Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân
Ngoại truyện phần 5: Tề Thiên Nguyệt - Lý Ngọc Nguyệt?
“Xin cho hỏi, ở đây có ai là Tề Gia Hoàng không ạ? “- Tề Thiên Nguyệt năm nay được 13 tuổi, dáng dấp bắt đầu uyển chuyển, mảnh mai, xinh đẹp ra hẳn, rất ra dáng thiếu nữ nhưng tính tình của cô bé lại có chút mạnh mẽ, đối với chuyện nữ nhân phải ở trong khuê phòng, học thêu thùa, bếp núc gì đó cô bé lại không hề yêu thích, từ khi bắt đầu hiểu chuyện một chút, Thiên Nguyệt đã thường đi cùng phụ thân xem binh lính tập luyện hoặc là chạy đi chơi cùng Tam di của mình là Bạch Hồ Ngọc, cô bé cứ như vậy mà có tính tình không thục nữ tí nào cả
“Muội tìm huynh ấy sao? “- Bách Thủy nhíu mày nhìn cô bé trước mặt, thật không biết đây là nữ nhân có quan hệ thế nào với Tề ca ca của nàng
“À, tỷ chắc là Bách Thủy rồi! Tề ca ca thường nhắc tỷ trước mặt ta a! “- Thiên Nguyệt nhận ra nữ nhân trước mặt chính là người mà ca ca của mình yêu thầm từ lâu lại còn nhận ra nàng ấy đối với mình rất đề phòng liền nhận ra… Bách Thủy cũng có tình cảm với ca ca mình rồi
“Tề ca ca? Huynh ấy thân thiết với muội lắm sao? “- Bách Thủy ngạc nhiên hỏi, nàng thật không nghĩ rằng Tề Gia Hoàng lại chưa từng kể cho nàng nghe về nữ nhân này nhưng nữ nhân này lại biết đến nàng, tại sao có thể như vậy chứ?
“Vậy… huynh ấy có ở đây đúng không ạ? Ta muốn gặp huynh ấy!”
“Vậy muội đợi đi nhé! Huynh ấy sẽ về sớm thôi! “- Bách Thủy ấm ức trong lòng, lịch sự nói, xong liền bỏ vào trong làm nước trà.
Một lúc sau Tề Gia Hoàng quay về cùng Kim Văn Lực, sư phụ Bách và những đồ đệ của ông…
“Chào mọi người ạ! “- vừa nhìn thấy cả đám đông cùng anh mình, Tề Thiên Nguyệt liền nhanh chóng chạy ra chào hỏi
“Nguyệt Nguyệt! “- Nhận ra là muội muội của mình, Tề Gia Hoàng hạnh phúc cười tươi khiến những người xung quanh đặc biệt là nữ nhân đều trố mắt nhìn, thật đẹp a!
“Ồ, là người quen của Gia Hoàng sao? “- sư phụ Bách vui vẻ hỏi
“Vâng ạ! Con xin phép người cho con nói chuyện với muội ấy một chút ạ!”
“Được, ta sẽ bảo Bách Thủy pha trà nóng cho cô bé!”
“Đa tạ người! “- Thiên Nguyệt thoải mái nói, sau khi đám người đó đã đi mất, Thiên Nguyệt mới lên tiếng
“Đại huynh, chúng ta đừng cho ai biết mình là huynh muội ruột có được không?”
“Tại sao? “- Gia Hoàng khó hiểu hỏi
“Muội muốn giúp huynh tìm đại tẩu tốt, huynh chỉ cần nghe theo lời muội là được rồi!”
“Ừm… cũng được, đừng có gây chuyện đấy!”
“Vâng ạ! “- lúc đó Tề Thiên Nguyệt chỉ nhếch môi thú vị nói, những ngày sau đó cô bé ở lại Trúc Sơn với thân phận là bạn thân của Gia Hoàng – Lý Ngọc Nguyệt, Bách Thủy từ đó cũng khó lòng nói chuyện được ba câu với Gia Hoàng bởi vì mỗi khi bọn họ nói chuyện thì Ngọc Nguyệt này đều ở bên cạnh phá đám, có khi lại kéo cậu bỏ đi, chẳng hề để ý đến chuyện nàng đang nói. Nhiều lần như vậy, Bách Thủy lại càng thêm ủy khuất, buồn bực trong lòng chỉ muốn tìm cách để Gia Hoàng để ý đến mình một chút mà thôi.
Trong khi đó, ngoài Bách Thủy đang bởi vì Ngọc Nguyệt mà buồn bực ra thì cả Kim Văn Lực cũng không khá gì lắm, từ khi Ngọc Nguyệt xuất hiện, cô bé thường hay phá đám mỗi khi cậu muốn gần gũi, thân thiết với Bách Thủy, còn có nhiều khi cậu và cô bé lại cãi nhau đến muốn động tay động chân chỉ vì vài việc vặt, không hiểu từ bao giờ Ngọc Nguyệt lại trở thành ám ảnh kinh khủng nhất của cả Bách Thủy lẫn Kim Văn Lực.
Cứ vậy, thời gian trôi qua, Ngọc Nguyệt lại bám rễ ở Trúc Sơn tận hai năm, phụ mẫu của cô bé cũng chỉ lâu lâu gửi thư đến hỏi thăm, không hề gọi con về, đến năm mới thì cô bé lại cùng về với Tề Gia Hoàng, khi cậu trở lại thì cô bé cũng quay lại cùng.
Hai năm rồi, Tề Gia Hoàng và Kim Văn Lực đều đã 20, cả hai đều được làm việc trong triều đình nhưng vẫn dành thời gian đến Trúc Sơn mỗi khi rảnh rỗi, Bách Thủy đã 19 xinh đẹp ra rất nhiều, Lý Ngọc Nguyệt này cũng được 15 tuổi.
Lúc này đây, Bách Thủy mới nhận ra rằng bản thân có tình cảm với Gia Hoàng, nhưng vì Lý Ngọc Nguyệt đứng ngăn ở giữa mà nàng và Gia Hoàng lại càng thêm xa lạ, Gia Hoàng mặc dù yêu thương Bách Thủy mãi nhưng chỉ biết giấu trong tim, sợ rằng nói ra rồi sẽ khiến cả hai khó lòng đối mặt, vả lại cậu cũng đã lớn, dành nhiều thời gian cho sự nghiệp vẫn là tốt hơn, Kim Văn Lực cuối cùng cũng nhận ra Bách Thủy không thuộc về mình, trong tim nàng ấy luôn có hình bóng của Tề Gia Hoàng thay vì cậu và cậu cũng đã phát hiện ra bản thân đã có tình ý với Lý Ngọc Nguyệt, duy chỉ có Ngọc Nguyệt – Thiên Nguyệt của chúng ta là vẫn ngây thơ, cái gì cũng không phát hiện…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!