Pokemon Kaitou Izumi
Chương 93: Cân bằng chiến?
“Còn chiến đấu được nữa không?” Kaitou cũng không quan tâm phía Sillina có phản ứng thế nào, cậu trước tiên quan sát Bagon tình huống.
Con rồng nhỏ lập tức đứng dậy, nhưng rất nhanh sau đó lắc đầu trả lời
“Không được rồi Kaitou ca, thể lực của ta cạn hết trơn, con Mienfoo đó thật mạnh”
“Haha, tất nhiên rồi, đẳng cấp của đối phương gần gấp đôi ngươi mà” Nghe vậy Kaitou lập tức bật cười.
Việc Bagon quyết định không tham gia chiến đấu nữa là một lựa chọn tương đối đúng đắn, Kaitou liền để cho nó ngồi bên cạnh quan sát chiến đấu.
Đừng quên đây là một màn 3VS3 thi đấu pokemon, tiếp theo còn có hai màn thi đấu nữa, cũng không biết đối phương tính gọi ra pokemon gì đây?
Ở phía trên cao, Korrina khuôn mặt nghi hoặc đối với Drasna thiên vương e ngại hỏi
“Drasna thiên vương, trận đấu vừa rồi,… giống như Bagon không phải pokemon chủ lực của cậu ta đi? nhưng khả năng chỉ huy lại tuyệt đối không bình thường”
“Ngươi cũng để ý sao, cô gái nhỏ” Drasna nghe vậy liền quay đầu đáp lời của Korrina.
Chỗ sàn đấu làm trọng tài Gurkinn và người đang chấp nhận bài kiểm tra Sillina cũng lắng tai nghe phía trên Drasna mỉm cười nói
“Tất nhiên Bagon không phải là pokemon chủ lực của cháu ta rồi, nói đúng hơn thì thằng bé vừa mới thu phục nó được vài ngày, tham gia thi đấu thì hẳn là trận đầu tiên Bagon hợp tác với Kaitou đi?”
“Lần đầu tiên?” Sillina khó tin bật thốt.
Miệng cô bé há hốc và đôi mắt trơ ra chăm chú nhìn thật kỹ vào Kaitou như muốn đem bí mật của cậu moi ra đến, hành động này thật sự là thiếu lịch sự, Kaitou hơi gãi đầu chờ bà nội khoe khoang một chút.
Làm một cái trưởng bối, ai cũng có một tật xấu là muốn khoe khoang đứa nhỏ của chính mình, hơn nữa lúc nãy bị coi thường Kaitou còn cảm thấy khó chịu, Drasna là người giới thiệu cậu tới đây, hơn nữa còn kêu là đặc biệt có tiềm lực đứa trẻ, thái độ của nhóm Gurkinn không khác gì là vả vào mặt bà nội sao?
“Đúng vậy, hơn nữa Bagon cũng không pokemon do người khác để lại, mà là thằng bé giúp đỡ hỗ trợ bắt gọn lấy thợ săn Lazn, sau đấy thuận tiện thu phục được, muốn để Bagon thời gian ngắn tin phục, tuyệt đối là khó càng thêm khó a!”
Drasna càng nói càng tự hào, Sillina nghe vậy liền đột nhiên xấu hổ, mới đầu cô còn khinh thường đối phương nhát gan.
Cái gì mà trước gọi ra pokemon, cái gì mà ngươi tới tấn công đầu tiên, toàn bộ đều là rắm thúi, đối phương một con cấp nhỏ hơn Mienfoo của cô liền có thể vượt cấp đánh bại, cái nhiệm vụ của ông cô giao không khỏi khó quá đi?
Là người đưa ra cái nhiệm vụ thi đấu 3VS3 này, Gurkinn tất nhiên biết mình phạm sai lầm rồi, có điều giờ muốn sửa đổi nhiệm vụ ông liền không có mặt dày đến vậy.
Trước hết liền xem con bé nhà ông có thể thi đấu được đến đâu, hi vọng là không thua quá thảm đi.
“Sillina, đừng mất tập trung, tiếp theo thi đấu cho ta đánh hết sức, đừng nói với ta con Mienfoo vừa rồi là pokemon mạnh nhất của con a” Giọng nói của Gurkinn chấn chỉnh lại tinh thần bị choáng Sillina.
“Cố lên, em họ, ngươi làm được mà!” Korrina cũng ra sức cỗ vũ.
Bất quá Drasna lại không hề lo lắng, nếu bà nhớ không nhầm, cả Sillina và Kaitou đều là năm nay người mới, tuy Sillina du hành thời gian dài hơn Kaitou một đoạn, nhưng pokemon tuyệt đối chỉ nằm ở khoảng cấp bốn mươi mà thôi.
Mà Bagon là trường hợp ngoại lệ, đẳng cấp của nó là thấp nhất, coi như gọi ra cái Eevee Kaitou cũng dư sức làm khó Sillina a.
Lấy lại được tự tin, Sillina lập tức đối với Kaitou nói
“Kaitou, công nhận vừa rồi ta đã khinh thường ngươi, bất quá trận đấu còn chưa kết thúc, lần này ta sẽ dùng hết sức thi đấu, hi vọng ngươi cũng đừng quá làm ta thất vọng”
Nghe được đoạn đầu có vẻ khá là khiêm tốn, bất quá đến đoạn sau Sillina liền có một chút trang bức rồi.
Kaitou thở dài một hơi, cậu đang phân vân có nên gọi Lous ra hay không, hay là cho Eevee ra sân nhỉ?
Mà… thi đấu pokemon thì chỗ nào cũng có, cơ mà vã mặt cơ hội thì tuyệt đối hiếm hoi, bằng hữu tốt, giúp đỡ nhau một chút nha.
“Ra sân, Lous”
“Thi đấu hết sức đi, Lucario”
Hai bên sân đấu huấn luyện gia lập tức gọi ra pokemon của chính mình, ánh mắt tinh đời của Gurkinn lập tức nhận ra đẳng cấp của hai con pokemon này.
Lucario là bạn đồng hành từ nhỏ của Sillina, hai đứa đó chơi với nhau từ lúc Lucario mới là Riolu, mối gắn kết và sự thấu hiểu tuyệt đối vượt xa pokemon bình thường.
Dù là mới du hành, đẳng cấp của Lucario đã lên cấp 46, còn con Gallade mà Kaitou gọi là Lous kia đẳng cấp cũng chỉ tầm đấy, cấp 45 Gallade lười biếng đánh cái ngáp giữa sàn đấu mắt nhắm mắt mở nhìn Lucario.
Tuy về mặt thuộc tính thì Gallade chiếm giữ nhiều ưu thế hơn, tuy nhiên Lucario cũng không phải dạng vừa, hơn nữa lúc nãy ông đã chấn chỉnh lại Sillina.
“Trận này sẽ là một trận đấu cân sức cân tài” Gurkinn dựa theo kinh nghiệm của mình mà gật gù thì thầm nói.
Phía trên đài quan sát, Korrina lập tức kêu to hưng phấn nói
“Ra rồi, vương bài của Sillina, lần này sẽ có một trận chiến đặc sắc diễn ra”
Về mặt khí thế mà đánh giá, nghiêm túc Lucario so với lười biếng Gallade cho người xem có một sự chênh lệch khá lớn.
Nhìn kiểu gì thì Lucario đều so với Gallade mạnh hơn, con Gallade của Kaitou trông thật tùy ý mà đánh giá đối diện Lucario, hai con pokemon nhất thời nhìn nhau không nói gì.
“Cân bằng chiến?” Drasna lặp lại một cụm này với giọng điệu khá là thú vị.
Bà dám chắc một điều, trong số các pokemon của Kaitou, có lẽ Gallade không phải là con pokemon đẳng cấp cao nhất, nhưng nó tuyệt đối là con pokemon ăn ý với cháu bà nhất.
Từ thái độ và cách cư xử, một vài thói quen nhỏ mà Drasna nhìn thấy, Kaitou với Lous tuyệt đối không đơn giản là chủ nhân và pokemon quan hệ, ngược lại càng giống bằng hữu ngang hàng như nhau.
Không hiểu sao Korrina và Gurkinn một lần nữa nghe thấy Drasna thiên vương nói với giọng điệu kỳ lạ, họ đột nhiên cảm thấy bất an trong lòng.
Có điều Silllina trên sàn đấu thì không nghĩ nhiều đến vậy, cô bé muốn càng nhanh càng tốt gỡ gạc lại danh dự cho mình.
“Trước hết là Power-Up Punch nào, Lucario”
Nghe được mệnh lệnh của Sillina, Lucario lập tức khí thế bừng bừng lao tới, cú đấm hóa thành màu đỏ rực vung lên.
Thật nhanh, tốc độ này hẳn là ở cấp độ bốn mươi pokemon bên trong đứng đầu, có điều chỉ sau đấy năm giây, toàn bộ sàn đấu lập tức có chút im lặng.
Rầm!!!
Lous chỉ là lách mình một cái, đem chân gạt lấy chân của Lucario xong, con pokemon nhìn như uy vũ này lập tức ngã sập mặt tức khắc, cú đấm còn chưa vung xong liền đấm vào mặt đất, đem chính mình tự chôn xuống dưới.
Vất vả lắm mới ngoi đầu lên được Lucario hoàn toàn tức giận, có điều nó chưa kịp làm gì đã gặp lấy Lous vung chân lên, đạp xuống.
“Mau né ra, Lucario” Sillina cảm thấy không đúng vội nói.
Có điều vẫn là quá muộn, Earthquake địa chấn đem cả người Lucario đập trọng thương đánh văng lên cao, sau đấy từng khối từng khối một Shadow Ball ném tới, ném cho đến khi Sillina tuyệt vọng mới thôi.
Từ trên trời ngã bệch xuống đất, Lucario hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu, từ khi Gurkinn hô cho tới bây giờ kết thúc hẳn chưa đầy ba phút, vậy mà đã xong?
“Đây là… ngang sức chiến đấu sao?” Sillina tuyệt vọng nhìn pokemon của chính mình, cô có cảm giác không vượt qua được bức tường trước mặt
Đối phương là cái quái quỷ gì vậy? Con Gallade kia là quái vật phương nào, sao lại có thể như vậy, không phải chúng ta có đẳng cấp ngang nhau sao?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!