Phong Du Lạc One Piece - Chương 3: Giáo huấn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Phong Du Lạc One Piece


Chương 3: Giáo huấn


Trong căn phòng xa hoa rộng rãi thuộc căn cứ hải quân.

– Ta Morgan là người vĩ đại nhất…không ai vĩ đại bằng ta…

Một trung niên nhân cao to ngồi trên chiếc ghế bành rộng rãi không ngừng vuốt ve chiếc búa sắt gắn chặt vào tay phải, miệng lẩm bẩm những điều vô cùng tự sướng về bản thân. Khuôn mặt càng vô cùng đặc thù với cái hàm dưới làm bằng kim loại, khiến người khác vô hình trung liên tưởng ngay tới vị tướng Sion trong tựa game Liên Minh Huyền Thoại.

Bỗng dưng bên ngoài cửa vang lên tiếng pUiiMSl rầm rập chạy loạn, rất nhanh cửa phòng bị người gõ thùm thụp, nghe âm thanh có vẻ khẩn cấp vô cùng.

Morgan đang trong quá trình ảo tưởng bị kẻ khác phá quấy lập tức dâng lên một cổ lửa giận không tên. Hắn xoay ghế đối diện với cửa phòng trầm giọng nói.

– Vào đi!!

Một quân nhân mặc áo thun trắng cổ buộc khăn xanh, đầu đội nón lưỡi trai vội vàng chạy vào, thần tình trên mặt quân nhân này khẩn trương tột độ, mồ hôi vã ra như tắm. Hắn đương nhiên biết tính tình của Morgan, nhận cơ quan công tác chưa lâu những đã có không ít binh nhất binh nhì sơ ý phật lòng bị Morgan trực tiếp chém chết. Trong quân doanh số người vì sợ hãi chấp hành nhiệm vụ nhiều hơn trung tâm bảo vệ căn cứ, dân thường.

Bất quá sự tình lần này không cho phép hắn nghĩ ngợi nhiều, không nói hai lời, thanh niên quân nhân ưỡn ngực, thẳng sống lưng nâng tay chào sau đó vội vàng báo cáo.

– Báo cáo Thiếu tá!! Bên ngoài có một đứa bé tự nhận chính tay mình tiêu diệt đoàn hải tặc Kiba, nó muốn dùng cái đầu Kiba để đổi lấy cơ hội tiến vào hải quân.

Vốn tức giận định trảm thủ cấp dưới không biết sống chết, bây giờ nghe xong tình báo liền đứng bật dậy, hai mắt tỏa sáng gắt gao nhìn chằm chằm quân nhân kia.

– Thật???

– Báo cáo Thiếu tá!! Nó còn yêu cầu gặp mặt người lãnh đạo căn cứ.

Thanh niên không dám bỏ tay xuống, rõ ràng rành mạch nói từng chữ một. Không đợi hắn nói xong thì Morgan đã như cơn gió lao ra khỏi thư phòng, thấy vậy thanh niên vội vàng đuổi theo.

Một hải tặc trị giá trên 10 triệu beri bị bắt, làm sao không náo động, làm sao không thất thố đây. Đặc biệt với Morgan, hắn đang cần một công trạng đủ lớn để giúp mình thăng cấp, hiện tại chính là cơ hội tốt, nếu xử lý ổn thỏa liền mọc cánh thăng thiên.

Morgan mừng thầm trong lòng dùng tốc độ nhanh nhất triệu tập toàn bộ tinh anh có mặt trong căn cứ hướng quảng trường chạy đi.

Quảng trường là một khu đất trống rộng chừng trăm mét vuông, đây cũng là nơi Zoro bị hành quyết, bình thường đều dùng cho binh lính hải quân luyện tập cách đấu, bắn súng,…

Lúc này đây tại quảng trường đứng đầy người, toàn bộ đều là hải tặc mặt mày bặm trợn, có điều thái độ của họ rất khép nép, sợ hãi. Phong thẳng lưng đứng đầu đoàn người, trước mặt là cái xác cồng kềnh của Kiba, nhìn kỹ vẫn thấy hắn còn hô hấp mặc dù cực kỳ yếu nhược.

Xa xa một đoàn người khác từ bên trong căn cứ lao ra, quần áo đồng phục hai màu trắng xanh đẹp đẽ, Morgan khoác chiếc áo biểu tượng cho quyền lực cao quý liên tục thúc dục đám lính chạy nhanh hơn.

Nhìn một màn hỗn loạn, Phong biểu tình không chút biến hóa, có chăng ánh mắt lập lòe quang mang kỳ dị không biết suy nghĩ điều gì.

Chẳng mấy chốc Morgan đã bước tới bên cạnh xác Kiba, thoáng ngẩn ngơ thoáng nhìn tên hải tặc khét tiếng làm mưa làm gió quanh vùng biển đảo Yotsuba hiện tại nằm chết như con chó ngoài đường không hơn không kém. Nội tâm thầm dậy sóng ngưng trọng nhìn thật kỹ Phong, người khác không biết nhưng hắn biết, năng lực của Kiba vượt xa số tiền truy nã của hắn, bởi vì mãi dậm chân ở vùng biển yên tĩnh nên không bị hải quân đặc biệt chú ý, nếu cho hắn ra ngoài khơi xa xăm, tiến vào Grand Line vẫy vùng ở đó thì ít nhất hắn cũng phải bị treo thưởng trên 30 triệu beri.

Nếu để Morgan biết Phong chỉ dùng một chiêu duy nhất trực tiếp hủy diệt năng lực chiến đấu của Kiba thì biểu tình hắn biến hóa đến mức nào, bao nhiêu phấn khích liền có bấy nhiêu a.

Trầm mặc hồi lâu Morgan mới mở miệng.

– Ngươi tên gì??

– Phong!

Thái độ hời hợt của Phong khiến Morgan khó chịu, hắn là người vĩ đại bậc nhất, tuyệt không cho phép kẻ nào dám khinh nhờn uy nghiêm trước mặt hắn. Cặp mắt Morgan nheo lại thành đường chỉ, trầm giọng hỏi Phong.

– Ngươi nói muốn gia nhập hải quân??

– Không sai!!

Morgan hít sâu một hơi, cánh môi trên lành lặn khẽ nhếch nụ cười độc ác, bất ngờ hắn vung tay quát.

– Tất cả chuẩn bị, tên này là phần tử nguy hiểm muốn trà trộn vào hải quân để thu thập tình báo, nhanh chóng vào vị trí xử bắn hết bọn chúng cho ta.

Năm mươi lính hải quân đứng sau lưng hắn bị dọa không nhẹ, vô duyên vô cớ kết tội người ta phản động, tiểu tử kia vừa lập công lớn chỉ muốn làm một hải quân anh dũng thôi mà. Trông thấy vẻ chần chừ của họ, Morgan sầm mặt, gân guốc nổi lên cực kỳ kinh người, giọng nói uy nghiêm đầy sát khí như tát vào mặt mọi người.

– Các ngươi không nghe gì sao?? Ta…Morgan tay rìu vĩ đại, Thiếu tá hải quân trực thuộc căn cứ hải quân Biển Đông, lời ta nói chính là thánh chỉ, mệnh lệnh các ngươi lập tức rút súng bắn nát đầu đám hỗn tạp này cho ta!!!

Thân hình những binh lính hải quân run lên, đưa mắt nhìn nhau sau đó cắn răng chĩa súng trường vào người Phong và đám hải tặc.

Phong đứng bất động, trong lòng thầm thở dài, chả trách Shells Town thời điểm Luffy tới, người dân thấy hải quân còn sợ hơn cả thấy hải tặc. Thằng ngu Morgan này quả là đã hết thuốc chữa, mười năm qua đi vẫn không chút thay đổi tính cách bạo quân coi trời bằng vung.

Đã vậy thì đừng trách Phong hắn độc ác.

– Có người muốn ăn đòn!

Cảm thán một câu, Phong bắt đầu di chuyển, không động thì thôi, động như sấm chớp, kết hợp ba yếu tố nhanh, chuẩn, độc, Phong dùng tốc độ cực hạn hóa thành tàn ảnh nhắm Morgan lao tới.

Vài đấm của Luffy Morgan chịu được nhưng, mỗi đấm Phong tung ra đều có tính toán cẩn thận, lực lượng toàn bộ tập trung, không hề bị tiêu hao cho đến khi tiếp xúc thân mật với Morgan. Cộng thêm tố chất thân thể luôn phải đối mặt lằn ranh sinh tử tàn khốc, dù không mạnh bằng Luffy thời điểm ra khơi, nhưng Phong lại biết sử dụng sức mạnh đúng cách.

Nhận ra uy hiếp trong mỗi đòn tấn công, Morgan biến sắc vội vàng lui về phía sau, đồng thời vung búa chém xuống nhằm giải trừ nguy hiểm. Có điều hết thảy hành động của hắn đều nằm trong sự tính toán của Phong.

Nhẹ nhàng xoay người thu tay phải về hông sau đó xoắn nhẹ bàn tay thong thả chưởng về phía trước, nhìn có vẻ như rất chậm nhưng Morgan lại có cảm giác không cách nào tránh né, bất đắc dĩ hắn hoành ngang thân búa che chắn trước người.

Điều quỷ dị nhất lúc này xảy ra, bàn tay Phong chạm vào thân búa rồi đi qua như không gặp phải vật cản nào, không khác gì bàn tay ma quỷ chưởng nhẹ lên ngực Morgan.

– Nhị Đoạn – Xuyên Thấu!!

Dứt lời, không gian bỗng chốc trở nên yêu tỉnh, duy có khóe miệng Morgan trào máu tươi chứng tỏ mọi chuyện vừa xảy ra không phải trong mơ.

Hai mắt Morgan long lên sòng sọc, đau đớn thống khổ trong nội phủ không cách nào hình dung, phỏng chừng ba phần tư nội quan đều hư hỏng nặng nề. Bây giờ đến cả thở hắn cũng không thở nổi,

khiếp sợ không? Có!

Morgan nén đau đớn phun ra một ngụm máu tươi, gầm lên một tiếng át chế nỗi sợ hãi trong lòng.

– Bắn!!! Máu bắn chết thằng con chó này cho ta!!!

Phong nheo mày vội vàng bật người về phía sau ý định tránh thoát, đón chờ hắn là vô số viên đạn nóng rực vô tình. So về tốc độ thì mấy viên đạn đang lao tới còn nhanh hơn bầy trùng rắc rối trong rừng một chút, dù đã có tập luyện tránh né qua nhưng vẫn khó lòng thoát hết mưa đạn dày đặc.

Xoẹt!! Xoẹt!!

Âm thanh đạn bay cắt qua không khí ở không gian yên tĩnh lúc này dị thường chói tai. Rốt cục cũng có máu đổ, Morgan chưa kịp hưng phấn thì phát hiện kẻ hứng đạn không phải Phong mà là thân xác Kiba.

Vừa rồi Phong nhảy lùi về nhanh tay chộp lấy Kiba chắn trước người, vì vậy không bị chút thương tổn gì cả.

Sau hai loạt đạn qua đi, đám lính hải quân bắt buộc phải nạp đạn, vì là súng trường chưa qua cải tiến nên chỉ có một viên vào nòng và một viên dự trữ, bắn hai phát liền nạp đạn để tiếp tục bóp cò.

– Cơ hội!!

Mắt Phong lóe lên, không chút do dự, hắn dậm mạnh chân phát huy cực hạn tốc độ, dũng mãnh túm lấy một tên hải quân gần nhất rồi ném mạnh vào động bạn ở sau, ngăn cản quá trình lắp đạn của chúng.

Hiệu quả thật rõ rệt, người ngã không nói, mấy tên còn lại bị dọa sợ nhảy dựng, do cách tổng bộ quá xa nên quá trình huấn luyện kém cỏi khiến tâm lý bọn chúng không được cao cho lắm.

Nhân cơ hội, Phong đá văng Morgan đang đứng thẩn thờ qua một bên, nương lực phản chấn tiếp tục phóng về phía trước. Kết quả khỏi phải nói, không đầy năm phút, toàn bộ lính hải quân đều nằm rạp dưới đất khẽ rên rỉ.

Giải quyết xong đám hải quân, Phong cũng mệt bở hơi tai, trong lòng thầm than tuổi tác xem ra ảnh hưởng không nhỏ đến thể lực cùng sức chịu đựng. Đối với chuyện này thì quyết tâm cần cù bù thông minh của Phong càng tăng cao, nhất định hắn phải tiến vào tổng bộ hải quân càng sớm càng tốt, tiếp thu dạy dỗ đào tạo ở đó thì hắn mới có tiến bộ vượt bật được.

Thả lỏng vài phút, Phong không nhanh không chậm đi tới bên người tên lính hải quân bị thương nhẹ nhất, nhàn nhạt ra lệnh.

– Đem Den den mushi tới đây, tốt nhất là cái liên lạc được với tổng bộ.

Tên lính hải quân nọ gật đầu như gà mổ thóc, hốt ha hốt hoảng chạy vào căn cứ đem ra một con Den den mushi màu tím khá lớn.

Phong bắt lấy sau đó đưa tới gần miệng Morgan nằm dưới chân, mặc kệ ánh mắt oán độc xen lẫn sợ hãi của Morgan, Phong mặt không cảm xúc nói.

– Cho phép ngươi gọi điện lên tổng bộ, phái người tới đây!!

Morgan nghi hoặc trừng mắt nhìn Phong, sau một hồi không phát hiện được tia biến hóa nào, hắn đành cắn răng dựa theo lời Phong mà thực hiện.

Rất nhanh Den den mushi được thông qua, nhưng điểm tiếp nhận lại không phải là tổng bộ mà là chuyển thẳng vào một chiến hạm đang lênh đênh trên Biển Đông.

– Báo cáo!! Tôi là Thiếu tá Morgan, căn cứ hải quân ở Shells Town bị tấn công… Yêu cầu viện trợ!!

Lão giả ngoài phòng điều khiển dù ở xa nhưng vẫn nghe được ít nhiều, chân mày bạc trắng già nua khẽ nhướng.

– Ố, lâu rồi không có thằng nhãi điên khùng nào dám tập kích căn cứ hải quân, bây giờ chẳng những có, địa điểm xảy ra còn ở ngay trên Biển Đông… Xem ra Thời Đại Hải Tặc càng ngày càng có nhiều anh hùng xuất hiện nha!! Hahaha!!

Sĩ quan tiếp nhận Den den mushi cũng cảm thấy nghi hoặc chuyện này, tuy nhiên với cấp bậc của hắn không có tư cách quyết định tình huống hiện tại. Tắt Den den mushi, sĩ quan nhanh chóng hướng Garp bên ngoài cung kính chào, báo cáo nội dung vừa nhận.

Khẽ sờ chòm râu ngắn dưới cằm, Garp rất nhanh đưa ra quyết định.

– Vị trí Shells Town khá gần với đảo Dawn, ghé nhìn một chút cũng không sao, cấp cho lão Sengoku phần mặt mũi, tranh thủ ở nhà thêm nửa tháng… Hahaha!!!

Gương mặt đầy vết chân chim thoáng cái lại hiện lên nụ cười khả ố, đắc ý.

Phong bên kia hoàn toàn không ngờ chỉ vì mục đích muốn tiếp xúc với nhân vật có quyền thế ở tổng bộ, để tranh thủ phô bày thực lực đạt được nguyện vọng tiến vào khu huấn luyện tinh nhuệ. Kết quả lại dẫn tới một vị cường giả đỉnh cao thế giới hàng thật giá thật, Monkey D. Garp. Hơn tám phần hải tặc ở thời đại này nghe thấy tên lão đều sợ vỡ mật, gặp là quay đầu bỏ chạy, nào dám vỗ ngực tự xưng gì gì đó trước mặt lão như Luffy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN