Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh - Chương 44
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh


Chương 44


Edit + Beta: Vịt

Weibo công ty Ảnh thị Angus xuất hiện tin tức mới: Tác phẩm lớn mới nhất《Tôi không muốn đi làm》của biên kịch xuất sắc nhất giải Kim Hạc Hàn Huấn, đã xác định do đạo diễn Văn Hạc Sơn đạo diễn, vô cùng mong đợi.

Không quá 140 chữ, đã khơi lên một trận chiến tranh không thấy khói thuốc súng.

Các đạo diễn suýt nữa vì kịch bản cãi nhau im lặng, quan hệ giữa bọn họ tốt, đều đang thăm dò lẫn nhau, bắt đầu hình thức tranh cướp. Đầu năm nay kịch bản hay đã ít lại càng ít, người chuyên nghiệp như Hàn Huấn viết ra kiệt tác tinh phẩm, đương nhiên là nơi tập trung tầm mắt nóng rực trong giới.

Kết quả một câu nói của bên xuất phẩm Ảnh thị Angus đã ngừng chiến, còn khiến các đạo diễn tranh giành đến gay cấn, á khẩu không nói gì được.

Tiền bối Văn Hạc Sơn, thế nào cũng không đến lượt bọn họ, thua tâm phục khẩu phục.

Đạo diễn yên lặng rơi lệ, Văn Hạc Sơn vui vẻ cao điệu.

Ông ở trên Weibo forward tin tức của Ảnh thị Angus, phấn khởi viết — Tôi rốt cuộc có thể quay kịch bản của Tiểu Hàn rồi, đây là một bộ phim đô thị tình cảm hài cực kỳ thú vị, mọi người nhất định không thể bỏ lỡ! Hi hi O(≧▽≦)O

Các fans đã quen tính cách của lão ngoan đồng nhìn sửng sốt.

Còn hi hi? Còn O(≧▽≦)O? Văn lão lại bán manh rồi! Đây là vui cỡ nào?

Nhưng mà, nhưng mà……

“Ai có thể nói cho tui biết, đây là cái tên quái quỷ gì không?”

Các fans kinh ngạc với tên phim, cái tên thẳng thắn như vậy, sao lại sắp xuất hiện trong list phim chỉ đạo của Văn Hạc Sơn.

Làm đạo diễn cấp quốc gia, mỗi bộ phim ông quay đều viết vô cùng lịch sử bể dâu, năm tháng vô thường, độ cao và chiều sâu đã tiến vào lĩnh vực nghệ thuật, tên phim cũng tên là《Sinh Tứ》《Phong thanh hạc lệ》《Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ》《Giọt nước》《Phật nguyên sinh》, vừa nhìn đã biết bộ phim tràn đầy tâm hồn sâu sắc, tùy thời tra tấn thần kinh người xem.

Hiện tại, ông muốn quay《Tôi không muốn đi làm》.

Câu hỏi cũng muốn đâm thủng màn hình, mọi người đều đang sụp đổ hô to: Văn lão ngài nghĩ lại đi!

Fans của Văn Hạc Sơn sụp đổ, quần chúng nhân dân rộng lớn lại hết sức tò mò.

Năm chữ《Tôi không muốn đi làm》quả thực khắc ghi trong lòng, không ném đi được, tùy thời có thể viết ra một bộ sử nhân dân nghèo khổ phấn đấu, bao hàm kêu khóc chân tình ý thiết, muốn bao nhiêu thảm có bấy nhiêu thảm.

Nhưng mà, cũng có thể quay thành phim điện ảnh?

Ôm tín nhiệm đối với biên kịch giải Kim Hạc, đám netizen phá lệ khoan dung.

“Tui…… đột nhiên rất muốn xem xem thầy Hàn viết gì, nhất định khác với tử trạch (*) nằm trên giường ngồi ăn chờ chết sau đó chết thật mà tui nghĩ.”

((*) tử trạch: từ “trạch” thì chúng ta đều biết nghĩa rồi; tử trạch chỉ những người lúc nào cũng ở trong nhà, không đi ra ngoài)

“Là một cẩu đi làm, rất có thể bởi vì tên phim mà không chùn bước đến rạp chiếu phim, sau đó khoe cuống vé ở vòng bạn bè.”

“Tên phim thế này, thật sự quá…… trong tưởng tượng của tui là nhân vật chính không muốn đi làm liền nghỉ việc, dùng thời gian có hạn vùi vào hành trình nhàm chán vô hạn. Nhưng, nếu là kịch bản của Hàn Huấn, khẳng định phản motif giống như《Hảo hán Lục Lâm》.”

“Bộ phim này tui nhất định phải xem! Nhất định phải xem! Vì cái tên phim này, tôi nén nước mắt tặng một bài cho mọi người: Tôi không muốn, tôi không muốn không muốn đi làm, sau khi đi làm là không còn nghỉ đông nghỉ hè, tôi không muốn, tôi không muốn không muốn đi làm, sau khi đi làm linh hồn liền đeo gông! Tui và thầy Hàn sinh ra đồng cảm tâm hồn! Bộ phim này dở hơn nữa tui cũng xem!”

Quần chúng nhân dân phản ứng cực kỳ giống nhau về bộ phim mới, tên phim nắm được thiện cảm của mọi người, đông đảo nhân dân lao động sống dưới bóng ma đi làm, tăng ca, tìm được nơi phát tiết mới.

Cơ mà, cũng rất nhất trí về nghi ngờ bộ phim mới, tên phim không tệ, biên kịch không tệ, nhưng mà……

Thật sự là Văn Hạc Sơn đạo diễn sao? Chính là đạo diễn phim nghệ thuật hơn sáu mươi tuổi râu ria hoa râm còn tết bím tóc?!

Nếu như nói là đạo diễn chuyển hình, bước chuyển hình của Văn lão quá lớn, chẳng lẽ đây chính là đột phá bản thân vượt qua cực hạn trong truyền thuyết, cho dù thân thể già nua cũng không thể ép buộc tâm hồn tuổi trẻ ngao du của tôi?

Trong não bổ vô hạn, hình tượng Văn Hạc Sơn nhất thời cao lên, nghệ thuật gia già nua không theo khuôn mẫu cỡ nào đi nữa, chỉ bằng mạnh dạn đi đầu không chịu thua, bọn họ cũng nên cố gắng ủng hộ.

Thế là,《Tôi không muốn đi làm》chưa công bố hướng đi nào cả, đột nhiên xuất hiện package biểu cảm chiến dịch quảng bá.

Paparazi đáng thương khóc hu hu, nói “Tôi không muốn đi làm”, Weibo thêm cap: Kiệt tác mới nhất của Văn Hạc Sơn và Hàn Huấn.

Mèo con mập ú mắt sắc, ngồi trên sàn nhà giơ vuốt, giống như lau nước mắt nói “Tôi không muốn đi làm”, Weibo thêm cap: Xin hãy ủng hộ bộ phim mới nhất《Tôi không muốn đi làm》.

Mặc kệ chủ ý của bọn họ là muốn cười nhạo, hay là thật sự muốn đề cử, đều đạt được hiệu quả tuyên truyền.

Còn chưa chọn vai, bộ phim nhờ vào tên phim thực tế nhất thế giới, tranh thủ vô số độ hảo cảm.

Mọi người nháo nhào tỏ vẻ — cho dù phim này không đủ quan điểm chính của chủ nghĩa xã hội, tui cũng phải vì không đi làm mà xem!

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và WordPress humat170893.wordpress)

Hàn Huấn và Văn Hạc Sơn cùng nhau sửa tình tiết kịch bản, rốt cục có thể nhất trí ý kiến bắt đầu chọn vai.

Nhân vật quan trọng nhất của bộ phim này, chính là An Dật.

Trước sau khi linh hồn hoán đổi, cảm xúc, biểu tình của An Dật biến hóa khá lớn, diễn viên nhất định phải đồng thời sắm vai tinh anh khí chất nghiêm túc lạnh nhạt, còn có khí chất thần kinh…… thần kinh.

Nhìn chữ nhỏ đánh dấu đơn giản trên kịch bản, diễn viên cầm được kịch bản đều cảm thấy nhìn nhầm, cau mày hỏi dò người đại diện của mình.

“Anh Mã anh đừng hố em nhé, ai sẽ cần bệnh thần kinh diễn nữ chính?”

Người đại diện cũng rất khó xử, đây là vai quan trọng mà hắn nghĩ mọi cách tìm quan hệ giành được.

“Đây là yêu cầu thử vai mà biên kịch đưa, cậu ấy muốn xem diễn kiểu thần kinh.”

Diễn tinh anh khó, diễn thần kinh càng khó.

Bởi vì biên kịch cần tuyết đối không phải kẻ điên xõa tóc vẻ mặt co giật, cậu muốn là ngôi sao điện ảnh bên ngoài nữ thần bên trong bệnh thần kinh!

Diễn viên từng diễn vô số nhân vật điện ảnh, nghiêm túc nghiên cứu kịch bản, chỉ cảm thấy đầu trọc.

Nữ chính trong linh hồn chứa đựng phú nhị đại vô dụng, khác biệt trước sau khổng lồ, thử vai còn đặc biệt chọn 2 đoạn tình tiết, yêu cần tiến hành đối diễn.

Xem từ đầu đến cuối, bọn họ cảm thụ sâu nhất chính là, biên kịch yêu cầu không sai…… An Dật đã đổi linh hồn chỉ còn vỏ ngoài, hoàn toàn chính là một diễn viên ngôi sao thần kinh.

Phú nhị đại bình thường (nam) nếu không bị bệnh thần kinh, sao có thể ăn diện bản thân lộng lẫy, xinh đẹp động lòng người, chỉ vì làm tức chết vị hôn thê bụng dạ đen tối ngoài thuần khiết trong độc ác nhà mình!

Đàn ông so đo với phụ nữ, cũng quá nhỏ mọn!

Chỉ là một bộ phim hài tình cảm đô thị, sân chọn vai vậy mà còn lớn hơn cả《Trái tim mỹ vị》.

Danh sách thử vai dày đặc ngày đầu tiên, tập hợp đủ diễn viên nữ 30 tuổi trở xuống trong showibz.

Bởi vì sức ảnh hưởng của giải Kim Hạc, số lượng diễn viên đến vượt ngoài dự đoán, hơn nữa mỗi một người đều vô cùng phù hợp với thiết lập vẻ ngoài của Hàn Huấn đối với An Dật.

Tóc dài, đôi mắt đen xinh đẹp, vẻ ngoài thoạt nhìn biết điều ngoan ngoãn, phong cách làm việc lại cực kỳ sắc bén vô tình.

Hàn Huấn tràn đầy mong đợi với thử vai hôm nay.

Nhưng, vừa qua được mấy người, cậu liền mệt mỏi.

Không đủ sụp đổ.

Không đủ ngốc.

Không đủ cao quý lãnh diễm thực tế.

Nửa đoạn trước dáng vẻ tinh anh cao quý lãnh diễm đa phần diễn không tệ, vừa đến lúc An Dật không biết xấu hổ gào khóc nức nở, mọi người đều căng thẳng.

Yêu cầu của biên kịch ma quỷ nghiêm khắc đến mức khiến người ta phẫn nộ, cho dù Hàn Huấn im lặng không lên tiếng, chân mày lại cau lại.

Những nhân sâm tuyển chọn này căn bản đều đã làm nữ chính 2-3 bộ điện ảnh, sao vẫn không bỏ mặt mũi xuống được như vậy.

Bọn họ chẳng lẽ không đọc kịch bản?

Sầm Gia Hạo là ai, trong kịch bản thử vai thể hiện rõ ràng, nếu như An Dật cho phép hắn không đi làm, hắn có thể nằm trên mặt đất lăn lộn, căn bản không có gánh nặng phú nhị đại.

Kết thúc một ngày thử vai, tất cả diễn viên đều kẹt ở diễn dịch nỗi khổ của An Dật.

Có đôi khi bọn họ nghĩ nhiều quá, Hàn Huấn cũng không thích diễn viên tùy tiện bỏ đi cách diễn hình thức, đã ghi chú “Gào khóc nức nở”, chính là muốn lông mày mắt mũi cau lại với nhau, há miệng kêu rên.

Mà không phải yên lặng rơi lệ tỏ thông minh, lê hoa đái vũ.

Hàn Huấn gạch chéo sau tên của tất cả diễn viên thử vai, nếu như không cần những diễn viên này, cũng chỉ có thể lại khai quật trong đám người, hoặc là hủy bỏ hạn chế số tuổi.

Cậu cân nhắc 2 lựa chọn, nói với Văn lão: “Diễn viên 30 tuổi trở xuống kỹ thuật diễn không ổn, chúng ta mở rộng phạm vi đi, không giới hạn nữa, ai muốn đến thử vai cũng được.

“Được.” Văn Hạc Sơn rất hài lòng, “May mà cháu không tùy tiện chọn người, ta thấy cháu lúc đó không tỏ thái độ, còn tưởng đã có người thích hợp. Nhân vật An Dật quá đặc thù, các diễn viên nữ sợ hóa trang xấu, một người hai người đều nét mặt căng cứng, diễn dáng vẻ tinh anh xã hội không tệ, vừa đến quỳ xuống đất cầu xin tha thứ ôm đùi…… diễn quá có khí thế.”

Sầm Gia Hạo cái gì cũng có, chính là không có khí thế, người đàn ông được khắp nơi Trung Hoa cưng chiều từ bé đến lớn, cuộc sống đầy đủ không biết khó khăn nhân gian.

Cho nên, lúc hắn nhẫn nhịn sợ hãi đứng ra bảo vệ An Dật, lộ vẻ cực kỳ đáng yêu, cho dù hắn mạnh miệng nói “Bảo vệ là thân thể mình”, cũng không cách nào xóa bỏ đi lần dũng cảm duy nhất trong đời hắn mang đến xúc động cho An Dật.

《Tôi không muốn đi làm》là bộ phim dốc lòng của nữ chính An Dật thực hiện giá trị nhân sinh, cũng là phim trưởng thành của Sầm Gia Hạo chiến thắng hèn nhát trở nên thành thục.

Văn Hạc Sơn vừa xem kịch bản là biết, Hàn Huấn viết phong cách gì, nhân vật chính sẽ trải qua đau khổ lớn lên, thay đổi từng quan niệm cố hữu, tìm kiếm bản thân hoàn toàn mới.

Cho dù quay vỏ bọc phim tình cảm hài, vẫn không thay đổi cốt lõi.

Trong lòng cậu khát vọng thay đổi, Văn Hạc Sơn cũng vậy.

Đây không phải một bộ phim bỏng ngô vì kiếm tiền mà quay tùy tiện, mà là tác phẩm quan trọng biên kịch và đạo diễn đột phá chính mình, nghiền nát cổ chai.

Muốn quay tốt, có thể quay tốt, phải quay tốt.

Lựa chọn diễn viên thích hợp nhất, dùng cảnh thích hợp nhất, phối âm nhạc thích hợp nhất, bộ phim như vậy, mới có thể giúp bọn họ tìm được thành công khát vọng sâu trong linh hồn.

Nếu không, bộ phim dựa vào lấy lòng mọi người, qua loa cho xong, cho dù phòng vé cao cỡ nào, đối với người như bọn họ mà nói, đều gọi là thất bại.

Thế là, sau xoi mói nhất tề của hai đại lão, quyết định mở rộng phạm vi chọn vai《Tôi không muốn đi làm》. Diễn viên nữ giới tính nữ, có nguyện vọng, có tự tin có thể diễn ra được An Dật, đều có thể tham gia thử vai.

Tin này, trực tiếp công bố trên tài khoản offical của bộ phim.

Các fans chú ý tỉ mỉ bộ phim mới nhất của lão ngoan đồng, nhất thời trợn mắt hốc mồm, cảm thấy kinh sợ mà bộ phim này mang đến còn nhiều hơn kinh hỉ!

“Tui nhớ trạm tỷ nói bộ phim này lần đầu tiên chọn vai, đã không hạn chế gì rồi, chỉ cần dưới 30 tuổi nhỉ?”

“**, rốt cuộc là không ai đi thử vai hay là đều không vừa ý đây!”

“Đương nhiên là không hài lòng, kim chiêu bài của Văn lão treo ở đó, lại không giới hạn, còn không có cá nhân liên quan, diễn viên nữ nào không muốn đến làm nữ chính số 1.”

“Mặc dù chọn diễn viên tốt hơn, là có trách nhiệm với người xem, nhưng mà…… Diễn viên nữ hơn 30 tuổi diễn phim tình cảm đô thị, có người xem?”

“Kaka, thím quên nữ thần không tuổi ở khắp nơi à.”

Giới giải trí rất nhiều nữ thần không tuổi, minh tinh ngoại hình trẻ tuổi xinh đẹp dùng cách gọi này đăng tin độc quyền, mọi người còn có thể hùa theo khen hai câu, kinh ngạc chút.

Kết quả nữ thần không tuổi càng ngày càng nhiều, ngay cả mấy minh tinh nhan trị không đủ, chỉnh dung nát mặt, không có tiếng tăm không có bản lĩnh không phải diễn viên cũng dùng xưng hô này đăng tin độc quyền, tự nhiên dẫn tới bất mãn của dư luận.

Một thuật ngữ hình dung tiên nữ, cứ như vậy rớt đàn thần, trở thành thuật ngữ chợ búa.

《Tôi không muốn đi làm》chỉ là chọn nữ chính đã đề tài không ngừng, vô số fans từ khắp các thông tin vụn vặt biết được chủ sang không chọn nghệ sĩ nhà mình, trái lại nâng số tuổi giới hạn cao nhất, đều cảm thấy ánh mắt Văn Hạc Sơn và Hàn Huấn không tốt.

Không cần diễn viên nữ dưới 30 tuổi, đây là muốn trung niên diễn thanh niên, tiện thể sắp đặt một đám diễn viên phụ có mắt không tròng ở bên cạnh khen “Ôi cô ấy thật xinh đẹp thật trẻ”?

Cái này còn lúng túng hơn người trưởng thành diễn học sinh cấp 3.

Thảo luận trên mạng, Văn Hạc Sơn đều xem.

Một đám fans nhiệt tình đến hỏi thăm nữ chính có thể bởi vì tuổi tác mà lúng túng hay không, lúc Văn lão nhìn thấy, đã thảo luận thành đề tài hot.

— Thật ra tuổi tác cũng ổn mà,《Tôi không muốn đi làm》là tình cảm đô thị cũng không phải thanh xuân vườn trường, ai nói không thể nữ lớn tuổi hơn nam, gái hơn 3 ôm gạch vàng, bây giờ còn lưu hành tiểu chó săn đấy.

“Tiểu chó săn là gì thế?” Văn Hạc Sơn lăn lộn internet, chưa từng tiếp xúc từ ngữ xa lạ này, liền hỏi Hàn Huấn.

Hàn Huấn nói: “Tiểu chó săn chính là hình dung tuổi nam chính nhỏ hơn nữ chính, tính cách lại ngoan hơn nữ chính.”

“À.” Văn Hạc Sơn cảm thấy dùng từ của dân mạng rất tinh chuẩn, chính là không quá phù hợp với nam nữ chính bộ phim này, “Vậy Sầm Gia Hạo khẳng định không tính là tiểu chó săn, hắn tính là cún con gì chứ?”

Hàn Huấn không biết Văn lão tại sao đột nhiên hỏi như thế, dùng chó hình dung người, dường như chỉ xuất hiện lúc người ta độc thân tịch mịch. Cơ mà, nhìn ánh mắt tràn đầy tò mò của Văn Hạc Sơn, Hàn Huấn cũng không thể nói mình không biết.

Cậu cố gắng nhớ lại, nói: “Sầm Gia Hạo, chỉ có thể tính là…… chó vô sỉ thôi.”

Sau khi khôi phục thân thể, mặc kệ An Dật cự tuyệt thế nào, Sầm Gia Hạo đều cố gắng theo đuổi An Dật, nhất định muốn người tinh anh năng lực xuất chúng này, tiếp tục làm việc cho hắn, thậm chí không tiếc ký xuống hợp đồng bán thân siêu cấp không lãng mạn.

Hoàn mỹ phù hợp với định nghĩa chó vô sỉ không biết xấu hổ quấn chặt lấy.

Hàn Huấn hết sức hài lòng, ừm, rất chuẩn xác, cũng không có lấy lệ với Văn lão.

Đạo diễn và biên kịch đều không để ý tuổi tác diễn viên, nhưng, bọn họ nghĩ chuyện chọn vai quá đơn giản.

Diễn viên mới, diễn viên cũ, diễn viên nửa mới nửa cũ, chỉ cần đến thử vai, Hàn Huấn và Văn Hạc Sơn đều lên tinh thần cân nhắc nhiều lần, ngâm 3 ngày mới xem xong.

Dưới 30 tuổi kỹ thuật diễn không đủ, diễn viên 30 tuổi trở lên, cũng không đẹp như trong tưởng tượng của bọn họ.

Dù sao, đây cũng là một bộ phim hài tình cảm đô thị, diễn viên chân chính có thực lực, cũng sẽ không bỏ tư thái xuống, vô duyên vô cớ chỉ dựa vào thích mà tham dự vào.

Hàn Huấn nhìn tên diễn viên kín đầy mấy tờ giấy trong tay, mấy diễn viên nữ không tệ, cậu đều viết note ngắn gọn phía sau.

Khí chất tinh anh chưa đủ, biểu cảm đau khổ hơi thiếu lửa, hiểu kịch bản lệch lạc.

Chỉ là mấy chữ đơn giản, cậu cũng có thể nhớ lại rõ ràng đoạn thử vai của diễn viên nữ, mặc dù không tệ, nhưng có tì vết.

Nói ngắn gọn, không phải không được, chỉ là không phải lựa chọn tối ưu.

Bên Văn Hạc Sơn cũng giống vậy, tên diễn viên mà ông đánh dấu, gần giống với người Hàn Huấn chọn ra.

“Tiểu Hàn cảm thấy thế nào?”

“…… Cháu không muốn tạm bợ.” Trình độ xem trọng chọn vai cho kịch bản của Hàn Huấn, không kém gì bản thân kịch bản.

Không có diễn viên tốt, kịch bản xuất sắc sẽ chỉ khiến người xem khó chịu, hận không thể nhanh chóng kết thúc phim.

Văn Hạc Sơn gật gật đầu, do dự nói: “Ta cũng không muốn cứ lựa chọn tùy tiện liền khai máy.”

Nhưng, ông càng không thể từ bỏ quay bộ phim này, đè ở đáy hòm chờ diễn viên ra đời.

Văn Hạc Sơn vân vê râu, thở dài suy nghĩ, rốt cuộc, ông nghĩ đến một người thích hợp.

Ông nói: “Ta đi hỏi bạn ta xem có đồng ý tới quay không, trước đây cô ấy từng diễn cô gái câm viếng tang mẹ, toàn bộ dựa vào ngôn ngữ thân thể và biểu cảm nhận giải.”

Bạn của Văn Hạc Sơn, trên đến 80 tuổi, dưới đến 12 tuổi.

Ông đã mở miệng nói, Hàn Huấn đương nhiên tín nhiệm ánh mắt của Văn lão.

Hơn nữa, có thể dựa vào diễn cô gái câm nhận giải, cho dù là giải diễn viên mới xuất sắc nhất, tuyệt đối kỹ thuật diễn xuất sắc.

Đến lúc Văn Hạc Sơn nói, đối phương đáp ứng, ngày kia về nước sẽ đến thử vai.

Hàn Huấn vẫn chỉ là vui đơn thuần.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và WordPress humat170893.wordpress)

Ngày thử vai, bọn họ quyết định vì người bạn trượng nghĩa này mở buổi thử vai riêng, thuận tiện xem diễn viên nữ xin thử vai tiếp theo.

Hàn Huấn và Văn Hạc Sơn yên lặng xem diễn, nhiếp ảnh gia ngồi xổm chờ bên ngoài đột nhiên phấn khích.

Bọn họ nhìn thấy ai?

Cô ấy sao lại đến đây?!

Bọn họ vốn định chụp nhanh các ngôi sao điện ảnh thu hút của chọn vai《Tôi không muốn đi làm》, giày cao gót mảnh mai ngạo mạn gõ trên mặt đất, để lộ khí chất lãnh diễm của cô. Tóc dài làm xoăn tinh tế, mấy viên trang sức phiên bản limited đẹp đẽ gây chú ý, tôn lên diện mạo cô đẹp kinh người lại kháng cự người ngoài ngàn dặm.

Dung mạo cô trước giờ là đẹp nhất, đây không phải mắt to mũi cao cằm nhọn giống như hot mạng, mà là mỹ nhân Trung Hoa hoàn hảo tràn đầy thừa nhận.

Ngũ quan sắc sảo, ánh mắt thâm thúy, nhưng mang theo ôn nhu lưu luyến không nói rõ thành lời, cho dù là người ngoại quốc tự xưng mắt mù, cũng có thể nhận ngay ra cô.

Các nhiếp ảnh gia điên cuồng chụp hình, thậm chí to gan vọt tới trước mặt cô, chỉ vì có được một tấm chính diện rõ ràng.

Cô đã quen với đèn flash, khoan thai dừng bước đứng lại, cho các nhiếp ảnh gia một nụ cười ôn nhu, mê hoặc các nhiếp ảnh gia kinh hô thành tiếng.

“Đẹp quá, đẹp quá.”

Cô đã nghe quá nhiều khen ngợi, đã sớm nhìn quen, cô xinh đẹp nghiêng đầu, nói: “Xin lỗi, tôi vội đi thử vai, chúng ta lần sau chụp nữa nhé.”

Các nhiếp ảnh gia trợn mắt hốc mồm, “Ảnh hậu Kiều…… cúng đến thử vai?!”

Ở đây chỉ có《Tôi không muốn đi làm》thôi đó!

Hàn Huấn sắp bị các diễn viên kêu gào, kích thích đến uất ức rồi.

Tại sao nội dung tương phản trước sau rõ rệt như vậy, các cô làm đến là đau khổ, cậu cảm thấy không có chút buồn cười.

“Người tiếp theo là……” Hàn Huấn nhìn danh sách.

“Chờ chút, Tiểu Kiều đến rồi.” Văn Hạc Sơn cười híp mắt cắt đứt cậu, giơ tay chỉ về phía cửa, “Mau lên, để bạn tôi tham gia, ưu tiên thử vai.”

“Ai vậy ạ?” Người tiếp đón hỏi, “Tôi đi gọi cô ấy.”

“Không cần gọi, cậu mở cửa, người nào xinh đẹp nhất là được!”

Xinh đẹp nhất?

Người tiếp đón bán tín bán nghi, thẩm mỹ của mỗi người chênh lệch quá xa, lỡ mình dẫn nhầm người, vậy không phải lúng túng sao.

Ôm tâm tình thấp thỏm, hắn mở cửa.

Nhưng, các diễn viên chờ ngoài cửa, vậy mà vây quanh một người phụ nữ cao gầy mặc âu phục màu trắng, xin chữ ký!

Khí thế này, vóc người này, nhan trị này.

Giới giải trí căn bản sẽ không có ai không nhận ra cô.

“Ảnh hậu Kiều!”

“Ừ.” Kiều Khiết Khê mỉm cười trả lại bút và vở trong tay cho hậu bối, “Tôi đi thử vai trước, chúng ta lát nữa tiếp tục nhé.”

Nói xong, cô bước chậm rãi đến hội trường thử vai, lúc cửa lớn đóng lại, diễn viên nữ đợi lên sân khấu đột nhiên cảm giác được ánh đèn trở nên ảm đạm.

Hàn Huấn lúc nhìn thấy cô được người vây quanh, đã nhận ra cô.

Kiều Khiết Khê, ảnh hậu film festival quốc tế Uy Lâm, ảnh hậu giải thưởng học viên Guinness, ảnh hậu giải Kim Hạc trong nước, ảnh hậu giải Hoa Ảnh, ảnh hậu giải Bách Hợp!

Những phim khác cô nhận quay, dựa vào từng hàng ảnh hậu trong lý lịch là được rồi, căn bản không cần thử vai gì cả!

Hơn nữa 34 tuổi! Sự nghiệp đang thời kỳ đỉnh cao, trong ngoài nước mời phim không ngừng, mặt mũi người bình thường căn bản không mời được!

“Văn lão, ông thật sự muốn để cô ấy thử vai?” Hàn Huấn hiếm thấy hồi hộp.

Văn Hạc Sơn nói: “Tiểu Kiều rất xinh đẹp, quyết tâm mạnh mẽ với bản thân, năm đó lúc diễn viên cô gái câm, nó ở trên mặt đất ăn bùn đầy miệng, chỉ vì diễn chân thực. Không có nhân vật nó không thể diễn, nó nhất định có thể diễn tốt An Dật.”

Cô gái câm mà lúc trước Văn Hạc Sơn nói, Hàn Huấn cũng không ý thức được.

Nhìn thấy Kiều Khiết Khê, cậu đột nhiên nhớ tới, cô gái câm mà Văn lão nói, chính là nữ chính phim《Sinh Tứ》.

Cha của nữ chính hi vọng có thể sinh một đứa con trai, cô gái câm trước khi ra đời đã có nhũ danh “Tiểu tứ nhi”, hơn nữa đã đặt xong cái tên “Phương Sinh Tứ”, chỉ mong đợi cô có thể là một cậu con trai.

Nhưng, cô gái câm là con gái, còn là một người câm. Không ai quan tâm cô tên gì, chỉ gọi cô là tiểu câm, nhãi câm.

Là vật hy sinh cho tư tưởng cặn bã của xã hội cũ, đến lúc chết, cái tên “Phương Sinh Tứ” của cô cũng không có viết trong gia phả phế phẩm của gia đình.

Khi đó…… Kiều Khiết Khê mới 16 tuổi, ánh mắt trong veo, thể hiện ra một đứa trẻ gặp phải khổ nạn nhân sinh trở nên chết lặng, cả đời bi thảm.

Cũng vì vậy nhận được ảnh hậu giải Kim Hạc, trở thành ảnh hậu trẻ tuổi nhất giải Kim Hạc không gây tranh cãi.

Diễn viên như vậy, đi diễn An Dật, đáng tiếc giống như Văn Hạc Sơn đi quay phim phim bỏng ngô vậy.

Hàn Huấn không đành lòng nói: “Văn lão, để ảnh hậu Kiều diễn An Dật, sẽ không quá nhân tài không được trọng dụng chứ?”

“Không có đâu.” Mắt Văn Hạc Sơn lấp lánh nói, “Ta chỉ là gửi tin trong vòng bạn bè, quỳ xin một cái cổ tay, nó xem kịch bản liền đến, nói rất thích nhân vật này.”

Hàn Huấn:……

Hàn Huấn cảm giác mình không theo kịp thời đại, tại sao một bộ phim bỏng ngô tình cảm đô thị hoán đổi giới tính dùng chơi khăm làm chủ, không chỉ có thể hấp dẫn được Văn Hạc Sơn cấp quan trọng, còn có thể hấp dẫn được ảnh hậu quốc tế.

Trong này có ma pháp thần kỳ nào mà cậu không biết sao!

Ảnh hậu Kiều đã thích, Hàn Huấn cũng không cần tiếc hận giúp cô.

Sau khi nói chuyện ngắn gọn, Văn lão liền hô bắt đầu thử vai, cũng không có chiếu cố đặc biệt với Kiều Khiết Khê.

Hàn Huấn chuẩn bị nhìn tiên nữ diễn tinh anh xã hội, sau đó lãnh ngạo nhịn xuống nước mắt, dùng ôn nhu đánh thẳng lòng người đả động trái tim cậu.

Nhưng, cậu sai rồi.

Cho dù là ảnh hậu danh tiếng hiển hách, đi giày cao gót tinh xảo xinh đẹp, quỳ xuống ôm đùi gào khóc cầu xin bỏ qua, không một chút qua loa, trọng điểm tuôn ra ánh mắt theo nhịp tim, hạ bút thành văn.

Cô chính là phế vật Sầm Gia Hạo khoác lớp vỏ An Dật, không gì quan trọng bằng mặt mũi bản thân, đùi này phải ôm.

Cho nên, cô ôm, còn ôm gào khóc, âm thanh thô kệch không giống phụ nữ.

Cảnh diễn thê thảm không nỡ nhìn, Hàn Huấn cười ra tiếng.

Đúng rồi, đây chính là hiệu quả cậu một mực theo đuổi, cho dù là Sầm Gia Hạo vẻ ngoài phụ nữ, cũng có thể khiến khán giả không có chút ý thức đồng tình: Đây chỉ là đồ bỏ đi! Hèn yếu quá ha ha ha!

Văn Hạc Sơn cười đến vui vẻ, kiêu ngạo hỏi: “Tiểu Hàn, đoạn gào khóc của Tiểu Kiều, thế nào?”

“Hay, quá hay!”

Hoàn thành.

Sau khi xác định nữ chính do Kiều Khiết Khê diễn, internet trực tiếp cuồng bạo.

Các fans còn đang hưng phấn vì bức ảnh nữ thần trong lòng về nước, đột nhiên phát hiện, nữ thần muốn diễn《Tôi không muốn đi làm》!

Không đi làm cái gì? Phim gì thế?

Các fans không hiểu xu thế của giới điện ảnh trong nước, đã quen với Kiều Khiết Khê lăn lộn giới điện ảnh nước ngoài, tràn đầy nghi hoặc tìm kiếm bộ phim có cái tên không giống bình thường này.

Sau đó, trầm mặc tập thể, không biết làm sao.

“Ảnh hậu Kiều…… ngài Văn…… Biên kịch giải Kim Hạc…… tui tưởng là sẽ quay phim lịch sử cách mạng《Thùy chủ trầm phù》, kết quả thím nói với tui tên phim là《Tôi không muốn đi làm》?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN