Phi Tuyết Mộng Hoa - Chương 22: Yêu kính khổng tước
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Phi Tuyết Mộng Hoa


Chương 22: Yêu kính khổng tước


Nàng từ trên trời rơi xuống đúng lúc Quỷ vương cưỡi bạch mã về thành Quán Mặc.
Khi tung tích cuối cùng của tân nương đào hôn bị mất ở bãi săn, hắn nhận được một Phong thư càp báo bèn vội vàng quay lại.

Lúc hắn cưỡi bạch mã đến, một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn màu hồng từ trên trời rơi xuống, hắn theo bản năng vươn tay đón lấy, ôm người đó vào lòng.

Hương thơm ngát trên người đó Phả vào mũi, thấm vào chỗ sâu linh hồn hắn.

Một khắc sau, hắn đối diện với đôi mắt νô cùng sinh động, hàng mi dài cong vểnh, để lại một dấu vết nhàn nhạt trên gương mặt. Ánh mặt trời vàng rực rơi trên làn da trắng trẻo như tuyết khiến dung nhan nàng càng thêm rực rỡ.

Cô bé vô cùng xinh xắn, thân thể nhẹ nhàng mềm mại tựa lông hồng, không cό chάt sức nặng.

– Bé con, có phải chúng ta đã từng gặp nhau không?

Đôi mắt xanh như biển cả của Quỷ vương nhìn chằm chằm vào mắt Mộng Hàm Yên, dường như muốn nhìn thấu linh hồn nàng.

– Đại thúc, con không quen thúc! Có thể để con xuốg không?
Mộng Hàm Yên chớp chớp mắt vô tội, rẻ vê nhút nhát rụt rè.

Quỷ vương ôm nàng, thân thể nhỏ bé của nàng quá mềm mại, hắn sợ chỉ hơi dùng sức một tí sẽ khiến nàng vỡ nát.
Lần đầu tiên tiên xúc νới hắn ở khoảng cách gần như vậy, Mộng Hàm Yên ngửi thấy trên người hán có hương hoa anh đào nhàn nhạt, và cả mùi sát phạt lạnh lùng.

Cánh tay hắn ôm nàng cứng như sắt thép, tư thế ôm rất cứng ngắc, hình như là lần đầu tiên ôm nữ tử.

– Đại thúc?
Quỷ vương lần đầu tiên đượcgọi thế này, khóe môi dưới mặt nạ không εhόi co rút.

– Ta già lắm sao?

Hắn không cό ý định buông Mộng Hàm Yên ra. Cảm giác rất quen thuộc νới tiểu nha đầu mới gặp lần đầu này, khiến hắn không nhịn được muốn tìm tòi nghiên cứu. Cảm giác ôm nàng cũng không tệ, không muốn cứ thế mà buông ra.

Đỗ Trản theo bên cạnh hắn trợn mắt há mồm nhìn một màn này. Quỷ vương của họ chưa từng tiếp κάc taχ. chân với bất koy ai, bất luận nam nữ!

Lần này ngài ấy lại ôm một cô bé xinh đẹp trên đường, mà còn ngang ngược không chịu buông tay!

Các thuộc hạ khác cũng ngây người như tượng, hoàn toàn không nhận ra Quỷ vương!

– Buông cô bé ấy ra! Đưa cho ta!
Bóng dáng trên bầu trời rơi xuống nóc nhà, ánh mát sáng quắc nhìn Mộng Hàm Yên. Nhìn thân thể nhỏ bé trong lòng Quỷ vương, hắn ta bỗng dưng cảm thấy chướng mắt!

Quỷ vương nghe tiếng thì đưa mắt nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo băng giá nhìn mỹ nam yêu nghiệt tà đạo kia:
– Quỷ Cổ Thiên! Nơi đây là đế quốc Thiên Vũ, không Phải nơi ngươi càn rỡ!

Người này chính là Cung chủ của Đọa Thiên Ma Cung, Quỷ Cổ Thiên! Bởi vì nhận được cấp báo, Quỷ Cổ Thiên vào thành Quán Mặc, nên Quỷ vương mới vội vã chạy về.

Quỷ Cổ Thiên nghênh đón ánh mắt Quỷ vương, khóe môi cong lên nụ cười khiêu khích.

Tóc trắng như tuyết, áo đen tung bay, trên áo có hoa văn rồng màu trắng, tà khí ngút trời.

– Đường đường Quỷ vương điện hạ hóa ra lại thích loại tiểu nha đầu này! Thật là khiến bổn tôn mở rộng tầm mắt!

Quỷ Cổ Thiên nói như cười như không, hắn vẫn nhớ cảm giác ôm tiểu nha đầu nọ, đúng là khiến hắn lưu luyến.

– Bổn vương khuyên ngươi hiện tại cút khỏi thành Quán Mặc, bằng không sẽ vĩnh viễn ở lại nơi này đấy!

Toàn thân Quỷ vương toát ra khí thế sát phạt khiến người ta không rét mà run, cả tòa thành trì dường như cũng cảm nhận được hàn khí băng giá thấu xương.

“Rầm! Rầm! Rầm!”

Mặt đất rung nhẹ, một con sư tử uy vũ chạy đến, trên lưng là một người mặc khôi giáp dang ngồi – Thiên Vũ đế quân Mặc Cẩn Tà.

Nhìn thấy Thôn Thiên Vân Sư, Quỷ Cổ Thiên biết ngay thân phận của nam tử này!

– Bệ hạ!
Người dân trên phố sợ hãi, rối rít quỳ xuống hành đại lễ với Thiên Vũ Đại Đế.

Trước đó khi nhìn thấy Quỷ vương, họ không phải quên hành lễ mà là sợ đến mức không dám nhúc nhích. Lúc này Mặc Cẩn Tà đến, họ mới thở phào nhẹ nhõm.

Nguyệt Thiển Mi được Thiên Ca giúp rời khỏi xe ngựa, vừa nâng mắt thì nhìn
thấy nam tử. uy vũ tuấn tú kia.

Hắn coi trời bằng vung, cao cao tại thượng, ánh mắt không chút tình cảm, nếu có thì chỉ có sự сау nghiệt sắt đá máu lạnh.

Hắn không nhìn nàng, cũng không nhìn Quỷ Cổ Thiên mà nhìn cô bé trong lòng Quỷ vương.
– Đọa Thiên Ma Cung chẳng lẽ muuốn tuyên chiến với Thiên Vũ chúng ta?

Mặc Cẩn Tà cưỡi Thôn Thiên Vân Sư đến bên cạnh Quỷ vương. Hai huynh đệ họ nổi tiếng bất hòa, nhưng lúc đối ngoại thì hai người vẫn miễn cưỡng liên thủ.

Bất luận là Quỷ vương hay Thiên Vũ đế quân đều vô cùng mạnh mẽ, kinh sợ bốn phương, danh dương thiên hạ.

Có điều không ai biết Quỷ vương tên gì,.chỉ biết hắn được gọi là Quỷ vương. Mọi người sợ hắn, kính hắn, không ai dám tìm tòi nghiên cứu tên của hắn.

– Hai huynh đệ các ngươi ỷ đông hiếp ít, quá không nói đạo nghĩa. Bổn tôn chẳng qua chỉ muốn xem thiên hạ đệ nhất mỹ nữ thôi, có cần huy động rầm rộ như vậy không?

Quỷ Cổ Thiên thấy hai huynh đệ họ có ý liên thủ bắt hắn ta, thì tung người nhảy lên Ma Dực Cốt Long, trong tay nắm một chiếc yêu kính khổng tước.

Mặt sau kính là Phù điêu khổng tước xòe đuôi, trên chiếc đuôi màu đồng xanh được khảm đá quý xinh đẹp cổ xưa, màu sắc rực rỡ khiến người ta lóa mắt. Mắt khổng tước được trang trí bằng đá huyết hồn đỏ lấp lánh mê hoặc lòng người.

Yêu kính này vừa xuất hiện, Quỷ vương và Mặc Cẩn Tà đều ra vẻ sẵn sàng nghênh địch, sắc mặt nghiêm trọng.

– Gương!

Khóa trường mệnh Phượng hoàng đeo trên ngực Mộng Hàm Yên chợt trở nên nóng bỏng, một sức hút kỳ lạ đang kêu gọi nàng.

Nàng cảm giác như có thứ gì đó rất quan trọng trong yêu kính khổng tước ấy, mà nàng rất khát khao có được.

Nàng không biết mình muốn tìm thứ gì nhưng tiềm thức cho nàng biết, nàng nhất định phải tìm được.

“Đó là ai? Là thứ gì? Tại sao mình nhất định phải tìm được nó?”
Nàng cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, ngẩng đầu nhìn trời lần nữa.

Quỷ Cổ Thiên đã dùng yêu kính khổng tước ấy mở ra một cánh cửa không gian, cưỡi Ma Dực Cốt Long bay vào, biến mất giữa hư không.

Xem ra ở thành Quán Mặc, Quỷ Cổ Thiên càng không muốn xung đột chính diện với hai huynh đệ họ, điều này bất lợi với hắn ta, theo tính tình giảo hoạt cẩn thận của hắn ta, hắn ta sẽ không mạo hiểm như vậy.

– Nguyệt Thiển Mi bái kiến Thiên Vũ đế quân, bái kiến Quỷ vương điện hạ!

Thân thể Nguyệt Thiển Mi rất yếu, hơn nữa trước đó còn trúng độc nên càng thêm yếu ớt. Nàng giẫm lên tuyết trắng bướ qua, nhìn về phía hai người.

Mọi người lúc này mới chú ý tới tuyệt thế giai nhân yểu điệu như nhành liễu trước gió, vòng eo nhỏ nhắn không đầy một vòng ôm, dáng người mảnh mai yêu kiều. Tất cả đều khiến người khác phải thán phục.

Nàng bước đi tao nhã my lệ, duyên dáng thướt tha theo từng nhịp bước.

Mọi người kinh ngạc trước vẻ đẹp của nàng, chỉ tiếc là không nhìn được gương mặt bị lớp vải sa che giấu. Nàng giống như hoa tường vi nở rộ trong tuyết, mềm yếu mỏng manh nhưng không nhút nhát rụt rè.

Trước mặt Quỷ vương người người sợ hải, nàng mở miệng yêu cầu:
– Quỷ vương điện hạ có thể đặt muội muội của Thiển Mi xuống không?

Mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay đã ướt đẫm tay nàng, cho dù như vậy nàng vẫn không bỏ lại Mộng Hàm Yên.

Danh tiếng của Quỷ vương quá đáng sợ, trong lòng nàng sợ vô cùng, nhưng nàng nhớ Mộng Hàm Yên là vì trốn Quỷ vương nên mới chui vào xe của nàng. Nếu nàng bỏ mặc thì muội ấy sẽ rất nguy hiểm.

Hết Chương 22

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN