn kìa, lá nó như vuốt rồng, nụ hoa như tháp tuyết ngàn tầng, cực kỳ hiếm thấy.

– Là vật phẩm đấu giá cuối cùng, chắc chắn phải có lai lịch bất phàm.

Bọn họ chờ đợi người chủ trì giới thiệu, kiến thức của họ không đủ, không nhận ra hoa này.

– Hoa này tên Long Tuyết Tiên Ba, năm trăm năm mới nở hoa một lần, hoa chứa linh khí nồng đậm, có thể kéo dài tuổi thọ. Căn cứ theo giám định của đích thân giám bảo sư, hoa này sắp nở, dù là người bình thường ăn cánh hoa của nó cũng có thể kéo dài trăm năm tuổi thọ.

Người chủ trì kích động nói, cây Long Tuyết Tiên Ba này có thể nói là giá trị liên thành, có nó tương đương với có trăm năm tuổi thọ.

Với mọi người tuổi thọ không dài hiện nay, nó tuyệt đối là một bảo bối khiến người ta điên cuồng.

Quả nhiên lời người chủ trì vừa dứt, toàn trường tức khắc bùng nổ.

– Kéo dài trăm năm tuổi thọ! Thứ này ta nhất định phải có!

Một ông lão tuổi xế chiều ánh mắt bừng lên tia sáng, kích động nói.

Ông cảm nhận được thời gian của mình không còn nhiều, càng lớn tuổi càng sợ chết, càng tham luyến hồng trần xinh đẹp.

– Chúng ta phải dốc hết toàn lực tranh hoa này, nếu có thể khiến lão gia tử sống lâu thêm trăm năm, gia tộc chúng ta chắc chắn sẽ càng hùng mạnh hơn.

Gia chủ Cơ gia nói, người mạnh nhất trong gia tộc là phụ thân ông, nhưng lão gia tử tuổi tác đã cao, e là không sống được mấy năm nữa.

Ông sợ một khi lão gia tử qua đời, gia tộc sẽ sa sút.

– Bất kể giá cao thế nào cũng phải lấy được hoa này.

Các đại gia tộc biết được chỗ thần kỳ của hoa, họ vô cùng tín nhiệm giám định sư của phòng đấu giá Thủy Trung Liên.

Chủ nhân phía sau phòng đấu giá này là Thủy gia, vô cùng thần bí, nghe đồn trong Thủy gia tộc có mấy cao thủ cực mạnh. Hễ là người muốn gây sự với Thủy gia đều hoàn toàn biến mất.

Không ai biết họ mạnh cỡ nào, chỉ biết là không thể chọc đến họ.

Cũng có tin đồn rằng thiếu chủ Thủy gia rơi xuống vực nhiều năm về trước vẫn chưa chết, một lần nữa quay về, đồng thời mạnh hơn quá khứ không biết bao nhiêu lần.

Có điều đó cũng chỉ là tin đồn, không ai nhìn thấy nên không đủ tin cậy.

– Hoa này giá khởi điểm một ngàn vạn, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một trăm vạn. Hiện tại bắt đầu đấu giá!

Giá tiền mà người chủ trì đưa ra khiến mọi người kinh hãi, giá khởi điểm đã một ngàn vạn, khó mà tưởng tượng được cuối cùng nó sẽ bán với giá bao nhiêu.

Một ngàn vạn với người bình thường là giá trên trời nhưng với các đại gia tộc của cải thâm hậu mà nói, nếu một ngàn vạn có thể mua được trăm năm tuổi thọ thì giá đó không hề đắt.

Nhưng rất hiển nhiên, muốn dùng giá khởi điểm để mua Long Tuyết Tiên Ba là chuyện không thể nào.

Bởi vì vừa bắt đầu đã có người báo giá cao.

– Hai ngàn vạn! Mộc gia chúng ta muốn nó!

Mộc gia trong ngũ hành thế gia báo giá, lập tức đã nâng cao một ngàn vạn.

– Năm ngàn vạn!

Kim gia cũng lên tiếng báo giá, bắt buộc phải có bảo bối này.

– Sáu ngàn vạn!

– Bảy ngàn vạn!

– ….

Các đại gia tộc tranh giành cướp giật, không chút nhượng bộ, dưới sức hấp dẫn của Long Tuyết Tiên Ba, dù là các gia tộc bình thường ngoài mặt quan hệ tốt thì vào lúc này cũng xé lớp ngụy trang mà tranh đoạt.

– Phụ thân, bọn họ điên cuồng quá! Linh hoa này tốt đến thế à?

Mộng Hàm Yên tuy đã quên mất quá khứ nhưng nhãn lực cốt lõi vẫn còn, nàng cảm thấy linh hoa này chỉ là một linh vật bình thường mà thôi!

– Thế giới này linh khí cạn kiệt, rất ít linh thảo có thể sống được lâu.

Lãnh Nguyệt Ly nhẹ nhàng nói, Long Tuyết Tiên Ba đó chẳng là gì với hắn nhưng trong mắt những người này lại là bảo bối hiếm thấy.

– Phụ thân, chúng ta có cần nhân thời khắc quan trọng họ đấu giá này mà lén lút chuồn đi không?

Mộng Hàm Yên hỏi, nàng nhớ hai người họ là kẻ nghèo hai bàn tay trắng, nên bất kể là ăn hay mua đều không có tiền trả.

Lúc này không chuồn còn đợi đến lúc nào?

– Không cần.

Lãnh Nguyệt Ly không nói cho nàng biết, Long Tuyết Tiên Ba đang được đấu giá hơn một tỷ đồng ngoài kia là từ hắn mà ra.

Đó là gốc cây hắn vứt vào trong góc, không biết đã nảy mầm phát triển thành linh hoa từ bao giờ nhưng thời gian quá ít, công hiệu quá thấp, hắn giữ lại cũng không dùng được nên đem ra ngoài.

Nếu hắn đem ra kỳ hoa dị thảo và bảo vật quý giá thì sợ là sẽ gây nên sóng to gió lớn.

Có điều hắn rất khiêm tốn, không có làm như vậy.

Lúc hắn đến thế giới này, Phượng Mị Tuyết liền nói cho hắn biết thế giới này vô cùng yếu ớt, không chịu nổi bọn họ hành hạ.

Nếu muốn ở lại thì phải làm một người bình thường. Bằng không, thế giới này sẽ bị hủy diệt, vô số sinh linh gặp tai ương.

Hắn cũng cảm nhận được điều đó nên rất nhiều bảo bối đều không sử dụng được ở đây.

– Ta ra giá mười tỷ!

Một ông lão ra giá, đẩy giá tiền lên một độ cao mới.

– Mười một tỷ!

Giá tiền trực tiếp tăng hàng tỷ, hoàn toàn vượt quá dự liệu của mọi người.

Những gia tộc không chuẩn bị đủ tiền bạc giờ đây hối hận không kịp, chỉ có thể nhìn người khác cạnh tranh, còn mình thì bất lực.

– Năm mươi tỷ!

Gia chủ Cơ gia cắn răng, báo ra một cái giá trên trời.

Ông không muốn từ bỏ như vậy, trực tiếp hô lên giá tiền cao nhất mà gia tộc có thể bỏ ra.

– Chín mươi tỷ!

Một bà lão tóc trắng xóa ra giá, không biết lai lịch bà thế nào nhưng tuyệt đối là thực lực thâm hậu.

Bà vừa báo giá xong, toàn trường yên tĩnh không tiếng động.

– Khách quý Thanh Liên Các ra giá chín mươi tỷ, còn ai ra giá cao hơn không?

Người chủ trì cũng hít một hơi, mở miệng hỏi.

Mọi người Cơ gia nhìn về phía gia chủ, gia chủ lắc đầu.

Nếu phí chín mươi tỷ mua gốc linh hoa này thì sản nghiệp Cơ gia bọn họ sẽ tiêu tan, ông không muốn tiếp nhận hậu quả như thế.

– Chín mươi tỷ lần thứ nhất!

– Chín mươi tỷ lần thứ hai!

– Thành giao!

Cuối cùng Long Tuyết Tiên Ba bán với giá trên trời là chín mươi tỷ, toàn trường đều chấn động.

Rất nhanh, một tấm thẻ đặc thù được lãnh đạo phòng đấu giá đích thân đưa đến Tử Liên Các.

– Tiên sinh, đây là thẻ Tử Kim cao cấp nhất của phòng đấu giá chúng tôi, mời tiên sinh ấn vân tay lên, thẻ này có thể sử dụng ở bất kỳ ngân hàng nào, mật mã chính là dấu vân tay.

Lãnh Nguyệt Ly nhận thẻ, ấn dấu tay lên, trên thẻ hiện lên các vạch.

– Vì tiên sinh là khách quý cao cấp nhất của chúng tôi nên được miễn phí thủ tục giao dịch. Vòng tay thạch anh hồng lần này tiên sinh đấu giá được xem như quà ra mắt của chúng tôi, hi vọng lần sau còn có cơ hội hợp tác.

Một nữ tử xinh đẹp nói, cô ấy rất biết cách làm ăn, biết danh tiếng của phòng đấu giá vô cùng quan trọng nên không so đo lợi ích trước mắt.

– Bên này có một con đường riêng biệt có thể giúp tiên sinh thuận lợi rời khỏi phòng đấu giá mà không ai quấy rầy.

– Ừ.

Lãnh Nguyệt Ly dẫn Mộng Hàm Yên rời khỏi phòng đấu giá theo lối đi riêng biệt, trực tiếp xuất hiện ở chợ bên ngoài, để những người trong phòng đấu giá chờ chực uổng công.

Mộng Hàm Yên trợn mắt há mồm nhìn Lãnh Nguyệt Ly, hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN