Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
124


Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh


Chương 18


Edit + Beta: Vịt

Suy tính đến tính đặc thù của chương trình, khán giả đều chờ đợi muốn rơi lệ ở《Chương trình phỏng vấn》, MC nhất định sẽ khai thác máu và nước mắt trong quá trình quay.

Ở trong lòng người xem, sitcom mang đến vui vẻ như vậy, quay chụp nhất định rất không dễ dàng.

Bối cảnh giản dị tự nhiên, bút lông tranh chữ trong đại sảnh đều là biên kịch tự viết, Ảnh Nghiệp Áo Pháp giữa đường rút tiền đổi thành công ty nhỏ vô danh, giai đoạn đầu phát sóng thủy quân bôi nhọ chịu áp lực cực lớn.

Không ít motif phỏng vấn quay tổ phim đoạt giải điện ảnh, rập khuôn lên《Hảo hán Lục Lâm》, đủ để khiến các khán giả lướt hai ba cái cũng cảm thấy trong cười có nước mắt.

Quay chụp《Hảo hán Lục Lâm》nhất định cực kỳ khó khăn và gian khổ, tràn đầy nghèo khó của gái giang hồ thấy tiền sáng mắt.

Ở trong hiểu lầm không nói rõ được như vậy, diễn viên chính, đạo diễn và biên kịch của《Hảo hán Lục Lâm》, tham dự chương trình《Phỏng vấn điện ảnh》.

Các diễn viên mà mọi người yêu thích, từng người giới thiệu bản thân xong, lúc đến lượt biên kịch, người xem ngồi xổm trước TV xôn xao một trận.

Da Hàn Huấn trắng nõn, mắt hẹp dài, còn giống minh tinh hơn cả diễn viên, âm thanh cậu trong suốt động lòng người, giới thiệu ngắn gọn lộ vẻ đứng đắn và nghiêm túc, trên mặt ngay cả nụ cười cũng không có, hoàn toàn không giống người có thể viết ra lời thoại hài hước của《Hảo hán Lục Lâm》!

MC Tiểu Dương cũng nghi ngờ như vậy, hắn nói: “Mỗi lần xem《Lục Lâm》, tôi đều nghĩ nhân tài nào có thể viết ra lời thoại thú vị như vậy, hắn nhất định là người nói nhiều lại giảo hoạt trong cuộc sống, mặc áo len đỏ sẫm và áo khoác màu xanh quân đội, cả người lộ ra cảm giác vui vẻ, hôm nay nhìn, không phải mời thế thân chứ.”

Hàn Huấn mặc quần áo Từ Tư Miểu đích thân chọn, một thân khí chất hoàn mỹ hiện ra trong áo sơ mi nhàn nhã màu xanh nhạt, lạnh nhạt như tranh thủy mặc, lại bởi vì《Lục Lâm》mang theo sự quyến rũ thân mật.

Hàn Huấn nói: “Cho nên lúc ra ngoài, tôi đã nghĩ có nên mặc đỏ phối xanh hay không, phù hợp với chủ đề sitcom của chúng tôi, nhưng Chu đạo nói không được, muốn tôi mặc một bộ đẹp trai nhất đắt tiền nhất, không thể làm mất mặt tổ phim.”

Lần này không chỉ không mất thể diện, còn tăng thể diện.

Chương trình phỏng vấn của đài Hoa Ảnh không có livestream internet, nhưng thảo luận trên Weibo ùn ùn, hoàn toàn đồng bộ với nội dung phỏng vấn.

“Khuôn mặt yêu nghiệt của Hàn Huấn, đỏ phối xanh cũng đẹp luôn!”

“Cậu ấy sao không diễn một vai chứ, nhan trị này tui có thể liếm 1 năm.”

“Tiểu Thất xinh đẹp thế gian trong Lục Lâm, Hàn Huấn không phải viết chính mình chứ!”

“Sau xinh đẹp thế gian mở miệng chính là “Ui da các người cũng thật không biết xấu hổ”, ball ball U (*), bỏ qua cho tui, tui chỉ muốn làm một con cún liếm nhan trị của thầy Hàn đơn thuần, mà không phải cười chó ha ha ha!”

((*) ball ball u là van xin ai đó)

Thảo luận vây quanh vẻ ngoài của Hàn Huấn ở trên mạng cực sôi nổi, vẻ ngoài Hàn Huấn sắc sảo hơn nữa, cũng không ngăn được sự yêu thích của quần chúng đối với cậu.

Trong phỏng vấn Tiểu Dương đột nhiên hỏi một vấn đề: “Đối với team sáng lập, quá trình quay《Hảo hán Lục Lâm》, mọi người có ấn tượng gì đặc biệt khắc sâu không?”

Chu đạo giơ tay, “Có!”

Diễn viên cướp lời, “Có có có!”

Cơ hội cuối cùng tới rồi, bọn họ rốt cục có thể nói ra thổ tào khó quên rất lâu trong lòng!

Một vấn đề kích thích ngàn lớp sóng, các diễn viên nhận lấy micro liền bắt đầu hết sức thống nhất thổ tào người đầu tư không có lên sân khấu.

“Hồi đó tôi nhận bộ phim này, nghe nói là sitcom, chuẩn bị sẵn sàng đi tới, đạo diễn nói với tôi đầu tư 100 triệu!”

“Mọi người nhìn tôi lúc diễn mê tiền, bộ dạng cẩn thận cầm lọ gốm, không phải diễn đâu, mà là thật sự vô cùng cẩn thận, sợ lỡ tay một cái vỡ. Cái lọ gốm kia, nghe nói giá trị 6000000. Tôi một khắc đó lập tức nhập vai — Mẹ ruột nói, cái lọ 6 triệu, cầm đến trang trí gì đó mới thích hợp.”

“Còn có đồ hóa trang của mọi người nói tới nói lui, mặc dù thoạt nhìn là vải thô, nghe nói đặt làm thuần thủ công, cho nên chúng tôi nói sức mạnh lời thoại cực kỳ thật, tuyệt đối không phải kỹ thuật diễn.”

“Nhân vật tôi diễn có lời thoại, viết “Mấy cái trâm cài tóc vòng ngọc này của ta, ngày nào cũng phải chạm một cái, sợ bị trộm, lo lắng hãi hùng”, lúc ấy tôi cũng không cần nhập vai, trực tiếp diễn tự nhiên, dựa theo cảm giác tôi mỗi ngày trước khi bắt đầu diễn kiểm kê số lượng trang sức mà diễn.”

Thổ tào của các chủ sang đối với Từ Tư Miểu rốt cục có thể quang minh chính đại nói ra, bọn họ chen nhau kể khổ, ngôn ngữ biểu tình lại lộ ra yêu thích đối với ông chủ.

Đầu tư của sitcom bình thường sẽ không quá nhiều, nhưng quay bộ phim này, ở phải tốt ăn phải ngon mặc phải đẹp dùng phải tốt, trước khi khai máy còn ký thỏa thuận, bên trên điều khoản miễn trách nhiệm còn viết: Đạo cụ mất tích, hư hao, hai bên không chịu bất cứ trách nhiệm nào.

Thậm chí đạo diễn và biên kịch đều nói: “Ngoại trừ mấy bộ trà cụ cấp quốc bảo kia, những cái khác hỏng thì hỏng, mọi người ngàn vạn không cần có gánh nặng, thả lỏng diễn.”

Đến lượt Hàn Huấn, làm tiểu tình nhân của kim chủ, cậu quyết định vì Từ Tư Miểu cứu vãn chút mặt mũi.

Cậu nói: “Chu đạo cho ra dự tính quay là khoảng 30 triệu, suy tính đến cực khổ của diễn viên cho nên nói ra chút cát xê. Nhưng Từ tổng đối với hạng mục này mong đợi khá cao, yêu cầu bố trí thực cảnh, văn vật cổ, đồ trang sức vàng bạc thật và đồ hóa trang thuần thủ công. Nhưng mà chúng tôi vẫn muốn trở lại bản chất của sitcom, gần sát cuộc sống, tôn trọng sự thật. Nhưng Từ tổng hoặc là nhà sản xuất Lưu Dã lúc đến, lại thêm cho phim trường một vài đồ mới đắt đỏ, tỷ như gương đồng thuần thủ công, đồng hồ cổ Tây Dương, khiến tôi chỉ có thể lâm thời sửa lời thoại, phối hợp với sự xuất hiện đột ngột của đạo cụ…… Sau đó quay xong, Chu đạo liền sẽ vẻ mặt ai oán nhìn tôi nói, thầy Hàn à, ngài có thể bảo Từ tổng đừng đốt tiền nữa hay không, tiền nên dùng vào chỗ cần thiết.”

Chu đạo vừa nghe, cười ra tiếng, “Đúng, tôi nói những lời này, kết quả thầy Hàn vẻ mặt nghiêm túc, hỏi tôi “Lưỡi dao đỏ hay là lưỡi dao trắng”?”

((*) Lưỡi dao cũng có nghĩa là cái cần thiết, chỗ cần thiết)

Người xem từng bị tình tiết ngốc manh “Lưỡi dao đỏ hay lưỡi dao trắng?” của tiểu Thất Lục Lâm khiến cười ngất, lúc đoạn phỏng vấn này ra, người xem đã có thể tưởng tượng được vẻ mặt nghiêm túc của Hàn Huấn nói ra lời thoại này.

“Ha ha ha Hàn Huấn sao không diễn tiểu Thất!”

“Hình tượng không hợp, nhưng tôi cũng muốn nhìn tiểu Thất vẻ mặt nghiêm túc khôi hài xinh đẹp thế gian.”

Phỏng vấn kết thúc, đạt được chú ý nhiều nhất vẫn là biên kịch Hàn Huấn.

Vẻ ngoài đẹp đẽ, nói chuyện khiêm nhường, đạo diễn khen cậu, diễn viên khen cậu, mở miệng một tiếng “thầy Hàn”, thể hiện nhân viên tổ phim rất yêu thích tôn kính cậu.

Chỉ tiếc, kinh nghiệm của Hàn Huấn như tờ giấy trắng, không có tác phẩm nào khác, không có truyện truyền kỳ oanh liệt, ngay cả Weibo cũng không có.

Cho đến lúc lão ngoan đồng Văn Hạc Sơn forward một weibo, Hàn Huấn ở trên mạng mới có bóng dáng.

Hàn Huấn nói: “Cám ơn mọi người yêu thích《Hảo hán Lục Lâm》, nhưng tôi không có tạo ra bất kỳ nhân vật nào, chỉ là tiếp thu và sửa đổi kiệt tác, mọi người cảm thấy hài hước là bởi vì truyền thừa kinh điển ở trong ký ức, đột nhiên trở nên thân thiết, xào nấu lên, liền sẽ cảm thấy thú vị. Tôi không làm gì cả, bộ sitcom này quan trọng nhất chính là nắm chắc của đạo diễn đối với hình ảnh và diễn xuất xuất sắc của diễn viên, tất cả đều là công lao của bọn họ.”

(truyền thừa: truyền thụ và thừa kế)

Chu Dịch Khôn forward: Là công lao của thầy Hàn.

Diễn viên nháo nhào forward: Là công lao của thầy Hàn.

Bọn họ đều từng thấy cảnh Hàn Huấn ở phim trường lâm thời sửa lời thoại, Chu đạo có khi tức sùi bọt mép nói đoạn này không được, chỗ kia thể hiện năng lực chưa đủ, vị biên kịch đại bài nhất trong tổ phim, nửa câu oán hận cũng không có, cau mày bắt đầu sửa lời thoại, còn bảo diễn viên đọc hỗ trợ một đoạn tìm cảm giác.

Mọi người đều biết, bộ sitcom này có thể có đầu tư 100 triệu, đều là Hàn Huấn kéo tới. Đổi thành phim khác, đây chính là siêu cấp đại bài mang tiền đến tổ, ai cũng không thể đắc tội, nhưng ở chung một khoảng thời gian, mọi người đều thích biên kịch vẻ mặt nghiêm túc viết lời thoại hài hước này.

Khiêm tốn, cố gắng, sẽ không tắc trách, hơn nữa sẽ không lúc quay chụp cười ồ.

Lúc các diễn viên quay lại 7-8 lần vẫn không nhịn được cười, trong đầu đều sẽ hiện ra khuôn mặt lạnh lùng tuấn mỹ của Hàn Huấn.

Vô luận lời thoại buồn cười thế nào, chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng vô tình của biên kịch Hàn, là có thể ngừng lại ý cười đột nhiên tới, tiếp tục diễn.

Những chi tiết nhỏ này đều nói ở trong chương trình phỏng vấn, mọi người cười ha ha ha phát hiện mọi người đều có bí mật nhỏ giống nhau, dẫn tới đám netizen càng cảm thấy Hàn Huấn khiêm nhường đáng yêu.

Thậm chí dưới Weibo của Hàn Huấn, đông nghịt bình luận: Thầy Hàn, còn viết tập sau chứ? Thầy Hàn, phim sau viết cái gì?

Thầy Hàn, gọi thầy Hàn, khiến cả internet nói thầy Hàn, đều sẽ nhớ tới《Hảo hán Lục Lâm》, nhớ tới《Hảo hán Lục Lâm》, trên mặt liền sẽ lộ ra nụ cười say mê.

Rốt cục, sau mấy ngày lặng im, Hàn Huấn đáp lại: “Truyện Lục Lâm muốn viết đã viết xong, sẽ không còn tập kế tiếp nữa, bộ tiếp theo tôi định viết phim mỹ thực.”

Mỹ thực.

Tôn Hạo Nhiên lúc nhìn thấy Weibo này, theo bản năng nghĩ tới bộ điện ảnh mỹ thực mà Hàn Huấn kế hoạch nhiều năm.

Đó là một sáng ý kiểu thiên tài, văn hóa Italy và văn hóa truyền thống Trung Hoa va chạm, nhất định có thể đủ dẫn tới chú ý của nhà bình luận điện ảnh.

Hàn Huấn vì nó làm bao nhiêu chuẩn bị, Tôn Hạo Nhiên rõ ràng.

Lúc trước máy giấy vụn hủy xấp kịch bản kia, Tôn Hạo Nhiên tốn vô số thời gian, chỉ ghép lại được 1-2 câu đối thoại, nhưng 1-2 câu đối thoại, đã là tinh phẩm mà gã gãi rách đầu cũng không nghĩ ra được!

Gã nhìn biên kịch tuấn mỹ trong phỏng vấn chậm rãi nói về《Hảo hán Lục Lâm》, trong đôi mắt cũng muốn hận ra máu.

《Hảo hán Lục Lâm》vốn nên là kịch bản của Tôn Hạo Nhiên gã! Biên kịch tham gia《Phỏng vấn điện ảnh》được vạn người tâng bốc cũng nên là gã!

Phim mỹ thực, phim mỹ thực, phim mỹ thực, gã như điên rồ thuật lại từ này, trong đầu đều là ký ức Hàn Huấn từng thảo luận nội dung chính câu truyện, thiết lập nhân vật với gã, tất cả những cái này đều nên là của gã……

Tôn Hạo Nhiên nhất thời mắt sáng lên.

Gã từng nghe sáng ý mỹ thực của Hàn Huấn, trực tiếp làm lại một bộ giống vậy không được sao!

Tôn Hạo Nhiên đi vào đường cùng, sau khi nổi điên thì mừng rỡ, ánh mắt đắc ý lộ ra khuôn mặt hèn mọn kia càng thêm vặn vẹo.

Thị trường điện ảnh hiện tại, chỉ cần diễn viên chính là minh tinh lưu lượng hot, làm một vài marketing giống như virus, là có thể tiền tài cuồn cuộn, căn bản không lo phòng vé.

Dù sao mấy khán giả ngu xuẩn kia, căn bản không phân biệt phim hay hay không, có minh tinh là đủ rồi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN