Phong Thần - Chương 31: Mém chết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Phong Thần


Chương 31: Mém chết


– Như vậy còn không gọi là quái vật? một tên chúa tể cũng chỉ sống hơn vạn năm a.

– Người thì biết cái gì? Bọn chúng mới thật sự là quái vật ngay cả bản thân sống bao nhiêu năm cũng không nhớ.

– Người đừng có đánh trống lãng a, nhanh nói cho ta biết cái thứ người gặp kia là cấp bật gì?

– Ta không có tâm trạng.

Long Thắng Thiên lắc đầu lão Dịch này làm việc vốn tùy hứng lão không muốn nói ép cũng vô dụng, hắn bắt đầu chế tạo vũ khí một loại vũ khí thông thường đều chỉ có một hồn thú nếu chứa 2 hồn thú thì cần có vật liệu vô cùng vững chắc hơn nữa hai hồn thú này có thể sẽ tương khắc mất đi hoặc là dung hợp lại thành một cho nên chỉ riêng việc giữ hai hồn thú cùng tồn tại cũng là một vấn đề lớn.

– Chỉ có những thứ ta không làm được không có thứ gì ta nghĩ không ra, đúng rồi nếu không thể để chung một chỗ vậy thì tách chúng ra.

Hắn nhớ lại lúc trước ở địa cầu hắn từng xem phim 5 anh em siêu nhân gì đó mà không nhớ tên, 5 khẩu súng của bọn chúng có thể hợp lại một, nhớ đến đây trong đầu hắn lóe lên ý tưởng hắn muốn chế 4 hộp đạn chứa 4 hồn thú, muốn sử dụng hồn thú nào chỉ cần gắn chúng vào là xong, Long Thắng Thiên lao vào chế tạo nhưng ngây lập tức lại xuất hiện một vấn đề khác hắn không luyện được tài liệu địa cấp a.

– Mấy thứ này đều là hồn thú cấp linh vương không phải tài liệu địa cấp thì không thể luyện chế.

– Lão Dịch ngươi thông minh, uyên bát như vậy có nghĩ ra cách gì không?

– Tạm thời chỉ có 2 cách một là đợi người đột phá linh vương, hai là tìm được một loại dị hỏa.

– Dị hỏa?

– Đúng vậy vạn vật tương khắc chỉ cần người có cơ may tìm được dị hỏa ta có thể giúp người khống chế chúng.

Long Thắng Thiên thở dài xem ra việc chế tạo vũ khí phải tạm hoảng, hắn rời phòng đi đến vũ điện để đổi lấy điểm cống hiến, hắn tại thanh hà cốc tổng cộng thu được 93 cái sừng tên mỗi cái đổi được 100 điểm cống hiến tổng cộng hắn thu được hơn 9300 điểm cống hiến, hắn nhìn trên bảng đổi thưởng một môn vũ kĩ hoàng cấp thượng phẩm cần 1000 điểm cống hiến, vũ kĩ huyền cấp cần ít nhất 1 vạn điểm cống hiến.

Hắn sao khi đổi điểm liền tiến đến tàn thư các, ông lão tóc bạc kia vẫn đúng ở đó như trước nhắm mắt dưỡng thần, hắn gật đầu vời lão sao đó tiến vào bên trong.

– Lúc trước ta chưa sử dụng môn bài tính ra lần này có thể mang ra hai loại công pháp.

Hắn bây giờ chỉ có liệt chỉ dùng để công kích nhưng sát thương lại không lớn không thể lúc nào cũng dùng thôi tình độc được, đối với mỹ nữ hắn không ngại nhưng nếu là nam nhân và yêu thú thì sao? Nếu chạy không thoát thì chỉ có nước cắn lưỡi.

– Kim can quyền, phục ma quyền, phong vân chưởng…

Long Thắng Thiên lắc đầu nhìn về phía lầu 2 liền cất bước đi lên mặt dù tu sĩ luyện đến linh úy đỉnh phong mới có thể miễn cưỡng thi triển vũ kĩ huyền cấp nhưng hắn có thôn thiên quyết linh lực của hắn nhiều hơn người khác mấy lần.

– Đứng lại linh úy trung cấp không được bước lên tầng 2.

Lúc này một người đứng ra cảng hắn lại, nghe động tĩnh một số người cũng chú ý.

– Chỉ xem cũng không được sao?

Hắn thấy người kia không trả lời cũng hiểu, đang lúc hắn định rời đi thì có âm thanh vọng đến.

– Cứ để hắn lên.

– Vâng.

Nhìn Long Thắng Thiên đi lên một số tên phía dưới bàn tán.

– Người biết hắn là ai không?

– Người đi hỏi hắn xem có biết ta là ai không? tại sao ta phải biết hắn?

– Ta biết.

– Người biết? vậy nói nghe xem hắn là ai?

– Hắn là người vừa bước lên lầu.

– Đệt, hôm nay không nên ra khỏi phòng.

Long Thắng Thiên đi lên tầng hai, hắn nhìn xung quanh số vũ kĩ nơi đây không bàng một phía dưới tầng một, hắn đi một vòng quan sát không tìm được vũ kĩ thích hợp nhưng hắn lại tìm được một bộ luyện thể kim cương công.

Kim cương công là công pháp luyện thể chia là 2 phần, phần 1 luyện bì làm cho da thịt rắn chắc đao thương bất nhập, phần 2 luyện tạng làm lục phủ ngũ tạng được cường hóa hạn chế nội thương.

– Người là tên đồ đệ nhị ca mới thu sao?

Long Thắng Thiên nhìn một lão già từ bên trong đi ra, hắn xem người này chắc là một trong 7 vị trưởng lão của tiên môn.

– Tham kiến tiền bối.

– Không cần đa lễ, người cứ gọi ta Phong trưởng lão là được.

Long Thắng Thiên nhìn lão già này, không biết lão tính toán gì đây?

– Có phải người đang thắc mắc tại sao ta lại đặc cách cho người lên đây đúng không? người không cần phải biết người chỉ cần tiếp tục phát huy tài năng của người là tốt rồi.

Mấy lão già này thật biết thả thính a, hắn cũng không hỏi nhiều chỉ cần không đụng đến hắn thì tất cả mặt kệ.

– Người cứ xem tiếp đi, ta đã dặng dò bọn chúng người có thể lên đây khi nào cũng được.

Long Thắng Thiên nhìn lão già rời đi, không biết mấy người này định làm gì? tốt nhất vẫn nên có phòng bị a, hắn rời đi vũ điện phát hiện có người đi theo, hắn nhận ra tên này, lúc trước tên này đi theo bên cạnh Triệu Đạt.

– Xem ra phải đi giải quyết một số vấn đề, ta cũng không thích lúc nào cũng bị nam nhân rình mò a.

Long Thắng Thiên không đi về phòng mà đi hướng khu rừng bên ngoài tiên môn, nơi đây khá hoang vắng thích hợp cho đệ tử tĩnh tu, luyện công.

– Ta thật không ngờ người lại tự sa đầu vào lưới.

Triệu Đạt từ bên trong đi ra phía sao hắn còn có 4 tên tiểu đệ.

– Ta nói Triệu huynh ta và người không ân không oán tại sao người cứ để ý đến ta hoài vậy? không lẽ người có sở thích đặt biệt vậy thì thật xin lỗi ta đã có thê tử a.

Triệu Đạt nghe hắn nói nộ khí bốc lên, lần trước tên này làm hắn mất mặt trước nhiều người hắn là con của một đại thần quyền uy khinh triều ngay cả mấy vị hoàng tử còn phải nể hắn 3 phần, Triệu Đạt không nuốc được cục tức này liền phái người theo dõi tên này hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội.

– Người có di ngôn gì cứ nói hôm nay tâm tình ta vui có thể sẽ giúp người thực hiện.

Long Thắng Thiên nghe được trong lời nói mang theo sát khí, hắn trong lòng rung động nếu hắn không tính sai đây có thể là lần đầu tiên hắn giết người từ khi đến đại lục này.

– Triệu huynh đã nói như vậy ta cũng muốn biết một chuyện, thật ra người thích toàn thay hay là hủy thi diệt tích.

Triệu Đạt nghe được trong lòng phẩn nộ, vận linh khí tấn công, 4 tên tiểu đệ cũng tiến hành vây đánh. Long Thắng Thiên ném ra mấy trái boom khói sao đó vận ngự phong thuật phi thân sang một bên tay liên tục thi triển liệt chỉ.

– Chia ra bao vây hắn lại.

Bốn tên tiểu đệ nghe được liền chia ra tấn công từ 4 phía Triệu Đạt đứng bên ngoài quan sát khi có thời cơ liền xuất kích, Long Thắng Thiên bị vây bên trong hắn vốn không giỏi cận chiến ngây lập tức liền bị vây đánh trên người liền xuất hiện một số vết thương.

– Không ngờ mấy tên này lại lợi hại như vậy.

Hắn hiện tại đã đạt linh úy tầng 6 lại bị 4 tên linh úy tầng 2 hợp lực vây giết đây là do thiếu kinh nghiệm chiến đấu, hắn vận âm dương quyết hấp thu một phần công kích giảm tổn thương cho cơ thể.

– Tiểu tử người bây giờ là đang quyết đấu chứ không phải là thi đấu, nếu người không hạ sát thủ người chết chính là người.

Triệu Đạt tìm được cơ hội lập tức tấn công hắn gọi ra hồn thú là một con hỏa hầu đánh đến, Long Thắng Thiên bị trúng đòn lập tức bị đánh văng đi một đoạn rơi xuống đất hộc ra mấy ngụm máu, hắn cảm giác được xương ngực của mình giống như bị gẫy đoạn.

– Tên tiểu tử người mạng cũng giai thật, bị trúng một đoàn hỏa hầu cũng không chết.

Triệu Đạt nhìn Long Thắng Thiên nằm trên đất cũng hơi kinh ngạc nhưng không sao bị đánh đến như vậy thì còn sống nổi sao?

– Hừ, tiểu tử người nên biết trên đời này có một số người không phải loại người như người có thẻ đắc tội được.

Long Thắng Thiên cảm thây toàn thân đau nhất hắn bây giờ ngây cả cử động cũng không thể, bây giờ phải làm sao đây? Hắn nhìn Triệu Đạt phía trước lại có thêm 4 tên tiểu đệ đứng xung quanh nếu không tìm được cách e là sẽ bỏ mạng.

Triệu Đạt đi đến chưởng lực ngưng tụ, lúc này một giọng nói lại cất lên.

– Đệ tử luận bàn đến điểm ngừng thì nên ngừng.

Triệu Đạt nhìn Long Thắng Thiên nằm trên đất hừ lạnh.

– Xem như người may mắn.

Long Thắng Thiên nằm trên đất thở phào lấy ra mấy viên hồi thương đan, hồi linh đan nuốt vào sao đó hắn nằm lăn ra đất để dược lực tự phát tác ánh mắt nhìn vô thần lên bầu trời lúc nãy nếu không có người kia đúng lúc đi ngang qua thì hắn thật sự bị giết rồi.

– Lão Dịch người nói đúng chỉ có thực lực mới có thể bảo mạng nếu chỉ dựa vào ngoại lực có thể một ngày sẽ lật thuyền trong mương vạn kiếp bất phục.

Hắc Dịch tiên vương nhìn hắn nhắm mắt nằm đó, hắn khẽ thở dài.

– Hi vong trãi qua việc lần này người sẽ thật sự thay đổi, con đường đế vương không phải dễ đi a.

Hắc Dịch tiên vương thở dài như đang hồi tưởng lại chuyện cũ ánh mắt mơ hồ buồn bã.

Long Thắng Thiên cảm nhận được thân thể đang dần hồi phục, hắn thử đứng lên vận động thương thế trong người không cánh mà bay.

– Đan dược cấp 7 quả nhiên lợi hại, Triệu Đạt ta không biết nên hận người hay đa tạ người.

Hắn đứng dậy đi về phòng mình lần này hắn ngộ ra được rất nhiều đạo lý cần phải tìm hiểu, Long Thắng Thiên ngồi trong phòng nghĩ về con đường tu luyện của mình hắn bây giờ chỉ có thân pháp, vũ kĩ không có sát thương, không có kĩ năng cận chiến, không có kinh nghiệm chiến đấu, hắn bây giờ chỉ có khả năng luyện khí nhưng trong thực chiến không thể sử dụng được.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN