PUBG Thế Kỷ Võng Luyến
Chương 15
Dụ Diên là fan thanh khống 100%, nhưng cậu không quá kén so với các fan khác.
Khi còn bé cậu thích nhất dùng máy radio nghe một vị MC đọc truyện, nghe cũng được bốn năm, gió mặc gió mưa mặc mưa. Sau đó vị MC kia không làm nữa, máy radio cũng bị cậu bỏ vào một xó, không động tới nữa.
Tiếp sau đó lại có diễn viên phối giọng cho một bộ anime nước ngoài, lúc đấy là do cậu vô tình nghe được khi đi ngang qua cửa hàng CD, nên ngay sau đó cậu đem toàn bộ anime mà CV kia phối âm về nghe lưu lại, những anime đó đến nay vẫn còn được cất lưu tốt trong máy tính của cậu, cũng tiếc vị CV đó già đi, không phối được chủ âm nam nữa, đổi nghề qua phối giọng các ông chú.
Dụ Diên còn nhớ khi đó ngay giây thứ nhất vị CV đó phối giọng ông chú, suýt chút nữa cậu đã bóp nát tai nghe.
…
Nghe đến nghe đi nhiều lần, Dụ Diên hơi nhướng mày, phát hiện có chỗ sai sai.
Giọng mà cậu yêu thích…hình như là giọng nam.
Cũng không phải do giọng nữ nghe không bắt tai, cậu cũng giống người khác, thấy giọng nữ mềm nhẹ rất ngọt, thấy giọng nữ cao lạnh rất ngầu, nhưng ngoài nó ra, thì cậu không có tâm tư khác nào hơn.
…Sẽ không giống như nghe thấy giọng của 1, nghe vào đỏ mặt tim đập, lòng bàn tay như cầm cây búa nhỏ, vẫn đang không nhẹ không nặng gõ gõ.
Suýt chút nữa cậu mất khống chế, quăng luôn balo cho anh.
Lô Tu Hòa: “Ông đừng có mà mơ, tôi sẽ không đưa cho ông đâu.”
Dụ Diên lấy lại tinh thần, ném đồ xong xoay người rời đi, nhìn lướt qua bóng lưng cậu trông có vẻ cực kì hoảng hốt.
“Bạn sẽ không thể nói không.”
“Cận chiến tại chỗ, ai thắng thuộc về người đó.”
“Các bạn làm thế là bắt nạt người ta!”
Bản PC khác với bản mobile, đạn bắn trúng đồng đội sẽ gây ra thương tổn.
Lô Tu Hòa run lên: “Đừng nói ông muốn mưu sát con ruột nhé?”
“…Không có, mọi người đừng nói đùa, trước giờ mình không giết đồng đội.” Dụ Diên dừng chút nói tiếp, “Tiền đề là đồng đội tôi không cầm mini14.”
Nửa phút sau, Lô Tu Hòa vứt mini14 xuống đất: “…Sao trên lưng cậu chỉ có một khẩu súng? Cậu vừa vứt M24 cho ông chủ, sao không tiện tay nhặt lại khẩu của ông chủ vứt ra?”
Lúc nãy Dụ Diên ném đồ xong thì chạy luôn, nào còn tâm trạng chờ ông chủ ném súng.
“Ngài ấy cầm S686, tôi nghĩ là cậu sẽ không dùng.”
Lô Tu Hòa: “…” Rốt cục là cậu ta chọc phải ai? Bị uy hiếp trấn lột mất súng, lại còn phải bị người công kích bản thân như thế?!
“Thật sự cảm ơn ông, đến giờ một tí hổ thẹn tôi cũng không cảm thấy.”
“Tôi bỏ S686 tại chỗ.” Dịch Sâm mở balo, nhặt từng món streamer nhỏ vừa vứt xuống mặc vào, “Không chấm tiêu, cậu tự tới lấy đi.”
Dụ Diên không ngờ Dịch Sâm còn mở miệng nói chuyện tiếp, ngu ngơ bật ngắm đứng đờ ra đó hai giây, mới chậm rì di chuyển.
…Thật là dễ nghe.
Rất muôn ghi âm lại…
Không được, không được, ông chủ cho mình tiền tiêu, mà mình lại có suy nghĩ lưu lại giọng nói của ông chủ, làm vậy thật sự quá phận quá đáng.
Dụ Diên tự thẩm trong lòng, vội vàng đè xuống ý nghĩ này.
Lô Tu Hòa: “Đây, tôi đến rồi đây ông chủ…”
Số 4: “Có người! Hướng NW, sau tảng đá!”
Dụ Diên di chuyển góc nhìn, mau chóng thấy được một góc mũ 3 lộ ra sau tảng đá.
Cậu bật ống ngắm, nhắm vào đầu đối phương, nhưng không có vội vã nổ súng.
“Nổ súng đi, ngốc ra đó làm gì?”
“Không biết streamer đang làm gì, mà di chuyển cũng đứt quãng, chắc tay đang bận làm gì? Không mở camera bất tiện thật.”
“Hack nên không dám mở camera, các bạn sẽ không thấy thao tác cậu ta ghìm súng.”
“Địch đang đội mũ 3, ăn ba viên mới chết được.” Dụ Diên nói, “Hắn đang di chuyển, nên mình không nổ súng trước. Mà hắn còn đội mũ 3, thì 80% sẽ cầm súng bắn tỉa tốt, chưa kể họ đứng trên đỉnh núi cao hơn nhà chỗ mình thủ, mình sẽ thiệt khi đấu súng bắn tỉa, phải đi móc.”
“Lần đầu tiên thấy cậu sợ.”
Dụ Diên bật ngắm: “Không phải mình sợ, nếu là cận chiến, mình có cầm súng lục cũng không sợ.”
Ngay lập tức có người nói cậu khoác lác.
“…Xem cậu ta Trực tiếp mấy ngày rồi, bày tỏ quả thật cậu ta không khoác lác.”
Kẻ địch đối diện hiển nhiên không phát hiện ra team Dụ Diên, chỉ thấy kẻ mũ 3 kia đi được hai bước lại đột nhiên dừng bước…sau đó móc ra một lon nước tăng lực, mở nắp, uống.
Lúc này Dụ Diên chuẩn bị ấn chuột, chẳng ngờ bên tai vang lên tiếng súng xả dồn dập, số 4 cầm AKM gắn holo, cướp trước cậu một bước chĩa nòng súng sấy liên hồi về phía đỉnh đồi.
Tiếng súng vang vọng.
Làm kẻ kia phát giác, lập tức di chuyển vị trí, trốn về phía sau tảng đá.
Số 4: “Ơ mẹ nó, hình như trúng một viên rồi.”
Dụ Diên: “Không trúng viên nào.”
“Trúng rồi, tôi thấy tóe máu!”
“Ha ha ha ha ha mở mắt nói mò, tui là tui phục số 4 sát đất.”
Dụ Diên cũng lười cãi với hắn: “Bạn không có x2, cũng đừng lộ…”
Đoàng!
Người bên cạnh đột nhiên ngã quỵ – – số 4 bị người trên đỉnh núi dùng 98K headshot bay mũ.
Dụ Diên không chút nghĩ ngợi, xoay người chạy vào trong nhà.
Số 4 lập tức la lên: “Cậu đừng chạy! Cứu tôi đã!”
“Bạn bò vào đây.” Dụ Diên nói, “Hắn đang canh ở trên, khó cứu.”
Số 4 hừ một cái, bò từ từ qua, tiếc là còn chưa bò vào trong nhà, lại bị kẻ địch dùng súng bắn tỉa bắn chết.
Số 4: “Tôi đã bảo cậu cứu tôi rồi, nếu cậu không chạy, đã cứu được rồi.”
Dụ Diên tắt thẳng micro trong game, định dùng voice trong Trực tiếp để nói chuyện.
Cậu chạy vào một căn phòng trống, nhìn thấy Dịch Sâm đang ngồi xổm bên cửa sổ, đang là bật ngắm bắn người.
“1, chỗ ngài đứng rất dễ bị bắn…”
Vừa dứt lời, một tiếng súng nặng trầm vang lên, Dịch Sâm đã bóp cò súng.
Người đàn ông giọng trầm báo một câu: “Một viên headshot.”
Có bất ngờ trước đó, Dịch Sâm cũng không im lặng nữa, dù sao với trò chơi này, vẫn phải nói chuyện mới dễ hành động.
Dụ Diên: “…”
Dụ Diên! Mày có thể! Nhất định mày không được hoảng!
“Vậy ngài ở đây…tôi đổi phòng.” Dụ Diên nói tiếp, “Ngài đứng chỗ đó dễ bị bắn từ hai hướng.”
Dịch Sâm: “Hử, chỗ tôi đang đứng dễ bị bắn?”
“Đúng, ngài dịch sang trái một tí, sau đó cầm súng ló đầu sang phải.”
“Biết rồi.”
Dụ Diên ôm mini14, chạy nhanh ra phòng ngoài.
Ai ngờ vừa ra phòng ngoài, lại vang lên một tiếng súng.
[Yii11c sử dụng M24 tiêu diệt LACFMM]
“Chết rồi.”
Cùng là một từ người khác vẫn thường hay nói, mà sao từ miệng 1 nói ra lại dễ nghe đến vậy?
Lô Tu Hòa cầm reddot nằm ngoài trong phòng khách, mở miệng nịnh bợ: “Ông chủ là người mới chơi thật sao? Sao chơi hay thế??”
“Không phải mới chơi, chơi mấy tiếng rồi.” Dịch Sâm nói tiếp, “Hắn không thấy tôi, còn đang ngắm sân thượng.”
Dụ Diên tranh thủ uống ngụm nước, sau đó mới nói: “Vậy 1 này, cùng đi loot xác đó không? Chắc giàu lắm đó.”
“Ok.”
Lô Tu Hòa mù mờ đứng dậy: “Tôi cũng đi…”
Bên ngoài truyền tới tiếng xe gắn máy, Dụ Diên chở Dịch Sâm theo, cũng không quay đầu lại nói: “Hết chỗ rồi.”
“Cm cậu! Không phải vừa nãy cậu đi xe ba bánh từ Pochinki về đây sao?!!”
“Thật sao?” Dụ Diên nói, “Vậy cậu chạy chiếc đó đến đây đi.”
“…”
Dọc theo đường đi, Dụ Diên cố ý tránh chiến, chạy vòng theo chân đường bo, tình cờ sẽ nghe thấy tiếng súng thoáng qua, nhưng không nhìn thấy bóng người.
Số người còn sống hiện trên góc phải càng lúc càng ít, chờ đến khi họ tìm được điểm dừng chân, cũng chỉ còn sống 20 người.
“Sao tôi còn chưa bắn được viên nào đã tới bo cuối rồi?” Lô Tu Hòa nói,
Lúc này, số 4 lại mở micro: “Hướng E có người! Rất gần!”
Lúc số 4 nói chuyện, Dụ Diên đã dùng reddot nhắm vào kẻ đó: “Thấy rồi.”
“Hai người! Không không, ba người! Bên gốc cây cạnh họ còn người, không biết cùng team không!”
“Ừ.”
Dụ Diên cầm súng sấy tới lui một trận, thành công hạ gục một tên, bên địch cũng lập tức trả đòn, cậu di chuyển xuống dốc, nạp đạn, nhân vật game dịch tới dịch lui nhìn xung quanh.
“Tới kìa! Bọn nó đánh bọc!!”
“Bên trái một!! Bên phải hai! Đứa vừa nãy chưa hiện trên bảng! Được cứu rồi!!”
“Cậu bắn đi! Góc này của cậu người khác đánh bừa hai lần cũng có thể cạo đầu cậu!”
Dụ Diên nghe má đau đầu: “Tôi biết, tôi thấy hết.”
“Bên trái lộ người kìa! Tới kìa! Bắn đi! Nhanh lên!!”
Dụ Diên: “…”
“Ha ha ha ha ha chết xong chỉ huy.”
“Như thể là mình giỏi lắm ấy, lúc chơi sao không thấy cậu ta thể hiện?”
“Đau lòng cho streamer, tôi chỉnh âm còn 10 mà nghe còn thấy ồn.”
“Này cũng không có gì.” Dụ Diên hợp sức với Lô Tu Hòa, nhấn cho ba người kia chết trên cỏ.
Sau đó xông lên phía trước, mau chóng loot xác, “Nhưng các bạn cũng thấy rõ, đó đều là số 4 nói mình biết, không phải mình bật hack.”
“Trên thực tế, nếu các bạn đồng ý xem lại Replay của mình, kéo đến phút 76, các bạn cũng sẽ phát hiện tình huống hôm nay và hôm qua đều giống nhau.”
“Bọn antifan chỉ muốn nhìn thấy cái nó muốn thấy, vô dụng.”
“Mấy ID kéo đến kiếm chuyện bay sạch rồi, xảy ra chuyện gì à?”
Trên căn bản các bình luận đã được thanh lọc, Dụ Diên cũng không nhiều lời, dù sao thì muốn rõ hơn, cậu còn phải chờ kết thúc Trực tiếp rồi đi tìm quản trị viên để nói chuyện.
Vừa loot xác xong, bỗng nhiên nghe thấy tiếng xe chạy gần.
“Có xe!”
Hiển nhiên người trên xe cũng phát hiện ra bọn họ, tiếng xe tắt ngúm, ba người nhảy xuống.
Dụ Diên nhìn bản đồ, thốt lên: “1 chạy đến phía sau cây đi, góc đó của họ có thể bắn được ngài – -”
Tiếc là cậu nói chậm quá, địch đối diện sau khi nhảy khỏi xe, đầu tiên là đến tập kích gốc cây bắn hạ Dịch Sâm.
Dụ Diên mở balo, liếc nhìn bom khói trong đó.
Lô Tu Hòa: “Giờ sao, có cứu không?”
Vị trí của họ là bãi cỏ hoàn toàn trống trơ, nếu chạy qua cứu, sẽ là cảnh lần lượt hiến mạng.
Dịch Sâm: “Không cần cứu tôi.”
Dụ Diên chỉ suy nghĩ mấy giây, liền đưa ra quyết định: “Ừ, không cứu được… Lô Tu Hòa, uống đầy nước đi.”
Dịch Sâm bị bắn chết, anh mở xem chiến, thong thả nhàn nhã tựa vào đệm ghế xem.
Dụ Diên móc ra một quả lựu đạn, đang chuẩn bị kéo kíp nổ.
“Ê, là Ngôn tiểu Ngôn à?” Giọng nam sắc bén vang lên, là kẻ địch đối diện mở micro all.
Giọng này…là tên chuột nhỏ chơi hack.
Chắc là có viewer nào đang xem Trực tiếp cả hai bên, thấy thông báo kích sát giống nhau, liền báo tin cho Lão Thử.
“Ơ cmn.” Lô Tu Hòa nhịn không được nhỏ giọng rủa một câu, “Oan gia ngõ hẹp.”
Dụ Diên không đáp lại, ấn hủy cất lựu đạn, tập trung nhìn chằm chằm bên địch.
“Tôi biết là cậu, nghe nói cậu mở hack bị gõ đầu? Người anh em, đi đêm nhiều, gặp ngay anh Chuối Tiêu nhà tôi phải không?” Giọng điệu Lão Thử đầy khinh thường, châm chọc trong lời nói cũng không thèm che giấu, nghe giọng điệu kiểu này chắc là chưa biết thông báo kia của quản trị viên.
Trong năm vị streamer mới của Star TV, thì Yanxyan này là khó dây dưa nhất, mới đầu còn tốt, về sau càng không biết làm sao, độ hot lại sắp đuổi tới Trực tiếp của cậu ta, nên cậu ta cũng thành đối thủ mạnh nhất trước mắt hắn.
Lão Thử: “Người tôi vừa giết là ông chủ Trực tiếp của cậu? Có thật không?…Hầy, ông chủ có tiền mà sao con mắt mù vậy, đi đập tiền cho con gà này. Mấy phát đạn vừa rồi xem như là tôi giáo huấn ngài…Muốn học kỹ thuật bắn súng thì đến Trực tiếp của tôi nha ông chủ, chờ ngài bất cứ lúc nào.”
Dụ Diên nheo mắt, tròng mắt cũng sa xuống, không vội phản bác.
Cậu lấy lựu đạn ra, kéo kíp nổ, im lặng mấy giây, sau đó không chút do dự ném tới bụi cỏ nào đó.
Bùm!
Theo sau tiếng nổ, một dòng chữ trắng hiện lên.
[Bạn dùng lựu đạn phá mảnh hạ Langyan99]
Dụ Diên: “Còn hai người, cậu bọc bên trái.”
Lô Tu Hòa đầu bên này cũng đang tức giận đến đập phím: “Được!”
Dụ Diên móc bom khói ra, ném vào bãi cỏ trước mặt. Khói trắng mau chóng tản ra, hình thành một khoảng che chắn mờ ảo.
“Lão Thử rất lợi hại, streamer đừng kích động, đừng dùng súng bắn tỉa.”
Dụ Diên cầm AKM vọt vào trong khói, sau đó vọt ra sau một cái cây.
Lão Thử gần trong gang tấc.
Dụ Diên lại móc ra hai quả bom khói, ném qua bên phải.
Lão Thử lập tức nổ súng, sấy tới tấp vào trong đám khói.
Dụ Diên đếm từng giây ở trong lòng – -35, 38, 40…
Nhưng đúng vào lúc này, Dụ Diên không chút do dự vọt ra khỏi đám khói, chuẩn xác tìm được vị trí của Lão Thử, mở ngắm cơ bản sấy liên hồi, mỗi một viên đạn đều đáp lại máu xanh của địch đang bốc ra.
Đạn của Lão Thử lúc này bị hết, giờ còn đang nạp đạn, đột nhiên lại bị công làm sợ hết hồn, hắn lập tức đổi sang khẩu súng khác, bật ngắm, ngon lành bắn trúng mũ của Dụ Diên, chẳng ngờ là vừa nã được một phát thì tắt điện – –
[Yanxyan sử dụng AKM hạ bạn]
Cuộc chiến này kết thúc quá nhanh, các viewer còn chưa rõ ràng gì, thì thấy Dụ Diên cầm súng gạt chết luôn Lão Thử.
Nhân vật game Lão Thử đột nhiên ngã xuống đất, bên cạnh hiện thêm một cái hòm.
Dụ Diên đi về trước hai bước, đi tới trước mặt Lão Thử.
Khán giả còn tưởng cậu sẽ loot xác, thì cậu đột nhiên nạp đạn, nhắm vào mũ Lão Thử, thẳng thừng dứt khoát sấy hết bốn mươi phát đạn–
“Thi thể” Lão Thử rung động không ngừng theo viên đạn găm tới, mũ 2 trên đầu bị Dụ Diên bắn tới biến mất.
“Ôi đờ mờ tiên thi, kích thích quá ha ha ha ha ha ha!!”
“Tố chất cực lệch ha ha ha ha.”
“Diễn biến gây kích thích.”
Lão Thử chưa từng chịu nhục nhã như vậy, tiếng nói của hắn từ micro người chơi khác truyền tới: “Cmm…”
“Bạn tưởng bạn mở hack là ngon ăn à?”
Không ngờ đối phương thẳng thừng như vậy, làm lúc đầu Lão Thử hơi sững sờ, sau đó gân cổ phản bác: “Ông đây không bật hack!”
“Biết sao mà bạn gà vậy hơm?” Dụ Diên hờ hững, nã một phát xuống đất.1
Giọng của Dụ Diên lúc này lạnh lùng hơn trước đến mấy phần, “Bởi vì bạn nói nhảm hơi nhiều.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!