Phượng Hoàng Lửa
Chương 56: Tín nhiệm Lâm Ngọc
Bức tranh bắt đầu khởi động, hắn nhìn sơ qua rồi nói
– Là tám
Lúc này Diệp Chi Lăng ghi số tám, bất ngờ lại thét lên một tiếng dai
– AAAA
Huyền Hàn kế bên bức xúc
– Thiên Nhã, ngươi đây là cố tình chơi xấu
Lúc này Thiên Nhã cũng lúng túng, không ngờ mình đoán sai, cười trừ
– Xin lỗi là do ta nhìn lộn, ngươi hãy điền số 9 đi
Giờ phút này Diệp Chi Lăng chịu nỗi đau đớn đến cùng cực, nghe lời hắn bán tin bán nghi, không thể không nói bây giờ hắn chính thức sợ món đồ chơi này rồi, món đồ này thực sự quá mức chịu đựng của hắn, nỗi đau đó không phải một mình hắn cảm nhận mà ở đây ai trải qua đều biết nó đau đớn như thế nào, hắn run tay cầm đũa phép thuật chuẩn bị ghi số 9 thì một giọng nói dưới lớp vang lên
– Diệp Chi Lăng sư huynh, không nên ghi
Lúc này mọi người quay lại thì thấy Lâm Ngọc đang nói chuyện, cô ung dung bước lên trên bục giảng
– Này nhóc con hỉ mũi chưa sạch lại xía vào chuyện người lớn rồi, hồi nãy không thấy đại ca đoán đúng hay sao mà bây giờ còn nghi ngờ
Thiên Nhãn giờ phút này trào phúng, Lâm Ngọc nghe thấy thế cũng cười trừ
– Thế sao lần 2 sư huynh đoán sai, chẵng lẽ lần thứ 1 là do ăn may
Lâm Ngọc nói khiến Thiên Nhãn lúng túng, hắn nói:
– Đó là do ta cố tình để tên tiểu tử này phải chịu nổi đau đớn
Diệp Chi Lăng nghe thấy thế tức giận:
– Ngươi quá đáng
Lúc này Diệp Chi Lăng máu nóng muốn nổ mặt, hắn không ngờ lại bị thành viên nhà khác đũa bỡn như thế
– Không cần trách ta qua đáng, nhưng lần này ta chắc chắn đúng
Hắn trào phúng, Lâm Ngọc nhìn theo cũng nửa cười nửa không, gặng hỏi
– Huynh có chắc lần này huynh trả lời đúng
Lúc này mọi người cũng thắc mắc tại sao Lâm Ngọc lại nói như thế, không phải Thiên Nhã có tinh thần lực cường hãn nên mới đoán trúng đó sao
– Này nhóc con đừng quấy phá, nếu ta đoán sai ta sẽ quỳ xuống xin lỗi, còn ngược lại người phải đập đầu xin lỗi 20 lần ngươi chịu không
Hắn nhướng mắt lên nhìn Lâm Ngọc, Lâm Ngọc vẫn giữ bình tĩnh
– Diệp Sư Huynh, hãy ghi số 12
Lúc này Diệp Chi Lăng bối rối
– Lâm Ngọc, dù biết muội thật sự có tài nhưng cái này quả thực rất khó đoán, có thể Thiên Nhã hồi nãy cố tình nhưng lần này đoán đúng, dù gì trước mặt thầy hắn cũng không dám cố tình đoán sai a
Diệp Chi Lăng khuyên Lâm Ngọc, nhưng Lâm Ngọc vẫn cười thản nhiên
– Nếu huynh muốn nghe theo hắn thì huynh cứ làm, có chuyện gì muội không chịu trách nhiệm
Lâm Ngọc lúc này quay xuống, chuẩn bị đi thì phía sau Thiên Nhã lại cười
– Đúng là con nít ranh miệng còn hôi sữa, nên về nhà tập thêm tinh thần lực đi
– Không, nếu nói về tín nhiệm, ta tin Lâm Ngọc hơn là ngươi
Nói rồi Diệp Chi Lăng ghi lên số 12, mọi người thầm nghĩ xong rồi, chắc Diệp Chi Lăng vì sỉ diện nên mới nghe lời Lâm Ngọc, nhưng hắn sẽ phải trả một đại giới to lớn a
Tuy nhiên ngay khi ghi số 12, bức tranh bắt đầu biến ảo và phóng xuất ra một lực lượng tinh thần, điều này nãy giờ ngay cả khi Thiên Nhã ghi đáp án cũng không phóng đại năng lượng như thế
– Tại sao có thể như vậy, ta không thể nào đoán sai được
Hắn lúc này lúng túng, còn Lâm Ngọc đứng đó thản nhiên trả lời
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!