Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh
Chương 37
Ở phương diện tình cảm, hai con gà mờ mổ nhau, bất phân thắng bại.
Cho nên bọn họ quyết định không làm nhau khó xử nữa, yên ổn ăn cơm, kịch bản với chả không kịch bản, yêu đương với chả không yêu đương gì đó, nói vào làm tổn thương tình cảm ảnh hưởng đến thèm ăn.
Ăn uống no say, Từ Tư Miểu đưa cho Hàn Huấn một hộp quà, “Hôm nay tôi về sớm chính là muốn tặng cho cậu cái này. Không cần cám ơn, nên vậy.”
Từ Tư Miểu rất ít tặng quà trịnh trọng như vậy, Hàn Huấn nghi ngờ mở ra phát hiện bên trong đặt một chiếc hộp màu đen, kích cỡ có thể cầm trong lòng bàn tay, lấy ra là có thể nhìn thấy cái nút duy nhất lõm vào, nhưng không khó ấn xuống.
Cậu ấn một cái, Từ Tư Miểu liền kinh ngạc cười khổ nói, “Chờ chút, tôi còn chưa nói làm gì, cậu đã ấn?”
Hàn Huấn tưởng là kinh hỉ Từ Tư Miểu chuẩn bị, kiểu thiết bị nhỏ ấn xuống một cái sẽ đột nhiên phát ra giọng hát thâm tình của Từ tổng.
Nhưng cậu nhìn vẻ mặt Từ Tư Miểu giống như là đồ rất quan trọng, không thể ấn tùy tiện, khiến Hàn Huấn cau mày hỏi, “Chẳng lẽ đây là máy truyền tin anh liên hệ với phi thuyền hành tinh mẹ?”
Giọng còn chưa rơi xuống, cửa lớn truyền đến một đợt tiếng phá rất nhỏ, cửa chống trộm đóng chặt bị bốn bảo tiêu phá ra đi vào, tốn thời gian 15 giây.
Hàn Huấn:……
Từ Tư Miểu nhìn cửa chống trộm đã bị phế, bất đắc dĩ sờ sờ gáy mỏi, nói: “Vừa nãy là Hàn Huấn khảo nghiệm hiệu quả, các cậu tiếp tục đề cao cảnh giác, về chỗ đợi lệnh.”
Bảo tiêu tuân lệnh rút khỏi, còn tiện tay đóng cửa lại.
Nhưng cửa chống trộm đã bị bạo lực phá rách hơi mở ra một kẽ hở, cũng không cách nào đóng lại nữa.
Từ Tư Miểu khiêu mi nói: “Đây là máy báo động đặt làm riêng đặc biệt cho cậu, không có việc gì không được ấn lung tung, cửa của tôi…… tối nay chỉ có thể tìm 2 bảo tiêu làm môn thần thôi.”
Hàn Huấn hỏi: “Từ tổng, anh lại làm gì vậy?!”
Bảo tiêu có thể 15 giây phá cửa chống trộm, còn một phát xông vào 4 người, nếu như cậu không nhìn nhầm, vừa nãy trong tay bọn họ cầm chính là súng đi.
Dùng súng phi pháp sẽ bị phạt!
Từ Tư Miểu cười ra răng trắng đầy miệng, dùng ngữ khí cực kỳ thiếu đòn nói: “Tôi vô tội mà, lần này là cậu quá tinh mắt, rất dễ khiến người ta đố kỵ.”
“Tôi không cảm thấy tôi có thể khiến người ta hận đến mức này.” Hàn Huấn khẳng định nói, “Tuyệt đối loại người phá sản như anh liên lụy tôi.”
Từ Tư Miểu thấy cậu không tin, lập tức nêu ví dụ: “Sao cậu không khiến người ta hận? Tỷ như Hàn Bách Giang, đứa cháu mình chèn ép nhiều năm, sống còn tốt hơn mình, có tức không?”
“Còn có Hàn Minh Châu, trơ mắt nhìn hôn phu tương lai của mình bị cậu mê hoặc đến thần chí không rõ, mình chỉ có thể gả cho tên đàn ông xấu xí phá sản, tức không?”
“Hơn nữa Tôn Hạo Nhiên vừa mới bị toàn internet chửi đến bị điên, phòng vé và danh tiếng《Trái tim mỹ vị》tốt như vậy, tức không?”
Nêu ví dụ xong, Từ Tư Miểu hết sức đắc ý nói: “Cậu xem, tôi có thể điểm ra 3 cái. Nhưng tôi lại không có một cái, dù sao, làm hại Từ Quốc Xương tự nhận lỗi từ chức chính là chính phủ, muốn trách thì đi trách chính phủ đó.”
Hàn Huấn:……
Từ Tư Miểu nói có đạo lý.
Cậu không đi chọc người khác, vẫn sẽ khiến người ta đố kỵ.
Giống như mười năm trước, cậu thậm chí không biết trận tai nạn xe kia là người gây ra hay là ngoài ý muốn.
Cậu và mẹ ở trong trận tai nạn xe đó, chỉ có cậu còn sống.
Bởi vì Hàn Thế Ninh khiến tập đoàn Lục Chúng chịu nhiều gian khổ, không ai quản sống chết của bọn họ, Hàn Bách Giang trăm phương ngàn kế khiến người ta cảm thấy cậu đã chết, là hi vọng cậu không được trở lại tập đoàn Lục Chúng nữa.
Hiện tại, tập đoàn Lục Chúng đang tìm kiếm thu mua, để bồi hoàn nợ nần và khoản tiền phạt lớn của công ty, chờ công ty điện ảnh thành lập 20 năm này đổi chủ, Hàn gia có lẽ sẽ nhạt dần trong tầm mắt công chúng, trở thành một hàng ghi chép trên Baidu.
Hàn Bách Giang, đương nhiên sẽ giận lây sang cậu.
Hàn Huấn cau mày, quăng đi thẫn thờ trong lòng.
Cậu là biên kịch, cũng không phải tiểu thiếu gia thân mang huyết hải thâm cừu gì, viết kịch bản quan trọng hơn nhiều so với chú ý sống chết của tập đoàn Lục Chúng.
Cậu tạm thời đặt việc thu thập chứng cứ đạo văn xuống, cầm notebook, mở phim tình cảm kinh điển ra.
Chữ viết đẹp đẽ trong sổ ghi chép, qua mấy hàng, đã list rõ ràng điểm mấu chốt và tiết tấu yêu đương trong bộ phim lúc nãy.
Biên kịch chuyên nghiệp viết truyện, hoặc là dựa vào linh cảm, hoặc là dựa vào kỹ xảo.
Hàn Huấn không có cách nào trong loại tình cảm xa lạ này đạt được linh cảm, chỉ có thể quan sát tác phẩm kinh điển của tiền bối, tìm kiếm cửa đột phá.
Cậu cộng 2 đời lại, cũng chưa từng viết phim tình cảm.
Nếu như nói yêu đương giống như mẹ của Từ Tư Miểu, từ bỏ tất cả, thiêu đốt thanh xuân thắp sáng tương lai sáng sủa của người khác, vậy cậu đời này e là cũng đừng nghĩ đến hiểu loại tình cảm đáng sợ này.
Yêu đương, từ bắt đầu đến vứt bỏ, Hàn Huấn viết 36 tờ giấy nhớ, không nghĩ ra được kịch bản tình cảm.
Nhưng cậu chính là muốn viết.
Hàn Huấn quyết định làm khó dễ bản thân, nếu như không làm khó dễ mình, hai chữ “biên kịch”, cậu cũng xấu hổ nói ra khỏi miệng.
Hàn Huấn quan sát phim tình cảm, học hỏi phim tình cảm, cố gắng thử viết kịch bản tình cảm, đã trở thành bộ não yêu đương máy móc.
Cậu quyết định viết kịch bản 3 phần kinh điểm, một câu chuyện tình yêu trải nghiệm nắm tay ngoài ý muốn, hôn thâm tình, bị ép chia tay, cuối cùng tê tâm liệt phế vãn hồi đối phương, nói gì cũng không quan trọng, quan trọng là tuyến tình cảm!
Cậu lợi dụng quy cách tình cảm tiêu chuẩn, viết một bản thảo thô.
Chờ cậu in bản thảo điện tử ra thành giấy, sau khi đọc cẩn thật từ đầu đến cuối Hàn Huấn cảm thấy……
Kịch bản thật nhàm chán, nhàm chán đén mức có thể so với bài văn điểm tối đa cậu viết hồi trung học, kỹ xảo đặt câu và dùng từ hay ho, xoay quanh nòng cốt chậm rãi nói, trên thực tế nội dung trống rỗng, nói lung tung, tràn đầy motif kinh điển sướt mướt và rập khuôn.
Nhàm chán.
Nhàm chán đến nổ tung.
Bản thảo in ra sống sót được nửa tiếng, liền biến thành mảnh giấy vụn.
File điện tử bị Hàn Huấn vô tình ném vào file bản thảo hỏng, file trống rỗng vừa lập, lại lần nữa phát động khiêu chiến với tình yêu hiểm trở.
Bên ngoài đã bởi vì đầu tư Roth và Ảnh Nghiệp Áo Pháp, tập đoàn Lục Chúng đạt thành mục đích thu mua, sôi trào sùng sục, các dân dưa náo nhiệt ăn từ nghỉ hè đến cuối năm.
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và WordPress humat170893.wordpress)
Một năm cũ đã qua, một năm ới sắp bắt đầu.
Giải Kim Hạc quan trọng của giới điện ảnh, đã bắt đầu công tác bình chọn, trước Tết âm lịch, bọn họ đã công bố kết quả tuyển chọn bộ phim ưu tú nhất gần hai năm qua.
Đề cử giải thưởng còn chưa công bố, Lưu Dã đã vọt tới biệt thự, tóm biên kịch tắt điện thoại bốc hơi khỏi nhân gian trở về thực tế, bởi vì《Trái tim mỹ vị》tiến vào đề cử của giải Kim Hạc!
Hàn Huấn kiếp trước dựa vào câu chuyện lợi dụng gặp may, để《Trái tim mỹ vị》giành được giải biên kịch xuất sắc nhất của Hoa Ảnh, nhưng giải Kim Hạc…… cậu chưa từng nghĩ đến.
Ba giải thưởng điện ảnh lớn trong nước, giải Kim Hạc thuộc về giải chuyên gia 2 năm một lần, giải Hoa Ảnh thuộc về giải bình xét dưới trướng đài Hoa Ảnh, giải Bách Thảo thuộc về giải người xem mỗi năm một lần.
Chứa lượng vàng cao nhất chính là giải Kim Hạc, được xưng là giải thưởng đỉnh cao của điện ảnh trong nước, giải Kim Hạc đến giờ đã tổ chức 20 lần, tình nguyện giải thưởng để trống cũng không tùy tiện trao giải cho bộ phim, diễn viên chất lượng không tốt, nó cũng không nhìn phòng bán vé của một bộ phim, chỉ đơn thuần từ bản thân bộ phim, để bình ủy chuyên nghiệp làm ra lựa chọn chuyên nghiệp.
“Giải Kim Hạc?” Kinh ngạc trên mặt Hàn Huấn không phải giả dối, giải thưởng nghiêm cẩn như giải Kim Hạc, đề danh một lần cũng có thể kiêu hãnh 10 năm,《Trái tim mỹ vị》vậy mà có thể vào? Chính cậu cũng không hiểu.
Lưu Dã hưng phấn nói: “Đúng, giải Kim Hạc, chúng ta không chỉ có đề cử, hơn nữa còn là — 4 hạng đề cử!”
Giải Kim Hạc mong đợi của muôn người, rốt cục lúc website chính thức và các tài khoản chính thức lớn công bố danh sách bộ phim trúng đề cử năm nay, tin tức vừa ra, điểm bạo lại một trận toàn dân cuồng hoan.
Đề cử giải bộ phim xuất sắc nhất:《Trái tim mỹ vị》
Đề cử giải đạo diễn xuất sắc nhất: Văn Hàng của《Trái tim mỹ vị》
Đề cử giải nam chính xuất sắc nhất: Đỗ Giang Lãng thủ vai Francis Trần của《Trái tim mỹ vị》
Đề cử giải biên kịch xuất sắc nhất: Hàn Huấn của《Trái tim mỹ vị》
Fans điện ảnh refresh đến danh sách đều sợ, không hổ là bạo mảng lớn, ngay cả đề cử cũng nhiều như vậy!
“Tui đã tham dự vào hạng mục lớn đột phá tỉ suất xem 10 của thầy Hàn, không nghĩ tới còn có cơ hội chứng kiến hạng mục lớn 3,2 tỷ của thầy Hàn tiến quân vào giải Kim Hạc.”
“Trước tiên đừng khoe khoang cám ơn, thím để đạo diễn Văn Hàng ở đâu,《Trái tim mỹ vị》nhưng là giải đạo diễn xuất sắc nhất.”
“Văn Hàng đã đăng bài nói Hàn Huấn quan trọng, sao còn có người không muốn đối mặt với thực tế, thừa nhận người ta đẹp trai lại có tài khó khăn vậy?”
“Đừng cãi nhau đừng cãi nhau, bọn họ đều là công thần của《Trái tim mỹ vị》, chúng ta không được công kích lẫn nhau, chờ cầm giải nhé.”
“Chắc chỉ là đề cử thôi, thím nhìn phim được đề cử kìa, bộ nào mà không phải khai thác khổ cực nhân sinh, tên phim đã lộ ra đề tài sâu sắc của mùi vị thê thảm, bình ủy giải Kim Hạc nhiều năm như vậy khẩu vị cũng không thay đổi, bao nhiêu phim đại bạo cho phòng vé 1-2 chục triệu cùng chạy đua, không nên hi vọng quá lớn, cầm giải đạo diễn xuất sắc nhất đã coi như nể mặt Văn Hàng và Văn lão.”
Đừng nói netizen, ngay cả Hàn Huấn cũng cảm thấy《Trái tim mỹ vị》không thể đạt được quá nhiều giải.
Kiếp trước chỉ cầm được biên kịch xuất sắc nhất của giải Hoa Ảnh, kiếp này cho dù tiến vào đề cử giải Kim Hạc, cùng lắm cũng cầm được đạo diễn xuất sắc nhất.
Văn Hàng tuổi còn trẻ, đã sớm là đạo diễn cầm giải đến nhũn tay, có thể mở triển lãm trưng bày cúp, chỉ cần hắn nhận được đề cử đạo diễn xuất sắc nhất, nhất định bỏ giải thường vào trong túi.
Còn như Hàn Huấn mình…… Không cầm được giải Kim Hạc cũng không sao, dựa theo tiết lộ của kiếp trước, cậu ít nhất có thể lên sân khấu của giải Hoa Ảnh…… nhỉ?
Rung động mà giải Kim Hạc mang đến cho Hàn Huấn, chỉ kéo dài mấy ngày, thời gian kế tiếp, cậu lại vùi đầu vào làm việc, suy nghĩ làm thế nào có thể để phim tình cảm nhàm chán trở nên thú vị chút.
Đợi đến lúc giải Kim Hạc gửi thư mời, mời người đề cử tham dự lễ trao giải, bảo thảo mới phim tình cảm của Hàn Huấn, mới viết được một cái sườn.
Câu chuyện hoàn mỹ tái hiện “Trời cao 50 triệu mét, cầu hôn dưới ánh đèn thành phố, con người miễn là còn sống thì sẽ yêu đương, không có gì quan trọng hơn tình yêu” mà Từ Tư Miểu đề xuất.
Nhưng, lúc cậu đọc lại một lần từ đầu đến cuối, ** mẹ đầy trong đầu chỉ muốn xuyên việt về đánh tỉnh mình gõ chữ.
Đây là tiên hiệp giả tưởng gì chứ, tại sao 1 giây trước nữ chính mắc bệnh nan y 1 giây sau đã có thể đi dọc đường lớn vừa khóc vừa chạy, nam chính còn có thể lái xe, làm một trận thi đấu chạy nhanh giữa Maserati và hai cẳng.
Hàn Huấn đầy mặt lạnh nhạt, nữ chính lợi hại như vậy, tui sao không viết cô ấy thân mắc bệnh nan y đi tham gia thế vận hội Olympics làm rạng danh cho nước nhà, chắc chắn cực kỳ cảm động.
Thoạt nhìn, chút tiền vàng đánh đâu thắng đó của Từ tổng cũng không có hiệu quả nữa, còn viết tiếp cậu sẽ điên.
Thôi vậy, Hàn Huấn giơ tay lên ném câu chuyện tình yêu giả tưởng trời cao 50 triệu mét vào file bản thảo hỏng, quyết định sau này hẵng phiền não về phim tình cảm.
Vẫn là giải Kim Hạc quan trọng hơn.
Cho dù chỉ là chạy cùng thôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!