Qua Cơn Mưa, Nắng Sẽ Lại Về...
Chương 11:
Shine ngoan ngoãn mở ô xuống xe. Trời vẫn mưa lớn, hình như
còn lớn hơn trận mưa từ sáng tới giờ.
Cô đưa tay lên xem nhịp tim, may quá vẫn còn đập. Giang hồ
đồn, chủ nhân của Huy Gia máu lạnh vô tình, thủ đoạn hiểm ác, trong giới hắc
đạo vô cùng nổi tiếng, Huy Gia cũng chính là gia tộc lớn mạnh nhất trong giới
hắc đạo, một gia tộc chuyên buôn vũ khí và thuốc phiện với phạm vi rất rộng
lớn, là đầu ổ của một chuỗi tập đoàn con kinh doanh hầu hết tất cả những lĩnh
vực “hái ra vàng” trên khắp thế giới, với đầu não là tập đoàn Thiên Huy.
Cô ở chung nhà với con người đó, chỉ e là vài ngày sau đã
chết mất xác rồi.
Còn nữa, nếu anh ta là chủ nhân của Huy Gia, vậy thì căn
biệt thự này tuyệt đối không phải là chỗ tầm thường. Dì Hà, sao lại đưa cháu
tới chỗ quỷ quái này chứ?!
Cứ kiểu này không chừng cô đột quỵ mất thôi.
Mải suy nghĩ, Shine cuối cùng tông vào một người đang đi
xuống cầu thang.
“Bà chị?” Kelvil mặc một bộ đồ tông xám, hai tay lười biếng
đút vào túi áo khoác, đứng ở cầu thang đăm đăm nhìn cô, “Bà chị không đi học
à?”
“Cậu nhìn thì biết!” Shine khó chịu gắt lên, “Cái gì mà bà
chị, tôi thấy mặt cậu già hơn mặt tôi đấy!”
Kelvil trề môi, “Là do tôi đi học sớm đó, tôi năm nay mới 17
tuổi thôi, thua bà chị 1 tuổi.”
“Kệ cậu!” Shine ủ rũ bước lên cầu thang.
“Bà chị à, trong nhà không có mưa đâu, cứ cầm cái ô đó lỡ ai
nhìn thấy lại tưởng bà chị bị động kinh đấy.”
Shine giật mình bỏ cái ô xuống. Haiz, mình đúng là bị điên
thật rồi.
Cô cúi đầu lẳng lặng đi lên phòng.
Kelvil ung dung nở một nụ cười nham hiểm, trong đầu nhẩm
đếm, 1s, 2s, 3s…
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Shine từ trong phòng lao ra, hầm hầm nhỉn bản mặt ngông
cuồng đáng ghét của Kelvil, tức đến nỗi thiếu chút nữa là nhồi máu cơ tim lăn
đùng ra chết.
“Bà chị, tôi xin lỗi, là tôi vào phòng bà chị lục lọi đồ đạc
để kiếm váy cho một con heo què mặc.”
“Con heo què nào chứ? Trong nhà chỉ có một mình cậu, cậu nói
lấy váy của tôi cho ai mặc? Ai cho phép cậu xông vào lục lọi phòng riêng của
tôi hả? Cậu muốn chết có phải khôngggg?”
“Nhìn mặt tôi có biến thái tới mức tự dưng xông vào phòng bà
chị kiếm đồ không? Mà chẳng lẽ tôi lại lấy váy của bà chị để mặc?” Cậu nhún vai
chỉ vào cánh cửa phòng số 3 vẫn còn mở toang, “Không tin thì đi mà xem, con heo
què tôi nói đang ở trong phòng đó.”
Shine tức giận đạp bay cánh cửa phòng màu đen ốp kính cường
lực, cũng thật dã man nha, cánh cửa tí nữa thì vỡ thành từng mảnh. May là nó
dùng kính cường lực loại tốt.
Đứng hình 3s.
“Đồ đê tiện!!!” Shine hét toáng lên hại Shyn giật mình mở
choàng mắt, vội bật dậy dáo dác nhìn quanh phòng một lượt.
Đến lượt Shyn ngạc nhiên. Mặt Dày, chẳng lẽ cô gái đang đứng
ở cửa là vợ của cậu ta? Nếu không phải, cô ta hà cớ gì lại la lớn thất kinh như
vậy? Chết tiệt, cô đang ngủ trên giường Mặt Dày (ngủ- nghĩa trong sáng), lỡ cô
gái đó hiểu nhầm xông vào đánh ghen thì làm thế nào?
Cho nên, 30s sau Shyn đã ngồi dậy ngay ngắn ở trên giường,
lắc đầu lia lịa, “Chị à, em không có gì với cậu ta hết.”
Kelvil đúng lúc đi đến cửa phòng, nghe Shyn nói xong liền
phục sát đất trí tưởng tượng của con heo què và bà chị. Đừng nói là cô ta nghĩ
bà chị kia là vợ hay người yêu gì đó của cậu, còn bà chị lại tưởng cậu dắt gái
về nhà nha!
Shine kinh ngạc 380 độ khi nhìn thấy Shyn đang ngồi trên
giường của Kelvil, tóc nhuộm tím, khuyên mũi lấp lánh. Cái khuyên mũi thủ công
chế tác tinh xảo đó, cả thế giới này đào ở đâu ra được, chỉ duy có một cái là
cô đích thân làm để tặng quà chia tay cho Shyn từ 7 năm trước thôi.
“Shyn?!”
“?” Shyn khẽ nhíu mày nhìn cô gái tóc nhuộm đỏ nâu đang ngây
người ra ở cửa,
“Ế, không phải Shine sao?!”
Trong một ngày lại có thể tay bắt mặt mừng gặp lại hai đứa
bạn thân thiết 7 năm không gặp, cung hỷ, cung hỷ!
Ớ mà khoan, cô nghe nói Sunny và Shine phải đến tuần sau mới
trở về cơ mà, sao bây giờ cả hai đã có mặt ở đây rồi? Lại còn ở trong nhà của
tên khốn này…
“S… sa… sao… mày…” Shyn chỉ tay về phía Kelvil, “Sao mày
lại… ở trong nhà của hắn… chẳng lẽ…”
“Ều, không phải, đừng có nghĩ bậy bạ, là nhà của một người
dì của Sunny, chắc là hắn thuê đó.”Shine xua xua tay, nghĩ sao vậy, cô mà là *cái gì đó* của tên chuột lang đó sao?
“Hả, nói vậy là Sunny cũng ở đây?” Shyn tròn mắt, thật trùng
hợp nha, nhà của Mặt Dày cũng là nhà của hai con bạn chí cốt, sau này cô có thể
đến đây chơi thường xuyên, xem ra việc đòi hắn hậu tạ cũng không bất khả thi
cho lắm, khà khà, Mặt Dày chết bẹp, may là cậu đối với tôi không tồi, món nợ
này tôi có thể ghi sổ cho cậu, mạng của cậu coi bộ vậy mà cũng có giá đó.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!