Phượng Nghịch Thiên Hạ - Chương 16 :
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Phượng Nghịch Thiên Hạ


Chương 16 :


Áo choàng màu đen đã che khuất mặt, ở dưới vành mũ, vài lọn tóc đỏ tuôn ra, nhìn không thấy mặt, nhưng toàn thân toát lên khí chất lạnh lùng tao nhã mà thần bí lại càng làm cho mọi người bái phục.Thấy triệu hoán sư đã ký kết khế ước cùng băng linh thú, Thẩm Viêm không khỏi nổi lên sự kinh trọng, như vậy đã không cần tiến hành thí nghiệm khảo hạch, chỉ đơn thuần nhìn con Băng Linh Huyễn Điểu phía sau nàng là có thể biết thực lực của nàng tuyệt đối là phía trên chính mình.“Triệu hoán sư đại nhân, xin hòi ngài lần đầu tiên đến Nam Dực quốc phải không?” Thẩm Viêm nói mang theo ý tôn kính.Hoàng Bắc Nguyệt gật gật đầu, lần đầu tiên, coi như là lần đầu tiên đi.
“Xin hỏi triệu hoán sư đại nhân, tên của ngài là …” Thẩm Viêm vừa định hỏi, mặt sau liền vang lên một mảnh tiếng hô.“Hí Thiên Thiên đại nhân! Hí Thiên đại nhân!”Lúc đầu, Hoàng Bắc Nguyệt còn không có phản ứng tiếng gọi Hí Thiên này chính là chính mình, chờ nhớ lại chính mình lúc đăng ký ở công hội lính đánh thuê dùng tên là Hí Thiên mới quay đầu lại.Tiêu Trọng Kì dẫn một đám lính đánh thuê, mạo hiểm gió tuyết chạy tới, mỗi người đều là vẻ mặt hưng phấn!“Hí Thiên đại nhân, thật là vinh hạnh khi có thể cùng ngài trong một đội lính đánh thuê” Tiêu Trọng Kì run run như bị động kinh, hàn băng bốn phía thật sự rất lạnh, hơn nữa có Băng Linh Huyễn Điểu ở trong này, nhiệt độ không khí lại càng thấp.Dù là như vậy, trên mặt Tiêu Trọng Kì vẫn vì hưng phấn mà đỏ ửng, đôi mắt lóe hào quang.Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên gật đầu, nhìn thấy Tiêu Trọng Kì này, trong lòng lại đang cười lạnh, nếu hắn biết, triệu hoán sư hiện tại làm cho hắn tôn kính lại là phế vật muội muội thường bị hắn ăn ức hiếp, không biết hắn sẽ có tâm trạng gì nữa.Một triệu hoán sư có được Băng Linh Huyễn Điểu, cho dù nàng kiêu ngạo cuồng vọng tới đâu đi nữa cũng có thể tha thứ được.Bởi vậy Tiêu Trọng Kì cũng không xấu hổ khi bị Hoàng Bắc Nguyệt lãnh đạm, ngược lại càng ngày càng hưng phấn.Thẩm Viêm sợ vị Tiêu gia đại thiếu gia này lỗ mãng, đắc tội vị triệu hoán sư thực lực siêu cường này, vì thế nhanh chóng nói: “Hí Thiên đại nhân, ngài đến Nam Dực quốc chính là khách quý, nếu không ngại mời ngài ở lại Nam Dực quốc một thời gian, bệ hạ của chúng ta nhất định sẽ rất hoan nghênh ngài!”“Thời gian tới ta sẽ ở lại Nam Dực quốc.” Trước khi thực lực khôi phục, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không muốn rời đi nơi này, dù sao ở trong phủ trưởng công chúa còn không ít chuyện chờ nàng đi làm.Đôi mắt Thẩm Viêm sáng lên: “Vậy thật tốt quá!” Nói xong, lại quay đầu nhìn thái tử điện hạ luôn luôn trầm mặc ít lời bằng ánh mắt kích động.Đối với người có thực lực cường đại, các quốc gia đều cố hết sức giữ lại, chiến loạn thường xuyên, thực thực chẳng khác nào hết thảy!Thêm một vị triệu hoán sư có Băng Linh Huyễn Điểu, sức chiến đấu của Nam Dực quốc cũng sẽ tăng lên một cấp bậc!“Tại hạ Hoàng Chiến Dã, đại biểu Nam Dực Quốc, hoan nghênh ngươi.” Đối với Chiến Dã, giữ lại một cao thủ có thực lực không chênh lệch nhiều lắm với mình là một khiêu chiến, cũng là một kinh hỉ lớn (kinh hỉ: kinh: kinh ngạc; hỉ: vui mừng).Nam Dực quốc rất cần cường giả!Hoàng Bắc Nguyệt đối với vị thái tử điện hạ có vài phần ấn tượng tốt, vừa rồi ở rừng rậm hàn băng, hắn sợ chính mình không chịu nổi hàn khí nên cho nàng ngồi trên tử diễm Hỏa Kỳ Lân.Tuy rằng là lần đầu quen biết, nhưng vị thái tử điện hạ cao cao tại thượng này chịu chiếu cố một người không có tiếng tăm gì như nàng, vẫn làm cho nàng cảm động.Nàng luôn ân oán rõ ràng, nhận được ân nghĩa nhỏ nhưng báo đáp lớn, bị hại thì báo thù cả nhà ngươi! “Tại hạ Hí Thiên, đạ tạ thái tử điện hạ quan tâm.” Hoàng Bắc Nguyệt hơi hơi chắp tay lễ.Một người có thể là cường giả triệu hoán sư cửu tinh lại có thể không kiêu ngạo mà đáp ứng lưu lại, trong tâm Chiến Dã cũng có chút kinh ngạc.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN