Tôn Duy mở cửa sổ ngồi vào bàn ăn, nghe tiếng nồi cơm nhảy, chú ấy vội vội vàng vàng chạy lại xới một bát cơm, sau đó vui vui vẻ vẻ lại bàn chuẩn bị ăn cơm.
Chú ấy mở nắp lọ tương trộn cơm ra, cầm cái thìa chuẩn bị bắt đầu ăn cơm!
Cốc cốc cốc, Trần Tuấn Lực bên ngoài gõ cửa: “Mở cửa mau, tôi mới viết được ca khúc đỉnh của chóp luôn, Tôn Duy, mau mở cửa!”
Tôn Duy vội vàng ra mwor cửa, Trần Tuấn Lực vừa tiến vào đã thấy tương trộn cơm trên bàn, cơm đã xới sẵn vào bát, chú bước nhanh lại bàn ngồi xuống, cầm thìa múc tương cho vào cơm, vừa trộn vừa nói: “Cái tương trộn cơm này nhìn ok đấy, ông nhìn nấm hương này, bên trong tràn đầy nước tương.”
Tôn Duy: “Ông Trần ——!”
Trần Tuấn Lực: “Ăn ngon, bà chủ nhỏ làm gì cũng ngon.”
A a a a, tương trộn cơm ngon quá, Trần Tuấn Lực lại xúc tiếp hai thìa tương vào bát cơm!
Tôn Duy lấy cho mình bát cơm khác, sau khi lấy tương trộn vào bát cơm xong thì chú ấy vội vàng đậy nắp lại ôm khư khư trong lòng không cho Trần Tuấn Lực chạm vào nữa, chú ấy cảm thấy mình thật thông minh, sau đó chú trộn cơm, vừa nói vừa ăn: “Ông Trần à, tôi cảm thấy ông cũng quá khoa trương rồi đấy, ông định lừa tôi……”
Trong miệng tràn ngập vị cay của ớt và vị tươi ngon của nấm, Tôn Duy đột nhiên im bặt: “Huhuhu, số tương ông vừa lấy để trộn cơm tôi có dùng để ăn thêm một bát nữa đấy, ông mau nôn ra cho tôi.”
Hai người chỉ lo ăn cơm, đến khi ăn xong, Trần Tuấn Lực nhìn lọ tương rộn cơm của Tôn Duy, Tôn Duy che lại, chạy vội đi cất.
Tôn Duy: “Tôi cũng chỉ có lọ tương này thôi, tôi mà ăn hết muốn ăn nữa là phải nghĩ cách đi lừa Lục Trạch đấy, í lộn, là đi vun vén tình bạn với Lục Trạch đấy.”
Trần Tuấn Lực: “…….”
Sáng sớm hôm sau, 《 Giấc mộng thành đoàn 》 chính thức phát sóng, chương trình này có cả bản phát sóng trực tiếp và bản đã edit, các thành viên tham gia có người đã nổi tiếng muốn debut một lần nữa, có người là người mới, nhiệt độ trước khi phát sóng không tồi cho nên đến khi phát sóng trực tiếp số lượng người theo dỗi khá đáng kể.
【 A a a a, tôi đến đây vì idol tôi.
】
【+10086】
【 Idol tôi nhất định sẽ debut C.
】
【 Sao chương trình phát sóng sớm vậy, tôi còn đang buồn ngủ đây này.
】
【 Tôi cũng thấy thế, đặt cơm hộp trước cái.
】
【 Không cần cơm hộp, tôi nhìn em tôi cũng no rồi, đẹp trai quá xá.
】
【 Oaaa, các em zai và các anh zai đẹp trai quá đi, thích mắt ghê.
】
Bắt đầu《 Giấc mộng thành đoàn 》là cảnh mỗi thwujc tập sinh đi vào trại huấn luyện, nhân viên công tác kiểm tra hành lý, tịch thu di động sau đó cho bọn họ vào ở ký túc xá.
Lục Trạch xếp hàng, chẳng mấy chốc đến lượt Lục Trạch, khán giả hò hét khen ngoại hình của cậu, đến khi nhân viên kiểm tra va li của cậu, hoàn toàn khác những người khác, trong va li của Lục Trạch đồ ăn chiếm hơn nửa…..!
Tương trộn cơm được đựng trong lọ trong suốt cho nên nhân viên công tác liếc mắt đã thấy được nấm hương tươi mới, còn ngửi được mùi thơm thơm cay cay thoang thoảng, do dậy sớm làm việc chưa được ăn sáng nên bụng anh nhân viên bỗng kêu vài tiếng.
Camera lại lai tiếp đến bánh sơn tra núng nính thơm ngọt rồi đến xanh đậm hột vịt muối sạch sẽ sáng bóng.
Anh camera vốn chỉ định quay sơ sơ hành lý Lục Trạch tí, kết quả bởi vì mấy món này mà lại quay kĩ hơn bình thường bởi vì bệnh nghề nghiệp quay đồ ăn của anh được rèn luyện sau khi quay cho một chương trình mỹ thực trỗi dậy, cho nên anh quay đặc biệt chuyên nghiệp.
Người xem sáng sớm còn chưa ăn sáng: “???”
【 Thèm thế……】
【 Đây là chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam á hả, mau quay tương trộn cơm cho tôi.
】
【 Đang ăn sáng, tôi bỗng nhiên cảm thấy bữa sáng hết ngon rồi, alo các chế cho tôi xin inform của anh trai này với thông tin tương trộn cơm cái.
】
【 A a a a, tôi muốn ăn hột vịt muối, cái này àm ăn với cháo trắng thì đỉnh của chóp.
】
【 Tôi hối hận rồi, vì sao tôi lại không đặt cơm hộp cơ chứ.
】
【 TÔi cũng muốn ăn hột vịt muối! 】
【 Tôi duyệt anh bé này rồi đấy, đợi đến khi tôi biết được chỗ nào bán tương trộn cơm với bánh sơn tra tôi lại duyệt tiếp.
】
【 Hình như cái này là tự làm á.
】
【…….】
Lục Trĩ mơ mơ màng màng nhìn Lục Trạch bắt đầu lựa chọn ký túc xá, lúc này cô mới rời giường vào nhà tắm rửa mặt.
Chương trình của Lục Trạch nếu rảnh cô sẽ xem, sau khi có bản edit thì sẽ xem tiếp, nghe Tôn Duy nói chương trình này mỗi thí sinh còn có bản edit riêng, Lục Trĩ cũng định sẽ xem mấy cái bản edit riêng của Lục Trạch.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Lục Trĩ tới Mỹ thực trong trí nhớ, trong lúc này một đề tài về Lục Trạch và Mỹ thực trong trí nhớ lên hotsearch.
Dân mạng tuy không biết Lục Trạch nhưng cũng nhiều người đã bị gục ngã trước nhan sắc của Lục Trạch, sau đó lại bị đồ ăn của Lục Trạch hấp dẫn, mấy thứ này nhìn phát thèm luôn ý!
Dân mạng đều tò mò muốn biết đồ ăn Lục Trạch mua ở đâu, sau khi biết được là tự làm, không bán, bọn họ lập tức càng tò mò, bởi vì 《 Giấc mộng thành đoàn 》toàn bộ quá trình phát sóng trực tiếp, cho nên tuyển thủ ăn cơm cũng sẽ phát sóng trực tiếp, những người nào rảnh sẽ vào xem.
Các tuyển thủ tham quan vào nhà ăn, tổ tiết mục thuận tiện quay các tuyển thủ ăn sáng, nhưng trước khi đến, người chủ trì cũng nói quy tắc nhà ăn cho bọn họ.
Người chủ trì: “Nhà ăn chia thành các khu A, B, C, D, hôm nay mọi người có thể ngồi ở đâu ăn sáng cũng được, nhưng từ ngày mai trở đi, mọi người phải dựa theo thành tích phân lớp của mình để ăn ở mỗi khu vực ăn tương ứng, đồ ăn ở mỗi khu vực cũng khác nhau, khu A khu đồ ăn ngon nhất, trừ chuyện ăn uống, phòng ở của các bạn cũng khác nhau, cũng là dựa theo thành tích, cho nên nếu mọi người muốn có môi trường sinh hoạt tốt hơn thì phải không ngừng phấn đấu nhé!”
“Mọi người có thể ăn sáng được rồi.”
Không ít người cảm thấy thực lực của mình không đủ, đều trực tiếp đến khu vực A, có người tỏ vẻ bọn họ muốn đến khu A ăn một bữa để nhớ kỹ hương vị, từ đó lấy động lực để luyện tập.
Lúc này tổ tiết mục còn chưa chia mỗi thực tập sinh một phòng livestrem riêng mà đang phát sóng mọi người trong cùng một phòng chung, nhưng tổ tiết mục lấy nhiệt độ làm chính, tổ tiết mục sẽ dựa theo số like trong ảnh mỗi thực tập sinh đã đăng trước đó để căn cứ thời gian lên sóng của người đó.
Lục Trạch bởi vì là người mới, trước đến nay chwua từng tham gia chương trình gì nên căn bản không có fan, rất nhiều người cũng không biết cậu, nhưng cũng có nhiều người vì xem cảnh cậu ăn uống mà chú ý đến cậu, cộng thêm ngoại hình của cậu nên đã tạo được ấn tượng tốt trong lòng rất nhiều người.
Sau một lúc nhiệt độ của Lục Trạch cứ như tên lửa, tăng nhanh vèo vèo, cuối cùng đứng số 1.
Vì vậy camera chú ý quay cận cảnh Lục Trạch nhiều hơn, Lục Trạch cầm khay đồ ăn đágọi một bát cháo trắng và một cái màn thầu, ngoài hai món này còn có một đĩa rong biển, món này là cô múc cơm đề cử.
Lục Trạch tách màn thầu ra bẻ, dùng đũa sạch kẹp một ít tương thịt bằm nấm hương bỏ vào màn thầu, cậu không thể dùng đũa đã gắp các món khác nhsung vào tương đượ vì nó sẽ rất dễ bị hư nên đành phải lấy tương ra trước.
Sau đó, Lục Trạch bóc vỏ hột vịt muối, cậu cầm chiếc đũa gắp hột vịt lên, lòng đỏ óng ánh làm không biết bao người đang xem trực tiếp chảy nước miếng.
Anh cameraman này thật quá đáng!
Bọn họ còn chưa ăn sáng đâu.
Nhìn Lục Trạch, Tôn Duy lại lần nữa chảy nước miếng, Lục Trạch đúng là ăn tương nhiệt tình thoe lời bà chủ nhỏ, còn chú ấy đây mỗi lần muốn ăn là lại phải tính toán chi li kẻo hết sớm.
Nhóm hân viên công tác thấy tương trộn cơm của Lục Trạch ăn thì châu đầu vào nói chuyện, nghe bọn họ đều đang nói cũng muốn ăn, Tôn Duy lại cảm thấy mình quá lợi hại, bởi vì chú ấy đã được ăn cái tương thịt bằm nấm hương trộn cơm này rồi, ở nhà vẫn đang còn nữa cơ nhá.
【 A a a a, tôi chảy nước miếng rồi.
】
【 Hình như anh trai nhỏ còn có bánh sơn tra.
】
【 Tôi nhìn cậu ấy ăn mà cũng có thể ăn được một bát cháo to với dưa muối.
】
【 Oke, bắt đầu ăn mì gói.
】
【 Oaaaa, thèm thế, muốn ăn quá.
】
【 Tôi muốn ăn sáng.
】
【 Anh bé xinh trai quá! 】
Buổi sáng Lục Trĩ tới quán, Phùng Thịnh vui vẻ nói với Lục Trĩ chuyện Lục Trạch lên hot search, Lục Trĩ nhìn hot search có chút lo lắng chuyện mọi người chỉ chú ý chuyện đồ ăn của Lục Trạch mà quên đi thực lực của cậu, nhưng nghĩ xong Lục Trĩ lại thấy không có khả năng, cô tin tưởng thực lực của Lục Trạch.
Rèm châu trong suốt được vén lên, là Trần Tuấn Lực đến.
Trần Tuấn Lực: “Bà chủ nhỏ, tương trộn cơm của cô có thể làm như món mới của quán được không.”
Làm quấy cơm tương cũng không tốn thời gian công sức lắm, Lục Trĩ nghĩ: “Để một thời gian nữa rồi tính.”
Trần Tuấn Lực nhanh chóng tìm vị trí ngồi xuống, trước mắt chú muốn ăn các món trong thực đơn.
Chẳng mấy chốc, thực khách đến Mỹ thực trong trí nhớ càng ngày càng nhiều.
“Bà chủ nhỏ, cho tôi một phần canh tôm viên rong biển.”
“Bà chủ nhỏ, cũng cho tôi một phần canh tôm viên rong biển nhé.”
“Bà chủ nhỏ, khi nào thì cô cho ra món mới thế.”
Buổi tối, tan làm, Lục Trĩ trên đường về thì gặp Chu Thành An, ngày hôm qua Lục Trĩ có để lại cho Chu Thành An một phần bánh sơn tra bvà tương quấy cơm nhưng anh không về, bây giờ hai món này Lục Trĩ còn đang để ở nhà.
Lục Trĩ: “Ngày hôm qua tôi có làm tương trộn cơm với bánh sơn tra ở quán, có để lại cho anh một phần mà không thấy anh về, nhân lúc này thì tôi đưa đồ sang cho anh nhé.”
Chu Thành An nhận được bánh sơn tra và tương trộn cơm thì nhìn lọ tương một lúc, anh nói: “Cô có thể thử bán một số món trên mạng đi, ví dụ như món tương trộn cơm này vậy.”
Lục Trĩ gần đây cực kì thích việc mua sắm trực tuyến, nghe được Chu Thành An nói vậy thì côc cảm ơn rồi về nhà, Lục Trĩ vốn định xem phim giờ lại ngồi trên sô pha tìm thông tin về tương trên mạng, cô phát hiện trên mạng có rất nhiều loại tương trộn cơm, doanh số cũng không tồi, ngoài món anfy còn rất nhiều đồ ăn khác, Lục Trĩ bắt đầu dao động.
Lục Trĩ nhận được điện thoại Tôn Duy, Tôn Duy thay mặt cho Lục Trạch không được dùng điện thoại trong trại huấn luyện gọi cho Lục Trĩ, vì chuyện này, Lục Trạch lại trả công cho Tôn Duy một lọ tương, Tôn Duy nhận được tương thì lòng vui như địa chủ được mùa, bắt đầu nghĩ đến chuyện về nhà ăn cơm trộn tương.
Tôn Duy: “Là Lục Trạch nhờ tôi gọi điện thoại cho cô, cậu ấy nói là đã thấy chuyện tương trộn cơm và hột vịt muối của cậu ấy lên hot search rồi, nên cậu ấy đưa ra ý tưởng về việc marketing một chút để càng nhiều người biết tương cậu ấy ăn là cô làm, trừ cái này thì còn nhờ tôi chuyển lời với cô rằng đừng quá suy nghĩ lung tung nhé.”
Chuyện lên hot search này là Lục Trạch nghe Tôn Duy nói, sau khi cậu ngeh xong thì cảm thấy đây là một cơ hội tốt, cho dù Lục Trạch chưa debut nhưng tham gia show cũng coi như là đang trong giới giải trí, cho nên cậu dùng cơ hội này để quảng bá quán của Lục Trĩ.
Cậu sợ Lục Trĩ lo lắng về chuyện người ta chú ý đến cậu là vì đồ ăn chứu không phải thực lực, cho nên cậu sẽ an ủi Lục Trĩ đừng quá lo lắng.
Lục Trĩ cười nhẹ: “Vâng, chú chuyển lợi hộ đến Lục Trạch bảo cháu đã biết rồi ạ.”
Tôn Duy: “Bà chủ nhỏ, cô đừng quên trại huấn luyện có cho thăm người thân nhé, cô có thể mang đồ ăn đến cho cậu ấy nữa đó.”
Chu Thành An ăn tương Lục Trĩ làm xong thì đang gọi video với Lý Lượng.
Chu Thành An ở đây là do ông nội của Chu Thành An, ông hay có thói quen cùng đi câu cá hay đánh cờ với vài ông bạn già, nhưng dạo gần đây ông có chút mâu thauanx mới mấy ông bạn nên dọn về nhà, ngược lại Chu Thành An lại cảm thấy chỗ này rất tốt nên ở mấy ngày, sau đó Lục Trĩ lại đến đây, Lục Trĩ nấu món nào Chu Thành An cũng thích nên dứt khoát liền ở chỗ này luôn.
Lý Lượng: “Mày có nhớ con bé ngày trước tán mày không, vì tán mày mà còn đi lấy lòng ông nội mày, thậm chí còn nói thích câu cá đánh cờ, tao nghe nói trước kia ở thành phố W con bé đấy còn giúp Trần Tân một chuyện đấy, à đúng rồi, chắc mày không biết, Trần Tân là chồng trước bà chủ nhỏ đấy.”
Trước đó Lý Lượng chỉ lo ăn ăn uống uống đồ ăn Lục Trĩ nấu nên quên cả nói với Chu Thành An chuyện này, nếu không phải vừa nghe nói cái con bé mà trước kia vì tán Chu Thành An nên lấy lòng ông nội anh mới giúp Trần Tân thì Lý Lượng còn chả nhớ đến chuyện nói cho Chu Thành An biết cơ.
Nói chuyện này xong, Lý Lượng cảm thấy Lục Trĩ thật đáng thương: “Này, Trần Tân sau khi ly hôn với bà chủ nhỏ thì hay dính lấy con nhỏ đó lắm, hôm nay tao còn gặp hai người họ đi với nhau ở bữa tiệc cơ.”
Chu Thành An khẽ nhíu mày: “Vì sao cô ấy lại ly hôn?”
Lý Lượng: “Trên thì có bà mẹ chồng, dưới thì có thằng em chồng, tao thấy tiểu lão abf chủ nhỏ mà không ly hôn mới có vấn đề đấy, tao……!Ế mày ăn gì đấy, có phải tương trộn cơm không, bên cạnh là bánh sơn tra à!”
Lục Trạch lên hot search, Lý Lượng là một anh chàng nghiện mạng nên tất nhiên đã đọc tin này rồi, anh chàng không có hứng thú với Lục Trạch, nhưng lcực kì hứng thú với đồ ăn của Lục Trạch.
Chu Thành An: “Lục Trĩ làm.”
Lý Lượng: “Tao muốn đi ngủ, ngày mai tao còn phải đến quán bà chủ nhỏ ăn tương trộn cơm, không ngờ cái tương này thế mà là của bà chủ làm.”
Chu Thành An cười cười: “Trong quán tạm thời chwua bán tương và bánh sơn tra.”
Lý Lượng: “……..” Hình như Lý Lượng cảm thấy thằng bạn mình có chút kiêu ngạo thì phải.
Sau khi Lý Lượng kết thúc cuộc gọi thì định đi ngủ, nhưng rồi anh chàng lại mò vào APP video xem video Lục Trạch ăn sáng, Lục Trạch ăn trưa, Lục Trạch ăn tối, thật sự tương ăn quá ngon, Lục Trạch ăn tương cả một ngày, chẳng qua mỗi lần ăn cách ăn đều khác nhau.
Lý Lượng ngủ không được……..!Anh chàng muốn ăn tương trộn cơm.
Lý Lượng nghĩ đến chuyện bây giờ tương trộn cơm của Mỹ thực trong trí nhớ còn chưa bán ra liền nhanh chóng mặc quần áo phi đến nhà Chu Thành An, sau khi Chu Thành Anh mở cửa thì anh chàng vội vàng xông vào, trên mặt hiện rõ ý định phải tìm ra tương trộn cơm, kết quả bị Chu Thành An ngăn lại.
Lý Lượng đáng thương: “Chúng ta là bạn từ bé ó.”
Chu Thành An gật đầu, sau đó làm ngơ ánh mắt đáng thương của Lý Lượng nói: “Mày có thể đợi đén khi quán bán, lọ tương này của tao mày đừng có mà mơ đến.”
“Một miếng, một miếng được không.”
“Chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi.”
“Tao không muốn đi, tao chỉ muốn ăn tương bà chủ nhỏ làm.”
“Không ăn thì đi ngủ?”
“……………”
Sáng sớm hôm sau, Lý Lượng đến Mỹ thực trong trí nhớ thấy Lục Trĩ thì ánh mắt trông kể với Lục Trxi chuyện tối qua, Lục Trĩ nghe anh chàng nói xong thì đi sieeu thị, ở siêu thị cô mua thịt băm, nấm hương và một số nguyên liệu khác rồi xách túi lớn túi nhỏ về quán.
Lục Trĩ: “Lý Bành, hôm nay cho ra món cơm trộn tương thịt bằm nấm hương, nếu trong quán không đủ chỗ thì có thể bán ngoài ra ngoài quán.”
Lý Bành: “Dạ vâng!”
Trong nhóm Mỹ thực trong trí nhớ trong, Lý Bành tiết lộ chuyện Lục Trĩ hôm nay sẽ làm tương ra.
Lục Trĩ nếu bán tương theo lọ thì chỉ có rất ít người có thể mua được, nhưng nếu bán theo suất cơm trộn tương thì sẽ có nhiều người mua được.
Bên ngoài Mỹ thực trong trí nhớ đã bắt đầu xếp hàng, rất nhiều người đều đến vì cơm trộn tương thịt bằm nấm hương, mỗi lần Lục Trĩ cho ra món mới, người xếp hàng bên ngoài Mỹ thực trong trí nhớ sẽ đông hơn mọi ngày.
Tương cũng giống mì trộn dầu hành, chỉ chuẩn bị trước nguyên liệu nấu ăn thì đến lúc nấu sẽ rất nhẹ nhàng, làm tương còn đơn giản hơn, nấu trước, để đến khi có người gọi thì rưới tương lên cơm là xong luôn.
Lục Trĩ đã mua 30 cái niêu trên mạng hôm bữa nên Lục Trĩ bảo Phùng Thịnh dùng nấu tương vào niêu cho dễ, và nó cũng giúp tăng độ ngon của tương lên.
Cuối cùng Lý Lượng đã được ăn cơm trộn tương thịt bằm nấm hương, anh chàng cầm thài xúc một miếng, trong nháy mắt vị cay cay kích thích vị giác, anh chàng cầm thài xúc cơm liên tục, ăn xong uống thêm một cốc nước giảm vị cay.
Thật sự ăn quá đã!
Nhưng anh chàng muốn được giống như Chu Thành An cơ, khi nào thích ăn là có liền!
Trương Dụ từ lần trước tới Mỹ thực trong trí nhớ ăn cơm thấy ngon liền thường xuyên tới ăn cơm, lần này Mỹ thực trong trí nhớ đẩy ra món mới, cậu ta đương nhiên cũng đến xếp hàng, đáng tiếc thực khách đã ngồi đầy trong quán, cậu ta chỉ có thể mua rồi ngồi ăn ngoài cửa, nhưng cho dù như vậy Trương Dụ cũng cực kì thỏa mãn.
Trước đây đồ ăn ở Mỹ thực trong trí nhớ luôn bán số lượng có hạn, lần này có thể mua thoải mái, không đến mức xếp hàng mấy ngày mà mua không được nên Trương Dụ đương nhiên rất vui vẻ.
Lần này, đoàn đội của Trương Dụ cũng đến quay lại cảnh Trương Dụ xếp hàng mua cơm trộn tương để edit video đăng lên APP, một lần này sẽ chia thành hai phần, phần 1 là Trương Dụ xếp hàng, phần 2 là Trương Dụ ăn cơm trộn tương thịt bằm nấm hương.
Trương Dụ: “Chào mọi người, tôi là Trương Dụ, chúng ta lại tới Mỹ thực trong trí nhớ, hôm nay Mỹ thực trong trí nhớ đẩy ra món mới là cơm trộn tương thịt bằm nấm hương, số lượng không có hạn, bây giờ tôi đang xếp hàng, mọi người nhìn hàng nè, nhiều người lắm á, có muốn biết cơm trộn tương ăn ngon đến mức nào không, chờ tí nữa tôi ăn xong sẽ nói cho biết nhé.
Không phải là tôi không ra video mà là tôi phải mua được cơm trộn tương thì mới ra video mưới được.”
Trương Dụ kết thúc video, đoàn đội Trương Dụ liền tiến hành cắt nối biên tập sau đó đăng lên APP.
**** 14/10/2021 – NTP_1512 ****.