Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê - Chương 31: Chỉ là nhìn vào mặt Tề Lý Cách cũng sắp cảm thấy không chịu nổi nữa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
85


Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê


Chương 31: Chỉ là nhìn vào mặt Tề Lý Cách cũng sắp cảm thấy không chịu nổi nữa


Edit + Beta: Ruby

– ————-

“Hài lòng rồi thì đi ra!” Trần Tân rống ầm lên, đóng cửa lại cái rầm.

Sau một phút, Trần Tân mở cửa ra một khe hở, hung dữ mà quay qua phía Tề Lý Cách còn đứng ở đó, nói: ” Lấy cho cái quần!”

Trong phòng Tề Lý Cách vốn dĩ đầy đất đều là quần áo quần, nhưng sau khi Trần Tân dọn dẹp, cậu mê man tìm một hồi mới tìm được một túi quần áo, chầm rì rì mà lựa chọn, cậu mới lại lết về phòng tắm.

“Bàn Tân, quần!”

Trong khe cửa duỗi ra một bàn tay nhận lấy quần.

Ba giây sau.

“Em lấy quần sọc cho anh là ý gì!” Trần Tân gào thét lại ném quần ra, vì vậy Tề Lý Cách lập tức đưa ra quần dài màu đen sớm cầm ở trên tay.

Trần Tân biết Tề Lý Cách lại muốn bắt nạt anh, hung dữ mà đoạt lấy quần. Mà anh đang muốn mặc vào, chỉ thấy khe cửa lại có cục vải khác chen vào.

“Anh không mặc quần lót sao?”

“Em quản anh!”

Trần Tân đoạt lấy quần lót, mở ra xem, liền thấy là chiếc quần tam giác màu trắng in hình gấu trúc.

” Em…”

” Anh yêu thích Mập Mạp mà? Cái này thích hợp với anh biết bao nhiêu!”

Trần Tân cắn răng nói: ” Anh yêu thích em lẽ nào phải đem hình của em in trên quần lót rồi mặc? Bệnh thần kinh!”

Tề Lý Cách cười ha ha, ôm Prometheus cứ thế đi mất.

Trần Tân vừa nãy kích động, khí huyết tuần hoàn mơ hồ lại có chút dấu hiệu ngẩng đầu, đành phải là mông trần ngồi chồm hỗm trên mặt đất chà sàn nhà cho Tề Lý Cách. Trong phòng tắm chính là lát gạch, Trần Tân chà sàn đương nhiên không giống người bình thường cầm lấy bàn chải dồn sức chà một trận, mà là chà từng viên gạch, từng viên gạch.

Chờ chà xong sàn nhà, cũng có thể đứng lên, anh mới mặc quần vào đi ra ngoài.

Anh đi ra ngoài, chỉ thấy Tề Lý Cách nằm ở trên giường đưa lưng về phía anh, tựa hồ lại ngủ rồi, bên cạnh Prometheus nắm lấy Mập Mạp chơi trên ghế sofa ở trong phòng.

Anh muốn đi qua đắp chăn cho Tề Lý Cách, nhưng vừa dựa vào gần một chút, Tề Lý Cách liền tựa như hoảng sợ giật bắn người, đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn anh một cái lại nhanh chóng quay đầu đi, tự mình kéo chăn đắp kín.

Trần Tân nghĩ thầm anh ban nãy đều bị em nhìn hết ráo cũng không xấu hổ, em bây giờ lại xấu hổ là sao đây? Chỉ là anh đột nhiên nhớ ra, đệt, đồng nhân bản mà tối qua trước khi ngủ đọc đâu rồi!

Đồng nhân bản đó vốn là đặt trên bàn sách bên giường, mà hiện vị trí kia đã trống rồi!

Trần Tân vạn phần lúng túng, không biết nên làm thế nào cho phải. Anh vươn tay kéo nhẹ chăn của Tề Lý Cách, mà Tề Lý Cách ngộp ở trong chăn không lên tiếng.

“Đừng, ngộp chết mất.”

“Đi ra.” Âm thanh rầu rĩ của Tề Lý Cách từ trong chăn truyền đến.

Trần Tân không để ý tới cậu, trực tiếp nằm dài trên giường, vươn tay ôm lấy Tề Lý Cách bị chăn bao chặt.

Đây mặc dù là một thời đại tiên tiến vô cùng cởi mở, mà vẫn tồn tại rất nhiều người bảo thủ, loại người này đặc biệt là đa phần là năng lực giả.

Nguyên nhân không gì khác, năng lực giả coi trọng tỉ lệ tương dung trên tinh thần cao, đa số người mặc dù không giống Tề Lý Cách theo đuổi tương dung 100%, nhưng là mong đợi có thể kết hợp với năng lực giả tương dung 50% trở lên.

Bởi vậy dưới tình huống không tìm được người tương dung, đa số người bảo trì độc thân, thậm chí độc thân hơn nửa đời người, đây cũng là một trong nguyên do mà tỉ suất sinh dục ở thời đại này thấp.

Hai người Tề Lý Cách cùng Trần Tân đều được cho là trạch kỹ thuật, một người cả ngày đọc sách chơi game đi ngủ, một người cả ngày lắp ráp người máy chơi hạt thủy tinh, chưa bao giờ miêu tả quá nhiều tại phương diện tình cảm. Hai người đều biết quá trình hoạt động của chuyện kia là như thế nào, nhưng là chưa từng thực chiến qua, cho dù là Tề Lý Cách biết được nhiều hơn chút, cũng là từ trong tiểu thuyết tổng tài học được, tất cả đều là tưởng tượng duy mỹ.

Lúc nãy, Tề Lý Cách thấy Trần Tân chỉ đặt một quyển sách trên bàn, nghĩ thầm nhất định là đặc biệt hay, bằng không không sẽ đặc biệt đặt ra, nhưng mới lật mấy trang, cậu liền xem tới mặt đỏ tai hồng, còn kích động hơn so với vừa nãy nhìn thấy thân thể của Trần Tân!

Sao sẽ có thứ này! Loại nội dung này! Loại tư thế này!

Mình ở trong sách sẽ khóc thành như vậy á! Nhưng còn kêu sảng khoái! Sảng khoái cái gì chứ?

Tề Lý Cách đỏ mặt tiếp tục lật tiếp, có loại cảm giác lúc tiểu học lần đầu tiên đọc đoạn H trong tiểu thuyết ngôn tình, cảm thấy toàn thân nóng hổi, mỗi lần xem mấy hàng chữ phải khép lại sách thở lấy hơi, nhưng cách một hồi lại không nhịn được tiếp tục xem tiếp, vừa trộm kéo quần.

Cậu đang xem đến chỗ kịch liệt, Trần Tân sờ soạng cậu một chút, sợ đến mức cậu suýt chút nữa mềm nhũn. Nhưng suýt chút nữa mềm mại nhũn thì thôi đi, cậu còn rất là tinh thần, đành phải yên lặng mà rút vào trong chăn.

Cậu hình như hiểu được vừa nãy vì sao Trần Tân muốn giặt quần rồi.

“Bàn Tân.”

“Hửm?”

“Em sắp ngộp chết rồi.”

“Đáng đời.”

Trần Tân buông tay ôm chăn ra, Tề Lý Cách đội lên một đầu tóc rối bời ló đầu ra. Mặt hai người đều hồng hồng, nhìn nhau, Trần Tân vươn tay đi sửa sang lại tóc cho Tề Lý Cách.

Tề Lý Cách bé ngoan để cho anh vuốt lông, thoải mái quá chừng hà.

Cậu vừa thoải mái liền muốn tìm đường chết, không nhịn được dùng mặt doge nói: “Bàn Tân anh tối hôm qua xem tiểu hoàng thư (*) cả đêm sao? Thiệt xấu nghen…”

(*) truyện xxx

Tay Trần Tân cứng đờ, tức giận lườm cậu một cái, nói: “Em mới vừa rồi cũng không phải xem sao? Còn xem tiểu thuyết ngôn tình!”

“Tiểu thuyết ngôn tình có thể so sánh với cái này sao, tình tiết này…”

Hai người đồng thời nhớ tới nội dung trong đồng nhân bản, nhất thời đều đỏ mặt yên tĩnh trở lại. Hai người nằm ở trên cùng một cái giường, mặt dựa rất gần, gần như có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.

Trần Tân trước tiên không nhịn được, đến gần hôn Tề Lý Cách một chút. Anh cảm giác được câu trả lời của đối phương, càng là kịch liệt hôn tới, khó nhịn gặm cắn môi Tề Lý Cách, tay cũng luồn vào trong quần áo vuốt ve da thịt bóng loáng.

Hai người đều có thể cảm nhận được đồ vật của đối phương chọt lấy mình, có chút xấu hổ mà không nỡ tách ra, đặc biệt là Trần Tân lật người lên để đặt Tề Lý Cách ở dưới thân, chỉ là nhìn vào mặt Tề Lý Cách cũng sắp cảm thấy không chịu nổi nữa.

Đang lúc này, Prometheus nắm lấy Mập Mạp bay đến, chuẩn xác không sai đáp xuống trên đầu Trần Tân. Mập Mạp tại trên đầu Trần Tân uốn tới ẹo lui muốn ôm, Trần Tân đành phải là nắm Mập Mạp xuống ôm vào trong ngực.

Tề Lý Cách thừa dịp này nhanh chóng ngồi dậy, lại lấy chăn quấn mình lại lần nữa, chỉ lộ ra đôi mắt nhìn Bàn Tân mặc áo ngủ panda ôm con gấu trúc.

Cậu nghĩ thầm, Mập Mạp mày thực sự là quá hư rồi, không đúng, mày thực sự là quá ngoan rồi! Bàn Tân nếu như ngoan giống như mày thì tốt rồi!

Chờ Trần Tân ôm Mập Mạp xong, bầu không khí mập mờ lúc nãy kia sớm đã biến mất gần hết, hai người mang theo bữa sáng vừa nãy Tề Lý Cách mang tới xuống lầu ăn cơm.

Tề Lý Cách hôm nay nấu chút cháo, bên trong cháo đơn giản bỏ chút thịt gà xé sợi cùng trứng gà, tuy rằng mùi vị đơn giản nhưng cũng không tệ, hai người đại nam nhân không mấy chén liền ăn hết sạch sành sanh.

Ăn xong Trần Tân rửa chén, Tề Lý Cách ở trong phòng đi vòng vòng, có loại cảm giác đi vào nhà người khác, cậu bây giờ mới biết hoá ra dáng dấp phụ huynh nhà mình là như vậy!

“Lát nữa đi làm sao?” Trần Tân hỏi.

“Xíu nữa đi.” Tề Lý Cách mở ngăn kéo ra, thuận miệng hỏi: “Khổ cực cho anh, thu dọn gần như đã xong, lát nữa anh đi về ngủ trước, em đoán anh tối hôm qua ngủ không ngon.”

Thực sự là hết chuyện để nói, Trần Tân đỏ mặt lạnh giọng nói: “Tầng hầm với lầu ba còn chưa làm xong, ngày mai lại trở về, nghĩ tới gian nhà bẩn thỉu của em, anh toàn thân không thoải mái.”

” Toàn bộ lầu ba bỏ trống, đồ đạt ở tầng hầm cũng không nhiều, em lát tự mình dọn là được rồi.”

“Anh cũng không dám tin em.”

Tề Lý Cách vì chứng minh, lôi Trần Tân liền đi đến tầng hầm.

Cánh cửa đi thông tầng hầm rất dầy, dùng kim loại đặc thù và thiết kế áp suất không khí, vì chính là không cho tin tức tố lưu thông.

Trên cửa còn có cái khóa mật mã, Tề Lý Cách âm thầm che màn hình bắt đầu nhập mật mã.

“Che cái gì mà che! Anh làm gì em sao!” Trần Tân ở phía sau rống lên.

“Sau này anh đánh em cũng phải cho em chỗ trốn chứ!” Tề Lý Cách rống trở lại.

“Anh nỡ sao?”

Tề Lý Cách nhìn vẻ mặt Trần Tân nổi khùng mà nói những lời này, không nhịn được cười lớn tiếng, nói: “Em cũng không nỡ anh, mật mã của em là số Pi, anh nhìn sẽ phát cuồng! Anh còn muốn nhìn sao? Em có thể đọc cho anh nghe.”

Trần Tân tóm lấy Tề Lý Cách hôn một cái không cho cậu nói chuyện.

Cửa tầng hầm vừa mở ra, bên trong quả thực giống như Tề Lý Cách nói không thứ gì, thậm chí có thể nói là chỉ có một bộ chăn gối mà thôi, có vẻ đặc biệt trống trải.

Trần Tân đi qua chồng chăn, lại ngắm nghía một hồi chăn mền đặt ngay chính giữa gian phòng, vừa hỏi: “Đồ vật sao lại ít như vậy?”

” Lính gác có độ tương dung cao xuất hiện em sẽ không có khí lực, ngủ một ngày cũng không là vấn đề.”

“Hừm, ở bên cạnh anh em làm sao không ngủ tiếp? Chỉ biết chơi game với bắt nạt người ta.”

Tề Lý Cách nhìn Trần Tân mặc áo ngủ gấu trúc, nghĩ thầm thật là đẹp trai, vội đến gần ôm anh từ phía sau, nhỏ giọng nói: “Anh ngủ cùng em, em liền ngủ, nếu không thì?”

Trần Tân mặt đỏ không nói lời nào, thật lâu mới nói một câu: “Lần sau nhớ tới thu Prometheus với Mập Mạp lại cẩn thận.”

– ————

Ruby sẽ đăng vào 2 ngày cuối tuần, mỗi ngày 2 chương bù cho trong tuần không đăng được ha!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN