Pokemon Master
Chương 36: Máy chạy bộ và thằng ngốc đưa tiền
Sơn thúc nói tới huấn luyện tốc độ, chính là loại huấn luyện tốc độ rất truyền thống kia.
Cái tốc độ này không bao hàm tốc độ phản ứng, tốc độ ngưng tụ năng lượng gì đó, miêu tả đơn giản một chút. . . thì mục đích cuối cùng của huấn luyện cũng chỉ là chạy phải nhanh!
Phải thật nhanh!
Phải vô cùng nhanh!
Giảng cho Phương Duyên và Eevee nhiều như vậy, dụng ý Sơn thúc cũng rất rõ ràng.
Hắn dự định từ hôm nay trở đi liền để Phương Duyên và Eevee cùng nhau tiến hành huấn luyện tốc độ.
Vì sao lại nói để Phương Duyên và Eevee cùng nhau. . .
“Ta cũng cần chạy sao?”
“Đúng, ngươi và Eevee cùng nhau chạy, khích lệ lẫn nhau, giám sát lẫn nhau.” Sơn thúc nói.
“Thế nhưng phương pháp huấn luyện tốc độ này, cũng quá thông thường. . .”
Phương Duyên chỉ chỉ hai cái máy chạy bộ trước mặt, xém chút sặc nước.
“Không nên xem thường máy chạy bộ của clb chúng ta, nó là thiết bị huấn luyện chuyên môn thiết kế cho nhiều loại Pokemon, ở phương diện tốc độ, độ dốc, cường độ đều đã trải qua nhiều cải tiến, cho dù Eevee của ngươi ở trên đó sử dụng các chiêu thức như Chớp Nhoáng (Quick Attack), Linh Hoạt (Agility) để bộc phát ra tốc độ nhanh hơn, thì cái máy chạy bộ này cũng có thể ứng phó.”
“A. . .”
Cùng lúc đó.
Con mắt Eevee chớp chớp, nó vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại thiết bị máy chạy bộ này.
“I vy. . .”
Cái thứ này phải xài thế nào?
Dường như nhìn ra nghi hoặc của Eevee, Sơn thúc đẩy Phương Duyên một cái, nói: “Ngươi biểu diễn cho Eevee xem một lượt đi.”
“Được.” Phương Duyên vừa muốn đi lên, bất quá lập tức dừng bước lại, nói: “Ta và Eevee dùng cùng một máy?”
“Có thể cho Pokemon dùng, thì cũng có thể cho người dùng, thiết lập lại là được.”
“Vậy còn nghe được, chứ ta theo không kịp tốc độ Chớp Nhoáng nha. . .” Phương Duyên an tâm trong lòng một chút.
Cái thứ máy chạy bộ này, Phương Duyên đương nhiên biết dùng, cho dù không biết, phía trên cũng viết rõ rồi, biết chữ là xài được.
Nhắc tới biết chữ, Phương Duyên nhớ tới một chuyện. . .
Hắn quên dạy Eevee đọc chữ!
Còn nói gì mà để Eevee giúp mình làm bài Ngữ Văn!
“Eevee, em nhìn kỹ.”
Phương Duyên nhấn nút, máy chạy bộ bắt đầu chậm chạp chuyển động, Eevee hiếu kỳ nhìn dưới chân Phương Duyên, lộ ra biểu lộ thì ra là vậy.
“I vy!”
Máy chạy bộ hóa ra cũng chỉ có vậy.
“Xem ra Eevee đã hiểu, vậy thị phạm dừng ở đây đi.” Sơn thúc gật gật đầu, nói với Phương Duyên: “Đúng rồi, ngươi lúc chạy chú ý một chút, nhớ trước tiên làm nóng thân thể, không nên so tốc độ với Eevee. . .”
“Đã hiểu.” Phương Duyên gật đầu.
“Bất quá cái đồ chơi này thật có thể khai quật ra hiệu quả của Salac Berry à. . .”
“Đương nhiên.” Sơn thúc nói: “Kế tiếp ta nói một chút chi tiết để đưa Pokemon vào.”
“Lấy Eevee làm ví dụ, thân cao 0. 3 m, thể trọng 6.5 Kg. . . Sau đó là chiêu thức Chớp Nhoáng. . .”
Dưới sự hướng dẫn của Sơn thúc, Phương Duyên chăm chú học cách làm thế nào căn cứ chủng loại Pokemon để điều chỉnh máy chạy bộ, sau khi hoàn thành thiết lập, Eevee tự mình leo lên, dự định khiêu chiến một chút.
So với kích cỡ Eevee, máy chạy bộ thật sự là hơi lớn một chút. . .
Nhưng điều này cũng không phải là vấn đề.
“Bắt đầu đi.” Phương Duyên nhắc nhở một tiếng xong, máy chạy bộ bắt đầu vận chuyển, ban đầu tốc độ còn rất chậm, cho nên Eevee cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, cơ hồ không có gì khác so với tản bộ.
Nhìn thấy biểu lộ nhàn nhã của Eevee, Phương Duyên liền tăng thêm tốc độ.
+1+1+1+1+1
Biểu lộ của Eevee cũng chậm rãi từ nhàn nhã chuyển thành ngưng trọng.
+1+1
Sau cùng, nó bắt đầu nghiêm túc chạy.
+1
“I vy!” Eevee cắn răng.
+1
Eevee: (? ? Vy Vy ? ?)
+1
Kế tiếp, Eevee rốt cục không tiếp tục kiên trì được nữa, thân thể tràn ngập bạch quang, sử dụng chiêu thức Chớp Nhoáng, lúc này mới dần dần thích ứng tốc độ của máy chạy bộ.
“Xem ra các ngươi đã hoàn toàn nắm giữ cách dùng, chính là như vậy đó, huấn luyện tốc độ lấy Chớp Nhoáng làm chủ, loại chiêu thức tốc độ này có thể khai quật càng nhanh tốc độ tiềm năng của Eevee, đương nhiên, nó tiêu hao cũng sẽ càng lớn, cho nên ngươi có thể vào trong câu lạc bộ cầm một chút Berry bổ sung năng lượng để phòng hờ, có điều. . . mấy thứ này các ngươi phải tự mình bỏ tiền.” Sơn thúc nói.
Phương Duyên gật đầu.
“Còn nữa, cũng giống huấn luyện chiêu Cắn Xé (Bite), tốc độ huấn luyện cũng phải tiết chế, không nên quên nó chỉ là một phần công việc của ngươi, mặt khác ngươi tùy thời đều có thể có công việc tới cửa.”
Phương Duyên sau khi nói cám ơn, Sơn thúc liền rời đi.
Lưu lại chi còn Phương Duyên và Eevee mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Eevee vẫn còn đang chạy, Phương Duyên thì đang nhìn nó chạy, chờ lát sau, mắt thấy Eevee sắp duy trì không nổi Chớp Nhoáng, Phương Duyên lập tức ấn nút dừng lại.
“Ước chừng có thể duy trì lâu cỡ này. . .”
“Cố lên Eevee, ta còn chưa có điều chỉnh độ dốc đâu.”
“I vý. . .” Eevee thở phì phò, chỉ chỉ máy chạy bộ bên cạnh, muốn để Phương Duyên tự mình cũng tới chạy qua một chuyến.
“I vý!” Đồng thời nhấn mạnh thêm một lần nữa.
“. . .” Phương Duyên.
“I vý!”
“Em muốn đua với ta?” Phương Duyên sắc mặt đen sì, ý hắn đương nhiên nghe hiểu, thế nhưng hắn là người nha, chính mình khẳng định không phải đối thủ của Eevee a.
“I vỳ? ? !”
“Ok, đua thì đua, ai sợ ai.”
Không biết qua mất bao lâu. . .
Nhìn Phương Duyen đầu đầy mồ hôi, thở dốc, mệt như chóa, Eevee vui vẻ cười rộ lên.
Ác giả ác báo a, Thiên Đạo vẫn Luân Hồi tốt. Không tin ngẩng đầu xem, ông trời không bỏ qua cho kẻ nào.
. . .
Chạy bộ, bị đánh, ngồi nghịch đất cát, trở thành công việc thường ngày của Eevee.
Trong khoảng thời gian này Eevee vừa mệt vừa khổ, Phương Duyên cũng tận hết khả năng dùng đủ cách để mỗi ngày nó đều có thể hài lòng.
Trong đó phương pháp hữu hiệu nhất chính là cải thiện thức ăn.
Gần đây tài chính trong tay Phương Duyên có chút dư dả.
Bởi vì bắt đầu từ ngày thứ ba, Phương Duyên đã có một phần công việc bồi luyện ổn định.
“Hôm nay còn tới?”
“Còn tới!”
Trong gian phòng đối chiến của clb Tinh Diệu, Lưu Nhạc cùng Munchlax không tin tà nhìn Phương Duyên và Eevee, nói: “Hôm nay nhất định phải thắng các ngươi.”
“Thù bao lớn?”
“Không đội trời chung!”
Lưu Nhạc vuốt nước mắt một cái, ai có thể nghĩ tới, ông già nhà mình vậy mà ra chiêu tuyệt sát, dùng tiền lì xì của mình đưa tới Clb đối chiến Tinh Diệu.
Chỉ cần Lưu Nhạc một ngày không chiến thắng Phương Duyên, thì tiền lì xì một ngày không trở về với hắn, mãi đến khi tiền lì xì bị dùng hết mới thôi.
Mấu chốt là Lưu Nhạc nếu phản kháng, liền bị ông già nhà mình lấy lý do “Đối phương cũng là tân Huấn Luyện Gia giống con” để giáo huấn, khiến Lưu Nhạc xấu hổ vô cùng.
“Tiền lì xì ta dùng để mua đồ ăn vặt, chơi game, bây giờ lại chỉ có thể dùng để trả tiền đối chiến, ta hận a.” Lưu Nhạc gầm thét lên trong lòng.
Sau một khắc, Munchlax không có gì bất ngờ xảy ra, lại đổ gục trước mặt Eevee.
“Có tiến bộ, lại đến thêm mấy lần có lẽ sẽ thắng được.” Phương Duyên cười nói.
“Ngày mai lại đến!” Lưu Nhạc không nói hai lời, thu hồi Munchlax, rời đi nơi này.
Phương Duyên cũng không nói một lời, bình tĩnh nhìn Tiểu Mập Mạp rời đi, hơi xúc động.
Trong trận đấu với Lưu Nhạc, hắn và Eevee đều đem sự chăm chú, cẩn thận, tâm ngoan thủ lạt, không từ thủ đoạn phát huy đến cực hạn, đối mặt Tiểu Mập Mạp đang khẩn cầu cũng không chịu nhường mảy may, vì như thế cũng chính là để Tiểu Mập Mạp nhận rõ chính mình, an tâm đứng lên, không ngừng nỗ lực. . .
“Mỗi ngày đều có thể kiếm ra tiền, thật sướng.”
“I vy I vy.” Eevee gật gật đầu, đồng thời tự hỏi hôm nay ăn gì.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!