Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 50 :
Đứng trước Chiến Dã, từng bước đến gần trước mặt Hoàng Bắc Nguyệt, một đôi mắt hạnh từ trên xuống dưới nhìn chiếc áo choàng màu đen chất liệu vô cùng bình thường.Hiện tại chỗ ngồi trong phòng đấu giá đã có nhiều người , ánh mắt mọi người cũng nhìn đến bên này, không hẹn mà trên trán cùng nhau toát ra một tầng mồ hôi hột.
Công chúa Anh Dạ quả nhiên là được nuôi dưỡng ở thâm cung từ nhỏ nên không hiểu chuyện, đối với triệu hoán sư cửu tinh sao có thể nói như vậy đây.Công chúa hoàng thất đối diện triệu hoán sư cửu tinh.Giống như người đứng đầu!Kẻ gian xảo như Trại Tư chỉ ôm tay đứng một bên, mỉm cười.Nhưng Lạc Lạc trẻ tuổi đã lập tức nói: “Công chúa điện hạ, nhện đỏ hôm nay được bán đấu giá chính là Hí Thiên đại nhân thu phục.”“Đương nhiên ta biết là nàng thu phục!” Công chúa ngang ngược hừ lạnh một tiếng, “Ta rất thích con nhện đỏ này, chi bằng ngươi đừng đấu giá, trực tiếp bán cho ta, ta sẽ trả ngươi giá rất cao!”Lấy tiền đè người, vị công chúa này thật thiếu lịch sự!Khuôn mặt tuấn tú của Lạc Lạc nhăn nhó, cao giọng nói: “Con nhện đỏ này đã giao cho phòng đấu giá của Bố Cát Nhĩ chúng ta, công chúa điện hạ thích nó, xin dựa theo quy tắc mà đấu giá đi!”Từ khi ở Nguyệt Lạc Cốc nói mấy câu cùng Hoàng Bắc Nguyệt, tận tay được sờ qua Băng Linh Huyễn Điểu của nàng, Lạc Lạc đối với vị cao thủ thần bí này tràn đầy kính ngưỡng cùng sùng bái, không cho bất cứ kẻ nào vũ nhục nàng dù chỉ một chút!“Ta là công chúa, ta nói không được đấu giá thì không được đấu giá!”Công chúa Anh Dạ ngang ngạnh nói, trừng mắt nhìn Hoàng Bắc Nguyệt: “Thế nào? Ngươi có đáp ứng hay không?”Dưới áo choàng đen không nói một tiếng, trầm mặc nhưng một thân hơi thở lãnh khốc.“Này, bổn công chúa đang hỏi ngươi đấy!” Không được đáp lại, công chúa Anh Dạ dứt khoát tiến lên một bước.Chiến Dã từ phía sau từng bước tiến lên, bắt lấy bả vai của nàng, nghiêm túc nói: “Đủ rồi!”“Hoàng huynh, người này căn bản không đem ta để vào mắt!” công chúa Anh Dạ tức giận chỉ vào Hoàng Bắc Nguyệt, lần đầu tiên trong đời có người dám không thèm trả lời câu hỏi của nàng!Ánh mắt quần chúng vững vàng tập trung vào bên này đột nhiên xao động một hồi!Hí Thiên đại nhân di chuyển!Hoàng Bắc Nguyệt lướt qua công chúa Anh Dạ, trực tiếp đi vào gian phòng khách quý thứ ba, giống như căn bản không nhìn thấy công chúa điện hạ tôn quý trước mắt.Quả nhiên là không đem nàng để vào mắt a!Lạc Lạc lộ ra sắc mặt vui mừng, rất suất! Hí Thiên đại nhân khí thế cao cao tại thượng, vừa ưu nhã, vừa khí phách, không có chút nào kém so với hậu duệ của quý tộc hoàng thất!Công chúa Anh Dạ tức giận đến cái muốn lệch mũi, nếu không bị huynh trưởng lôi kéo, nàng thật muốn tìm người kia tranh luận một phen!“Hí Thiên các hạ.”Lúc Hoàng Bắc Nguyệt tiến vào gian phòng khách quý, Chiến Dã rốt cuộc mở miệng.“Anh Dạ tuổi nhỏ không hiểu chuyện, hy vọng các hạ không nên để ở trong lòng.”Đối với Anh Dạ từ nhỏ đã được sủng ái tận trời, ngay cả phụ hoàng cũng không biết làm thế nào.Hoàng Bắc Nguyệt đứng lại, có chút nghiêng đầu, khẩu khí bình thản: “Ta không so đo với hai loại người, một loại kẻ yếu, một loại lài.. .” Ánh mắt dưới áo choàng đen tựa hồ liếc một cái qua Anh Dạ, “Kẻ ngốc.”Công chúa Anh Dạ ngây dại, ngay cả Lạc Lạc cùng Trại Tư cũng ngây dại.Những người ở khoảng cách gần một chút đều nghe được những lời này của Hoàng Bắc Nguyệt, giống như bị hóa đá.Chỉ có Chiến Dã sau khi ngẩn ra, khóe miệng lạnh lùng có chút nhếch lên.Tên Hí Thiên này… bề ngoài thoạt nhìn lãnh khốc thần bí, không nghĩ tới lại còn có thể trị người, mà còn độc như vậy.Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Anh Dạ lần này mất hết mặt mũi, khẳng định sẽ nghĩ nhiều phương pháp để báo thù, sau này lại đau đầu đây.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!