Phong Thần - Chương 12: Trở về Long phủ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Phong Thần


Chương 12: Trở về Long phủ


Long Thắng Thiên đi vòng quanh hang động lúc này lại thấy một đám nữ nhân đi đến mà hắn nhận ra người dẫn đầu là tiểu Hồng ở hồng tụ lâu, bọn người đó cũng đang đi về phía này, lần này phiền phức to hắn biết cô nàng này ít nhất là linh sư.

– Tiểu Hồng cô nương sao lại trùng hợp như vậy.

– Long công tử tại sao người lại ở đây?

– Ha ha rãnh rỗi không có gì làm đến đây du lịch, không biết mọi người đến đây làm gì?

Bọn người tiểu Hồng choáng trên đời này còn có người đến hắc ám sâm lâm du lịch, thật trâu.

– Bọn ta không có nhã hứng như công tử, bọn ta tìm người.

– A, không lẽ là Tử Yên cô nương?

– Công tử biết tung tích chủ… tiểu thư.

Long Thắng Thiên tiếp tục chém.

– Tất nhiên, ta vô tình gặp nàng trong một hang động nàng nói bị một yêu thú truy đuổi nên trốn vào đó, ta thấy nàng đang vận công chữa thương nên không làm phiền. Ta định đi tìm một vài trái thơm, hoa lạ lấy lòng mỹ nữ không ngờ gặp được mọi người.

Tiểu Hồng trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ.

– Công tử người nói thật sao? Tiểu thư đang ở trong hang động người bị thương có nặng không?

– Mọi người không cần lo lắng chỉ là vết thương ngoài da, nếu mọi người đã đến đây thì tạm thời ở trước hang động thủ hộ cho nàng ta đi tìm một ít trái cây à không phải nhiều hơn một chút còn chiêu đãi các tiểu mỹ nữ.

Dứt lời liền phi người biến mất, lúc này một cô gái kế bên nói.

– Long công tử đúng là nhiệt tình.

Long Thắng Thiên một đường chạy ra hắc ám sâm lâm nghĩ đến tình cảnh mình lọt vào trong tay nàng hắn không khỏi lạnh người, sao khi hắn chạy được 10 dặm phía trước lại có tiến vũ khí truyền đến.

– Khà khà lần này không biết có thu hoạch được gì hay không?

Long Thắng Thiên đứng ở một bên qua sát chỉ thấy phía trước có hai nhóm người đang kịch chiến hắn nhận ra một trong số đó là nhóm người hắn đã gặp khi bị lạc đường, hai bên giao đấu ác liệt chỉ còn gần 10 người còn đứng mười mấy người còn lại bị thương hoặc chết.

– Đúng là mạng người không đáng giá.

Lúc này một người hét.

– Lỗ Vân tại sao các người lại tập kích chúng ta, chẳng phải các người nói nước sông không phạm nước giếng sao?

Long Thắng Thiên nhận ra người này đầy là người đã chỉ hắn đến vô ảnh cốc.

– Ha ha Trương Hùng ta không ngờ người lại nghe lời như vậy, mau giao thanh tâm thảo ra ta còn có thể tha cho các người con đường sống.

– Người tưởng ta sẽ tin người một lần nữa sao?

– Các người còn lựa chọn khác sao?

Long Thắng Thiên ở một bên quan sát bên Lỗ Vân còn 5 người 2 linh sĩ cấp 9 trung kì 3 linh sĩ cấp 8 hậu kì mà Trương Hùng chỉ có 2 linh sĩ cấp 9 sơ kì, 1 cái cấp 8 trung kì.

– Kèo trên ăn chắc, tính ra thì họ cũng giúp ta một lần thôi thì lần này coi như trả ơn vậy.

Hắn lấy ra một trái boom khói, mấy trái lựu mìn treo bên hông sao đó lấy khăng che mặt tiến ra, lúc này hai bên đang giằng co lại thấy một người xuất hiện theo quán tính tất cả đều tập trung vào người này. Long Thắng Thiên thấy mọi người đều tập trung về mình không khỏi tự kỉ tuy ta đã che mặt nhưng chỉ riêng dáng người liền thông sát lưỡng giới hắn lại bắt đầu chém.

– Ta nói các người đều đã lớn rồi mà còn ở đây đánh đấm làm gì, mau về nhà phụng dưỡng cha mẹ, nuôi dại vợ con, xây dựng xã hội các người còn không mau giải tán còn nhìn ta làm gì.

Lỗ Vân khóe miệng co giật, ở đâu ra một ông thần như thế này lại còn dại bảo bọn chúng hắn âm trầm nhìn Long Thắng Thiên nói.

– Tiểu tử người có biết họa từ miệng mà ra không?

– Miệng ta chỉ để vào còn ra thì có chỗ khác.

– Đệt, nếu người không biết lớn nhỏ hôm nay ta thay cha mẹ người làm chủ tiễn người một đoạn, các anh em xong lên lấy được đồ vật mọi người đều có phần.

– Hài tử lớn rồi khó dại, xem ra ta phải dùng tuyệt chiêu vạn độc thần công.

Long Thắng Thiên ném một trái boom khói ra đám người Lỗ Vân ngay lập tức ngưng thần bế khí, hắn lại ném thêm vài trái lựu đạn sao đó dùng băng nỏ tiễn bắng vào mặt đất, liên tục những tiến nổ vang lên đám người Lỗ Vân bị khói che hết tầm nhìn nên không né được bị miễn văng khắp người phát ra tiếng thét đau đớn, Trương Hùng thì trợn mắt không lẽ người trẻ tuổi này là một đại sư sao? Long Thắn Thiên tiến về phía hắn nói.

– Đại ca tiểu đệ chỉ có thể giúp đến đây thôi, phần còn lại mạnh ai nấy lo.

Vừa dứt lời hắn xoay người chạy mất giống phong cách cao nhân đến nhanh đi cũng nhanh, Trương Hùng nhìn các huynh đệ nằm dưới đất sao đó cùng những người còn lại biến mất tại khu rừng.

Long Thắng Thiên đi suốt hai ngày cuối cùng cũng rời khỏi hắc ám sâm lâm hắn quay đầu lại nhìn một lần nữa sao đó lại đi tiếp.

– Lão Dịch lần này trở về ta có khả năng đột phá linh úy người nói ta có cần đi tìm hồn thú không?

– Người không phải nắm giữ một cái hay sao?

-Ý người nói là con rắn già sao? Ngay cả nương tử tương lai của ta đánh không lại thì nói gì đến chuyện bá đạo cùng cấp?

– Không bá đạo cùng cấp vậy báo đạo khác giới không được sao?

Long Thắng Thiên chợt tỉnh, đúng vậy cho dù tiên nữ thần thông đến mấy một khi trúng thôi tình độc hắc hắc… tại một hang động trong hắc ám sâm lâm.

– Tiểu Hồng sao các người lại ở đây?

Tử Yên thấy hắn đi không chở lại liền muốn đi ra ngoài nhìn xem lại nhìn thấy thuộc hạ của mình.

– Tham kiến chủ thượng, là Long công tử chỉ chúng ta đến đây, người nói chủ thượng đang chữa thương bảo chúng ta hộ pháp bên ngoài, thuộc hạ đã ở đây hơn một ngày.

Tử Yên sửng sốt sao đó hiểu ra mọi chuyện tứ giận đến dậm chân.

– Long Thắng Thiên người hay lắm trước tiên ức hiếp bổn cô nương sao đó lại lừa thuộc hạ của ta, tốt nhất người đừng để ta bắt được nếu không sẽ biết tay bổn cô nương.

– Hắc xì, là ai đang nhớ ta?

Long Thắng Thiên đi vào trong trấn sao đó thuê một phòng khách điếm bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm, hắn lấy ra vài chục cây linh dược cấp 1 đây là hắn móc ra ở trong hồ, vài chục yêu thú trong vô ảnh cốc, 3 vạn thanh linh tử, 100 bạch linh tử, vài bình đan dược và vũ khí.

– Lão Dịch người nhìn ra đây là đan dược loại gì không?

– Một bình là hồi thương đan tam phẩm hạ cấp, bình kia là hồi linh đan tam phẩm trung cấp, bình còn lại là thanh linh đan tam phẩm trung cấp.

– Bình thanh linh đan này có tác dụng gì?

– Khi người đột phá đại cảnh giới thường đối mặt với tâm ma thanh tâm đan có hóa giải tâm ma cho người.

Hắn để bình thuốc qua một bên lấy ra một thanh kiếm, nhìn thân kiếm lóe sáng trong đêm một hơi lạnh phả vào mặt làm cho có cảm giác sợ hãi từ trong đáy lòng hiện lên.

– Người biết thanh kiếm này có phẩm cấp gì không?

– Chỉ là một thanh huyền khí thượng phẩm.

Long Thắng Thiên hai mắt sáng rực đây là huyền cấp thượng phẩm, đẳng cấp còn cao hơn trấn gia chi bảo trong nhà hắn nếu đem bán không biết sẽ được bao nhiêu? hắn bỏ thanh kiếm qua một bên sao đó mang xác vương xà ra.

– Lão Dịch không phải chỉ có yêu thú còn sống mới lấy được linh hồn sao?

– Đó là thủ đoạn của người thường đối với ta chỉ cần một viên yêu đan là được.

Hắc Dịch vừa vứt lời Long Thắng Thiên liền cảm thấy hắc đỉnh trong cơ thể rung động toàn bộ linh lực trong cơ thể đang bị nó hút đi, lúc này yêu đan trong cơ thể vương xà bay lên tiến vào trong cơ thể hắn sao đó tiến vào tiểu đỉnh, Long Thắng Thiên cảm thấy toàn thân vô lực cảm giác linh lực của hắn ngày càng bị hút khô, ngay lập tức hắn vận thôn thiên công hấp thu mấy chục cây linh dược cấp 1 chỉ vài phút linh dược khô héo lúc này lại có luồn lực lượng tiến vào cơ thể hắn đây là linh lực của linh xà còn tồn động trong xác lúc này bên trong vùng khí trong đan điền có một con rắn màu hồng đang dần hiện hình bay lượng.

– Đây là hồn thú của ta sao? lại nhỏ như vậy?

– Người nghỉ một hồn thú được hắc đỉnh thừa nhận lại đơn giản như vậy sao? Chỉ cần người tìm được thảo dược liên quan đến long huyết thì con linh xà này có thể vũ hóa long môn biến thành một con long vương thứ thiệt.

– Theo ta thì chính là một con dâm long nhưng mà ca thích.

Long Thắng Thiên tiến vào trạng thái tu luyện vận thôn thiên quyết hắn điều động linh lực từ trong hắc đỉnh đây là lần trước hắn xxx Tử Yên còn dư lại linh lực trong cơ thể tăng lên linh sĩ cấp 6 trung kì, hậu kì, đỉnh phong, cấp 7, cấp 8, cấp 9 sơ kì.

– Đáng tiếc không thể tiếng vào linh úy.

Bây giờ mới hiểu được thôn thiên công phá sản như thế nào, hắn trong lòng thầm nghỉ có nên đi tìm Tử Yên nữa không, nhớ đến dáng người ma mị kia thật sự làm cho người ta động lòng. Sáng ngày hôm sao hắn thuê một con ngựa trở về Nam đô, trên đường đi hắn không ngừng nghe ngóng tin tức biết được Nam Sơn tiểu quốc đang tuyển binh chống đợt thú triều lần này.

– Thú triều sao? xem ra lần này không còn phải lo vấn đề tài nguyên.

Mang theo tâm tình thoải mái hắn tiến về Nam đô.

– Lão gia, phu nhân, thiếu phu nhân đại công tử đã trở về.

Long Thắng Thiên vừa về phủ tên gia đinh thấy hắn liền đi thông báo.

– Ta có vợ khi nào sao lại không biết nhỉ?

Bên trong phủ Đông Phương phu nhân cằm đầu đi ra, vẫn là phong thái cao quý, trên mặt mang theo nụ cười nhạt tạo thêm sự thân thiết, bình dị.

– Thiên nhi sao lần này lại đi lâu như vậy? Phụ thân người rất tức giận.

– Mẫu thân ta đi rèn luyện tốn nhiều thời gian là điều đương nhiên.

– Tên tiểu tử thúi nhà người tưởng ta còn không biết tính cách của người sao, người còn trẻ không lao lực quá độ phải học theo cha người biết giữ gìn thân thể.

Long Thắng Thiên nhìn mẹ mình một bộ ta đây hiểu hết cũng không biết làm sao, lúc này hắn lại để ý thấy Nhan Như Ngọc đứng phía sao lưng len lén cười, hôm nay nàng vận một bộ y phục màu hồng khá bảo thủ nhưng vẫn để lộ những thứ cần lộ, dung nhan như ngọc tỏa sáng dưới ánh nắng làm cho nàng giống như tiên nữ hạ trần.

– Ai cha, không biết tiên nữ từ đâu đến nhà ta làm khách vậy?

Nhan Như Ngọc nghe hắn khen hay má ửng hồng e thẹn cuối đầu trong lòng chỉ cảm thấy kì lạ, nếu ở đây chỉ có hai người nàng có thể liếc mắt làm ngơ nhưng phía trước là mẹ chồng đang đứng làm cho nàng ngay cả hít thở cũng không dám làm mạnh chỉ mắt nhìn mủi, mũi nhìn tim.

– Thiên nhi không được trêu chọc Như Ngọc, mấy ngày hôm trước mẹ của người củng chính là ta đã đến Nhan gia cầu thân, từ hôm nay Như Ngọc chính là hôn thê của người nếu để ta biết tên tiểu tử nhà người làm cho nó ủy khuất thì đợi gia pháp hầu hạ đi.

Long Thắng Thiên cười hì hì nói.

– Mẹ người không phải có mới nói củ chứ, người nhẫn tâm nhìn Thiên nhi của người bị đánh sao?

Đông Phương phu nhân lườm hắn một cái cười như không cười nói.

– Người có thể thử.

Long Thắng Thiên thu lại nụ cười trên mặt đứng nghiêm mặt nói.

– Mẫu thân yên tâm Thiên nhi nhất định sẽ kính trên nhường dưới, yêu vợ thương con, thủ thân như ngọc để xứng đáng với sự kì vọng của mẫu thân.

Đông Phương Phượng Nghi nghe hắn chém đến phát cười.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN