Phong Lưu Thánh Vương
Chương 108: Thiên Linh Đan!
Bán đan dược!
Bán đan dược là một biện pháp kiếm tiền tốt nhưng phải là đan dược tam phẩm thì mới mong kiếm được linh thạch. Hắn quyết định sẽ luyện Thiên Linh Đan, đan dược tam phẩm sơ giai. Đan dược này có thể giúp cho Tụ Linh viên mãn tăng thêm ba phần thành công đột phá vào Linh Hải Cảnh, đừng xem thường ba phần này, có nhiều người bị vây chết ngay chỗ này nên chỉ cần có đan dược tăng thêm một phần thì cũng sẽ được tran nhau đến kịch liệt. Nhưng hắn còn thiếu vài dược liệu nên hắn quyết đi Linh Dược đường để mua thêm linh thảo.
Khi Lý Hàn đi vào đại sảnh rộng rãi Linh Dược đường ở Thiên Long Thành thì hắn thấy nơi này tràn đầy mùi vị linh thảo nồng nặc, chỉ là hơi hô hấp một chút đều cảm thấy tinh thần chấn động. Hắn đi tới trước một bệ cửa, phía sau ngồi một nữ tử tuổi thanh xuân, dáng dấp tương đối xinh đẹp. Thấy Lý Hàn đi tới, nàng lập tức đứng lên, dịu dàng nở nụ cười, nói:
– Chào quý khác, ta tên Tiểu Mai, rất vinh hạnh phục vụ ngài.
Lý Hàn gật gù nói:
– Ta muốn Tử Hà Thảo, Kha Lam Quả, Bách Niên Chu Trúc. Mỗi món năm phần.
Tiểu Mai gật đầu, nói:
– Xin quý khách chờ đợi một lát, để ta đi lấy cho ngài.
Lý Hàn gật đầu. Hắn đứng đợi khoảng mười phút thì Tiểu Mai quay trở về, đi theo nàng là một đại hán đang bê một rổ, bên trong chứa những linh thảo mà hắn cần. Đại hán để cái rổ đó xuống cái bàn rời đi, còn Tiểu Mài thì cầm từng gốc linh thảo trong lên tính giá. Tiểu Mai cầm Tử Hà Thảo nói:
– Tử Hà Thảo, nhị giai trung cấp. Một gốc là 1600 kim tệ, năm gốc là 8000 kim tệ.
– Kha Lam Qủa, nhị giai sơ cấp. Một gốc là 1100 kim tệ, năm gốc là 5500 kim tệ.
– Bách Niên Chu Trúc, nhất giai cao cấp. Một gốc là 300 kim tệ, năm gốc là 1500 kim tệ. Tất cả tổng cộng là 15000 kim tệ.
Lý Hàn gật đầu, hắn lấy cái thể khách quý lúc trước đưa cho Tiểu Mai nói:
– Cái này được giảm giá bao nhiêu.
Tiểu Mai cung kích nhận thẻ khách quý của Lý Hàn, sau khi kiểm tra thẻ này xong thì nàng trở lại cho Lý Hàn nói:
– Do quý khách có thể khách quý nên được giảm hai mươi phần trăm nên quý khách chỉ cần trả 12000 kim tệ là được rồi.
Lý Hàn thu lại thẻ khác quý, rồi hắn lấy kim tạp của mình đưa cho Tiểu Mai. Tiểu Mai cầm lấy tính tạp, làm cái gì đó rồi trả lại cho Lý Hàn. Lý Hàn thu hết tất cả linh thảo vào túi trữ vật rồi quay đầu bỏ đi. Sau khi vào trong Âm Dương tháp thì hắn cho gia tốc thời gian, sau đó thì hắn nhắm mắt lại để nghỉ ngơi dưỡng sức để tinh thần của mình đạt đến trạng thái tốt nhất mới bắt đầu luyện đan. Một lát sau thì hắn mới mở mắt, bắt đầu luyện đan.
Lý Hàn bắt đầu đốt nóng lô đỉnh rồi ném dược liệu vào. Linh thảo trong nháy mắt bị nung khô, tinh hoa rất nhanh đều bị chiết xuất ra.
Động tác của hắn rất nhanh, lại thành thạo vô cùng. Hai bàn tay hắn hóa thành từng đoàn chưởng ảnh, ngọn lừa vù vù động vang, thao túng đến hết sức huyễn lệ đẹp mắt, hắn giống như là đang chơi đùa với một bộ chưởng pháp huyền ảo, khiến cho Ngọc Linh Nhi bên cạnh nhìn đến say sưa hứng thú.
Lý Hàn đối với ánh mắt hứng thú của Ngọc Linh Nhi hồn nhiên không để ý tới vì hắn đang tập trung luyện chế Thiên Linh Đan. Hai canh giờ đã qua, trên khuôn mặt Lý Hàn mồ hôi như tắm, chỉ là vẻ mặt chuyên chú như cũ, không dám có chút chậm trễ nào. Bỗng nhiên, Lý Hàn khẽ thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên trình tự đề luyện dược lực tinh hoa của hắn sắp kết thúc rồi.
Tiếp theo, hắn móc ra mọt gốc linh thảo màu xanh thẳm, linh thảo này có hình dáng đặc biệt hấp dẫn người ta, nhất là ở chỗ cành của nó có chi chít gai nhỏ, mỗi một cái gai nhỏ đều mang theo mấy cái lam điểm, giống như là trái cây do gai nhỏ kết, lộ ra vẻ rất thần kỳ. Đây chính là Thiên Không Thảo, linh thảo tam giai sơ cấp, tài liệu trọng yếu để luyện Linh Hải Đan. Gốc Thiên Không Thảo này nằm trong đống linh thảo mà cường giả Linh Sơn Cảnh cất giữ.
Lý Hàn không chút do dự đem Thiên Không Thảo ném vào trong dược đỉnh, vẻ mặt càng thêm chuyên chú, hỏa diễm trong tay khống chế vô cùng cẩn thận, sợ không cẩn thận đem Thiên Không Thảo thiêu cháy. Sau khi đề luyện xong Thiên Không Thảo, hắn lấy Bách Niên Chu Trúc và Kha Lam Qủa ra, hắn ném từng thứ vào trong dược đỉnh để đề luyện. Sau khi đề luyện hết tất cả các tinh hoa của linh thảo thì hắn bắt đầu dung hợp kết đan.
– Dung hợp cho ta!
Lý Hàn sử dụng hồn lực để cho các tinh hoa của linh thảo bắt đầu dung hợp lại với nhau. Các tinh hoa bắt đầu cùng dung hợp ở chung một chỗ, dần dần xen lẫn thành một đoàn, mắt thấy năng lượng càng ngày càng ngưng kết, năng lượng ba động càng lúc càng lớn.
– Ngưng đọng cho ta!
Chỉ thấy đôi tay hắn đánh ra những thủ ấn rưỡm rà, cuối cùng đôi thủ chưởng trùm lên dược đỉnh, đây cũng chính là một bước ngưng đan cuối cùng.
Có thành đan hay không liền nhìn ở một chiêu này.
Trong chốc lát sau, tinh hoa linh thảo chia ra làm hai, cuối cùng rốt cục hợp thành, đan thành rồi!
Lý Hàn cẩn thận từng li từng tí lấy ra, nhìn hai khỏa đan dược bóng loáng hiện lên quang mang chói mắt, một cổ vị thuốc mùi thơm ngát xông vào mũi.
– Ha ha, lần này đã thành công rồi! Ta là Tam giai Linh dược sư rồi.
Lý Hàn cười to một tiếng, lập tức bọc đan y rồi lấy ra một bình bỏ mấy khỏa đan dược kia vào. Sau nhiều lần bị bạo lô, cuối cùng hắn đã luyện được đan dược tam phẩm rồi.
– Hàn ca ca, chúc mừng huynh.
Ngọc Linh Nhi nói. Nàng không biết tại sao Lý Hàn lại vui vẻ như vậy nhưng thấy hắn như vậy thì nàng cũng cảm thấy vui theo. Lý Hàn vui vẻ nói:
– Cảm ơn muội.
Lý Hàn sau một hồi vui mừng chơi đùa với Ngọc Linh Nhi thì hắn nghỉ ngơi dưỡng sức sau đó tiếp tục luyện đan. Một tháng sau, Lý Hàn đang luyện đan thì thu tay lại, bên trong lô là bốn mươi viên Thiên Linh Đan. Một tháng này, hắn chuyên tâm luyện đan dược khiến trình độ của hắn từ từ được tăng lên và bây giờ thì hắn có thể luyện đan mà không làm hao tổn một phần dược lực nào. Lúc này trong tay hắn có 40 viên Thiên Linh Đan. Hắn tính sẽ đem tất cả đan dược này đưa cho Thiên Linh Các đầu giá để kiếm tiên. Lý Hàn ra khỏi phòng và nhanh chóng đi về phía Thiên Linh Các.
Thiên Linh Các là phòng đấu giá lớn nhất ở Đế Đô, lão bản sau màn rất thần bí, không có ai biết thân phận của hắn, thậm chí là nam hay nữ, cũng không rõ ràng. Có điều, lai lịch khẳng định rất lớn, bởi vì từ xưa tới nay, cho dù Thiên Linh Các ngày thu đấu vàng, lợi nhuận cực cao làm cho các thế lực trong Thiên Long Thành có thèm thuồng nhưng bọn họ lại không động tới Thiên Linh Các.
Nhìn kiến trúc hoa lệ ở trước mặt mình, Lý Hàn quẹo vảo 1 cái hẻm vắng vẻ, sau đó rất nhanh đem chiếc áo choàng đen mua lúc trước mặc lên. Áo choàng này che đi mặt của Lý Hàn, rồi hắn dùng linh lực khiến thân thể của mình to lên thêm một vòng, với bộ dạng bây giờ của hắn, sợ là cho Tần Liên đứng trước mặt cũng khó nhận ra Lý Hàn.
Xong xuôi, Lý Hàn lúc này mới thở dài một hơi, điểu này cũng không thể trách hắn quá cẩn thận, mà là Thiên Linh Đan loại đồ vật này, đối với một vài gia tộc, có hấp dẫn lực quá lớn.
Dù sao, nếu người nào có thể chế ra đại quy mô đan dược loại này, đối với thế hệ trẻ của gia tộc, đều có thể đại phúc độ tăng lên thực lực. Đối với gia tộc mà nói, đây quả là 1 loại thuốc cực tốt. Vì không để mang đến một chút phiền toái không cần thiết Lý Hàn chỉ có thể lựa chọn che dấu như vậy. Sau khi xác nhận mình không để dấu vết nào thì hắn mới đi ra, sau đó tiến về Thiên Linh Các.
Tại cửa vào, vài tên hộ vệ cảnh giác nhìn hắn, Lý Hàn cước bộ không dừng, trực tiếp đi vào.
– Vị đại gia này, ngài là muốn mua đan dược, binh khí, hay là muốn bán đồ?
Khi Lý Hàn vừa vào trong sảnh thì lập tức một gã phục vụ tiến lên hỏi.
– Ta có mấy món đồ cần ủy thác các ngươi bán đấu giá!
Lý Hàn biến đổi thanh âm ồ ồ nói.
– Hiểu rồi! Mời đại gia đi theo tiểu nhân!
Phục vụ kia dẫn Lý Hàn đi khỏi đại sảnh, đi tới một căn phòng, rên cửa phòng có khắc 3 chữ to “Giám Bảo Thất”. Hắn gõ cửa, nói:
– Mã chưởng quỹ! Có vị khách nhân muốn ủy thác chúng ta bán đấu giá, ngài mau xem!
– Vào đi!
Phục vụ kia đẩy cửa ra, mời Lý Hàn đi vào. Lý Hàn đi vào trong thì thấy một trung niên nhân đang ngồi uống trà.
– Ngồi đi!
Trung niên nhân ngẩng đầu nhìn lướt qua Lý Hàn, cặp mắt trở nên vô cùng sắc bén, dường như có thể đâm thủng màn trời. Lão cười ha hả mấy tiếng, nói:
– Tiểu tử thật cẩn thận! Đến tột cùng là định bán đấu giá bảo vật gì, mà cẩn thận như vậy?
Trung niên này là cao thủ Linh Hải Cảnh, lộ ra ngoài khí tức vô cùng cường đại.
Lý Hàn cười cười, từ túi trữ vật lấy ra một bình ngọc, đặt lên bàn, nói:
– Đây là?
Trung niên nhân nghi hoặc, cẩn thận cầm lấy một bình ngọc, mũi nhẹ nhàng ngửi miệng bình, một lát sau, sắc mặt hơi đổi, nhìn về phía Lý Hàn, ánh mắt thêm vài phần cung kính:
– Ngươi là Linh Dược sư…?
Lý Hàn gật đầu, nói:
– Phải!
– Xin hỏi, bình này là đan dược gì? Có tác dụng thế nào?
Nghe thấy thế, trung niên nhân càng thêm cung kính hỏi tiếp.
– Bình này là Thiên Linh Đan, tam phẩm sơ giai, có tác dụng giúp Tụ Linh viên mãn tăng thêm ba phần thành công vào Linh Hải Cảnh.
– A! Có thể tăng khả năng thành công khi đột phá Linh Hải Cảnh.
Nghe xong, trung niên nhân liền kinh ngạc vô cùng vì đối với linh giả mà nói thì có ba loại đan dược quý giá nhất: Một là tăng cao tu vi, thứ hai, tăng tuổi thọ, thứ ba, vượt cửa ải. Mà thứ tự của ba loại đan dược này, vừa vặn ngược lại, loại vượt cửa ải quý giá nhất, cũng ít ỏi nhất.
Loại có thể giúp tăng lĩnh ngộ thì không tính, bởi vì cái này là thuộc về thiên địa linh thảo. Nếu đem chế thành đan dược chưa chắc có hiệu quả. Hắn cẩn thận đem bình ngọc đặt lại trên bàn, cung kính nói:
– Tiểu hữu, có thể đợi trong chốc lát được không? Ta muốn mời Trần Lập đại sư của Thiên Linh Các chúng ta tới giám định đan dược này.
– Được!
Lý Hàn gật đầu.
Trung niên nhân thấy Lý Hàn đồng ý liền nhanh chóng đi ra khỏi phòng.
Đợi trong phòng thời gian một nén nhang, trung niên nhân kia mới quay lại, bất quá, lần này hắn mang theo một vị lão giả áo xanh.
Lý Hàn đảo mắt qua lão gia áo xanh, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng lại trên ngực lão vì hắn thấy trên đó một chiếc huy chương có ba sao hai ngạch, ba sao đại diện cho tam giai Linh Dược Sư. Xem ra lão giả này tam giai huyền cấp Linh Dược Sư – Trần Lập.
– Tiểu hữu, vị này là Trần Lập của Thiên Linh Các chúng tôi, đại sư là một vị tam giai Linh dược sư.
Trung niên nhân cung kính giới thiệu.
Nghe được thân phận của lão giả, dưới tám áo choàng, lông mày Lý Hàn hơi nheo lại, đây là lần đầu tiên, hắn gặp một vị linh dược sư, hắn không khỏi đánh giá đối phương một chút. Lão giả vẻ mặt hồng hào, trên mặt không thể che dấu nổi sự cao ngạo, đó là thứ mà mọi vị linh dược sư ít nhiều đều có.
Trung niên nhân cẩn thận cầm lấy bình ngọc trên bàn, đưa cho Trần Lập.
Nhận lấy bình ngọc, Trần Lập ngửi nhẹ, mắt lão híp lại, mục quang khẽ loé lên, cẩn thận đổ ra một viên xuống lòng bàn tay.
Hai mắt lão nhìn chằm chằm vào viên đan dược trên tay, nhìn thanh mang tinh oánh của đan dược lưu chuyển ở trong lòng bàn tay, vô luận là thành đan hay là dược lực đều là tuyệt hảo. Lão để viên đan dược lại vào trong bình, ánh mắt hắn nhìn về phía Lý Hàn, vẻ cao ngạo đã thêm vài phần kính ý. Lão quay đầu về phía trung niên nhân, trầm giọng nói:
– Đan dược đã tới cấp bậc của tam phẩm, lời nói của tiểu hữu này lúc trước không sai.
– Tiểu hữu, đây là tín vật của Thiên Linh Các, ngươi hãy thu cất, đợi sau khi bán đấu giá của bản các hoàn thành, dựa vật ấy đến đổi tiền bán đấu giá thu được!
Trung niên nhân nghe Trần Lập nói vậy liền cười nói, đưa ra một khối thiết bài đen nhánh.
– Được.
Nói rồi hắn đưa ra năm bình đan dược, nói:
– Tất cả đều là Thiên Linh Đan, mời kiểm chứng.
Trần Lập nghe vậy liền tiến lên kiểm tra hết tất cả các bình, sau khi xác nhận tất cả đều là đan dược tam phẩm thì hướng trung niên nhân gật đầu. Trung niên thấy vậy thì cười cười, đưa cho Lý Hàn một tấm thẻ vàng, nói:
– Tiểu hữu, đây là thẻ khách quý bậc một. Theo quy củ của bản các, vốn phải rút ra hai thành phí dụng nhưng nếu có thẻ này thì có thể giảm từ hai thành xuống một thành.
Lý Hàn đưa tay nhận lấy thẻ rồi gật đầu chào rồi đi ra ngoài.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!