Quán Cơm Nhỏ Của Nữ Phụ Cổ Xuyên Kim - Chương 17: Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Quán Cơm Nhỏ Của Nữ Phụ Cổ Xuyên Kim


Chương 17: Chương 17


Đoạn video được đăng mởi một người tham dự đám cưới Trương Tiếu còn chưa được ăn miếng sườn nào, hắn ta cũng cảm thán nói không biết có ăn ngon đến mức mọi người tranh nhau như thế hay không, kết quả là người xem video này đều nói Mỹ thực trong trí nhớ lăng xê, muốn trở thành quán cơm nổi tiếng trên mạng số lượng like của bình luận này còn được 3 vạn.

Lý Bành đang chụp lại những tài khoản của những người chê, Lục Trĩ thì cũng không tức giận, cầm giẻ lau quầy thu ngân và không quên nói với Lý Bành chuyện Phùng Thịnh sẽ làm ở đây.

Tấm rèm hạt châu trong suốt được vén lên, Phùng Thịnh mua đồ ăn đã về.

Trước khi Phùng Thịnh xuyên qua, chuyện mua sắm Lục Trĩ giao cho cậu chàng, cậu chàng và đồ đệ cô đều là một lòng muốn học nghệ của cô nên làm việc rất nghiêm túc, còn chưa bao giờ ăn tham một cắc, mà đồ ăn mua về đều rất tươi ngon, trình độ mặc cả cũng đỉnh.

Cậu đặt sổ sách lên quầy xong thì đi vào sau bếp xử lý nguyên liệu nấu ăn, Lục Trĩ được nhẹ nhàng đi không ít, vừa khảy bàn tính vừa nghĩ phải đưa món gì cho Lục Trạch, lần trước đưa cho em ấy thịt lợn khô tẩm mật ong chắc là ăn hết rồi.

Trương Dụ blogger, trong giới cũng gọi là hot, vốn dĩ hôm nay cậu ta là định nghỉ ngơi, nhưng là lướt app lại thấy video mọi người tranh nhau sườn xào chua ngọt ở một tiệc cưới, trong video mặt còn có thể loáng thoáng nghe được mấy câu.

“Cô họ, cô nhường cháu với.”
“Nhường gì mà nhường, ở đây tao lớn nhất tao pahir được nhiều chất chứ?”
“Cô ơi, cô ơi, cháu muốn ăn sườn xào chua ngọt.”
Suy nghĩ đầu tiên của Trương Dụ là đứa nào ngu thế, vì một ngụm ăn mà vai vế cũng không màng, cậu ta đọc bình luận cũng tahasy đại đa số mọi người có cùng ý nghĩ với mình là cảm thấy quán này đang lăng xê, cho dù muốn lăng xê thì có thể đừng khao trương quá mwusc như này không, xem dân mạng bọn họ là đồ ngu à.

Vừa lúc hôm nay nhàn rỗi, Trương Dụ dứt khoát mở phát sóng trực tiếp.

Trương Dụ đi thẳng đến Mỹ thực trong trí nhớ, bê trong phòng phát sóng trực tiếp đã có hơn một vạn người, cậu ta nhìn người đứng ở bên ngoài xếp hàng cười nhạo một tiếng, thuê nhiều người như vậy cũng không biết bà chủ quán Mxy thực trong trí nhớ này một tiếng tar bọn họ bao nhiêu tiền.

Đứng ở cuối hàng, Trương Dụ giơ điện thoại lên cho mọi người xem rõ ràng người xếp hàng: “Đây chính là quán cơm Mỹ thực trong trí nhớ làm mọi người tranh nhau món sườn xào chua ngọt trong truyền thuyết, hiện tại người xếp hàng đại khái tầm bốn, năm chục người, đằng trước có một người phục vụ đang sắp xếp chỗ ngồi, bây giờ để tôi đến hỏi thực khách xem vì sao bọn họ thích ăn đồ ăn ở đây, thậm chí xếp hàng cũng muốn ăn, liệu đây có pahri là người chủ quán thuê hay không.”
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã bắt đầu tặng quà, đều kêu chủ đến khi nhìn thấy người xếp hàng họ bắt đầu sôi nổi lên.

【 A a a a a a, chủ phòng, anh không cần tiếp tục nữa, tôi nhìn đthấy đạo diễn chương trình thực tế nổi iếng Tôn Duy! 】
【 Thật không, Tôn Duy thật à? 】
【 Mọi người nhìn người đứng bên cạnh Tôn Duy kìa, có phải nhà soạn nhạc nổi tiếng Trần Tuấn Lực không, lsuc trước còn có một ban nhạc, chủ cửa hàng này sao có thể thuê bọn họ lại đây xếp hàng được.


【 Cho nên sườn xào chua ngọt quán này làm khiến mọi người tranh nhau không phải lăng xê à? 】
【 Chủ phòng đến chỗ Tôn Duy kìa.

【 Ha ha ha ha ha ha ha.


Trương Dụ: “Chào chú ạ, vì sao chú lại ở đây xếp hàng, là bởi vì thích đò ăn ở đây hay là chủ quán thêu chú ạ?”
Cậu ta chính là dựa vào chuyện nói chuyện lớn gan cho nên mới đứng ở top của APP này, hỏi câu nào trsung trọng tâm câu đó.

Tôn Duy ánh mắt sáng ngời: “Cậu đang phát sóng trực tiếp?”
Trương Dụ cười: “Đúng ạ, cháu đang phát sóng trực tiếp.”
Tôn Duy chào hỏi với màn ảnh, chú ấy nói: “Chào mọi người, tôi là đạo diễn Tôn Duy, chắc các cô cậu không biết tôi, nhưng tôi là đạo diễn của rất nhiều chương trình thực tế mà các cô cậu biết, ví dụ như 《 Thử thách cuộc sông 》, cùng với chương trình tuyển chọn sắp tới của tôi 《 Giấc mơ thành đoàn 》.” Tự giới thiệu xong chú ấy lại tiếp tục: “Cho nên tôi không cần vì tiền mà xếp hàng ở đây, bà chủ nhỏ quán Mỹ thực trong trí nhớ làm gì cũng ngon!”
Tôn Duy vọt vào Mỹ thực trong trí nhớ tìm Lục Trĩ, giọng rất lớn, Lục Trĩ từ sau bếp đi ra liền thấy Tôn Duy tranh công: “Bà chủ nhỏ, vừa có tên streamer nào muốn đến bôi nhọ quán cô, tôi đã làm sáng tỏ cho cô rồi! Như vậy tôi có thể ăn món thịt lợn khô tẩm mật ong của cô không.”
Trương Dụ vừa chạy theo vào liền quay được cảnh này được đoạn này, anh ta đang nhìn góc nghiêng của Lục Trĩ thì nghe được Lục Trĩ nói: “Lần sau cháu sẽ làm cho chú.”
Trần Tuấn Lực chạy theo vào cũng bắt đầu tự giới thiệu trước mặt Trương Dụ, từ ban nhạc của chú cho đến các ca khsuc nổi tiếng, giới thiệu xong thì bắt đầu giới thiệu các món trong quán Lục Trĩ, nhắc tới ăn, chú nói còn nhiều hơn Tôn Duy.

“Các ngươi cô cậu đã bao giờ vừa ăn cái gì vào miệng đã cay cay giòn giòn lại còn không ngấy Thịt Lợn Cay Chiên Giòn chưa, ăn Rau Xà Lach Luộc thanh mát mà vẫn có vị vốn có của rau chưa, ăn Mì Chua Cay chau chua cay cay chưa……..”
Khi Trần Tuấn Lực muốn tìm Lục Trĩ tranh công thì Lục Trĩ đã sớm về phòng bếp tiếp tục nấu nướng.

Trần Tuấn Lực: “………”
Lý Bành thành công xếp đầy đủ chỗ ngồi xong thì vào bếp hỗ trợ bưng đồ ăn, Tôn Duy và Trần Tuấn Lực ở bên ngoài xếp hàng thật lâu phát hiện bọn họ đứng mãi nên bây giờ hết chỗ mất rồi.

Giữa trưa bán đồ ăn xong, video trên cái APP đấy thay đổi hướng gió, rất nhiều người đều tò mò muốn nếm thử đồ ăn của Mỹ thực trong trí nhớ, đến Trương Dụ đang livestream ở Mỹ thực trong trí nhớ cũng muốn nếm thử, đáng tiếc cậu ta không xếp hàng nên chỉ có thể lần sau tới, thậm chí còn hứa hẹn fans sẽ quay video up lên APP review.

Sau khi thực khách về hết, ba người Lục Trĩ bắt đầu cơm trưa, trước đây vốn chỉ có Lục Trĩ và Lý Bành, bây giơ có thêm Phùng Thịnh nữa là tổng cộng có ba người, nấu cơm cũng phải nhiều hơn trước.

Phùng Thịnh ánh mắt trông mong nhìn Lục Trĩ: “Bà chủ Lục, em muốn ăn Cơm Rang Trứng.”
Trước khi xuyên qua, món Phùng Thịnh thích ăn nhất chính là cơm rang trứng Lục Trĩ làm, sau khi xuyên qua Phùng Thịnh càng muốn ăn cơm rang trứng Lục Trĩ làm, chính cậu chàng cũng thử làm cơm rang trứng rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều chỉ làm ra một bát cơm rang trứng bình thường, kém xa Lục Trĩ làm.

Nhìn Lục Trĩ đi vào phòng bếp làm cơm rang trứng, Lý Bành có chút thất vọng, sườn heo chua ngọt cậu còn chưa ăn đủ mà tên nhân viên mới này đã tới cửa hàng yêu cầu cái khác, cậu cảm thấy đãi ngộ cưa mình đã giảm xuống rồi.

Trong phòng nội, Lục Trĩ cầm trứng gà tùy ý tách riêng lòng trắng và lòng đỏ vào hai cái bát, cơm còn dư trong nồi được Lục Trĩ lấy ra hết, cũng may lúc cô nấu cơm thời điểm đã nấu thêm một ít để làm cơm trưa, mà cơm còn lại cũng rất nhiều.

Lòng đỏ trứng vàng óng được đổ vào cơm.

Lục Trĩ cầm đũa trộn đều cơm và lòng đỏ trứng cho đến khi mỗi hạt cơm đều được bọc lớp mỏng vàng óng.

Lục Trĩ đổ dầu đậu nàng vào chảo, chờ đến khí dầu nóng lên, cô đổ hỗn hợp cowm và lòng đỏ trứng vào chảo, Lục Trĩ chậm rãi dùng xẻng đảo không ngừng, không biết qua bao lâu, lớp dịch lòng đỏ bọc vào cơm đã đông lại, Lục Trĩ điên cuồng xào đảo làm mỗi hạt cơm đêu bay lên không trung rồi lại hạ xuống.

Lý Bành mở to hai mắt nhìn: “Đây là cơm rang trứng?”
Lục Trĩ lấy bát lòng trắng trứng gà ở bên cạnh đổ vào chảo, màu sắc trong nồi bỗng tươi sáng hơn.

Ngay sau đó, Lục Trĩ lại hbỏ vào trong đó một ít cà rốt thái hat lựu đảo, lại xào đảo hất lần lần nữa, cà rốt và lòng trắng trứng đã chín cùng cơm rang vàng kin trong chảo bay lên, giống như từng người đang bay nhảy, cuối hạ chánh xuống đất.

Hành lá thái nhỏ được rắc vào, cơm rang trứng đã hoàn thành.

Phùng Thịnh điên cuồng nuốt nước miếng, cầm đĩa đi qua, Lục Trĩ vẫn luôn biết sức ăn của Phùng Thịnh lớn, cũng sêm sêm với Lý Bành, cho nên cô để phần lại cho hai người khá nhiều, từng người lần lượt bưng đĩa ra bàn ngồi ăn.

Trên bàn bày ba đĩa cơm rang trứng, trừ ba đĩa này, Lục Trĩ lại đổ ba ly nước sôi để nguội, vốn Lục Trĩ định nấu canh canh, nhưng là Phùng Thịnh và Lý Bành tốc độ thật sự quá nhanh, cô cảm thấy có khi mình nấu canh xong hai người đã ăn hết sạch cơm rồi.

Cùng lúc đó, trong một căn biệt thự xa hoa sang trọng hàng nghìn mét vuông, một bà bầu đang nhíu mày nuốt canh gà lướt video trên APP video, khi cô ta lướt đến video Trương Dụ biên tập sau khi phát sóng trực tiếp ở Mỹ thực trong trí nhớ, tiêu đề cũng video cũng rất là giật tít, gọi là streamer vì miếng ăn mà bị đạo diễn và nhà soạn nhạc nổi tiếng làm cho quê?
Sau khi xem đến đoạn Tôn Duy làm Trương Dụ quê, cô ta cực kỳ tò mò và chờ mong đồ ăn ở Mxy thwucj trong trí nhớ, cô ta đang mang thai, gần đây đặc biệt kén ăn, muốn ăn cơm nhưng ăn một tí lại chán.

Sau khi thấy Trương Dụ và Tôn Duy cùng nhau vào trong quán, cô ta thấy được góc nghiêng khuôn mặt và giọng nói quen thuộc, đặt bát canh gà cô ta không muốn uống xuống một bên: “Chị dâu?”
**** 30/09/2021 – NTP_1512****.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN