Phong Thần - Chương 25: Liệt chỉ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Phong Thần


Chương 25: Liệt chỉ


– Chỉ nhiêu đó thôi sao?

– Sư huynh tiểu đệ dù sao cũng là sai vặt làm sao biết nhiều được?

Long Thắng Thiên tin hắn mới là lạ lai móc ra 1 thanh linh tử.

– Đây là quyển sách do đệ thu được bây giờ tặng lại cho huynh bên trong ghi lại tất cả những gì liên quan đến các nàng, tiểu đệ có chuyện đi trước cáo từ.

Long Thắng Thiên nhìn tên dẫn đường chạy đi, không biết ở đây nên gọi là Thanh Hà môn hay thôn thiên môn đây? Hắn lật quyển sách ra xem bên trong đúng là có hình mấy nữ tử tuy không thể so với Nhan Như Ngọc, Tử Yên nhưng cũng có thể hại nước hại dân, ta có nên thu phục luôn hay không đây? Bên trong quyển sổ không chỉ có hình ảnh mà còn có thông tin chi tiếc như tu luyện viện nào? Thiên phú ra sao? Số người theo đuổi, số đo 3 vòng thẩm chí có phần dự đoán các nàng thích mặt nội y màu gì…

– ẶC, bọn người ở đây vì kiếm thanh linh tử mà bất chấp thủ đoạn, xem ra ta phải cẩn thận nến không một ngày nào đó trở thành một trong thập đại mỹ nam nhất định sẽ bị họ moi móc đến không còn gì.

Hắn quan sát căn phòng bên trong không khác gì phòng ở Long phủ lại có thêm một phòng luyện công, trên tường có mấy bản nội quy ngoài ra không còn gì hết, bắt đầu từ ngày mai hắn mới đi nghe giản nên hôm nay hắn quyết định đi tìm hiểu Thanh Hà môn.

Trong thập đại mỹ nhân vũ viện của hắn có 2 người một người là Mạc Thanh Thanh đứng thứ 3 linh úy cấp 7 trung kì, người còn lại là Trần Tiểu Phương linh úy cấp 7 sơ kì đứng thứ 7, Trần Tiểu Phương này là con cháu Trần gia nhưng do có quan hệ mập mờ với Ngô Phong chấu tam trưởng lão nên Nam Cung Bá còn chưa xuống tay. Long Thắng Thiên đi một vòng quanh Vũ viện nơi đây đa phần là linh úy, họ thường là con của một số hoàng tộc, đại thần của các tiểu quốc nên người nào cũng có thể nói là tài sắc song toàn, đến trước vũ điện nơi đây được chia làm 3 phần một phần để giảng dại, một phần là tàng thư các, phần còn lại là đổi điểm cống hiến. Điểm cống hiến này có thể dùng để đổi linh dược, đan dược, vũ khí, vũ kĩ…

Long Thắng Thiên đi đến trước bản nhiệm vụ bên trên có phân chi cấp loại cho nhiệm tùy theo cấp bật mà nhận số điểm cống hiến tương ứng, một bên là bảng đổi điểm trên đó ghi tên các vật phẩm và số điểm cống hiến cần đổi, hắn đi đến tàng thư các nơi đây chính là một tiêu lần này hắn đến, vì là môn sinh trọng điểm bồi dưỡng nên hắn được tặng một công pháp hoàng cấp.

– Tiểu tử người mới đến sao?

Bên cạnh xuất hiện một lão già không biết đến từ lúc nào hù hắn suýt đứng tim

– Tiểu bối vừa mới nhập môn, xin hỏi tiền bối có gì chỉ giáo?

– Thẻ môn sinh của người đâu?

Ta mới vào làm gì có thẻ.

– Tạm thời còn gởi ở luyện khí viện.

Lão già ngạc nhiên nói.

– Tên tiểu tử nhà người thật sự rất xảo trá, không có thẻ môn sinh không thể mượn công pháp.

– ẶC, vậy có thể tiểu bối có thể vào xem không?

– Chỉ xem thì được.

Lão già nói xong liền biến mất, Long Thắng Thiên nhìn mà hâm mộ.

– Lão Dịch người nhìn ra tu vi người đó không?

– Linh vương đỉnh phong.

– ÂY, tàng thư các thật đúng là trâu bò lúc trước mấy tên ad đều viết như vậy a.

Hắn tiến vào bên trong, nơi này được chia ra làm 3 tầng, tầng một là chứa công pháp hoang cấp, tầng 2 huyền cấp, tầng 3 tàn phẩm địa cấp. Hắn trước hết chỉ có thể ở tầng một xem, Long Thắng Thiên hiện có 2 hồn thú một con thiểm điện điêu thì đã có ngự phong thuật, còn con xà vương kia thì có âm dương công bổ trợ bây giờ chỉ thiếu vũ kĩ mà thôi, hắn đi đến chỗ vũ kĩ chọn lấy một quyển chỉ pháp tên liệt chỉ.

Liệt chỉ một chỉ điểm ra, linh lực của bản thân truyền vào đối phương làm tê liệt đối phương, đối với người có cảnh giới càng cao thì tác dụng càng yếu.

– Ha ha không sao một chỉ điểm không chết người thì ta dùng 2 chỉ, 2 chỉ không chết thì 3, ta có ngự phong thuật còn phải sợ sao? Lão Dịch người mau ghi nhớ môn công pháp này đi.

– Hừ, bổn tọa mà thèm nhớ thứ rác rưởi này sao?

– Này này, ta biết lão trâu bò nhưng cũng nên tôn trọng chủ nhân như ta đúng không?

Long Thắng Thiên thấy Hắc Dịch không phản đối đã biết lão đồng ý, tên này bề ngoài luôn kêu ngạo nhưng thật ra luôn giúp đỡ mình, hắn đi xung quanh tìm vài lần nhưng không có công pháp thích hợp nên trở về phòng mình, khi đi ngang qua cửa điện thấy bên ngoài một số người đang tụ tập.

– Các người không tin ta sao? Đại ca của ta là thuộc hạ của Lý Thần sư huynh tin tức này là người vô tình nghe được.

– Thật sự là linh chi 3000 năm sao? Nếu có thể hái được có thể đổi một bộ huyền cấp hoặc một thanh huyền khí a.

– Các người ở đó mơ đi đến lược các người sao? Các sư huynh, sư tỷ đều đã lập đội tuần sao họ sẽ xuất phát vào thanh hà sơn cốc.

– Vậy người kêu chúng ta đến đây để làm gì?

– Khà khà tất nhiên là kiếm tiền rồi, lần này theo thông tin ta nhận được tất cả các sư huynh trên thanh hà bảng đều xuất phát, ta ở đây mở cược xem ai là người dành được cây linh chi này, ai muốn phát tài thì nhào vô, không muốn cút đừng ảnh hưởng đến việc làm ăn của ta.

Long Thắng Thiên nhớ lúc trước cũng có một cây kiếm huyền khí thượng phẩm nhưng đã trả lại cho Tử Yên nếu không có thể đổi được một bộ công pháp huyền cấp thượng phẩm, hắn thở dài đi về phòng trước phòng có dáng một tờ giấy phía dưới có một cái hộp hắn mở ra xem bên trong ghi lịch học của hắn đồ trong chiếc hộp và môn bài. Hắn tiến vào trong phòng lấy huyền băng tâm bắt đầu tìm hiểu liệt chỉ.

Lúc này tại một phòng khác của vũ viện.

– Thần sư huynh, theo tin đệ nghe nói lần này Đỗ Cương, Ngô Phong đều đi thanh hà cốc.

Lý Thần cười nhạc.

– Không cần quan tâm đến bọn họ, ta bảo người theo dõi Lạc Như người làm đến đâu rồi?

– Lạc Như sư tỷ chỉ ở trong đan các hầu như rất ít đi ra ngoài.

– Hừ, ta không tin nàng có thể trốn ta cả đời, người tiếp tục chú ý động tĩnh của nàng chờ nàng ra khỏi đan các thì lập tức báo cho ta.

Lý Thần nhìn tiểu đệ mình lui ra trên tay bốc lên một ngọn lửa đỏ rực.

– Ngô Phong, Đỗ Cương để xem khi ta luyện hỏa diễm đao đến mức đại thành các người lấy gì so với ta?

Ngày hôm sao Long Thắng Thiên đến nghe giảng bài lão sư là một linh tướng thiên về tấn công, hắn sao có hứng thú bên trong có cơ thể mình có một lão quái vật ngay cả công pháp thiên cấp còn không xem vào mắt nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện một tiêu, nơi đây đa số nữ tử đều luyện võ thân hình rất săn chắc, nóng bỏng, ngực tấn công mông phòng thủ, hắn lại phát hiện một người quen, nàng là người đứng thứ hai trong thập đại mỹ nhân Lý Thanh Nguyệt.

– Nàng ở luyện khí viện sao lại chạy loạn qua đây.

Theo hắn đánh giá bàn về sắc đẹp nàng hơn hẳn người đứng thứ nhất Lạc Như của đan viện luận dáng người nàng cũng ăn đứt nhưng vì đan sư có địa vị tôn kính số người theo đuổi Lạc Như nhiều hơn nàng nên nàng chỉ đứng thứ hai, lúc này Long Thắng Thiên mới để ý bên cạnh hắn còn có một đồng đạo tên này cũng giống như hắn là một tên mê gái à không làm sao giống hắn được hắn là thưởng thức cái đẹp.

– Huynh đệ ta thấy người anh tuấn tiêu soái như thế này nếu lên bắt chuyện với các nàng không chừng họ sẽ đồng ý.

Từ Tiêu đang ngắm nhìn mấy mỹ nữ bị làm phiền trong lòng khó chịu nhưng nghe hắn vuốt mong ngựa liền thoải mái.

– Người đúng là biết thưởng thức bản thiếu quả thật rất tiêu soái.

Long Thắng Thiên cười nói.

– Đúng vậy, ta tin với nhan sắc của người có thể làm cho họ động lòng, hay một lát nữa người thử bắt truyện với bọn họ xem?

– Ta đã thử qua rồi nhưng không có hiệu quả.

– Ta hỏi huynh đệ người xưng hô thế nào?

– Ta gọi Từ Tiêu.

– Tiêu huynh lúc trước đó là do huynh chưa hiểu về nữ tình nếu không với dung mạo của người làm sao thất bại.

Từ Tiêu nghe nói mắt sáng lên.

– Huynh đệ xin chỉ giáo.

– Ta nói tiêu huynh khi người muốn tán tỉnh một nữ tử người trước tiên phải hiểu về họ ta nói có đúng không?

Hắn thấy Từ Tiêu gật đầu liền tiếp tục chém.

– Người phải tìm hiểu hết tất cả về nàng ta bao gồm sở thích, tính tình, lời nói, y phục, số đo 3 vòng các loại… khi đó người sẽ đến nói chuyện với cô ấy, họ sẽ cảm thấy huynh thân thiết, cảm thấy ông trời sinh huynh và họ là cùng một đôi, là bạch mã hoàng tử trong lòng họ, lúc đó không phải huynh có thể dễ dàng đắt thủ sao?

– Hay, nhưng mà ta làm sao tìm được mấy thứ đó.

Long Thắng Thiên hiện lên vẻ mặt chân thành nói.

– Tiêu huynh ta thấy người và ta vừa gặp như đã quen, thân như huynh đệ nên không đành lòng nhìn người đau khổ thế này.

Hắn ngừng lại lấy ra một quyển sách.

– Đây là tài tài liệu ta bỏ rất nhiều công sức, thiên tân vạn khổ mới có thể lấy được bên trong ghi lại những điều huynh cần tìm.

Từ Tiêu hai mắt sáng lên.

– Thật sao?

– Tiêu huynh người ngọc diện tiêu phong, anh vũ bất phàm là rồng trong loài người, người nghĩ ta có thể lừa người sao?

– Tất nhiên là không thể.

– Đúng vậy nể tình huynh đệ ta có thể bán ưu đãi cho người.

– Huynh đệ tốt lắm sao này có việc gì cứ đến tìm ta, gia gia ta chính là tứ trưởng lão chắc chắn không ai không dám nể mặt.

Long Thắng Thiên kinh ngạc thật không ngờ hắn lại tìm được một cái ô lớn a.

Sao khi rời vũ viện Long Thắng Thiên đi đến vũ viện hắn muốn lãnh nhiệm vụ để lấy điểm cống hiến, sao khi xem xét hắn quyết định lựa chọn nhiệm vụ lấy sừng của độc giác tê hắn còn nhớ mối thù bị đuổi thục mạng kia, hắn đi luyện khí viện xem lịch giản muốn tìm hiểu thêm về luyện khí ở đại lục này, chủ yếu là nơi đây có đến 4 người trong mỹ nhân bảng, sao khi hắn có lịch giảng hắn lại về phong tu luyện.

Liệt chỉ không phân chia tầng thứ nó giống như chỉ lực thông thường chỉ khác ở cách vận khí để linh lực truyền vào cơ thể đối phương, luyện càng thuần thục khí truyền càng nhiều, sao khi luyện công lại vận thôn thiên quyết cảm nhận linh lực truyền về phía bản thân với tốc độ cực chậm.

– Không biết đến bao giờ mới đột phá a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN