Phong Lưu Thánh Vương
Chương 136: Trấn Xuân Thiên - Cao gia
– Lý Hàn, cha ta thế nào rồi.
– Đại bá không sao rồi, bây giờ hắn đang đi tìm những người còn sống của Lý gia.
Nghe Lý Hàn nói vậy thì chúng nữ đều thở phào.
Lý Hàn sau đó lấy ra Trụ Linh căn, nói:
– Các nàng đến thử cái này.
Sở dĩ hắn lấy cái này ra vì hắn muốn kiểm tra xem coi lời của Mị Nương có đúng hay không. Các nàng thấy Lý Hàn lấy Trụ Linh Căn ra thì thắc mắc hỏi:
– Lý Hàn, chàng lấy cái này ra làm gì?
– Các nàng cứ thử trước đi rồi ta nói sau.
Mặc dù thắc mắc nhưng các nàng cũng theo lời Lý Hàn mà làm theo, người đầu tiên là Tần Liên. Nàng đặt tay lên Trụ Linh Căn, ngay lập tức mười tầng của Trụ Linh căn phát ra ánh sáng màu đỏ. Tần Liên và mọi người kinh ngạc nhìn Trụ Linh Căn đang phát sáng kia, nàng lập tức rút tay lại. Trên mặt nàng hiện lên vẻ nghi hoặc, sao linh căn của nàng lại đạt đến cực phẩm được, nàng nhớ lúc trước mà nàng chỉ đạt tới tầng thứ tư thôi mà. Tần Liên dùng vẻ mặt không thể tin được và nghi hoặc nhìn Lý Hàn như muốn hỏi chuyện này là sao, Lý Hàn thấy vậy chỉ cười nói:
– Đợi một lát thì ta sẽ nói, các nàng cứ tiếp tục.
Chúng nữ nghe vậy thì trên mặt hiện lên vẻ kích động, từng người tiến lên thử.
Cực phẩm, Cực phẩm, Cực phẩm………!
Linh căn cực phẩm xuất hiện nhiều như vậy, thật không thể tin được!
Ngoài trừ những người chưa quan hệ với Lý Hàn thì tất cả đều là linh căn cực phẩm. Chúng nữ trên mặt đều hiện lên vẻ bất khả tư nghị nhìn chằm chằm vào Lý Hàn. Thấy chúng nữ như vậy nhìn mình như vậy làm Lý Hàn cũng cảm thấy ngượng ngùng, hắn đưa tay sờ mũi nói:
– Chắc các nàng cũng đã đoán ra rồi nên chắc cũng không cần ta phải nói đâu nhỉ.
Các nàng ai nấy đều nuốt một ngụm nước bọt. Chỉ cần ngủ với hắn thì sẽ có cực phẩm linh căn, chuyện này đúng thật không thể tin nổi. Nếu chuyện này tiêt lộ ra bên ngoài thì dám chắc tất cả các thế lực hùng mạnh nhất trên đại lục này sẽ tìm mọi cách để bắt Lý Hàn. Dù sao người có linh căn cực phẩm là chuyện hiếm gặp, trong mười triệu người mới có một người. Nên nếu có được công năng đặc biệt này của Lý Hàn thì chẳng phải thế lực đó sẽ trở thành thế lực mạnh nhất đại lục hay sao, chuyện như vậy sẽ khiến vô số cường giả phải động tâm.
– Lý Hàn, chuyện này chàng nên cẩn thận giữ kín, nếu không…….
Tần Liên nói.
– Nàng yên tâm, ta hiểu mà. Được rồi, các nàng đi tu luyện đi.
Các nàng nghe Lý Hàn nói vậy thì cũng biết trong lòng hắn có cân nhắc, liền tản ra đi tu luyện. Biết mình có được linh căn cực phẩm làm cho các nàng vô cùng vui vẻ.
Lúc này đứng mặt hắn chính là các tiểu la lỵ, Lý Hàn nhìn thấy các tiểu nha đầu vẫn chưa đi, nói:
– Các muội không đi tu luyện à?
Linh Kinh Yến ngững ngùng, cúi đầu, dùng chân chà chà trên mặt đất, sau một hồi thì nàng dùng hết dũng khí của mình, ngẩng đầu lên nói:
– Ca ca, bọn muội muốn trở thành nữ nhân của huynh.
Lý Hàn kinh ngạc nhìn qua Lâm Tâm Như và Lục Linh Nhi thì thấy được vẻ mong đợi trên mặt các nàng. Lý Hàn thấy vậy, cười nói:
– Đương nhiên là được, nhưng bây giờ các muội còn nhỏ quá, đợi khi nào các muội lớn lên có được không?
Nghe Lý Hàn nói vậy thì trên mặt các tiểu nha đầu đều hiện vẻ vui sướng, đồng thanh nói:
– Thật không?
Lý Hàn gật đầu.
– Vậy huynh phải hứa không được nuốt lời.
Lục Linh Nhi nói.
– Ta hứa.
Lý Hàn nghiêm trang nói.
Thấy Lý Hán đã hứa thì các nàng vui mừng, chạy đi tu luyện.
Thấy các nàng vui mừng như vậy khiến hắn cũng nở nụ cười, dù sao thì hắn cũng không tính buông tha cho các nàng nên cho các nàng một lời hứa để các nàng yên tâm.
Sau đó Lý Hàn lắc mình ra khỏi Âm Dương tháp.
………………..
Bây giờ, hắn xuất phát đi đến Cao gia. Có một câu là ” Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn” nhưng hắn không thấy mình là một quân tử, ngược lại hắn còn cảm thấy mình là một tiểu nhân, mà là một tiểu nhân thì có thù phải lập tức báo. Mặc dù hắn không phải đối thủ của Linh Hải Cảnh nhưng chọc điên Cao Thiên Long thì Lý Hàn làm được.
Hắn muốn giết sạch người của Cao gia!
Đến lúc đó, hắn muốn xem thử coi tâm tình của Cao Thiên Long sẽ như thế nào khi nguyên cả một Cao gia to lớn lại chỉ còn lại mình hắn, chắc chắn lúc đó sẽ thú vị vô cùng.
Sau mấy ngày đi đường thì hắn đã đến trấn Xuân Thiên. Nhưng hắn nhạy cảm phát hiện được bầu không khí ở chỗ này khác xa với lần trước mà hắn đến. Lúc này, bầu không khí ở đây vô cùng đè nén, những người đi đi lại lại trên phố đều mang theo vẻ sầu lo, đặc biệt trên đường có khá ít bóng dáng của nữ nhân. Lý Hàn kỳ quái, liền tìm đại một khách sạn bên đường để tìm hiểu tin tức.
Tiểu nhị thấy Lý Hàn đi vào, vô cùng vui vẻ chạy tới bắt chuyện:
– Khách quan, ăn hay ở trọ?
– Trước tiên ở một đêm.
Lý Hàn tiện tay xuất ra chút kim tệ.
Vẻ cười của tiểu nhị càng đậm, hắn hét lớn:
– Có ngay!
Nói rồi hắn làm tư thế mới, nói:
– Mời khách quan lên lầu.
Lý Hàn sau khi vào phòng thì kêu tiểu nhị đem lên một chút đồ ăn lên. Không bao lâu sau, tiểu nhị bưng thức ăn và rượu đi lên, đặt xuống rồi chuẩn bị rời đi. Nhưng Lý Hàn cản lại, nói:
– Chờ chút, ta có chuyện muốn hỏi.
Nói rồi hắn lấy ra ít kim tệ để trên bàn. Tiểu nhị thấy vậy liền sáng mắt, lấy kim tệ cất vào người, vui vẻ nói:
– Khách quan muốn hỏi chuyện gì?
– Ta muốn biết trấn Xuân Thiên đang xảy ra chuyện gì?
Tiểu nhị nghe xong thì sửng sốt, nhìn quanh nhìn quất, nói:
– Tiểu nhân có chút không dám nói.
Lý Hàn thấy vậy liền giơ tay lên, một bàn tay màu u lam trống rỗng xuất hiện, bao phủ toàn bộ gian phòng.
Tiểu nhị thất kinh, đến lúc này hắn mới biết được người trước mặt là cao thủ.
– Hiện giờ có thể nói được rồi chứ?
Lý Hàn hỏi.
Tiểu nhị run rẩy nói:
– Mọi chuyện là do Cao gia gây ra.
Nghe vậy thì Lý Hàn hiện lên vẻ hứng thú, uống một chén rượu, nói:
– Ngươi tiếp tục nói đi.
Nói rồi hắn tiếp tục ném một ít kim tệ cho tiểu nhị.
Tiểu nhị vội vội vàng vàng tiếp nhận, cười vui vẻ nhanh chóng nói:
– Qúy khách đường xa tới nên chắc không biết Cao gia, ở trấn Xuân Thiên này thì Cao gia là mạnh nhất. nhưng mà ở đây cũng có nhiều nhà có thực lực không tầm thường, vì thế nếu những nhà này liên hợp lại thì Cao gia cũng không chịu được. Cho nên, mặc dù người của Cao gia thỉnh thoảng làm chuyện xấu nhưng dù sao còn có chừng mực. Bất quá, mấy ngày này thì không biết vì lý do gì mà người Cao gia hoành thành vô kỵ, làm đủ chuyện xấu táng tận lương tâm.
” Chắc là do có Linh Hải Cảnh nên Cao gia mới trở nên lớn lối như vậy? ” Lý Hàn đoán thầm.
– Ồ, vậy mấy nhà kia không có phản ứng sao?
Lý Hàn hỏi tiếp.
– Đương nhiên là có. Phương gia, Ngọc gia, Lưu gia là ba nhà có thực lực gần với Cao gia nhất đã kết hợp cùng nhau, đi tới Cao gia để hưng sư vấn tội. Nhưng không ngờ, qua sáng ngày hôm sau thì cả ba nhà này đều bị diệt tộc. Điều này làm cho tất cả mọi người càng thêm kinh hãi và sợ sệt với Cao gia và cũng qua chuyện này mà tác phong của Cao gia càng thêm vô kỵ.
Tiểu nhị quan sát kỹ càng chỉ thấy sắc mặt của vị đại gia này vẫn lãnh đạm cho nên càng nhận định lai lịch của y không nhỏ, tiếp tục nói:
– Mà không biết người của Cao gia có phải là người của tộc sắc lang hay quỷ háo sắc đầu thai không nữa?
– Vì sao lại nói như vậy?
Lý Hàn hỏi.
– Qúy khách có cảm thấy trên đường hơi ít nữ nhân hay không?
Tiểu nhị không nói mà hỏi ngược lại Lý Hàn.
Lý Hàn nghĩ lại, quả thật có chuyện như vậy. Lý Hàn, nói:
– Ngươi nói ta mới để ý, quả thật trên đường có hơi ít nữ nhân, chuyện này là vì sao?
– Thì đó, ở nơi này, phàm nữ nhân có tư sắc không tồi, đều bị người Cao gia chú ý tới. Mà đã bị chú ý thì các nàng khó có thể thoát khỏi ma thủ của Cao gia
Tiểu nhị thở dài nói tiếp:
– Ở khách sạn này của chúng tôi có một lão bản nương xinh đẹp và thiện lương, đối đãi với đầy tớ rất tốt nhưng đêm qua vừa bị người của Cao gia bắt đi, chắc nàng lành ít dữ nhiều.
Lý Hàn đặt chén rượu xuống, nghiêm mặt hỏi:
– Vậy lão bản của các ngươi thì sao? Hắn không làm gì ư?
Tiểu nhị cười khổ:
– Sao lại không có. Nhưng lão bản chỉ là một người thường, có thể làm được gì. Sáng này lão bản đi đến Cao gia đòi người, người thì không đòi được mà còn bị bọn chúng cắt đứt hai chân kia kìa.
Lý Hàn nghe xong thì nhíu mày, tức giận nói:
– Đúng là lũ chó chết!
Sát khí trên mặt Lý Hàn bắt đầu khởi động. Chuyện tình làm nhục nữ nhân của người khác quả thật khiến hắn vô cùng tức giận, nếu những ai chưa lập gia đình thì sợ rằng còn khó cảm thụ rõ, thế nhưng những người đã có thê tử như hắn thì có thể cảm thụ sâu sắc hơn, nếu như các nàng bị ai đó làm như vậy thì sợ rằng Lý Hàn sẽ phát điên lên mất.
– Khách quan, nhỏ tiếng một chút, cả thị trấn này bây giờ đều là địa bàn của Cao gia, vạn nhất nếu như bị người khác nghe được thì tiểu điếm sẽ bị đại họa lâm đầu.
Tiểu nhị hoảng hốt lo sợ nói.
– Hừ, nếu Cao gia dám đến đây thì đến một tên giết một tên, đến một đống thì giết hết.
Tiểu nhị kinh ngạc khiếp sợ nhìn Lý Hàn, không biết rốt cuộc hắn dựa vào cái gì.
Nhưng, bất kỳ người nào bên trong trấn Xuân Thiên đều căm thù Cao gia, nếu như khách quan này có thể khiến cho Cao gia ăn không tiêu, giáo huấn bọn họ một chút, thì dân chúng tại đây sẽ vỗ tay tỏ ý vui mừng, mới nghĩ tới đây, tiểu nhị liền có chút chờ mong.
– Ngươi lùi ra trước đi.
Lý Hàn phất tay nói.
Tiểu nhi thối lui ra khỏi phòng. Còn Lý Hàn thì lập tức quanh chân lên giường, hấp thụ âm dương khí từ hai kẻ ám sát. Hắn quyết định tối nay sẽ ra tay cho nên hắn hấp thụ hai âm dương khí này để tăng thêm phần đảm bảo.
Qua một hồi thì Lý Hàn đã hấp thụ xong, lúc này thì lốc xoát âm dương của hắn đã đạt đến tứ trọng thiên hậu kỳ còn lốc xoáy đa khí thì đã đạt đến ngũ trọng thiên hậu kỳ. Với thực lực như vậy, hắn đủ sức để đánh tay đôi với Tụ linh cửu tầng hắn, còn nếu gặp Tụ Linh viên mãn thì hắn miễn cưỡng có thể đánh.
Nhưng nếu hắn gặp phải Linh Hải Cảnh thì hắn ngoài trừ trốn vào trong âm dương tháp thì không còn cách nào khác. Dù sao Linh Hải Cảnh với Tụ Linh Cảnh, hai tầng thực lực cách nhau quá xa nên hắn phải cẩn thận hành động.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, tia nắng cuối cùng tên bầu trời đã làm xong nhiệm vụ của mình rồi khuất núi, để cho màn đêm phủ lên khắp trấn Xuân Thiên.
Trời đen gió lớn, đúng là thời điểm thích hợp để giết người.
Lý Hàn ngồi trong phòng đợi một lát rồi lấy ra cái khoác mà hắn thu được mà phủ lên mình, lập tức hắn biến mất rồi hắn dùng kỹ năng làm biến mất khí tức của mình. Lúc này nếu có ai ở trong phòng thì cũng khó phát hiện ra Lý Hàn.
Lý Hàn sau khi chuẩn bị mọi thứ xong liền xuất phát đi đến Cao gia.
Sau một hồi đi đường thì Lý Hàn đã đi đến Cao gia.
Lý Hàn nhìn Cao gia trước mặt, trên môi hiện lên một nụ cười khát máu. Đến lúc cho Cao gia biết, gây thù với hắn thì phải trả giá đắt.
Sau đó Lý Hàn nhảy lên nóc nhà Cao gia, bắt đầu tìm kiếm con mồi đầu tiên để ra tay.
Nhưng khi hắn vừa nhảy lên nóc nhà thì hắn cảm ứng được một thần thức quét qua hắn nhưng sau đó lập tức đi qua, hiển nhiên thần thức này không thể phát hiện ra hắn. Điều này làm hắn thở phào, hắn sợ cái áo khoác tàng hình này vô dụng với Linh Hải Cảnh nhưng xem ra nó vẫn có tác dụng, nếu như vậy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Sau khi chọn đại một hướng thì Lý Hàn lập tức phóng đi.
Lý Hàn đi đến một gian phòng, lập tức trên nóc nhà mở vài tấm ngói ra sau đó nhìn chằm chằm vào gian phòng.
Vừa nhìn xuống thì cả người Lý Hàn liền nóng lên không thôi, trong đầu giống như ngừng hoạt động chỉ chăm chằm nhìn bên dưới!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!