Phượng Hoàng Lửa
Chương 62: Tất cả đều phải chết
Đó cũng là một ông lão tóc bạc trắng, tính tình cổ quái, hắn dùng ánh mắt săm soi cả 3 đứa nhóc con trước mặt
– Bọn chúng đang muốn tìm hiểu về phép thuật nguyền rủa, tư chất cũng không tồi nên ta mang đến cho ông
Nhưng chưa kịp nói cả 3 đã bị một cơn lốc mang đi ra ngoài một thác nước, lực nước của thác nước này cực kì mạnh, phía trên vẫn còn vang vọng giọng nói:
– Nếu các ngươi muốn vào trước hết phải qua khảo nghiệm của ta mới được
– Này lão Thất, ông vậy có phải hay không hơi quá đáng, dù gì bọn chúng cũng chỉ là những đứa nhỏ thôi mà
Lão thất nghe thấy thế phun một bãi nước mắt
– Lão già thối, ta còn chưa tính sổ với ông việc ông dám mang người lạ đến chỗ ta, nếu bọn chúng qua khảo nghiệm thì ta sẽ cho chúng vào, với lại khảo nghiệm này đối với bọn chúng cũng không có gì là hại cả, vừa nói lão ta phì cười rồi dùng phép thuật tạo ra một màn chiếu lớn quan sát tất cả những gì xảy ra bên trong khu vực khảo nghiệm
Phía bên này, dòng nước cuốn ngày một mạnh, thác nước đổ xuống càng ngày càng lớn, áp lực như muốn cuốn bay hết tất cả mọi thứ dưới thác nước, cả 3 người đang cố bám vào một tảng đá để không bị trôi, nhưng đối với Lâm Ngọc, hai chân cô trụ vững, cô đã trải qua một khoảng thời gian rất dài làm bạn với thác nước, cô hiểu được rằng cái thác nước này không là gì đối với những gì cô đã trải qua, nhiệm vụ của họ là trèo lên được trên đỉnh của thác nước, nhưng trèo lên bằng cách nào, Lâm Ngọc đang suy nghĩ. Phía bên này Linh Hoa vẫn đang bám vào viên đá, mặt hốt hoảng:
– Chúng ta phải làm sao bây giờ, chúng ta sẽ không chết ở nơi đây chứ
Linh Hoa vừa nói vừa mếu máo, cô sợ rồi, thác nước này vô cùng quỷ dị, vô cùng mạnh, cô đã cố bám víu nhưng nếu như thác nước này lại đổ nước xuống dồn dập hơn thì e rằng cô phải tuột tay và rơi vào đáy vực thẵm kia mất. Ngay cả Bạch Tử Du cũng lo sợ, vì ở đây không có thế gì để có thể giữ vững cơ thể so với sức nước vô cùng lớn này. Lâm Ngọc bỗng nhiên nhớ đến điều gì, liền vận dụng thiên nhãn, cô bắt đầu nhìn thấy rất nhiều đạo ẩn tàng kết giới xuất hiện trước mắt, đúng như những gì cô dùng cảm ứng lực để cảm ứng, ở đây có rất nhiều sức mạnh ẩn tàng. Cô giải khai một kết giới bỗng chốc thác nước lại chậm đi không ít, nhìn thấy Lâm Ngọc hành động, cả 3 mừng như nhặt được vàng
– Có hiểu quả, Lâm Ngọc, thật sự có hiệu quả
Lâm Ngọc tiếp tục giải khai các đạo kết giới khiến cho dòng thác đã trì hoãn không ít, cô bắt đầu vận dụng sức mạnh trận pháp chuẩn bị giải khai
– Cô bé này, quả thật không tệ, ta thật hứng thu nha
Lão thất cười lớn nhưng bất chợt ông ta đưa ra đôi mắt lo lắng, chết rồi, lần này là chết thật rồi. Nhìn thấy đôi mắt hoảng sợ của lão thất, lão ngũ cũng bắt đầu nghi ngờ đứng dậy, gặn hỏi: – Có chuyện gì vậy lão thất
Lão thất run rẩy lấp bấp: – con bé kia vận dụng kết giới, chạm phải vào tử trận của thác nước rồi
– Cái gì
Là những cao thủ như bọn hắn, bọn hắn biết được việc chạm vào tử trận đó có nghĩa là gì, thác nước này cũng không phải của lão thất tạo ra mà nó là của thiên nhiên, là của một cao nhân hồi đó đã tạo ra để nếu có kẻ mạnh nào xâm nhập thì cơ quan này sẽ kích hoạt, là bẫy chết người. Nhưng đáng lí điều đó sẽ không xảy ra vì Lâm Ngọc và bọn chúng đều là những đứa trẻ, đều quá yếu. Thế nhưng bây giờ lại xảy ra thật, ngay cả lão ngũ và lão thất cũng không thể làm gì được. Gương sức mạnh bỗng chốc tắt hẵn, không còn bất cứ hình ảnh nào được phản chiếu, giờ đây cả hai ông lão đều không thể quan sát được tất cả những gì xảy ra bên trong
– Chúng ta phải làm sao đây, chúng ta phải làm sao đây
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!