Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 32 :
Trong bóng tối, cũng có thể lập tức cảm giác được hơi thở của người kia, hơn nữa liếc mắt một cái đã biết được vị trí của hắn!Hôm nay cho phụ tử An Quốc công chịu nhục như vậy, bọn họ không nhịn được muốn động thủ với nàng nhanh như vậy sao?
Dám đến, khiến cho ngươi có đến mà không có về!Thân ảnh như quỷ mị lặng yên không một tiếng động bí mật đi qua, áo choàng màu đen dung nhập trong bóng đêm, giống như Tu La tìm đến.Hắc y nhân ẩn nấp ở ngoài cửa phòng Hoàng Bắc Nguyệt, cầm lấy ống trúc rồi đâm thủng giấy trên cửa, hướng vào bên trong thổi khói mê, trong ánh mắt lộ ra ý cười hèn mọn.An Quốc công lần này cho hắn một phần thưởng thật to!Tiểu thư phủ trưởng công chúa Hoàng Bắc Nguyệt giống trưởng công chúa Huệ Văn năm đó đều xinh đẹp tuyệt thế.Mặc dù tuổi còn nhỏ, tuy non nớt nhưng hắn thích!Màu trắng sương khói từ chỗ giấy của cửa sổ thổi vào trong, hắc y nhân cười hai tiếng, xoa xoa tay, chuẩn bị nhảy cửa sổ đi vào, hồn nhiên không biết phía sau có một người im hơi lặng tiếng đứng đó.Nếu như hắn quay đầu lại phía sau, nhìn thấy một thân áo choàng màu đen như vậy, lạnh lùng quỷ dị kinh người, nhất định sẽ tưởng rằng nửa đêm nhìn thấy quỷ!Hoàng Bắc Nguyệt kéo xuống vành mũ của áo choàng, lộ ra dung nhan non nớt thanh lệ vô song, sau đó vươn tay, vỗ nhẹ lên bả vai của hắc y nhân.Hắc y nhân bị hù dọa, quay đầu lại, rồi đột nhiên nhìn thấy thiếu nữ đáng lẽ phải ở trong phòng hôn mê xuất hiện trước mặt, nhất thời sợ đến lui về phía sau từng bước.Không cần sợ hãi!Đây chỉ là tiểu nha đầu mười hai tuổi mà thôi!Cho dù không có bị trúng thuốc mê, lấy thân thủ chiến sĩ chung cực của hắn cũng có thể dễ dàng bắt nàng lại!Nghĩ tới đây, hắc y nhân kia sửa sang áo, lên tiếng nói : “Bắc Nguyệt quận chúa, ngoan ngoãn nghe theo lời nói của đại gia, nói không chừng đại gia có thể tha cho ngươi một cái mạng nhỏ!”Ánh mắt đen nhánh trong bóng đêm lóe lên hàn quang, Hoàng Bắc Nguyệt cười lạnh một tiếng: “Người có biết hôm nay thành Lâm Hoài xuất hiện một ma nữ tóc đỏ, thực lực triệu hoán sư cửu tinh, có được Băng Linh Huyễn Điểu hay không?”Hắc y nhân ngẩn ra, không biết lời nói của tiểu nha đầu này là có ý gì, tuy nhiên ngày mà xuất hiện đại danh của vị triệu hoán sư tóc đỏ kia, đã ở thành Lâm Hoài truyền khắp nơi, chắc hẳn không lâu sau sẽ truyền khắp cả Nam Dực quốc!“Đương nhiên nghe qua!”Hắn vừa dứt lời, thiếu nữ trước mắt đột nhiên nhếch môi cười một tiếng quỷ dị, một đầu tóc đen nhánh chậm rãi biến thành màu đỏ như lửa!Hắc y nhân trừng mắt to, cảm giác hoảng sợ trong nháy mắt lan từ bàn chân đến đỉnh đầu!“Ngươi, ngươi… .”“Để cho ngươi nhìn rõ ràng, là bởi vì sợ lúc ngươi đến địa ngục cũng không biết bị giết bởi tay ai!”“Tha, tha mạng a —— ”Hắc y nhân chỉ có thể phát ra thanh âm run rẩy yếu ớt trong cổ họng, lúc này hắn không bị hù dọa đến ngất đi cũng xem như có định lực tốt!Chọc đến một vị triệu hoán sư cửu tinh, đúng là xui xẻo tám đời của hắn!Hơi lạnh thấu xương đột nhiên từ bốn phương tám hướng tràn ra, trong bóng đêm không có ánh sáng, một con băng loan điểu thật lớn xuất hiện tại trước mắt, hé ra cái miệng lớn đem cả người hắn nuốt vào!Trước khi chết một khắc, hắc y nhân kia chỉ có thể hô to trong lòng —— ông trời a! phế vật của phủ trưởng công chúa lại là triệu hoán sư cửu tinh!Hoàng Bắc Nguyệt, nàng là ma nữ tóc đỏ! Người cùng Băng Linh Huyễn Điểu khế ước!Tuy nhiên những lời này, hắn vĩnh viễn cũng không nói được .“Mùi vị như thế nào?”Băng Linh Huyễn Điểu nhai một hồi, giống như nhai nến, trong lòng vang lên thanh âm Băng Linh Huyễn Điểu: “Không thể ăn.”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!