Phòng Sách Lúc Nửa Đêm
Chương 45: Hung thủ giết người!
Chu Trạch ngồi ở tiệm sách, sửa sang lại một số giấy tờ, tiệm sách hoạt động đã đi vào bế tắc, vấn đề mấu chốt là tài sản mà ông được thừa kế từ Từ Lạc thật sự quá ít.
Nếu như không phải là từ lần đợt sách lậu kia rút đi, thì cửa hàng này đã không có chuyển biến đi xuống.
Đêm đó từ bệnh viện trở về, Chu Trạch liền đem tiền âm phủ tất cả đều đốt sạch, Chu Trạch còn ngồi ở ngoài cửa hút hết bao thuốc, chính xác, không có ai đi qua ném tiền lại.
Dựa theo lý thuyết của nữ tử thi, này gọi là dung âm đức cản trở tai nạn.
Quỷ cho tiền âm phủ, tương đương âm đức, người nào cần tiền, có thể lấy ra đổi tiền, cần tiêu tan tai nạn, có thể lấy ra để triệt tiêu phiền toái.
Chuyện lần trước đã có tin tức, một gã phú hào dùng tiền mướn hung thủ giết vợ mình.
Cũng có một tin tức nhỏ nói hiềm nghi, lúc đó có một nữ sinh học cấp ba đã ra tay đánh họ, đương nhiên có người không tin,
Cũng không phải thiếu nữ xinh đẹp.
Tóm lại, sự kiện đó xem như kết thúc, Chu Trạch cũng đem đốt tiền âm phủ cũng không phí công thiêu.
Hứa Thanh Lãng bên cạnh đi qua, trong tay bưng hai chén trà, cuộc sống của hắn càng ngày càng cao.
Bắt đầu chăm chỉ thực hiện những hứa hẹn của thanh niên,
Vốn có hai mươi mấy phòng trọ,
Nên cũng bắt đầu hưởng thụ đi.
Hai người ngồi bên quầy uống chung trà.
“Người vợ kia của ngươi, cuối cùng sao rồi?” Hứa Thanh Lãng hỏi.
“Cô ấy muốn có thời gian yên tĩnh.” Chu Trạch tiếp lời..
Sự thẳng thắn rất rõ ràng, rành mạch
Thậm chí có thể nói được thuận lợi một chút.
Lâm bác sĩ yêu thích chính bản thân mình, và thậm chí nó có xu hướng phát triển thành một căn bệnh, nhưng may mà, cô ấy vẫn là người có lý trí
Từ Lạc chết, Chu Trạch mượn xác của Từ Lạc để hoàn hồn, nhiều chuyện khó tin như vậy, cô ấy cũng khó chấp nhận, tiếp tục để cho cô ấy “Tình trong mộng” kiêm luôn việc ” giữ chồng” để sống một cuộc sống hạnh phúc mà không phải xấu hổ,
Có chút khó.
“Cũng không tệ, cô so với những gì tôi nghĩ đã rất kiên cường.” Hứa Thanh Lãng cười sang sảng,
“Người bình thường chắc đã phát điên rồi.”
Chu Trạch từ chối ý kiến.
Hứa Thanh Lãng không biết chuyện này, nhưng cuối cùng cũng đã biết bí mật, là do người khác tiết lộ,
Người tiết lộ bó mật không cần đi tìm, nghĩ cũng biết là ai,
Chính là Bạch Oanh Oanh.
“Đúng rồi, hỏi ngươi một chuyện.” Chu Trạch rất chân thành, nghiêm túc hỏi, “Từ Lạc mở cửa tiệm, điều đó xấu hổ sao?”
“Không có, tôi cảm thấy cuộc sống của hắn rất phóng khoáng, nhưng tôi đã không thỏa thuận với anh ta trước khi anh ta chết, con người dù rất chất phác, nhưng không có gì thú vị.
Nhưng tiền của hắn rất nhiều, tôi nhớ khi đó anh ta thường xuyên hỗ trợ tiền cho người thân của hắn, cách cho tiền rất hào phóng.”
Hứa Thanh Lãng sau khi nói xong liếc nhìn qua Chu Trạch một cái, thậm chí còn lè lưỡi liếm môi,
“Nó vẫn là người thú vị.”
Trong lúc nhất thời, vòng eo lay động, ánh mắt như sóng, đúng thật làm cho tâm can có chút dao động.
“Ngươi không đi làm vịt, thật sự đáng tiếc, cơ bản có thể cả đời trở thành một thế hệ vua vịt.”
“Còn có thể nói chuyện phiếm rất tốt?” Hứa Thanh Lãng giận.
“Đây là khen ngợi.”
“A…” Hứa Thanh Lãng đưa tay chỉ Chu Trạch, “Hay là ngươi chỉ quan tâm chính mình.”
« Quan tâm cái gì? » Chu Trạch đưa tay chỉ tiệm sách, « gần đây làm ăn trì trệ, người sống gặp không được mấy người, còn người chết cũng chẳng thấy. »
« Ngươi cùng bà thầy thuốc kia, chuẩn bị phát triển thế nào? Tôi là cảm thấy, cô ấy cần một khoảng thời gian hòa hoãn, sau đó vẫn tiếp nhận.
Cuối cùng, người phụ nữ này, nói thật, anh cũng đã kiếm được, có trời mới biết dưới thời đại này còn có loại tiểu thư khuê các như vậy, cha mẹ của cô nhất định cũng hiếm thấy. »
“Ừ.” Chu Trạch gật đầu, cha mẹ vợ kia, kỳ thực cũng rất hiếm thấy.
Cha vợ là Viện Trưởng bệnh viện, còn có kinh doanh thêm một vài hiệu thuốc, hẳn là sự thành công tuyệt vời, nhưng trên phương diện khác, lại có vẻ rất phong kiến cố chấp.
“Nữ nhân như vậy, chỉ cần anh thuần phục được nàng, cô ấy sẽ cam tâm tình nguyện xây dựng gia đình cùng anh.” Hứa Thanh Lãng lộ ra dáng vẻ, “Tôi cũng thích loại nữ nhân như thế này.”
“Ngươi đã là.” Chu Trạch bổ đao.
“Vẫn nói về vấn đề của ngươi, ngươi có phải sống với cô ấy trong tương lai không?”
“Hẳn là phải.” Chu Trạch nói.
“vậy khẳng định sẽ ngủ chung?” Hứa Thanh Lãng vươn tay, run rẩy, tiếp tục nói: “Ta nói “Ngủ”, bao hàm rất nhiều động tác phức tạp cùng với những tư thế đặc thù, ngươi có hiểu không?”
Chu Trạch gật đầu, hẵn cũng không hiểu Hứa Thanh Lãng cuối cùng là có ý gì.
“Ừ, như vậy, vấn đề ngươi nói, thân xác của ngươi bây giờ là của Từ Lạc, nếu như thật sự ngủ chung, có phải cũng có nghĩa Từ Lạc cho ngươi tái rồi?”
Hứa Thanh Lãng hé mắt, lúc này, cười rất ranh mãnh.
Sau đó,
Chu Trạch trầm tư.
“Thậm chí, AND, cũng không phải của ngươi, mà Từ Lạc, các ngươi sau khi ngủ chung, sinh ra con cái.
Kỳ thật không phải con của ngươi, mà là của Từ Lạc và Lâm Vãn Thu.
Đúng không?”
Sau đó,
Chu Trạch lại trầm tư lần nữa.
Hứa Thanh Lãng càng nói càng hang say, nhìn Chu Trạch tiếp tục trầm tư, trong lòng hắn không nói ra được sự hả hê!
Lúc trước Bạch phu nhân đưa tám người khiêng kiệu đến rước mình,
Là Chu Trạch lén duỗi đầu ngón tay ra chỉ hắn,
Thù này, sẽ ghi tạc vào trong lòng!
Chu Trạch uống một ngụm nước, bất động thanh sắc.
“Có phải cảm thấy rất lo lắng bàng hoàng?” Hứa Thanh Lãng hỏi.
“Bản thân tôi rất thoải mái.” Chu Trạch hồi đáp.
Hứa Thanh Lãng nhíu mày, tiếp tục nói: “Thế nhưng thân thể của Từ Lạc, người ngủ cùng cô ấy, chính là Từ Lạc.”
« THoải mái thì là anh. »
“Nhưng AND của con các người…”
« Thoải mái chính là anh. »
Hứa Thanh Lãng vỗ mạnh vào ngăn tủ, quát lớn:
“chà, ngươi bất tài nên ngươi nghĩ như vậy!”
“Dù sao thoải mái chính là tôi, Từ Lạc đã sớm xuống địa ngục, cũng không biết đi đến chỗ nào, khả năng đã uống canh Mạnh Bà đi đầu thai, tôi để ý làm gì?
Tôi sướng là được rồi. »
Hứa Thanh Lãng tức giận ngực phập phồng đánh, cũng không biết mình giận vì cái gì,
Nhưng chính là tức giận!
“được rồi, không giật, không tính đến chuyện đảm nhiệm hay không đảm nhiệm đổi thành tinh thần vấn đề đều nhanh đến triết học cao độ.” Chu Trạch có chút chấm dứt cuộc thảo luận nhàm chán.
“Ngươi vui là được rồi. » Hứa Thanh Lãng oán khí tràn đầy.
“đúng rồi, có chuyện cần hỏi ngươi một chút.” Chu Trạch nghĩ tới một chuyện khác.
“nói.”
“Ngươi còn biết chuyện khác về quỷ sai sao?” Chu Trạch hỏi.
“Tôi lúc trước mang theo vong hồn của cha mẹ, còn dám nhận thức về quỷ sai?” Hứa Thanh lãng hỏi ngược lại.
“Được rồi, tôi biết rồi.”
Xem ra vẫn phải nhìn thời gian đi văn miếu xem một chút, lần trước thấy Chu Nho gõ chiêng, chắc hắn cũng có chức vụ gì.
“Ngươi muốn hỏi ông ta cái gì?” Hứa Thanh Lãng hỏi.
“Tôi muốn hỏi về công trạng của quỷ sai, thăng chức tăng lương phúc lợi.”
“Hẳn là..có.” Hứa Thanh Lãng trầm tư một chút, nói: « ngươi xem Bạch phu nhân, cũng có thể góp nhặt công đức, từ một nữ quỷ cũng có thể viên chức, chắc ngươi cũng có.
Cái này Tiểu La Lỵ không nói cho ngươi à?”
Chu Trạch lắc đầu.
“Tôi cũng cảm thấy quỷ sai có chút đơn giản, tôi xem chừng, có khả năng đi xử lý những chuyện nghiêm trọng khác, tạm thời ứng phó một chút.”
“Ý của ngươi là, tôi chỉ là tạm thời?”
“Ha ha, đợi nhân gia xử lý xong, đoán chừng ngươi phải đằng ổ, đến lúc sau ngươi cảm thấy tâm tình, mắt nhắm mắt mở, nếu như tâm tình không tốt, trực tiếp bắt ngươi quay về địa ngục.”
“Cô ấy chắc cũng muốn đi xử lý sự tình?” Chu Trạch tự nhủ.
Ngay sau đó, trong đầu Chu Trạch hiện lên lão đạo cùng với thanh niên húp ăn cháo khó khăn,
Dung Thành,
Minh điếm?
Lại liên tưởng Tiểu La lỵ khi nghe tôi nhắc tới Dung Thành thì liền phản ứng,
Dường như,
Là có khả năng.
Nhưng bất kể như thế nào, chính mình sẽ chấp nhận thân phận tạm thời, không thể trở về, không hộ khẩu, cũng không thoải mái.
Hứa Thanh Lãng quay về trong tiệm của mình, lúc đi còn tặng cho Chu Trạch một câu “Tết nguyên tiêu vui vẻ”
Chu Trạch cũng dọn dẹp đồ đạc, đồng thời phân cho Bạch Oanh Oanh đi ra ngoài mua một ít đèn cầy cùng bánh trôi nước, anh ta đổi ý, đêm nay sẽ đi tới văn miếu tìm Chu Nho tâm sự.
Lúc này, cửa tiệm sách bị đẩy ra, đi tới là một người đàn ông mặc áo long màu trắng.
« A Nhạc Ca! tôi tới đón cha tôi xuất viện. »
Chu Trạch sửng sốt, trong đầu bắt đầu suy nghĩ, đại khái đoán được thân phận của người đàn ông, chính là con của bác cả, hắn so với mình nhỏ hơn một chút, cùng với Từ Lạc là huynh đệ.
Từ Đại Hàn lúc trước đến thông thành tìm mình, xảy ra tai nạn gãy xương, Chu Trạch đi thăm một lần, được Lâm bác sĩ cứu chữa, anh cũng không có quan tâm thêm nữa.
“Ngươi được.” Chu Trạch có chút lãnh nhạt.
“A, Nhạc ca, gần đây tôi thiếu tiền tiêu, ngươi xem cha tôi này, về sau còn phải tĩnh dưỡng ít nhất hai tháng, cũng không thể ra ngoài kiếm tiền.”
Đường đệ đối với Chu Trạch.
“Cho đại bá chút phí để bồi dưỡng.” Chu Trạch cho một ít, Từ Đại Hàn không chịu lấy, hay là Chu Trạch lén nhét vào trong túi quần của hắn.
“Hắn, A Nhạc ca, tôi gần đây chút chuyện với người yêu, nên tiêu hơi nhanh, Ca, tiếp cho đệ một chút được không.” Đường đệ trực tiếp mở miệng nói.
“Tôi ở đây, sinh ý cũng không nên.” Chu Trạch không có ý định cho.
“Ca, anh cái này không suy nghĩ sao.” Đường đệ không vui, nói: “Lần trước tôi tìm công việc hay là anh tìm giúp tôi đi.”
“cái gì vậy?”
“Ca, không hiền hậu nhỉ, làm xong công việc cũng không nhận? Tôi nói với anh, tôi đây không phải kiếm anh đòi tiền, anh xem này hơn nửa năm nay, tôi có đến gặp anh đề cặp đến công việc hay tiền bạc gì không.
Công việc lần trước, người tài xế kia cam đoan sẽ không nói ra, hắn cũng đã trốn đi hơn nửa năm, nên giam nửa năm tiền của tôi, hắn ngu ngốc nói sẽ phá, nhưng cũng đã im lặng, bằng không thì cũng biến thành cố ý giết người.
Đệ lần này tình hình kinh tế thật sự rất khó khăn, Ca, anh giúp tôi ngàn lượng trước được không, khi nào có tiền tôi sẽ trả lại cho anh?”
Chu Trạch cầm chén trà trên quầy, nghe đến đó, bỗng nhiên khẽ nhíu mày, nói:
“Cuối cùng chuyện gì, tôi nghe không rõ.”
“Ca, ngươi ý này là qua cầu rút ván à?
Nửa năm trước là ngươi đã nhờ tôi giúp anh kiếm một người lái xe tải để cố ý đâm chết bác sĩ kia,
Ngươi không thể quên công lao của tôi chứ…”
“Răng rắc…”
Chu Trạch cầm trong tay ly thủy tỉnh,
Trực tiếp bóp nát.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!