Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh
Chương 64
Edit + Beta: Vịt
Có lẽ là tâm trạng tốt, Từ Tư Miểu trong mắt Hàn Huấn đẹp trai hơn rất nhiều, ngồi ở đối diện vui tai vui mắt, trong giọng hát trầm thấp uyển chuyển của ca sĩ lực lưỡng, toàn thân lộ ra ôn nhu.
Hai người đều không nói chuyện, giống như thật sự là người xa lạ tình cờ gặp, tình cờ ghép bàn mà thôi.
“Bên đưới, hát cho mọi người một bài《Ánh trăng nói hộ lòng tôi》.” Một câu nói của ca sĩ mọi người ồn ào vỗ tay.
Hàn Huấn bỗng nhiên nở nụ cười, nói: “Quán này là cho ca sĩ hát đơn sao? Tình ca cũ thế này không phù hợp với hắn chút nào.”
Tướng mạo của ca sĩ quá thô, hợp với hát《Phong phong hỏa hỏa sấm Cửu Châu》hơn.
Từ Tư Miểu lại thong dong chống cằm mong đợi nói: “Nhưng giọng hắn hay, chỉ là hát thôi, đừng xoi mói tướng mạo.”
Bị người ngay mặt nói xoi mói, Hàn Huấn không chút tức giận.
Một lát sau, em hỏi anh yêu em nhiều thế nào vang lên, mặc dù hắn lớn lên cao lớn thô kệch, giọng điệu lại cực kỳ trong veo du dương, bài tình ca cũ hát lên, có một phong vị khác.
Hàn Huấn nghe, còn khẽ ngâm nga, ngón tay gõ nhịp.
Hoàn toàn không chê sự thô kệch của ca sĩ.
“Hôm nay tâm trạng rất tốt?” Từ Tư Miểu châm trà, thuận tiện còn rót cho Hàn Huấn một chén.
Hàn Huấn nhận lấy trà nóng, cười nói: “Ừ, rất vui. Nói chuyện với bạn về kịch bản của tôi, chúng tôi rất nhiều quan điểm bất đồng, suy nghĩ của hắn khá độc đáo, nói chuyện như vậy thú vị lại thoải mái.”
Niềm vui của cậu viết ở trên mặt, càng thể hiện trong giọng nói.
Từ Tư Miểu chỉ bình tĩnh nghe.
Cho dù anh dự định một lần nữa bắt đầu hiểu Hàn Huấn, ở trước mặt anh, Hàn Huấn vẫn là cái người nhắc đến kịch bản linh hồn đều sẽ nứt ra ánh hào quang.
Nói chuyện kịch bản với Mạnh Hiên Kỳ là thế nào, nói chuyện kịch bản với Trâu Xuân Sinh cũng thế đó.
Từ Tư Miểu không hiểu kịch bản, anh có thể học đọc hiểu câu chuyện biểu đạt trong kịch bản, gần như đã là cực hạn anh có thể làm.
Nhưng Mạnh Hiên Kỳ và Trâu Xuân Sinh khác nhau.
Mạnh Hiên Kỳ là sinh viên chuyên ngành, không có kinh nghiệm nhưng hiểu lý luận và vở kịch kinh điển.
Trâu Xuân Sinh là biên kịch viết ra hoàn chỉnh kịch bản, kinh nghiệm không tính là nhiều, nhưng Hàn Huấn thích.
Ngàn vàng khó mua cậu thích, điểm này, Từ Tư Miểu tràn đầy cảm xúc.
Niềm vui của Hàn Huấn, cho tới bây giờ không có liên quan đến tiền.
Cho dù là hiện tại, mỗi một câu của cậu đều đang nói về《Cứu viện có một không hai》và các kịch bản khác, hơn nữa bày tỏ tán thưởng đối với Trâu Xuân Sinh, đôi mắt đẹp đến mức Từ Tư Miểu không nỡ dời tầm mắt.
Từ Tư Miểu vô cùng xác định, mình thích Hàn Huấn.
Thích ở bên an tĩnh với cậu, thích nghe cậu nói sáng ý của kịch bản mới nhất, thích vui vẻ thuần khiết cậu mang theo trên khuôn mặt.
Tiếc nuối chính là — Niềm vui của cậu, không liên quan đến Từ Tư Miểu.
Đúng như lời Rex, Từ Tư Miểu biết thế này không giống mình.
Anh đối với bất kỳ nhiệt tình của ai đều sẽ không kéo dài quá lâu duy chỉ có ở trên người Hàn Huấn, lâu đến mức có thể yên lặng nghe Hàn Huấn thảo luận sự ăn ý của mình và một người đàn ông khác.
Có chút bất đắc dĩ, lại có chút ghen tỵ.
Từ Tư Miểu luôn kiêu ngạo tự phụ, vốn nên tái mặt xùy cười một tiếng xoay người rời đi, bây giờ, lại vẫn duy trì nụ cười thân sĩ, trong tình ca ấm áp, chuyên chú nhìn Hàn Huấn.
Rốt cục, Hàn Huấn kết thúc dây truyền vui vẻ hưng phấn của cậu, khóe miệng câu nụ cười, lại nhìn về phía ca sĩ thô kệch, chờ đợi bản tình ca cũ không hợp phong cách tiếp theo.
Từ Tư Miểu không nói chuyện, đến cuối lúc nói tạm biệt, anh mới hỏi: “Hàn Huấn, lần trước cậu chưa cho tôi vé chiếu phim phim của cậu, lần này có thể cho tôi không?”
Hàn Huấn không nghĩ tới Từ Tư Miểu an tĩnh cả tối, vậy mà sẽ nhắc đến chuyện lúc trước.
Hàn Huấn trong nháy mắt nhớ lại tâm trạng lúc đó, vô cùng lúng túng.
Sự trả thù ấu trĩ của mình, bị câu nhắc lại hời hợt của chính chủ, Hàn Huấn chỉ cảm thấy ngượng nóng tai.
Cậu ở trong đêm tối mờ mịt áy náy trả lời: “Anh là boss, đương nhiên có thể.”
Từ Tư Miểu khẽ cười một tiếng, nói: “Nhưng tôi muốn dùng thân phận bạn của cậu để tham dự, nếu không có vé của bạn bè, vậy thì thôi.”
Nói xong, anh cười phất tay, đi đến là thoải mái.
Nhìn theo bóng lưng anh, Hàn Huấn cảm giác mình có chút quá đáng, một cao phú soái tốt như vậy, có tiền có nhan cũng tốt, chạy đến nghe cậu nói cả tối, chỉ vì muốn một tấm vé xem phim.
(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và WordPress humat170893.wordpress)
《Cứu viện có một không hai》sau khi tiến vào mode hậu kỳ, tuyên truyền ở kênh chính trở nên dày đặc, đại lão khắp giới điện ảnh luân phiên công khai chúc mừng, thông báo lần đầu của bộ phim rốt cục phát ra.
Người xem chờ đợi, kỳ vọng ấn vào, vừa mở màn đã là cảnh dài màu xám xịt từ trên cao quan sát vùng đất.
Thế giới quan rung động, thành phố nổi mang đến cảm giác tương lai tràn đầy, trong giới tự nhiên xa lạ vô tình, loài người sống trong vùng an toàn ấm áp thoải mái.
Ở quảng trường tuôn trào sóng người phát thông báo phim siêu cấp anh hùng, bày ra một thế giới tương lai náo nhiệt lại mới mẻ.
Đột nhiên, bầu trời xanh thẳm hư ảo của thành phố nổi xuất hiện tiếng kêu quấy nhiễu, trong nghi ngờ và kinh ngạc của mọi người, bầu trời biến mất, quay trở về xám xịt chân thực mà mọi người đã quên rất lâu.
Âm thanh máy móc vô tình vang lên, tuyên bố dừng quyền di chuyển của dân, khởi động phương án báo động trước giới nghiêm vô kỳ hạn.
Lúc này, quân nhân trang bị đầy đủ, lá cờ đỏ tươi trước ngực dao động, vẻ mặt bình tĩnh xông lên một nhiệm vụ không cách nào xác định mức độ nguy hiểm.
Cho dù là thế giới tương lai, cũng không cách nào tránh khỏi chiến đấu thê thảm, sau vô số đánh sập, giao chiến, đứt hơi khản tiếng, xuất hiện bóng dáng chật vật của các nhân vật chính, nhưng vẻ mặt của bọn họ không phải tuyệt vọng, là kiên định trước sau như một.
Giọng nam dương cương vững vàng, lúc này vang lên ngữ khí nghiêm túc: “Để có nhiều người hơn, chúng ta phải đặt mục tiêu còn sống trở về, không tiếc bất cứ giá nào.
《Cứu viện có một không hai》
Đạo diễn: Ngô Kiến An
Biên kịch: Trâu Xuân Sinh – Hàn Huấn
Khí thế tuyệt vời, cảnh tượng rung động, chiến đấu chợt hiện và sụp đổ của thành phố trong trailer phim, trong nháy mắt bắt được tâm thần của khán giả, nhưng, bọn họ chiếu lặp đi lặp lại, cũng không tìm được phong cách quen thuộc của Hàn Huấn.
Đây là lần đầu tiên các netizen nhìn thấy tên Hàn Huấn xếp sau một người lạ, cũng lần đầu tiên ở trong phim của biên kịch Hàn Huấn nhìn thấy trailer phim điệu thấp nặng nề.
“Mặc dù trailer phim không tệ lắm, nhưng mà…… phong cách của thầy Hàn sao lại thay đổi?”
“Đại diễn không quen, biên kịch không quen, thầy Hàn chỉ xếp thứ 2 hơn nữa trailer phim dài như vậy emmm”
“Ôm tâm tình xem hài đi vào, kết quả thấy được một đống…… điểm nổ?! Nổ tung, nổ sập, nổ địa tiêu (*)?!”
((*) địa tiêu: địa điểm tiêu thụ)
Không trách khán giả nghi ngờ, tin tức lớn nhất của《Cứu viện có một không hai》, chính là Hàn Huấn chấp bút.
Hàn Huấn là ai? Một người viết sitcom cười đến điên, phim mỹ thực vừa cười vừa cảm động, phim hài ha ha ha từ đầu đến cuối!
Nhưng trong thông báo 1 phút ngắn ngủi này, không có hình ảnh khôi hài trong kỳ vọng, càng không có tuyên ngôn đi làm cực kỳ bi thảm, bọn họ chỉ thấy tai nạn bi tráng thê thảm, một đám quân nhân tiến về phía trước và hình ảnh khoa học kỹ thuật tương lai hiệu ứng lóa mắt.
Trailer phim rung động lại bi thương, bóng dáng cất nhắc của quân nhân hấp dẫn vô số hảo cảm của người xem.
Cho dù hoàn toàn khác với phim hài khoa học viễn tưởng trong mong đợi, khán giả cũng bị hiệu ứng xa hoa, các nhân vật chính oai phong kiên nghị bắt giam.
Phải biết, bọn họ thích nhất bom tấn hành động giương cao quốc uy của mình! Cho dù học văn tệ, cũng muốn điên cuồng ở trên màn đạn xoát “Đậu má ngầu thật” “Đậu má chỉnh tề quá” để diễn tả kiêu ngạo và tự hào của mình đối với quân nhân Trung Quốc.
Phong cách không hài thì sao?
Xem trailer phim đã muốn vì team nhân vật chính ngầu ngút trời mua vé xoát 666!
Mọi người cũng không bị trailer phim khuyên lùi, ngược lại dấy lên loại mong đợi nhiệt tình khác, chỉ chờ bộ phim nhanh chóng quyết định thời gian book để vọt lên xếp hàng đưa tiền.
Ý của Hàn Huấn và Ngô Kiến An, đều muốn quyết định vào thời điểm Trâu Xuân Sinh khỏi bệnh ra viện.
Dù sao bộ phim vẫn là ở rạp chiếu phim cùng xem với các thành viên tổ phim, mới có thể cảm nhận được sức hấp dẫn của bộ phim.
Mọi người cùng cười vui, cùng bi hỉ, cùng nhịp tim, sẽ khiến xem phim có ý nghĩa hơn.
Nhưng, bệnh tình của Trâu Xuân Sinh không hề ổn định, sau hóa trị một mực tiến hành trị liệu tuân thủ bằng thuốc, ung thư dạ dày mặc dù không di dăn, nhưng cũng không biến mất rõ ràng.
Thân thể hắn rất suy yếu, tinh thần không tệ, vẫn không che giấu được thân thể gầy yếu chịu hành hạ của bệnh tật.
Xuất viện không thể nào xuất viện, nhưng bác sĩ tỏ vẻ, đeo kín khẩu trang giữ ấm tốt, ra ngoài xem phim quay lại, hẳn là không sao.
Chỉ cần đừng quá vui quá buồn là được.
Hai người vốn may mắn vì Trâu Xuân Sinh có thể rời viện ngắn ngủi xem phim, nghe những lời này, sắc mặt ngưng trọng.
Không thể quá vui quá buồn……
Nhìn thấy kịch bản mình đích thân viết ra, thành công chiếu phim hơn nữa hoàn mỹ bay ra một thế giới bi thương rộng lớn mạnh mẽ, sao có thể sẽ không vui không buồn.
Ra khỏi bệnh viện, Ngô Kiến An rất ủ rũ.
Hắn nói: “Chờ bệnh tình Xuân Sinh tốt hơn chút, tôi mang phim đến bệnh viện cho cậu ấy xem, cậu ấy là bệnh nhân, vẫn không nên đến hiện trường.”
“Ừ.” Hàn Huấn cũng suy nghĩ giống vậy, “Vậy thì chọn công chiếu vào ngày 7 đi, không thay đổi.”
《Cứu viện có một không hai》đã sớm xác định lịch chiếu, liên hệ thông báo phim và chuỗi rạp chiếu phim, tùy tiện chọn thời điểm chiếu nào, cũng có thể thuận lợi chiếu phim.
Quyết sách lớn nhất của hạng phục đã định vào ngày 7, tất cả sắp xếp đều từng bước nhanh chóng hành động.
(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và WordPress humat170893.wordpress)
Hàn Huấn cầm được vé buổi tối công chiếu, liền đến phòng trà đã đổi thành ca sĩ thô kệch.
Lần thứ ba đến đây, cậu nhớ tên phòng trà.
“Di Trà Hiên”, bình thường lại đại chúng, bởi vì có khúc tình ca cũ của ca sĩ, khiến phòng trà có cái tên quán trà này lộ ra vẻ nhàn nhã phục cổ.
Lần này cậu không gọi nước chanh, lúc nhân viên phục vụ đến order, cậu mỉm cười nói: “Một bình Bích Loa Xuân, hai cái chén, cán ơn, tôi chờ người.”
Ca sĩ thô kệch hôm nay rốt cuộc hát ca khúc thịnh hành, giai điệu sống động tràn đầy, từ ngữ dồi dào sức dãn, phù hợp hình tượng của hắn hơn.
Hàn Huấn cách xa thời thượng, chưa từng nghe bài hát này, nhưng cảm thấy rất ý nghĩa.
Nhưng mà một bài lại một bài, hát đến lúc ca sĩ thô kệch bắt đầu nhạc nhẹ, đối diện cậu vẫn không một bóng người.
Đến khi bóng đêm sâu dần, ca sĩ cũng sắp dùng ca khúc cuối cùng《Nụ hôn tạm biệt》để kết thúc biểu diễn ngày hôm nay, bên cạnh Hàn Huấn mới đi đến một người đàn ông mặc âu phục.
Hắn không phải Từ Tư Miểu, hắn là bảo tiêu vẫn luôn đi theo bên cạnh Hàn Huấn.
Bảo tiêu nói: “Ngài Hàn, Từ thiếu buổi chiều vừa xuất cảnh, không có tín hiệu, ngài về nghỉ ngơi sớm chút đi.”
Từ Tư Miểu thường xuyên bay khắp thế giới, lần này xuất cảnh rất lâu.
Lâu đến mức buổi công chiếu《Cứu viện có một không hai》ngày mai sắp bắt đầu, Từ Tư Miểu cũng không hồi âm tin nhắn của Hàn Huấn.
Thế là, Hàn Huấn chỉ có thể giao vé công chiếu cho bảo tiêu, nói, “Nếu Từ tổng về thì giao cho anh ấy giúp tôi.”
Chỉ có lúc này, cậu mới phát hiện mình căn bản không hiểu Từ Tư Miểu.
Cho tới bây giờ chỉ có Từ Tư Miểu dễ dàng tìm được cậu, nhưng cậu ngay cả cách liên lạc với Từ Tư Miểu cũng không có.
(Đứa nào re-up là chó)
Buổi công chiếu《Cứu viện có một không hai》, mọi người đều yên lặng tránh chỗ ngồi trống bên cạnh Hàn Huấn.
Bên trái là giữ lại cho đại boss Từ, bên phải là giữ cho Trâu Xuân Sinh, mặc dù hai người đều không thể đến, nhưng không ai dám đến kết thân với thầy Hàn.
Ngay cả Văn Hạc Sơn cũng cười haha tự động lướt qua chỗ trống của Từ Tư Miểu, nói: “Ngồi thế này hay mà, rộng rãi, thoải mái, không quấy rầy nhau.”
Hàn Huấn kẹp giữa 2 chỗ trống, giống như bị mọi người cô lập.
May mà, sau khi ánh đèn tối xuống, cậu cũng không xoắn xuýt cô đơn nhàn nhạt trong lòng mình.
Bi thương phi thường của《Cứu viện có một không hai》, dưới bối cảnh khoa học viễn tưởng hùng vĩ của câu chuyện hoàn chỉnh, kể lại một cuộc cứu viện bất kể giá cả.
Người bình thường bị vây trong thành phố nổi, nhìn bầu trời màu xám xịt, tràn đầy tuyệt vọng.
Nơi chật hẹp khép kín, mọi người đều sẽ bởi vì nguồn tài nguyên thiếu thốn điên cuồng đến đánh mất nhân tính, trong ác ý bao phủ, thiện ý liền sẽ lộ vẻ vô cùng đáng quý và thương hại.
Trong rạp chiếu phim có tiếng cười nhẹ nhàng, và sụt sùi thấp giọng, mọi người đều là nhân sĩ trong giới từng duyệt vô số phim, nhưng bởi vì quá lâu không tiếp xúc với cái chết bi thảm, dứt khoát như thế, trở nên có chút cảm xúc.
Bộ phim cũng không đắm chìm vào ngã rẽ của kỹ thuật chói mắt của khoa học viễn tưởng, mà nghiêm túc nói với mọi người: Đứng trước cái chết, loài người chỉ là giun dế, bất kỳ vinh quang và kiêu ngạo nào cũng sẽ phá nát lập tức trong vô tình.
Bọn họ thậm chí có thể từ trong chi tiết chân thật, tìm ra trách nhiệm ẩn sâu, một khắc trước còn nói chữ ký của siêu cấp anh hùng là hàng hiếm, mặc cả với người khác để đổi lấy đồ vật, một khắc sau vật hiếm trở nên không đáng một đồng, bị đám người chạy nạn giẫm dưới chân.
Tai nạn tới quá nhanh, còn không có thời gian cho bất cứ ai phản ứng, khán giả đã nhìn thấy một trận chạy trốn hoảng hốt, mấy chục thành phố nổ, liên tục xuất hiện trục trặc, loài người thời đại mới sống trong nhà ấm, lại phải quay trở lại trái đất vô tình màu xám xịt không thấy chút xanh.
Chính Hàn Huấn cũng cảm thấy, dưới tình huống thế này loài người giống như trong phim điện ảnh bi tình bị “Thần” đuổi khỏi tàu Nô-ê, mấy tình tiết chỉ có thể gây cười kia trở nên không có chút ý nghĩa, chỉ lộ vẻ đột ngột và chói mắt.
Cho dù mọi người đều sẽ cười ra tiếng, cũng không cách nào ngăn cản cậu đau lòng đến tự hoài nghi.
Hàn Huấn phát hiện cống hiến của mình đối với bộ phim này, thậm chí không bằng Từ Tư Miểu.
Không có mấy điểm gây cười nhàm chán này,《Cứu viện có một không hai》có thể sẽ càng thêm hoàn mỹ trở thành bi kịch thuần túy.
Lúc Trương Nghị chết, đồng đội chào theo nghi thức quân đội, một khắc đó, cậu không cách nào gằn lại nước mắt chảy xuống.
Hàn Huấn là người viết kịch bản, sẽ rất ít bị phim qua tay mình làm xúc động.
Câu chuyện thú vị cũng được, cậu chuyện cảm động cũng được, cậu sửa đi sửa lại và xem đi xem lại, đã sớm mài phẳng thần kinh nhạy cảm của cậu.
Hiện tại,《Cứu viện có một không hai》lại khiến trái tim cậu níu lại.
Bởi vì cậu cảm thấy sợ.
Sinh mạng con người mong manh như thế, cho dù là quân nhân mạnh mẽ như Trương Nghị nên có hào quang của nhân vật chính, có thể đột phá tất cả khó khăn hiểm trở, vẫn không chống lại sự vô tình của cái chết.
Cậu chỉ là người bình thường, không khác gì với hàng ngàn hàng vạn người bình thường.
Hàn Huấn bỗng nhiên cảm thấy sợ, cậu nhớ đến Ngô Kiến An từng tự sát.
Một đạo diễn thoạt nhìn hướng nội nhưng lạc quan, tại sao lại dễ dàng vứt bỏ tính mạng, tại sao không có tên của Trâu Xuân Sinh.
Ung thư dạ dày dễ chữa khỏi hơn nữa, cũng là ung thư.
Trâu Xuân Sinh có thể sống qua lần này, còn có thể sống tiếp không?
Kết thúc công chiếu, ánh đèn rạp chiếu phim sáng lên để lộ nước mắt của mọi người.
Hàn Huấn xấu hổ lau nước mắt, trong ánh mắt quan tâm của Văn Hạc Sơn, cười khổ nói: “Bộ phim này, thật sự không nên lập tức sáng đèn sau khi kết thúc.”
Bình luận phim sau khi công chiếu, đổi thành phong cách cảm xúc tuôn trào điên cuồng thổi phồng của nhà bình luận phim, bắt đầu đi lộ tuyến ôn tình của trách trời thương người.
Chờ đợi khoa học viễn tưởng trong nước bao nhiêu năm, bọn họ rốt cuộc có thể nói một câu khoa học viễn tưởng của người Trung Quốc mình cũng có thể làm đến xuất sắc, nó không phải chỉ vì công chiếu lóa mắt lấy lòng người xem, nó là một bộ bi kịch khiến người ta suy nghĩ sâu xa quý trọng ngay tức khắc.
Bao gồm biên kịch Hàn Huấn của nó, cũng đang đăng một tuyên bố dài trên Weibo —《Cứu viện có một không hai》là truyện của Trâu Xuân Sinh, không phải truyện của Hàn Huấn.
Ngoài mấy cảm thán tai họa tự nhiên và cái chết vô tình kia, Hàn Huấn luôn luôn kiêu ngạo phân tích sâu xa với chính mình, cậu nói: “Việc tôi có thể làm vì《Cứu viện có một không hai》vô cùng nhỏ nhặt, chỉ là ở trong nhạc dạo bi thương, thêm chút hài hước lấy lòng mọi người.
Đây là một câu truyện xuất sắc, có thể kích thích người ta che giấu tình cảm sâu sắc nhất, khiến người ta sinh ra vô số cảm khái về tương lai, ước mơ, hi vọng và tầm thường.
Chúng ta sinh ra bình thường, nhưng có thể vì tín niệm bất chấp, dũng cảm đến vĩ đại.
“Thế giới không có phân chia bi kịch và hài kịch, nếu như bạn có thể từ trong bi kịch đi ra, đó chính là hài kịch, nếu bạn đắm chìm vào trong hài kịch, vậy nó chính là bi kịch.” — Cormac McCarthy《The Road》
Tôi cảm ơn Trâu Xuân Sinh đã tạo ra câu truyện này, cũng cảm ơn mình đã không ngu muội uốn nó thành một bộ phim hài đơn thuần khiến người khác vui.”
Khán giả ở trong trạng thái ngóng chờ, càng thêm mê mang.
“Bi kịch ha……”
“…… Bi kịch, bỗng dưng không muốn xem nữa.”
“Vốn phim của thầy Hàn tui ắt phải xem, xem trailer và phản hồi công chiếu cũng rất muốn xem, nhưng nghe nói tình tiết rất thảm, haiz, xoắn xuýt quá.”
Phần lớn mọi người không thích bi kịch, cho dù cảnh trong trailer khí thế hào hùng, tràn đầy cảm giác khoa học kỹ thuật, các nhân vật chính lại đẹp trai, cũng khiến khán giả chùn bước.
Ở phương diện tuyên truyền,《Cứu viện có một không hai》không cố ý giấu điểm này, dù là cách xử lý của kênh chính thức hay là tin tức cho ra của nhà bình luận sau buổi công chiếu, đều viết rõ ràng: Đây là một bộ bi kịch khiến người ta tràn đầy hi vọng, mặc dù là bi kịch, nhưng không xem thật đáng tiếc.
Nhạc dạo bi tình của《Cứu viện có một không hai》, dẫn đến phòng vé pre-sale cũng không tốt.
Mọi người đều biết bộ phim màn ảnh rộng khoa học viễn tưởng ngầu lá mắt này sắp chiếu, nhưng hỏi tùy tiện ai, cũng đầy do dự.
— Tui đã mua vé chiếu phim rồi, nhưng bi kịch……
— Coi như xem hiệu ứng đi, nếu thê thảm quá tui sẽ đi sớm, mua vé coi như ủng hộ thầy Hàn.
— Chờ repo của các thím, tui không đi xem chiếu phim đâu, trái tim nhỏ quá yếu đuối không chịu được!
— Ài, câu “Sinh ra mà bình thường, dũng cảm vĩ đại” kia đâm vào tui, 800 năm không xem bi kịch, tui đi xem sao.
Đây có thể nói là bộ phim có tên của Hàn Huấn, giá trị mong đợi cao nhất, tỷ lệ ghế thấp nhất.
Rất nhiều người mua vé để bày tỏ ủng hộ, cũng chùn bước vào ngày chiếu phim.
Chỉ bởi vì bọn họ không phải người thích bi kịch.
Người thích bi kịch quá ít quá ít, tất cả bởi vì các fans của “Hàn Huấn” tụ tập, đều chờ bộ đội tiền trạm quay về chiến báo.
Nếu quá bi thảm, phải chạy vọt lẹ!
Không nghĩ tới, đánh giá của nhóm dũng sĩ đầu tiên cũng không tệ lắm.
Trong post ngóng ở diễn đàn, không khó phát hiện bình luận tương tự như trên Weibo.
Bọn họ nói: “Tui chưa bao giờ xem bi kịch, nhưng《Cứu viện có một không hai》thật sự rất rất hay, anh hùng chân chính không có siêu năng lực, bọn họ bình thường, có một trái tim vững chắc ngoan cường và linh hồn sạch sẽ thuần túy, các thím nhanh đi xem đi huhuhu!”
Bọn họ nói: “Tui rốt cục xem được phim màn ảnh siêu cấp lớn có diễn viên chính người Trung Quốc, lúc các nhân vật chính đẹp trai như vậy lưng đeo số mệnh giải cứu thế giới tui còn rất không quen, đến khi kết cục bi kịch xuất hiện, tui bỗng tiếp nhận thiết định này: Anh hùng nước ngoài là một mình xông lên nghìn quân vạn mã sống sót quay về, Trung Quốc của chúng ta đều dựa vào thân thể máu thịt cùng xây Trường Thành mới. Quá nhân gian chân thực.”
Bọn họ nói: “Tui biết đây là bi kịch, kết quả đi vào xem phát hiện cũng không bi thảm như trong tưởng tượng, nhân vật chính mặc dù chết, nhưng chiến hữu của hắn sống, mục tiêu nhiệm vụ cũng sống, hơn nửa nhân loại mới chờ được cứu viện, đây tính là bi kịch sao? Chỉ có thể tính là hài kịch không đủ đại đoàn viên thôi.”
Người xem đều ôm kỳ vọng thấp nhất và cảm xúc căng thẳng đi vào rạp chiếu phim, có chuẩn bị tâm lý bi kịch, càng dễ dàng bị lời thoại dịu dàng trong đó lây nhiễm chút tươi cười.
Thành phố nổi đắm chìm trong sợ hãi và bất an, mọi người đều đang đợi cái chết giáng xuống.
Diễn viên tóc nâu diễn siêu cấp anh hùng ở thế giới tương lai, hiếm thấy về đến nhà.
Con gái đáng yêu của hắn, hỏi đơn thuần: Ba ơi, sao ba không đi giải cứu thế giới?
Diễn viên ôm cô bé, cười nói: Bởi vì ba không có siêu năng lực, nhưng ba sẽ ở bên con.
Chiến đấu thánh Phật phổ biến toàn cầu thế giới tương lai, Invincible Superman chỉ là tưởng tượng vĩ đại của loài người, những Superman trong câu chuyện này vào lúc loài người gặp phải tai họa chân chính, vẫn chỉ là người bình thường thoát khỏi vỏ xác thần hóa.
Dù là quân nhân, nhà khoa học hay là cư dân thành phố thử tự giải thoát, những con người gặp phải uy hiếp tử vong, vẫn không muốn ngồi chờ chết kia, vì giải cứu thế giới và nhiều người hơn, bất chấp tiến lên phía trước.
Bọn họ không có siêu năng lực, nhưng bọn họ mới là Superman chân chính.
Đây có lẽ là bộ điện ảnh duy nhất, tất cả chuỗi rạp chiếu phim sau khi phim kết thúc không lập tức sáng đèn.
End song lãng mạn thong dong ca hát, khán giả trong rạp chiếu phim khẽ sụt sùi.
Có bi thương, có cảm động, nhưng trong lòng cũng không có khiển trách và oán giận bộ phim, đều là tự mình chọn đến xem, không ai lừa bọn họ…… chỉ là, quá thương tâm, rất khó từ trong không khí bi thương này bình tĩnh lại.
Danh tiếng của《Cứu viện có một không hai》, đột phá cực hạn mà một bộ bi kịch có thể đạt tới, đi về phía kỳ tích kiểu Hàn Huấn.
Cho dù phòng vé không tăng vọt bằng《Trái tim mỹ vị》《Tôi không muốn đi làm》, nhưng khuynh hướng ngẩng đầu vững vàng của nó, khiến các phòng vé lớn dự tính đánh giá mới đối với bộ phim này.
Phần lớn người Trung Quốc đều không thích bi kịch, bọn họ đã có đủ lịch sử đau buồn, cần hài kịch để tê dại thần kinh hơn.
Nhưng bộ bi kịch này, dường như chạm đến linh hồn khán giả, mỗi một câu bình luận phim đều lộ ra đáng yêu thẳng thắn.
“Mặc dù thầy Hàn nói đây không phải câu chuyện của anh ấy, nhưng tôi thật sự rất thích.”
“Tui là một đứa đam mê phim hài thuần túy, nhưng《Cứu viện có một không hai》tại sao đâm vào tui như vậy.”
“Thế giới này không có Superman, chỉ có nhân loại bình thường, đứng ra trở thành anh hùng.”
“Có lẽ, đây là câu chuyện thuần túy thuộc về người Trung Quốc, bạn có thể ở bên trong nhìn thấy nghịch hành đẹp nhất, và quân nhân tư tưởng tổ chức kỷ luật mạnh nhất cả thế giới.”
“Lần đầu tiên ở trong phim điện ảnh khoa học viễn tưởng, nhìn thấy phim cứu thế của người Trung Quốc chúng ta đứng vị trí centre, dựa vào điểm này đã nhát định phải đi xem aaa!”
Khán giả do dự chờ feedback, chen chúc dưới các Weibo, cẩn thận hỏi thăm tình huống.
Các blogger không tiết lộ nội dung phim, nhưng nhiệt liệt đề cử —
Nhất định phải xem, xem buồn nhất thời, không xem buồn cả đời!
Đây có thể là đánh giá cao thượng nhất, cho dù mọi người biết nhân vật chính sẽ chết, vẫn không chùn bước mua vé.
Phòng vé công chiếu của《Cứu viện có một không hai》cũng không tính là xuất sắc, nhưng phòng vé mấy ngày sau, đã cao hơn so với rất nhiều phim điện ảnh bi kịch.
Dù là người xem hướng về hiệu ứng, câu chuyện, Hàn Huấn, truyền miệng mà đi, sau khi xem xong, đều cảm thấy chuyến đi này không tệ.
Con người khi còn sống nên khóc đã đời như vậy, sau đó sống thật vui vẻ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!