Phong Ấn Tiên Tôn
Chương 15 - Giải Vây (1)
Do tránh né không kịp nên một kiếm này đã chém đứt cánh tay thanh niên, máu tươi bắn ra tung tóe, tên thanh niên này không có sức phản kháng.
– Ah!
Thanh niên kia ngã khỏi phi kiếm của mình.
– Ngươi! Ngươi đã đạt đến tầng mười ba!
– Bớt nói nhảm đi! Ngươi nhục mạ ta cũng không có gì, nhưng mà ngươi dám nhục mạ Thiếu tông chủ của ta! Ta tuyệt đối không tha ngươi được!
Lý Tại Tiên giận thấu xương, dù thanh niên có tu vi Luyện Khí tầng mười hai, bởi vì hắn có lai vãng với minh, nhưng hiện tại hắn phải chết! Bởi vì hắn đã chạm vào nghịch lân của Lý Tại Tiên, vũ nhục Thiếu tông chủ.
– Lý lão tiền bối tha mạng ah! Là…
Thanh niên kia lời còn chưa dứt, một đạo lưu cầu vồng xuyên đeo thể mà qua, Lý Tại Tiên cầm trong tay phi kiếm, thân kiếm trôi huyết.
– Sỉ nhục Thiếu tông chủ của ta, giết!
Dĩ vãng, Lý Tại Tiên vốn cùng cảnh giới với thanh niên kia, từng luận bàn không phân cao thấp, nhưng mà giờ phút này Lý Tại Tiên đã bước vào Luyện Khí tầng mười ba, thanh niên kia không có lực hoàn thủ, một kiếm chém cánh tay phải, một chém còn lại lấy mạng của hắn.
– Thiếu tông chủ chấn kinh!
Lý Tại Tiên lại đạp lên phi kiếm, nói lời xin lỗi với Liễu Tàn Dương.
Hai người tiếp tục rời đi, trong thành Bạch Tiên chém giết tu sĩ Luyện Khí tầng mười hai là đại sự to lớn, thành chủ thành Bạch Tiên cũng nhíu mày, Lý Tại Tiên bình thường có tính cách ôn hòa, lúc này chỉ vì thiếu niên hắn bảo vệ bị sỉ nhục đã ra tay chém giết tu sĩ Luyện Khí tầng mười hai, đây không phải là tác phong của Lý Tại Tiên, người đang cưỡi ngựa kia là ai?
– Thiếu tông chủ, tên Vương man tử này dòm ngó Đan Bảo Các từ lâu, hắn đã sớm chú ý căn cơ của ta rồi, trong ba năm sau hắn sẽ đột phát Luyện Khí tầng mười ba, hắn là mối họa lớn với Đan Bảo Các lúc này! Hôm nay giết hắn, có thể chấm dứt mối họa về sau!
Ra khỏi thành Bạch Tiên, Lý Tại Tiên giải thích.
– Không sao.
Liễu Tàn Dương ngồi trên lưng ngựa, thuận miệng nói ra, hiện tại hắn cảm giác Phi Ngư Kiếm sau lưng đang sôi trào, dường như lực lượng cuồng bạo từ trong Phi Ngư Kiếm bắn ra ngoài.
Chẳng lẽ Phi Ngư đạo sĩ mang một phần lực lượng rót vào trong Phi Ngư Kiếm?
Liễu Tàn Dương không dám khinh thường, phân thân của hắn chỉ có cảnh giới Luyện Khí Kỳ, cảnh giới như thế không thể thừa nhận khí tức của tu sĩ Nguyên Anh.
– Thiếu chủ, Sa trấn bị một đám tu sĩ Luyện Khí vây công.
Còn cách Sa trấn hơn mười dặm, bỗng nhiên Lý Tại Tiên nói:
– Căn cứ vào công pháp, chắc là thuộc hạ của Vương man tử.
Liễu Tàn Dương nhớ đến thanh niên chết dưới kiếm Lý Tại Tiên.
– Ngươi biết chuyện gì?
– Ngày hôm trước, trong Sa trấn có người đi đến Đan Bảo Các bán đan phương Trúc Cơ Đan, khi đó Vương man tử đến tìm ta, muốn đoạt Đan Bảo Các, Sa trấn Nguyệt Ma bán đan phương bị hắn phát hiện được, chắc hẳn là linh thạch kia gây hoạ, ta phát giác được khí tức của đám người kia.
Lý Tại Tiên mở miệng.
– Đan phương Trúc Cơ Đan!
Đột nhiên Liễu Tàn Dương xuống ngựa, dưới chân của hắn gia trì Phù Không Thuật và Đại Lực Thuật, tốc độ nhanh hơn, lập tức hắn chạy bộ còn nhanh hơn cả ngựa.
Lý Tại Tiên vô cùng khiếp sợ, thiếu chủ tu vi Luyện Khí tầng sáu nhưng phương diện vận dụng pháp thuật lại thông thần, còn mạnh hơn mình không ít, hắn không dám khinh thường, rót linh lực vào kiếm, tốc độ tăng lên rất nhiều.
Sa trấn hiện tại đã có cảnh tượng máu chảy thành sông, Nguyệt Ma biến thành người điên đứng thủ vệ trước cửa sân nhỏ, rất nhiều tu sĩ Luyện Khí tầng ba tầng bốn không thể tiến lên, dại lão Sa trấn Phong Mãn Lâu đang nằm trong góc tường, cánh tay phải đã mất, sắc mặt trắng bệch. – Cút nhanh lên!
Nguyệt Ma tức giận quát Phong Mãn Lâu một tiếng, hai người bọn họ từ nhỏ đã là đối thủ một mất một còn, cùng lớn lên trong Sa trấn, đã nhiều lần đánh nhau lúc còn thiếu niên, về sau cùng kết hôn sinh con, tranh đấu với nhau hơn nửa đời người.
Phong Mãn Lâu nằm trong góc tường, lúc nói chuyện còn có bọt máu chảy ra ngoài:
– Ta đi, ai đưa ma cho ngươi?
Nguyệt Ma tu hành Huyết Ma Quyết, sử dụng tu vi Luyện Khí tầng hai ngăn cản bảy tám tên tu sĩ Luyện khí tầng ba tầng bốn, nhưng chỉ miễn cưỡng ngăn cản, hắn đã không thể chống nổi nữa rồi, linh lực không ngừng khô héo.
Một giờ trước, đám tu sĩ Luyện Khí kia đột nhiên xuất hiện trong Sa trấn, đám người chòm râu dài chưa kịp cảnh báo đã bị một tiễn xuyên tim, Nguyệt Ma cùng Phong Mãn Lâu hiện thân ngăn cản đám tu sĩ Luyện Khí này, những tên tu sĩ Luyện Khí không nói hai lời, lập tức vây công Nguyệt Ma cùng Phong Mãn Lâu, hai người không ngăn cản được, Phong Mãn Lâu có tu vi Luyện Khí tầng một, Nguyệt Ma chỉ mới đạt đến Luyện Khí tầng hai, nếu không phải Huyết Ma Quyết của Nguyệt Ma càng đánh càng hăng, sợ rằng đã chết thảm từ lâu rồi.
Hai người bị một đám Luyện Khí bức bách đến bên ngoài sân nhỏ của Nguyệt Yêu, Phong Mãn Lâu đã bị chém đứt cánh tay phải, mất đi chiến lực, chỉ còn lại Nguyệt Ma độc chiến một đám tu sĩ Luyện Khí tu vi cao hơn hắn.
– Đi chết đi!
Một tên tu sĩ xem chuẩn sơ hở của Nguyệt Ma, hắn đâm một kiếm xuyên qua bả vai Nguyệt Ma, Nguyệt Ma té ngã, mấy thanh phi kiếm chém xuống, hiện tại Nguyệt Ma sắp chết thảm tại chỗ.
– Lão tử liều với các ngươi.
Phong Mãn Lâu mất hết linh lực, không biết lấy khí lực từ đâu, hắn đột nhiên xông lên, Phong Mãn Lâu lập tức bị phi kiếm xuyên qua người.
Nguyệt Ma nắm chặc nắm đấm, máu tươi chảy ròng ròng.
– Phong Mãn Lâu! Chúng ta cùng xuống địa ngục, lão tử còn chưa chơi chán với ngươi đâu.
Ông! Lúc này một hỏa cầu xuất hiện trong tiểu viện, đánh bay phi kiếm đâm thẳng về phía Nguyệt Ma, một thân ảnh lao ra ngoài, thừa dịp đối phương chưa kịp phản ứng đã giữ chặt Nguyệt Ma cùng Phong Mãn Lâu lui vào tiểu viện, cửa tiểu viện đóng lại.
– Xông vào! Chắc chắn linh thạch đang ở bên trong!
Mấy tên tu sĩ Luyện Khí kỳ nhanh chóng lao vào.
Đột nhiên xuất hiện lực cản vô hình, trận pháp phòng ngự Bát Hoang Tụ Linh Trận mở ra.
– Xảy ra chuyện gì?
Vài tên tu sĩ không rõ ràng tình huống, cảm thấy trước mặt có bức tường vô hình che chắn, bao phủ tiểu viện vào bên trong.
– Là pháp trận phòng ngự, công phá nó!
Đám Luyện Khí kỳ không ngừng vận dụng thủ đoạn của bản thân, lập tức tấn công trận pháp trong tiểu viện.
Các loại phù chú đánh thẳng vào trận pháp, cả trận phạp không ngừng rung động dữ dội.
Liễu Tàn Dương cảm nhận được trận pháp chấn động, bước chân nhanh hơn, những người khác thế nào hắn không quan tâm, hắn chỉ quan tâm đệ tử vừa thu có tiên thiên linh thể Nguyệt Yêu mà thôi, thiên phú của nàng đặc biệt, không thể để mất.
Liễu Tàn Dương đến Sa trấn, đột nhiên có đạo hào quang bảy màu ngăn cản đường đi, người này khí định thần nhàn đứng trước mặt Liễu Tàn Dương.
Đạo sĩ kia phi kiếm hoàn thân, ngăn cản Liễu Tàn Dương, nói:
– Đạo hữu dừng lại! Đi thêm một bước, chết!
Trên mặt đạo nhân mang theo sát cơ, ánh mắt âm tàn nhìn Liễu Tàn Dương.
– Thiếu tông chủ, xem ta chém Thất Thải đạo nhân này|!
Lúc này tiếng rống như sấm sét vang lên, đột nhiên thân ảnh Lý Tại Tiên xuất hiện giữa Thất Thải đạo nhân và Liễu Tàn Dương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!