Phượng Hoàng Lửa - Chương 74: Kinh hỉ ngoài ý muốn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Phượng Hoàng Lửa


Chương 74: Kinh hỉ ngoài ý muốn


Khiếp sợ, lần này mỗi người khiếp sợ thật rồi, không chỉ có Lâm Ngọc, các học sinh ở đây mà tất cả những giáo viên cũng nhanh chóng đứng lên, thở phào một hơi nhẹ nhõm
– Như vậy là thông qua hay không?
Tạ Nhu Bình thắc mắc hỏi, sau một hồi thảo luận mọi người bắt đầu đưa ra kết luận, Tạ Nhu Bình lên tiếng: nếu như Lâm Ngọc có thể triệu hồi hạt giống nguyền rủa ra thì xem như thông qua, bởi vì cả hai hạt giống này của Lâm Ngọc đang bị một sức mạnh lớn hơn khắc chế nên cũng coi như là thông qua và cô có sức mạnh nguyền rủa. Tất cả mọi người nghe thấy thế liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Lâm Ngọc bước lên phía trước, nàng nhúng người xuống nước, bỗng chốc một hạt đầu màu xanh êm dịu xuất hiện trước mặt mọi người, không to lớn, hùng vĩ, uy nghiêm như ban nãy, bây giờ hạt giống này thật êm hòa nhưng cũng làm cho những hạt giống khác khiếp sợ .
– Lâm Ngọc – Homsten thông qua
giờ phút này mọi người vỡ òa, thật sự đây là lần đầu tiên trong cuộc đời họ chứng kiến một màn chiến đấu gây go như thế này, điều này chứng tỏ là sức chiến đấu của Lâm Ngọc là vô hạn, tiền đồ phía trước cực kì rộng mở nha.
Tất cả tiếp tục với phần 2 của trận đấu, kiểm tra khảo hạch, tổng cộng giờ phút này chỉ còn 7 người có thể lọt vào, trong đó trường Homsten vẫn còn giữ nguyên 3 người, 4 trường khác chỉ có mỗi người một trường bước vào. Đó là một hang động được phong bế nằm sâu dưới hồ nguyền rủa, cả 7 người phải có hạt giống nguyền rủa bảo hộ để có thể bơi xuống phía dưới và tiến nhập vào trong hang động đó.
Lại một màn sương mù xuất hiện và tất cả lại hóa hiện như một chiến trường thật sự, nhưng giờ phút này cả 7 người đều thấy nhau và nhanh chóng đi về phía trước.
– Đây là khảo hạch quái quỷ gì chứ, thật sự không biết làm cách nào vì giờ chúng ta cũng đều an toàn mà
Linh Hoa quay sang nhìn Lâm Ngọc, nhưng Lâm Ngọc giờ phút này đã quan sát kĩ lưỡng, lần trước chỉ vì sơ suất không sử dụng toàn lực thiên nhãn và tinh thần lực đã khiến cho cô xém chút nữa là luân lạc, không thông qua nỗi khảo hạch, nên ngay từ phút mới vào trong đây, cô đã kích hoạt sẵn và dò xem tất cả mọi thứ. Đang suy nghĩ bỗng tiếng nói lớn vang lên:
– Chỉ cần các ngươi cứu được con tinh, các ngươi sẽ thông qua khảo hạch.
Một trận nhức đầu vồ vập tới khiến cho cả Lâm Ngọc choáng váng và xuất hiện trên đó chính là Đôi mắt màu xanh và người đang bị cột chặt là mẹ của cô, trong đầu cô xuất hiện cách sử dụng năng lực nguyền rủa của hạt giống nguyền rủa truyền tới, cô cảm thấy vô cùng thần kỳ, biết rằng đây là ảo ảnh nhưng thật sự cảm xúc này vô cùng chân thực, dường như đây không phải là ảo giác
– HAHAHA cuối cùng ngươi cũng nghĩ thông suốt, ngươi đang thắc mắc làm sao ta có thể bắt mẹ ngươi vào trong này chứ gì, chúng ta hãy làm một cuộc trao đổi đi
– Ngươi không phải là một ảo giác
– Ta nói với ngươi ta là ảo giác hồi nào chứ
– Ngươi muốn gì
Đôi mắt khổng lồ màu xanh nghe thấy thế bật cười lớn:
– Ta chỉ muốn lấy mạng già của bà ấy đổi lấy hạt giống kết giới và hạt giống nguyền rủa trên người ngươi, đương nhiên nếu như ngươi chịu cho ta, ta sẽ cho ngươi bất cứ cái gì ngươi muốn
– Làm sao ta cho được, nó ở trong cơ thể ta mà
– Chỉ cần ngươi dùng dao đâm vào trái tim của ngươi sẽ moi được nó ra
– Mẹ, người không sao chứ
– Lâm Ngọc, con mau chạy đi, đừng để ý đến ta, làm như vậy khác nào giết con chứ, con có nhớ con gấu bông để dưới gối không, hãy mãi mãi giữ lấy nó như món quá cuối cùng ta dành tặng cho con
Làm sao, làm sao mà ảo cảnh có thể biết được chứ, không thể, không thể nào, đây đích thị là mẹ của nàng, còn đôi mắt màu xanh hắn có sức mạnh nguyền rủa, hắn xuất hiện trong đây cũng không phải là điều bất ngờ gì. Phút chốc cô nhớ đến lời ông lão dặn, cô nhanh chóng định thần lại và bắt đầu suy nghĩ, cô dùng sức mạnh nguyền rủa thầm khởi lên, giọng nói thầm của cô đủ để cho hắn không biết được cô đang làm gì, nhưng giọng nói đó vẫn vang lên:
– Ngươi là đang nguyền rủa ta sao, nhóc con, ngươi còn non lắm
Nói rồi hắn giơ tay nhanh chóng bóp chặt cổ mẹ nàng, mẹ nàng thét lên một tiếng dài khiến nàng hoảng sợ
– Ngươi, ngươi muốn thế nào
– Mau dùng dao đâm vào trái tim của ngươi, ta muốn hai hạt giống kia của ngươi
Chưa kịp nói hết câu, hắn đã nhanh chóng cứng đờ lại, không cử động được
– Ngươi làm gì ta
Lâm Ngọc cười thầm: – chắc ngươi không biết rằng trước đó ta đã nguyền rủa, không phải là lúc ngươi phát giác mà chính là lúc đầu khi ta gặp ngươi, bây giờ thì tốt rồi, ngươi còn động đậy được không
– Xảo trá, oắt con, mau thả ta ra
– Lâm Ngọc, nhanh chóng lấy con dao màu đỏ kia, giết lấy nó, chúng ta sẽ thoát được, nó sợ thánh vật đó.
Nghe mẹ cô nói thế, nàng nhanh chóng chạy đến lấy con dao tuy nhiên nàng bất chợt suy nghĩ lại, rồi lại bỏ con dao xuống
– Ngươi, tại sao ngươi không giết ta
– Tại sao ta giết ngươi- Lâm Ngọc hỏi ngược lại
– Ta đã bắt mẹ của ngươi
– Ai là mẹ của ta
– Ta đã muốn giết ngươi
– Nhưng ngươi cũng là người thân của ta, nếu như ngươi có mệnh hệ gì thì khác gì ta giết chính bản thân của mình chứ
Một ánh sáng bắt đầu thu lại và Lâm Ngọc rốt cuộc cũng thông qua khảo hạch, khi nàng xuất hiện trở lại đã thấy mọi người bị loại từ sớm
– Tại sao chúng ta lại bị loại sớm như thế, không phải cứu con tinh sao.
Tuy nhiên, lão Tạ đứng dậy ôn tồn giải thích:
– Không phải các ngươi cứu con tinh, mà do các ngươi tự giết các ngươi, trong ảo ảnh đó, người bắt nhốt người thân của các ngươi chính là các ngươi, còn ảo diệu ở trong đó như thế nào, mỗi sư đồ có một cách truyền đạt riêng, kết thúc như vậy đã là cực kì thuyết phục
Lão Tạ cao hứng mừng như điên, không ngờ rằng cô bé này lại hết lần này đến lần khác mang đến kinh hỉ cho hắn.
———
Chào mọi người, hôm nay ta đã giữ lời hứa bảo chương cho tất cả mọi người <3 mong mọi người có thể bình chọn và bình luận thật nhiều cho ta. Ta sẽ không bạc đãi mọi người đâu
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN