Phong Khí Quan Trường
Chương 461: Đêm giao thừa hải ngoại
Lưu Kiến Vĩ cha của Lưu Anh là Giáo sư của một trường Đại học địa phương, mặc dù cũng là phần tử trí thức cao cấp, nhưng lại biết ngoại ngữ là tiếng Nga, trước khi xuất ngoại mới nước đến chân mới nhảy học một chút tiếng Anh cấp tốc.
Để đề phòng di dân phi pháp, hải quan nước Anh những năm gần đây rất cảnh giác với khách du lịch đến từ Trung Quốc lần đầu đến nước Anh, thậm chí rất nhiều du khách có vé một chiều sẽ trực tiếp từ chối quá cảnh.
Vợ chồng Lưu Kiến Vĩ ở cửa kiểm tra bị nhân viên công tác kiểm tra đi kiểm tra lại giống như trộm vậy, ngoài một chút tiếng Anh đối thoại học được trước khi xuất ngoại thì không biết nói gì khác, may mà Thẩm Hoài không ngại ngần giúp bọn họ nói chuyện với nhân viên hải quan, mới bớt đi được nhiều phiền toái.
Thẩm Hoài cũng thật không ngờ sẽ để lại cho vợ chồng Ngũ Khang Kiệt, Lưu Anh ấn tượng tốt đẹp như vậy, khiến cho lần đầu gặp gỡ không khí lại hết sức hòa hợp như vậy.
Ngoài con gái Lưu Anh trong thời gian du học gả vào nhà họ Ngũ giàu có, con trai lớn của vợ chồng Lưu Kiến Vĩ là Lưu Hà trước đó cũng đến Anh du học, học ở trường Đại học London cùng Ngũ Khang Kiệt, Lưu Anh có thể bởi vì quan hệ của anh Lưu Hà của cô, mới quen biết với Ngũ Khang Kiệt, dần dần yêu nhau rồi kết hôn.
Lưu Hà sau khi về nước công tác ở Bộ Ngoại giao, liền đảm nhiệm Thư ký cao cấp ở Đại sứ quán Anh, cũng coi như là nhân vật tinh anh trẻ tuổi
Tôn Khải Thiện và Ngũ Hùng sau khi gặp mặt nhau, liền đi chuyến bay buổi chiều muộn trở về Paris.
Thời gian thành lập Hội liên hiệp Hoa thương Anh quốc hơi ngắn, còn chưa đến 5 năm, hội viên có không đến 90 doanh nghiệp Hoa thương phát triển ở nước Anh.
Bữa tiệc giao thừa được tổ chức tại Trung tâm quan hệ hữu nghị người Hoa trên phố người Hoa ở London, ngoài đại biểu Hoa thương, đại biểu Hoa kiều định cư tại Anh và du học sinh ra, Đại sứ Anh Chương Trị Thành và các cán bộ khác, bao gồm Lưu Hà anh của Lưu Anh trong đó cũng được mời tham dự bữa tiệc hôm nay.
Thẩm Hoài và Thành Di đều không quen biết Đại sứ Anh Chương Trị Thành, cũng không tiện đi đến nói chuyện.
Mặc dù đang ở trước mặt Hoa thương thế hệ trước không xen được lời nào, nhưng vợ chồng Ngũ Khang Kiệt, Lưu Anh đi theo và tích cực giới thiệu, Thẩm Hoài và con cháu Hoa thương thế hệ trẻ tham gia bữa tiệc tối giao lưu rất hòa hợp.
Bữa tiệc tối từ trước tới giờ đều là Hoa thương thế hệ trước và nhân viên Đại sứ quán một nhóm, thế hệ trẻ tuổi tụ vào một nhóm.
Con cháu Hoa thương tham dự bữa tiệc giao thừa tối nay xấp xỉ tuổi Thẩm Hoài, đại đa số những người này được gia tộc coi như bồi dưỡng làm người kế nghiệp, những con cháu khác không học vấn nghề nghiệp hoặc là sự nghiệp không có gì tiến bộ, đêm giao thừa đều tự mình tìm chỗ vui chơi hưởng lạc, cũng không chạy đến đây nghiêm chỉnh dự bữa tiệc giao thừa này, lãng phí thời gian hưởng lạc của bọn họ.
Tuy rằng đêm nay đại đa số con cháu Hoa thương dự tiệc đều lần lượt đảm đương chức vụ trong cơ quan công ích hoặc lợi nhuận tương quan trong doanh nghiệp của gia tộc, khởi điểm cũng cao hơn rất nhiều viên chức bình thường, nhưng thực sự nói đến thành tựu trong sự nghiệp, Thẩm Hoài một tay thúc đẩy sự quật khởi của Tập đoàn thép mỗi năm sản xuất gần triệu tấn, Tôn Á Lâm trong tay nắm một công ty đầu tư tổng tài sản quy mô đạt bốn năm triệu đô la Mỹ, hơn xa con cháu Hoa thương.
Nhưng Mai Cương mặc dù có ảnh hưởng lớn với thành phố Đông Hoa, có được thành tích rất lớn, nhưng lại không bắt mắt với nhà đầu tư toàn cầu, quần thể Hoa thương London đương nhiên cũng không chú ý gì đến thành tựu đạt được của Mai Cương.
Nếu không phải Tôn Á Lâm trước đây vì chuyện vốn đầu tư dự án, chạy đi chạy lại các nước Pháp, Anh, thậm chí đại đa số mọi người đều không nghe đến danh tiếng của Mai Cương.
Ngũ Khang Kiệt hoặc là vì bù đắp cho phán đoán sai lầm trước đó, hoặc là vì buổi chiều nói chuyện vui vẻ, hoặc là cha mẹ vợ anh ta ở sân bay đã được Thẩm Hoài giúp đỡ, bởi vậy đã để lại ấn tượng tốt đẹp, hoặc là có đầy đủ các yếu tố, anh ta trong bữa tiệc tối đã hết sức giúp đỡ giới thiệu thành tựu đạt được của Mai Cương trong những năm gần đây liên tục xây dựng các dự án lớn.
Bởi vì quan hệ của nhà họ Ngũ, cũng bởi vì Ngũ Khang Kiệt bản thân có chút cố gắng, địa vị của anh ta trong đám con cháu Hoa thương ở Anh quốc tương đối cao, phân lượng lời nói của anh ta cũng tương đối có trọng lượng.
Trong lúc mọi người đều nói về Mai Cương, Thẩm Hoài đương nhiên cũng thi triển giải thuật toàn thân, giới thiệu phát triển của Mai Cương, một số tình hình xây dựng của Mai Khê cho những con cháu Hoa thương có tâm làm lên một phen sự nghiệp nhưng mới ở giai đoạn đầu phát triển sự nghiệp, cũng giao lưu với mọi người tình hình vốn sản nghiệp đóng kín được mọi người tin tưởng đầu tư.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bữa tiệc tối rất nhanh đã kết thúc, mặc dù rất nhiều người vẫn chưa thỏa mãn, nhưng đêm giao thừa đa phần mọi người về nhà đoàn tụ với người thân, Thẩm Hoài, Tôn Á Lâm cáo từ Ngũ Khang Kiệt, hẹn sau này có thời gian sẽ gặp mặt, cùng với Thành Di, Úc Lệ trở về khách sạn.
Trở về khách sạn, thời gian còn sớm, Thẩm Hoài, Tôn Á Lâm liền cùng Thành Di, Úc Lệ lên tầng trên cùng tiếp tục uống rượu, cùng đón đêm giao thừa.
– – Khi Thanh Hà có cán bộ đến Anh quốc khảo sát, cũng sẽ tổ chức hoạt động thu hút đầu tư, nhưng cho tôi cảm giác anh và những cán bộ khác, lý do thoái thác có chút không giống nhau.
Úc Lệ chính là lần trước tiếp xúc qua với Thẩm Hoài trong hành trình về nước, hơn nữa lần đó mọi người còn chơi rất vui vẻ, Thẩm Hoài lần đầu để lại cho cô ấn tượng giống như một nhân viên công trình nước ngoài vô cùng bình thường.
Úc Lệ sau đó mặc dù biết gia thế của Thẩm Hoài và với Thành Di, bởi vì quan hệ gia tộc không thể không duy trì quan hệ, cũng không để lại ấn tượng sâu sắc gì đối với Thẩm Hoài.
Dù sao cô bình thường tiếp xúc với thanh niên nam nữ, hoặc là gia thế hơn người, hoặc là tài năng bản thân có chút yếu kém, chỉ dựa vào ấn tượng lần đó cùng trong chuyến về nước, cô không cảm thấy Thẩm Hoài có chỗ nào đặc biệt.
Đây cũng không có gì là lạ, con nhà quyền quý chính trị thương mại trong ngoài nước, có con cháu tài cán ưu tú, có con ông cháu cha sa đọa, bất tài không học vấn nghề nghiệp, đương nhiên cũng có người năng lực bình thường.
Ấn tượng trước đó của Úc Lệ với Thẩm Hoài xếp hắn vào loại người cuối cùng.
Úc Lệ sau khi đến Anh quốc du học, mới quen biết với Thành Di, nhìn thấy hơn hai năm quen biết, con nhà quyền quý theo đuổi Thành Di đếm không hết, trong đó cũng không thiếu những anh chàng đẹp trai con nhà giàu, cô một dạo cho rằng Thành Di nếu như vì nhân tố gia đình, cuối cùng lựa chọn kết hôn với Thẩm Hoài quả thật là không đáng.
Nhưng đối với đa số người mà nói, người tương đối tài năng cần phải phân ra ưu khuyết.
Bình thường nhìn thấy phong độ của đám con cháu Hoa thương ở London, cách nói năng không tầm thường, theo Úc Lệ thấy dường như mỗi người đều mạnh hơn Thẩm Hoài vài phần, nhưng buổi tiệc hôm nay Thẩm Hoài thành thạo bình tĩnh tiếp xúc với những người có chức sắc, mặc dù cô không nói ra được có chỗ nào đặc sắc, nhưng lại cảm nhận thấy đám con cháu Hoa thương bình thường dương dương tự đắc, đã yếu thế ở trước mặt Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài dường như có một năng lực đặc thù, có thể gây sự chú ý của người khác lên người hắn, cho dù hắn nhìn qua tao nhã như vậy, giống như một lưỡi dao sắc bén không rút ra khỏi vỏ.
Ấn tượng kỳ lạ này không chỉ làm cho Úc Lệ nổi hứng tò mò với Thẩm Hoài.
Đối với vấn đề của Úc Lệ, Thẩm Hoài chỉ cười nói:
– – Liệu cơm gắp mắm mà thôi, cán bộ Thanh Hà đến Anh quốc khảo sát thu hút đầu tư, tầng lớp người tiếp xúc, nói chuyện phải đánh trúng điểm yếu; anh lần này đến London không có nhiệm vụ gì, không cần quá đứng đắn, cũng không có ai nhằm vào anh, đương nhiên sẽ buông lỏng tùy ý nói liều, không ngờ lại chọc đến em.
Thành Di ngồi ở bên cạnh, cười nhìn Thẩm Hoài nói chuyện phiếm với Úc Lệ.
Cô đến Anh quốc, tiếp xúc với không ít người, đối với gia tộc Hoa thương hải ngoại cũng có chút hiểu biết, biết rằng đối với đa số con cháu Hoa thương sống cuộc sống giàu có, hưởng thụ cuộc sống vật chất phương Tây, môi trường đầu tư trong nước đối với bọn họ không có sức hút lắm, Thẩm Hoài đương nhiên là thuyết phục có tính định hướng đối với những người này.
Đối với con cháu Hoa thương không thiếu tiền mà nói, trong nội địa kiếm được mấy triệu thậm chí mấy chục triệu cũng không thể mang đến cho bọn họ hưởng thụ vật chất cao sang, nhưng trong bọn họ có một số người đang hưởng thụ cuộc sống vật chất xa hoa, thật ra có ham muốn quyền lực mạnh mẽ, từ sâu trong lòng vẫn có một quyết tâm làm nên một phen sự nghiệp, vượt qua cha chú.
Thẩm Hoài muốn lôi kéo thực ra là những người này.
Đối với cán bộ khác đến nước ngoài khảo sát thu hút đầu tư, tầm mắt chỉ đặt ở một dự án độc lập, mục tiêu của Thẩm Hoài hiển nhiên cao xa hơn một chút, hắn muốn chính là ngưng tụ một lực lượng.
Thẩm Hoài hiển nhiên sẽ không nói với Úc Lệ suy nghĩ ngay, đương nhiên là nói chuyện phiếm thôi.
Thành Di đương nhiên không muốn nhìn thấy Thẩm Hoài tùy tiện khoe khoang trước mặt phụ nữ xinh đẹp, nhưng nghĩ đến Thẩm Hoài trên thực tế cũng không có ý nói cho cô ta biết suy nghĩ của mình, cô xoay mặt nhìn ánh đèn ngũ sắc xoay tròn trong khách sạn, trong lòng có chút phân tán.
Úc Lệ thì ngại ngùng ngắt quãng nói:
– – Không muốn nói thì kéo đổ.
Cũng không tiện hỏi Thẩm Hoài lần này đến Anh quốc rốt cuộc là vì cái gì.
Thẩm Hoài khẽ mỉm cười hỏi Thành Di:
– – Nếu không bảo Á Lâm giúp hai người đặt hai phòng dưới lầu, chúng ta đêm nay ở đây, khỏi phải về ký túc xá buồn tẻ?
Thành Di vui vẻ gật đầu đồng ý, đêm nay có rất nhiều hoạt động đón năm mới, đa phần du học sinh đều ở bên ngoài chơi, sẽ không về ký túc xá, cô cũng không muốn về ký túc xá buồn tẻ.
Lúc này Tôn Á Lâm nghe điện thoại xong từ hành lang bên ngoài khách sạn đi vào, trong tiếng nhạc ồn ào, tiến đến bên người Thẩm Hoài nhỏ giọng nói chuyện bí mật.
Thành Di không có chỗ nào tự ti về dung mạo, mà Tôn Á Lâm cao gầy gợi cảm, dáng người giống như người mẫu chuyên nghiệp, cũng có đầy đủ như đại đa số người phụ nữ xinh đẹp đều có.
Thẩm Hoài ngồi trên ghế tròn cạnh bàn, Tôn Á Lâm bèn đứng dựa vào bàn thì thầm với hắn.
Thành Di không biết bọn họ đang nói chuyện bí mật gì, lực chú ý lại tập trung ở cặp chân dài của Tôn Á Lâm.
Tôn Á Lâm sau khi trở về khách sạn, cởi bỏ váy dài đi dự tiệc, thay quần dài bình thường cô vẫn mặc, làm cho đôi càng thon dài, cặp mông đầy đặn hướng lên trên, lại có vòng eo mềm mại tinh tế, có thân hình gợi cảm mà tất cả phụ nữ đều mong muốn có được.
Tôn Á Lâm vừa mới nhận được điện thoại, nhận được tin tức chính là Lương Vinh Tuấn, Phan Văn Tri trên cơ sở đi tham dự xây dựng công trình giai đoạn hai nhà máy điện Mai Khê và bến tàu cảng Mai Khê, liên kết bên chế tạo thép Phú Sỹ, tập đoàn Trường Thanh lại đầu tư xây dựng một dự án lò điện thép một triệu tấn ở Mai Khê.
Bởi vì tập đoàn Trường Thành là đối tượng hợp tác trọng điểm của tỉnh cương lựa chọn, cho nên Tôn Á Lâm từ tập đoàn Trường Thanh bên kia nhận dược tin tức còn sớm hơn Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài nhìn đồng hồ trên tay, lúc này ở trong nước là sáng sớm ngày đầu năm mới, cười nói với Tôn Á Lâm:
– – Xem ra năm nay bọn họ không được yên ổn qua ngày rồi.
Tiếng nhạc trong khách sạn rất ồn ào, Tôn Á Lâm không thể không ghé vào miệng Thẩm Hoài mới có thể nghe rõ lời nói của hắn, cô cũng ghé vào tai Thẩm Hoài nói:
– – Có thật sự cần thiết đuổi Đàm Khải Bình khỏi Đông Hoa không?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!