Phượng Hoàng Lửa
Chương 16: Cái chết của tiểu phượng hoàng
– Này, cậu đi đâu thế
Bạch Tử Du chạy nhanh theo Lâm Ngọc, níu lấy cánh tay của cô, giọt nước mắt của cô lăn dài trên khuôn mặt.
– Cô thật ác độc, cô thật không có tình người mà
Lâm Ngọc ngồi xuống đó, khóc òa lên. Đôi mắt đỏ ngâu nhìn Bạch Tử Du, cậu bé cũng nhanh chóng đưa tay mình lên xoa đầu cô bé.
– Chắc cô sẽ không hại đến tính mạng của nó đâu
Lâm Ngọc nghe nói thế cũng dịu bớt đi, nhưng vẫn còn oan ức, cô khóc nấc từng tiếng:
– Nhưng con người có ai có thể chịu đau như thế chứ?
– Vậy kẻ thù của bạn thì sao, nếu như có người giết cha bạn, thì bạn sẽ phải làm thế nào với họ
– Thì mình, thì…
Lâm Ngọc bắt đầu lúng túng, cô chưa bao giờ gặp phải trường hợp như thế này. Cũng đúng, nếu phải đối mặt với kẻ thù giết cha mình thì mình cũng sẽ làm vậy, mình cũng phải để chịu họ đau đớn, nhưng như thế có phải quá độc ác không. Những câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu của mình.
– Kể cả việc bạn không muốn làm hại họ nhưng họ muốn làm hại bạn thì sao?
Bạch Tử Du nói tiếp khiến cho Lâm Ngọc cứng họng.
– Nếu thế thay vì chúng ta nói rằng họ độc ác, hãy dùng mọi cách để bảo vệ bản thân của chúng ta. Mạng sống của chúng ta quý báu đến đâu cậu biết không, có những người phải hi sinh để có thể duy trì mạng sống của chúng ta. Ba mẹ của bạn đầy đủ, nhưng không phải ai cũng đầy đủ như bạn. Chính vì thế hãy thôi khóc lóc và mạnh mẽ lên đi.
Sau khi được Bạch Tử Du đả thông tư tưởng, Lâm Ngọc cảm thấy thoải mái phần nào. Cả hai bắt đầu bước vào lớp học, cô giáo cho phép giờ đi nghỉ giải lao, cô bước ra ngoài thì thấy Lâm Ngọc và Bạch Tử Du bước vào, cô chẵng nói gì mà đi thẳng một lèo.
– Lâm Ngọc nhanh lên, bọn chúng đang tấn công tiểu phượng hoàng của bạn, tớ đã cố ngăn cản nhưng bọn chúng quá đông
Linh Hoa hốt hoảng nói với Lâm Ngọc, đôi tay Lâm Ngọc run lên chạy lại thì đã thấy bọn Mạc Tâm, Chu Y, Thiên Cửu, Trương Khôn đang tra tấn Tiểu Phượng hoàng. Tiểu phượng hoàng đau đớn nắm trên mặt bàn, không còn sức để động đậy
– Tại sao các mày làm thế với tao, tao đã làm gì với chúng mày
Đôi mắt của Lâm Ngọc đỏ ngầu, hai tay run lên, chiếc đũa phép thuật đã cầm sẵn trên tay
– Ai biểu mày đã chống đối với cô giáo, khiên cô tức giận mà không giảng dạy cho chúng tao từ khi mày rời khỏi. Mà nè, mày mới xưng mày tao với tao đấy à
– Thế tao phải xưng bọn mày là chị hay gì
Mạc Tâm nghe thấy thế cười lớn, đôi mặt khinh bỉ nhìn Lâm Ngọc, tay vẫn tiếp tục dùng đũa phép khiến cho Tiểu Phượng Hoàng đau đớn khôn nguôi
– TOTURE – Tra tấn nó
Tiếp tục Mạc Tâm lại thêm một lời chú tra tấn, chú tiểu phượng hoàng bị ngọn lửa thiêu rụi, đau đớn, đôi mắt đỏ ngầu, có lẽ nó sắp phải từ biệt chủ nhân của nó rồi.
– Tao nói bọn mày dừng tay lại
Lâm Ngọc giờ phút này phát điên thật rồi, cô chẵng còn để ý đến những chuyện xung quanh
– Alisummon
Ngay khi nói câu chú, đũa phép của cô đã được triều hồi, đôi mắt đầy căm phẩn của cô bắt đầu càng trở nên rực lửa
– Toture
Ngay khi vừa đọc câu chú, một luồng sức mạnh màu đỏ kinh hoàng tấn công vào Mạc Tâm. Cô chưa kịp phòng hờ thì đã bị năm lê lết xuống đất, cô đau không thở nổi, trên người cô như có ai dùng dao đâm cô cả ngàn nhát, đầu cô nóng bừng bừng như bị thiu trên lửa
– Alafire
Tiếp tục, Lâm Ngọc triệu hồi phép thuật lửa – tấn công,Chu Y, Thiên Cửu, Trương Khôn lúng túng
Chu Y, thiên cửu nhanh chóng hô lớn:Alimesten, sức mạnh của Kim xuất hiện, một màu vàng sáng chói ngăn cản lửa của Lâm Ngọc. Trương Khôn thì triệu hồi sức mạnh thủy: Aliwater, ngay lập tức một con rồng nước xuất hiện chống lại ngọn lửa của Lâm Ngọc. Tuy nhiên cả 4 chưa kịp dằn co thì Lâm Ngọc tiếp tục hô lớn: ALIFIRE
Ngay lập tức một con phượng hoàng lửa xuất hiện, phượng hoàng màu trắng khiến da đầu của ai cũng sởn tóc gáy, nhiệt độ trong phòng các lúc càng cao, chú phượng hoàng phóng nhanh đến Chu Y, Thiên Cửu, Trương Khôn khiến cả 3 văng ra xa
– Toture – Lâm Ngọc tiếp tục tra tấn Mạc Tâm
Mạc Tâm giờ phút này đã không còn sức kêu gào, cô khó chịu từng cơn, nước mắt của cô tuôn trào trong đau đớn. Phía bên kia, chú phượng hoàng lửa vẫn đang lao thẳng đến 3 người bọn họ, khiến cho cả 3 ngồi bệt dưới đất, tóc cháy xem, hai chân run run vô lực cản phá phượng hoàng lửa.
– Disappearia – Biến mất
Câu thần chú vừa vang lên, chú Phượng hoàng lửa đã biến mất, ngay cả cơn đau đớn của Mạc Tâm cũng biến mất. Lâm Ngọc lạnh lùng quay lưng lại nhìn về bóng dáng người đã làm biến mất mọi thứ, đó là cô giáo Phạm Hân, đôi mắt cô hoang mang khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng của Mạc Tâm .
– Em vừa làm gì ở đây. Tại sao em lại tấn công bạn học của em
Cô giáo chất vấn, Linh Hoa liền nhanh chóng nói : cô ơi, là do bọn Mạc Tâm đã tra tấn tiểu phượng hoàng, nên Mạc Tâm mới tức giận đó cô
– Tiểu Phượng Hoàng là ai
Cô giáo thắc mắc
– Dạ chính là chú gà nhỏ này
Linh Hoa chỉ chú gà yếu ớt trên bàn, cô giáo lại ậm ừ rồi quát lớn
– Chỉ vì một chú gà mà em lại nỡ ra tay làm hại bạn bè của mình, em còn ác hơn hành động hồi nãy của cô rất nhiều lần đấy
Lâm Ngọc nghe thấy thế, cơn tức run người phút chốc dâng cao, cô tức giận
– Thế cô nói xem, con gà không phải là sinh mạng hay sao, nó không là gì đối với mọi người nhưng nó là người thân của em, tại sao họ phải làm hại người thân của em, tại sao nếu biết được kết quả vậy vẫn còn phải thực hiện nguyên nhân, tra tấn chú gà yếu ớt này.
– Chỉ vì thế mà em lại đi hại bạn,dù gì nó cũng chỉ là một con súc vật
– Nếu như thế thì những đứa này còn thua cả súc vật
– Em câm miệng
Vừa quát lớn, cô giáo đã thẳng tay giáng một cái tát xuống mặt Lâm Ngọc. Đôi mắt Lâm Ngọc long lanh lên trong thấy, cô lại muốn khóc nữa rồi, nhưng cô vẫn kìm nén, tất cà mọi người thấy thế liền hoảng hốt
– ALIFIRE
Một giọng hô lớn đằng sau khiến mọi người quay lại, thì ra là Mạc Tâm, cô nàng đã có sức đứng dậy liền bực tức đem lửa nướng chú gà của Lâm Ngọc.
– Không
Lâm Ngọc chạy đến đã thấy chú gà bị cháy rụi
– Súc sinh
Vừa nói Lâm Ngọc tiếp tục triệu hồi ngọn lửa của mình : ALIFIRE, ngay lập tức chú phượng hoàng xuất hiện
– Em làm cái gì thế, không coi thầy cô trong này ra gì sao
Vừa quát, cô giáo liền hô thần chú Disappearia – Biến mất. Tuy nhiên khi cô kêu biến mất thì Lâm Ngọc lại triệu hồi ra một con Phượng Hoàng khác, nhưng càng ngày Phượng hoàng lửa của Lâm Ngọc càng mạng đến lúc cuối cùng đến ngay cả cô giáo cũng không thể ngăn cản chú phượng hoàng này, nó đã to bằng cả một lớp học, những sách vở ở đây gần như sắp bị thiêu rụi, tuy nhiên chú phượng hoàng này đang nhắm đến đó chính là Mạc Tâm. Mạc Tâm giờ phút này đã không cỏn hồn phách gì nữa, trên gương mặt của cô không còn một giọt máu, cô lo sợ, cô lo sợ mình phải chết, chưa bao giờ cô thấy cái chết lại gần với cô như thế, chưa bao giờ cô muốn kêu cả đại gia đình đến để chống đỡ giúp cô như thế này
– Navigation – Chuyển hướng
Cô giáo đã không làm nó biến mất được liền hoảng sợ chuyển hướng phượng hoàng lửa, dường như có một lực tác động vô cùng mạnh chuyển hướng chú phượng hoàng khiến một ngọn lửa lớn như thế thổi bùng lên và va phải vào tiểu phượng hoàng.
– Chết, lần này là chết thật rồi, hahahah tiểu phượng hoàng chết thật rồi
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!