Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 22 :
Hơn nữa tiểu thư mới mười hai tuổi, đã trở thành triệu hoán sư , chỉ cần tu luyện tốt, nhất định sẽ trở nên nổi bật, làm cho những người đã từng xem thường bọn họ nhìn với cặp mắt khác xưa!Nhất tinh. . .Hoàng Bắc Nguyệt nhướng mày một chút, nàng triệu hồi Băng Linh Huyễn Điểu, dù như thế nào thực lực cũng phải gần với thái tử Chiến Dã, mới được nhất tinh, quá yếu.
Tuy nhiên nhìn Đông Lăng vui mừng như thế, nàng cũng không nghĩ giải thích cái gì .“Đông Lăng, hiện tại thực lực của ta rất yếu, vì tránh phiền toái không cần thiết, tạm thời không lên lộ ra chuyện này, chờ thái hậu cùng Hi Hòa công chúa trở về nói sau, được không?”“Ta biết, tiểu thư.” Đông Lăng vội vàng đáp ứng.Hiện tại tiểu thư khác trước kia thật lớn, có thể đem mọi chuyện cân nhắc chu toàn, hơn nữa có chủ kiến, cùng tiểu thư mềm yếu, không biết gì, gặp chuyện liền chân tay luống cuống, chỉ biết khóc trước đây hoàn toàn khác nhau.Tiểu thư thật sự trưởng thành rồi, nếu như trưởng công chúa còn sống, chứng kiến tiểu thư như vậy, sẽ vui mừng như thế nào.Thời gian kế tiếp, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không ra cửa, chỉ đứng ở trong phòng nghiên cứu Vạn Thú Vô Cương.Nàng thử dùng tinh thần lực chậm rãi điều tra tình hình trong hắc ngọc, nhưng là lần nào cũng như đụng tới một vách tường cao lớn, vô luận nàng tập trung tinh lực như thế nào, cũng không có cách nào đột phá đi vào.Loáng thoáng cảm giác trong hắc ngọc có một luồng lực lượng vô cùng lớn mạnh đang bắt đầu khởi động, giống như vạn thú chạy chồm, nàng có chút kinh hãi nghĩ, nếu như phóng xuất cỗ lực lượng này ra ngoài không biết sẽ tạo thành lực phá hoại hủy thiên diệt địa cỡ nào.Mơ hồ có chút chờ mong, chính mình mặc dù không thể điều tra tình hình trong hắc ngọc, nhưng lại có thể liên lạc được cùng hắc ngọc, giống như hôm nay thông qua lực lượng hắc ngọc hàng phục Băng Linh Huyễn Điểu.Hơn nữa cũng làm cho màu tóc cùng dung mạo của nàng phát sinh thay đổi, nếu như nàng có thể ngưng tụ nguyên khí, có lẽ có thể hiểu khối Vạn Thú Vô Cương này nhiều hơn.Sắc trời bất giác có cảm thấy u ám, Đông Lăng vội vã đẩy cửa đi vào nói: “Tiểu thư, lão gia gọi mọi người đến tiền thính.”“Xảy ra chuyện gì sao?” Hoàng Bắc Nguyệt hỏi, đồng thời cũng thu hồi hắc ngọc.Đông Lăng lắc đầu, nha hoàn tôi tớ trong phủ một đám cùng một điệu bộ, không chịu dính dáng đến nàng, sợ xui xẻo, cho nên nàng cũng không nghe được tin tức gì.“Đi xem một chút đi.” Nàng cũng vừa lúc muốn gặp người đã bức tử Hoàng Bắc Nguyệt.Không có thay quần áo, đơn giản chỉ khoác thêm một chiếc áo choàng màu trắng, liền cùng Đông Lăng đi ra ngoài.Từ Lưu Vân Các hoang vu đi hồi lâu, mới dần dần nghe được tiếng người.Người trong phủ trưởng công chúa đông đúc, hơn nữa tiền tài phong phú, có hào quang từ trưởng công chúa, hơn nữa lực ảnh hưởng của Tiêu gia, cho nên rất náo nhiệt .Trong phủ đình đài lầu các, chạm khác vô cùng mỹ lệ, mái cong xen kẽ lẫn nhau giữa núi giả và cây xanh, mông lung ý thơ đậm chất cổ điển lọt vào mắt.Hành lang gấp khúc dài, rất nhiều nhà, đi vài bước, tới một góc rẽ chợt nghe có tiếng người nói chuyện.“Tóc của nàng đỏ như lửa! Làm cho người ta cũng không mở hai tròng mắt ra được! Thú triệu hồi của nàng là Băng Linh Huyễn Điểu, băng linh thú trong “ngũ linh”!”“Cái gì? Băng Linh thú xuất hiện ? Vậy vị đại nhân đó đến tột cùng là ai a? Vậy mà có thể cùng Băng Linh Huyễn Điểu ký kết khế ước!”“Đó là một vị đại nhân rất giỏi! Hơn nữa nàng đã quyết định ở lại Nam Dực quốc của chúng ta, ta nói cho các ngươi biết, đại thiếu gia của chúng ta cùng vị đại nhân này là bằng hữu đây!”“Một vị triệu hoán sư đại nhân có được Băng Linh Huyễn Điểu cùng đại thiếu gia là bằng hữu? Điều này có thật không?” –
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!