Pokemon Du Ký
Chương 36: Bên bờ sinh tử
Anh hùng là gì?
Người ta vẫn nói họ là những người được sinh ra theo thời thế.
Thế giới tạo ra và đẩy họ lên cái ghế anh hùng ấy. Vinh quang của họ mang theo cùng là những câu chuyện truyền thuyết, sự tích được mãi mãi lưu truyền tại nhân gian. Họ thường trải qua những khó khăn sinh tử, hay phải đối mặt với những quyết định trọng đại trong cuộc đời mình. Mỗi hành động của họ cũng có thể làm thay đổi cả một thời đại, cứu sống cả một thế giới…
Và đôi lúc anh hùng với một người chỉ đơn giản là người có thể cứu chính bạn thoát khỏi một lần sinh tử hiểm nguy trong cuộc đời của mình.
…
Black không gặp được người anh hùng có thể cứu mình thoát khỏi tình thế lúc này.
Và cậu quyết định chính mình làm anh hùng.
Tự mình đối mặt với khó khăn cậu gặp phải. Có lẽ ngày hôm nay cậu làm một lần anh hùng. Chính là vì tương lai cậu còn mạng sống để có thể cứu vớt cả thế giới.
Ai có thể nói trước được mọi chuyện?
…
“Trừ tác giả”
…
Được rồi.
Hiện tại cậu đang bị đối phương bao vây ở đây. Đối thủ là một tay huấn luyện lõi đời với trình độ cao hơn cậu nhiều. Này là điều rất quan trọng. Pokemon có thể không mang theo, có thể thay đổi loại, có thể yếu, có thể mạnh,… v v. Nhưng kiến thức, kinh nghiệm của huấn luyện viên có thể giúp họ vượt qua mọi hoàn cảnh với mọi loại pokemon nắm trong tay.
Có điều không chỉ đối phương có kinh nghiệm. Cậu cũng không là một tay mơ. Cả cái kiếp sống tầm thường trước kia mang cho cậu nhiều thứ mà người ở thế giới này theo thói quen bỏ mất, hay điều mà họ chưa bao giờ ngờ tới. Đây là lối thoát duy nhất chỉ đường cho cậu.
Hít một hơi thật sâu. Này là lúc cậu có thể phải đánh bạc cả mạng sống của chính mình.
Lòng cậu chợt thổn thức. Thân thể này của cậu mới mười một tuổi thôi. Sinh nhật chỉ mới qua được vài ngày.
Một sinh nhật buồn ở một nơi xa lạ. Không bạn bè chúc phúc. Không người thân. Chỉ có đám pokemon bên cạnh. Có điều cậu chỉ tự chúc phúc với bản thân mình một câu vào buổi sáng ngày hôm ấy. Cậu tự nói rằng mọi sự sẽ khá hơn vào một tương lai không xa.
Và những kẻ này giờ đang ngăn chặn tương lai của cậu.
Không chiến đấu sẽ phải chết đi. Cậu còn chưa kịp yêu, chưa kịp hưởng thụ nhân sinh, … chưa kịp làm nhiều thứ lắm.
Ánh mắt cậu đỏ ngầu lên. Cậu nhất định phải thực hiện chúng. Và tiền đề là vượt qua cửa ải này.
…
Cảm nhận được quyết tâm của chủ nhân mình, đám pokemon ánh mắt cũng chăm chú hẳn lên. Nhìn trên mặt đất thảm trạng của Rhyhorn và Fearow, ánh mắt khi nhìn về Surge càng trở nên tràn đầy cừu hận.
Không khí vắng lặng, tĩnh mịch như báo trước mưa gió sắp nổi lên.
Black suy nghĩ thật nhiều vòng vo trong đầu trong một thời gian ngắn. Có điều đối phương cũng sẽ không cho cậu nhiều thời gian thêm nữa.
– Làm sao, nhóc không phải muốn chiến sao. Ta vẫn đang đợi ở đây này.
– Yên tâm, đám rác rưởi cấp dưới của ta không dám tới gần đây. Ở chỗ này nhóc chỉ phải đối mặt với một mình ta.
– Có vẻ cũng không dễ dàng nhỉ (giọng giễu cợt)
– Nhìn thấy chúng không?
Nói và hắn chỉ về phía đám pokemon điện đông nghìn nghịt xung quanh mình, cất giọng tràn đầy tự hào.
– Chỉ cần có bọn chúng ở đây thì không ai có thể chiến thắng được ta.
– Làm sao? Giờ nhóc còn muốn chiến đấu sao.
– Vậy thì tới đây, … tới đây đi!
– Ta đã khát khao khó nhịn lắm rồi (hắn ta nở nụ cười lạnh lùng)
…
– Như ngươi mong muốn!
Black đáp trả. Sau đó cũng không chần chờ nữa, cậu bắt đầu hạ lệnh. Cả cơ thể thì giật lùi lại phía sau để giữ khoảng cách với chỗ chiến đấu.
– Magikarp, Tackle (va chạm).
– Pikachu, Iron Tail (đuôi thép)
– Butterfree, Siver Wind (cơn lốc màu bạc)
– Beedrill, Rage (cơn thịnh nộ) áp sát.
Chỉ thấy Magikarp cả cơ thể nhảy lên nhảy xuống tiến về phía Surge. Có điều do hạn chế bản thân nên dù nghe lệnh đầu tiên nhưng nó lại tấn công chậm nhất. Phía trước nó là Pikachu đang nhanh chóng lao về phía đối thủ.
Đòn đánh hệ điện với pokemon cùng hệ hiệu quả thương tổn giảm nửa. Vì lẽ đó Black không cho Pikachu sử dụng điện năng tấn công từ xa như bình thường mà lựa chọn áp sát tấn công. Có điều đối phương hiển nhiên không sợ hãi điều này. Bởi số lượng bên chúng còn đông đảo hơn bên cậu nhiều.
Cũng bởi lí do thuộc tính mà Butterfree không sử dụng Gust(liệt bạo phong) với cái đám lăn lông lốc trên mặt đất kia. Thay vào đó là skill hệ Bug (côn trùng) không mấy chịu ảnh hưởng của thuộc tính, Siver Wind (cơn gió màu bạc).
Này thật ra lúc này Black cũng không mấy trông cậy vào có thể sát thương đối phương. Chúng số lượng quá nhiều hơn. Dùng chiêu này cũng chủ yếu để làm che chắn hạn chế tầm nhìn của đối thủ mà thôi.
Surge gặp đối diện bắt đầu tấn công. Nói trêu chọc đối thủ nhiều vậy thôi nhưng một khi chiến đấu thì Surge lại trở về với sự chăm chú cần thiết. Kinh nghiệm bản thân hắn cho hắn biết một điều rằng: bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra trong một trận chiến sinh tử. Kẻ nào lơ là có thể lập tức phải nhận lấy đánh đổi giá trị to lớn. Đôi khi là bằng cả tính mạng của mình.
– Electabuzz, Quick Attack (tấn công chớp nhoáng). Xử lí hai con chuột đang đến đi.
– Còn lại tất cả Thunder Shock (điện giật) giải quyết đám còn lại.
Lợi dụng ưu thế của mình. Sau khi mệnh lệnh Surge nói ra, đám pokemon bắt đầu tiến vào chiến đấu.
Chỉ thấy Pikachu vừa lao tới chưa kịp ra đòn đã bị Electabuzz dùng một chiêu Quick Attack(tấn công chớp nhoáng) đánh bay trở lại. Tiếp đó, gặp Magikarp nhảy tới gần, Electabuzz nhẹ nhàng né tránh đối phương. Một cú Thunder Punch(Cú đấm sấm sét) nối liền đủ để mang Magikarp nướng chín. Chỉ chớp nhoáng ra tay,nó đã đẩy lùi Pikachu và xử lý rơi đi Magikarp một cách điêu luyện. Này tất cả càng ngày càng khó khăn hơn với Black.
Bên kia, đối đầu với cả đám pokemon dùng Thunder Shock đánh về, Butterfree cũng không chống cự được bao lâu mà nhanh chóng ngã xuống theo.
Gặp tình hướng bất lợi như vậy có điều Black mặt vẫn trầm tĩnh lạnh lùng ra mệnh lệnh.
– Beedrill, Poision Sting (Độc châm)
Chỉ thấy Beedrill đột ngột xuất hiện bên cạnh Surge, nó nhanh chóng dơ lên hai mũi giáo điên cuồng tấn công về đối phương.
Hóa ra lúc nãy Black đã bí mật ra hiệu cho nó dùng Subsittute (thế thân) hứng chịu điện năng tấn công của đám pokemon đối phương.
Bản thân pokemon hệ điện có một nhược điểm hết sức nổi bật. Này cũng xuất phát từ chính cách thức chúng phóng điện. Điện năng thường được thu nạp trong không khí vào cơ thể. Đón lấy dùng phóng ra khi gặp đối thủ. Sau đó lặp đi lặp lại. Mà trong quá trình này thường có một quãng thời gian kẽ hở chúng cần dùng để nạp điện sử dụng cho đòn đánh thứ hai. Này chính là cơ hội cho Beedrill. Cũng là cơ hội duy nhất của Black.
Pokemon đối phương quá đông, huấn luyện viên lại nhiều kinh nghiệm và mạnh mẽ. Lúc này lối thoát duy nhất là xử lý rơi huấn luyện viên. Và để làm được điều đó cần rất nhiều yếu tố. Mà một trong số đó là Beedrill phải chịu được đòn hợp lực đầu tiên của đối phương. Này là lúc Black cần lợi dụng sự phân tán tấn công để che dấu mục đích. Ngoài ra còn có Butterfree quạt gió yểm hộ Beedrill đến gần.
Đón lấy là cần đối phương sơ sẩy. Electabuzz đã bị Black dẫn đi đối phó Pikachu và Magikarp cần mất một chút thời gian. Trong lúc này Beedrill đã có thể thuận lợi xử lý tất cả. Còn sau khi xử lý đối phương phải đối mặt vấn đề gì thì Black còn chưa kịp nghĩ đến. Thời gian quả thực quá ngắn ngủi rồi.
Đón lấy trong ánh mắt mong chờ của Black, mũi giáo của Beedrill đâm nhanh về phía đối phương. Kết quả trong ánh mắt ngỡ ngàng của mình, cậu nhìn thấy một màn mà cậu chưa bao giờ ngờ tới.
Cậu đã từng suy nghĩ đối phương sẽ phản ứng như thế nào. Thời gian ngắn ngủi, cậu chỉ có thể nghĩ ra đối thủ có lẽ sẽ vội vàng bỏ trốn, hoặc kế hoạch của cậu thất bại ngay từ đầu. Có thể còn một đám pokemon không tham gia tấn công lần trước. Có điều vừa nãy nghe được đối phương mệnh lệnh tất cả tấn công về phía Butterfree và Beedrill, cậu trong lòng chợt mừng thầm như điên.
Ấy vậy mà khi mũi giáo đâm tới. Đối phương cũng không ngạc nhiên, cũng chẳng hoảng hốt. Chỉ là bình tĩnh như vậy nhìn về mũi giáo dừng tại trước mặt hắn. Và trong ánh mắt của mình, Black nhìn chằm chằm đối phương.
Cả người hắn yên ổn đứng đó. Bao vây xung quanh là một hình chóp tứ giác đều bảo vệ. Mà bay ở các góc là từng chỉ Magneton đang phóng điện từ để xây dựng thành.
…
Xong!
Đầu óc cậu như bị búa tạ đánh mạnh vào.
Đau điếng!
Ánh mắt cậu dường như mờ đi.
Vạn ngàn suy nghĩ lũ lượt hiện lên trong đầu.
…
Cậu còn hối tiếc nhiều thứ lắm,…
… mà không kịp đi làm rồi.
…
Kiếp sau, …
… nếu có gặp lại một lần nữa.
… Cậu nhất định sẽ nói một tiếng.
… Anh yêu em, Misty.
Quyết không thể làm trai tân trước khi chết
Anh hứa đấy!!!
…
Kết thúc chương 36.
P/s: Chương sau sẽ hay hơn nếu các bạn vừa nghe bài Demons của Imagine Dragons vừa đọc.
Sở thích cá nhân. Các bạn có thể thử xem.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!