Phượng Nghịch Thiên Hạ - Chương 57 :
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
19


Phượng Nghịch Thiên Hạ


Chương 57 :


Sau đó, chỉ còn lại An Quốc công cùng mấy đối thủ có tài lực.Tuy nhiên An Quốc công của cải hùng hậu, mỗi một lần đều tăng lên mấy vạn kim tệ so với đối thủ, làm cho đối thủ không biết làm thế nào.
Có thể thấy số người ra giá ngày càng ít đi giá cả dừng ở chín nghìn chín trăm vạn kim tệ.Chín nghìn chín trăm vạn, giá này mặc dù có chút vượt qua dự tính của An Quốc công, tuy nhiên vẫn có thể chấp nhận.“Chín nghìn chín trăm vạn kim tệ, còn có ai muốn ra giá không?” Lôi Lệ Á cười quyến rũ nhìn trên đài, sau một hồi đấu giá, trên trán không ít người đều đổ mồ hôi.Chín nghìn chín trăm vạn kim tệ, đúng là một con số rất cao, mua một ít tài liệu cao cấp là không thành vấn đề, có thể giúp nàng làm đi làm lại thí nghiệm cũng không lo lắng kinh tế túng quẫn .Từ giá cả khởi đầu là tám trăm vạn, một đường tăng đến chín nghìn chín trăm vạn, giá này làm cho nàng vô cùng hài lòng.Giờ chỉ cần chờ Lôi Lệ Á gõ chùy định giá, trên mặt An Quốc công lộ ra vẻ tươi cười thoải mái, nâng chung trà lên nhàn nhã uống.“Nhện đỏ mười một cấp, rốt cuộc tới tay … .” Tiết Triệt thì thào nói, đứng lên nhìn con nhện đỏ sắp thuộc về hắn!Bỗng nhiên lúc này, một thanh âm nhã dật lười biếng vang lên: “Một triệu kim tệ.”An Quốc công phun ra một ngụm trà, hai con mắt trên khuôn mặt mập mạp như muốn lồi ra, lập tức quay đi nhìn người vừa phát ra âm thanh.Là ai!Lôi Lệ Á thanh âm tràn ngập kích động: “Tiêu Dao vương ra giá một triệu kim tệ, cong có ai muốn ra giá không?”Trên khuôn mặt thành thục quyến rũ chậm rãi đỏ lên mê người, Lôi Lệ Á ngưỡng mộ nhìn nam tử một thân trường y thanh ngọc ám hoa trong gian phòng khách quý số mười sáu.Hắn cầm chiết phiến trong tay, phong nhã phe phẩy, vài sợi tóc đen nhánh phất qua đôi mắt ấm áp như xuân phong, nụ cười thản nhiên bên môi hắn chậm rãi mở ra, lạnh nhạt tuyển nhã như vậy, khiến cho hoa mai bên cửa sổ cũng cảm thấy không ưu nhã bằng.Trên mặt cười nhẹ, nhãn quang thoáng đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt mập mạp của An Quốc công.“Đa tạ An Quốc công.”Một nụ cười như vậy khiến cho Hoàng Bắc Nguyệt thất thần trong tích tắc dù cho kiếp trước đã gặp không ít quý tộc cùng nhân vật nổi tiếng.Tiêu Dao vương quả nhiên không phải hư danh, tư thái phong nhã đứng bên cửa sổ khìn không gian phía dưới, quả thật cũng đủ tiêu dao !Phía sau hắn Phong Liên Dực thì càng thêm lạnh nhạt, trong gian phòng khách quý không biết đã bày thêm một bàn cờ từ khi nào, hắn đưa lưng về phía mọi người nghiên cứu quân cờ, tựa hồ những sự việc trong phòng đấu giá hết thảy đều không liên quan gì đến hắn.Khuôn mặt béo xệ của An Quốc công lộ ra tươi cười nhìn rất khó coi, lạnh lùng nói: “Tiêu Dao vương thân là luyện dược sư, không biết ngài muốn dùng con nhện đỏ này như thế nào?”Tiêu Dao vương ảm đạm cười: “Bổn vương nghe nói cho dù không phải triệu hoán sư, cũng có thể cùng nhện đỏ ký khế ước, Bổn vương một đời luyện dược sư, thân thủ không tốt, hy vọng có thể để cho con nhện đỏ này bảo vệ an toàn của bổn vương.”Nực cười! An Quốc công trên mặt co quắp!Thân là luyện dược sư đứng đầu trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp, bao nhiêu cao thủ cướp xách giày cho hắn cũng không kịp, hắn làm sao có nguy hiểm gì?Tiểu tử thúi họ Tống, đây cố ý muốn cùng hắn đối nghịch đây!Tình thế của hắn bắt buộc phải có nhện đỏ, sao có thể tặng cho người khác?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN