Quán Cơm Nhỏ Của Nữ Phụ Cổ Xuyên Kim - Chương 56
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
64


Quán Cơm Nhỏ Của Nữ Phụ Cổ Xuyên Kim


Chương 56


Edit: Cá

Tin Lục Trạch ra mắt tại vị trí C <<Mộng tưởng chi đoàn>> được đủ loại báo chí đăng tải, có rất nhiều báo giải trí đưa tin về Lục Trạch. Ngoài ra Mỹ thực trong trí nhớ một lần nữa hot lên theo sau, thậm chí có báo chủ động liên hệ với Lục Trĩ muốn phỏng vấn cô lên bìa tạp chí, tiếc là Lục Trĩ từ chối hết.

Tuy thế nhưng Lục Trĩ vẫn xuất hiện cùng Lục Trạch trên TV.

Ông nội Trần từ chỗ người quen biết được sự việc của chị em Lục Trĩ, đầu tiên ông rất kinh ngạc với thành tích của Lục Trạch, sau đó cảm thấy vui thay hai đứa nhỏ. Ông nội Trần chủ động gọi điện cho con dâu mình, muốn tổ chức bữa tiệc gia đình để chúc mừng chị em Lục Trĩ. Ông nhận thấy Mỹ thực trong trí nhớ rất có giá trị thương mại, nếu đầu tư vào như một sản nghiệp thì đảm bảo lợi nhuận rất tốt, thật ra ông muốn giúp Lục Trĩ nâng cao sự nghiệp.

Trần phu nhân ấp úng nửa ngày, rơi vào đường cùng đành phải nói rõ chuyện Lục Trĩ và Trần Tân đã ly hôn.

Trần phu nhân: “Chuyện này là Lục Trĩ chủ động nói, cũng là nó muốn ly hôn, thậm chí vì ly hôn mà nhiều lần khiến bọn con khó xử nên mới đồng ý.”

Ông nội Trần bị chọc tức thổi râu liên hồi: “Cô đồng ý cái gì, Lục Trĩ cưới cô hay Trần Tân hả.”

Không cần hỏi tiếp ông nội Trần cũng biết Trần Tân làm gì, huống hồ nếu thằng cháu ông không đồng ý thì Lục Trĩ tất nhiên không thể tự đệ đơn ly hôn. Ông nội Trần không mắng Trần phu nhân mà mắng Trần Tân một hồi, Trần phu nhân không nghe nổi nữa, dù sao Trần Tân cũng là con trai bà nên muốn giải vây khiến ông nội Trần tức càng thêm tức, chuyển sang nói bà không biết dạy con.

Chờ đến khi ông nội Trần hỏi phí chia tay của hai người, thấy Trần phu nhân lại ấp úng thì tức cười, nói câu tốt tốt tốt mấy lần: “Mấy người làm chuyện tốt gì đây hả!”

Ông nội Trần mang ơn nhà họ Lục, ngay cả việc cưới hỏi của Lục Trĩ và Trần Tân cũng là ông đề nghị, không ngờ cuối cùng lại rơi vào kết quả này, Lục Trĩ sau khi ly hôn cũng không nói gì với ông, một mình mở tiệm cơm nhỏ, không biết đã chịu bao nhiêu ấm ức, còn ông báo ơn lại trở thành thế này.

Trước khi có ý để Trần Tân và Lục Trĩ cưới nhau ông nội Trần đã hỏi qua ý Trần Tân, thấy anh đồng ý, đảm bảo sẽ đối xử tốt với Lục Trĩ thì mới yên tâm.

Bữa tiệc gia đình tuy không tổ chức nhưng ông nội Trần đã gọi hết con cháu về nhà cũ, Lý Niệm đang mang thai cũng phải về.

Trước khi về nhà cũ, Lý Niệm đang xem video ăn canh xương sườn củ sen ở Mỹ thực trong trí nhớ của một blogger mỹ thực. Trời trở lạnh, đang mang thai nên Lý Niệm mặc nhiều hơn bình thường, vừa xuống xe gió lạnh thổi qua khiến Lý Niệm càng muốn ăn bát canh xương sườn củ sen Lục Trĩ làm.

Lý Niệm đang mong ngóng canh xương sườn củ sen thì bị tiếng quát của ông nội Trần doạ, phải uống mấy ngụm nước nóng xuống bụng.

Ông nội Trần: “Mấy người ghét bỏ Lục Trĩ, không thích con bé, làm cái gì vậy hả? Trần Tân, lúc trước ông nội hỏi mày có muốn cưới Lục Trĩ không thì mày nói sao, còn Lý Niệm, ông hỏi mày, có phải lúc trước mày đã đảm bảo với ông sẽ chiếu cố Lục Trĩ không, vậy mà bọn mày làm cái trò gì đây!”

Lý Niệm: “Cháu có khuyên hai người đó không cần ly hôn nhưng bọn họ không nghe, nếu không ly hôn thì cháu nhất định sẽ đối xử tốt với Lục Trĩ, coi Lục Trĩ như chị ruột để đối xử. Anh nói có đúng không, Trần Triển?”

Trần Triển vội vàng gật đầu: “Đúng đúng đúng, ông nội, hay ông đi khuyên Lục Trĩ đi, để chị ấy và anh trai tái hôn.”

Lúc trước Trần Triển và Lý Niệm đối xử với Lục Trĩ là thái độ gì, bây giờ là thái độ gì khiến Trần phu nhân muốn hét to câu phản bội. Người không biết còn tưởng nhà bọn họ đang đấu đá tranh giành tài sản ấy, thật ra nhà họ Trần là hào môn nhưng không có chuyện tranh giành lẫn nhau, dù sao người thừa kế cũng chỉ có Trần Tân.

Trần Tân: “Cháu có cho cô ấy tiền và nhà nhưng cô ấy không cần, cũng nói nếu gặp khó khăn thì cứ nói, cháu sẽ giúp.”

Đúng lúc này em gái Trần Tân trở về, ông nội Trần gọi điện nên bắt buộc phải về, còn nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không quan tâm, còn đang bận xem buổi biểu diễn đấy.

Vừa vào nhà thì thấy ai cũng ở đây, em gái Trần Tân sắc mặt ngạc nhiên: “Có phải mọi người đang bàn chuyện kết hôn của anh cả không? Anh à, nếu là chuyện kết hôn thì cứ gọi trực tiếp cho em, sao phải cần ông nội gọi chứ.”

Trong phòng im ắng……

Sau một trận gà bay chó sủa thì Trần Tân bị ông nội Tần dùng gậy đánh vài cái, doạ cho em gái Trần Tân sợ đứng im một chỗ, cuối cùng vì em bé trong bụng Lý Niệm đạp đạp mới an tĩnh lại.

Lý Niệm: “Anh mau đi mua canh xương sườn củ sen ở Mỹ thực trong trí nhớ cho em đi Trần Triển, con trai anh cũng muốn ăn đây này.”

Mọi người ai cũng vội lo cho em bé trong bụng Lý Niệm muốn ra đến nơi rồi, em gái Trần Tân chủ động nói sẽ đến Mỹ thực trong trí nhớ mua canh nhưng bị ông nội Trần răn dạy một đống lời, cuối cùng người đi Mỹ thực trong trí nhớ là ông nội Trần.

Mấy đứa này thật sự quá ngu ngốc, ông nội Trần cảm thấy nếu Lục Trĩ tình nguyện làm bát canh xương sườn gì đó thì ông cũng chẳng quản nữa. Lý Niệm và Trần Triển bên kia cũng bịa một lý do để đi tìm Lục Trĩ.

Lý Niệm: “Canh xương sườn củ sen, em muốn ăn canh xương sườn củ sen, canh xương sườn củ sen của Mỹ thực trong trí nhớ.”

Trần phu nhân: “Con, nói gì thế hả….. Mẹ nhịn, mẹ vì cháu trai mà bỏ qua cho con đấy.”

Ông nội Trần đến Mỹ thực trong trí nhớ, tâm trạng ông khá bực bội, càng không ngờ tới hiện tại là giờ đóng cửa của tiệm, Lục Trĩ không có ở tiệm, chỉ có Tôn Y đang làm bên trong.

Tôn Y không về nghỉ trưa vì cảm thấy ngày thường không giúp được Lục Trĩ nhiều, chỉ hỗ trợ bưng đồ ăn linh tinh nên buổi trưa nghỉ ở tiệm luôn, tiện làm việc vặt như rửa rau các thứ. Một ngày giờ làm việc của Tôn Y khoảng sáu bảy tiếng, tiền lương cao hơn nơi khác tận hai ba phần.

Tôn Y cảm thấy bà chủ nhỏ là người rất tốt, làm việc ở Mỹ thực trong trí nhớ cũng rất vui vẻ, cũng muốn làm lâu dài ở đây nên khi vào việc luôn rất nghiêm túc.

Ông nội Trần hỏi: “Cháu có thể giúp ông liên hệ với bà chủ của cháu được không, ông gọi cho con bé không được.”

Tôn Y cầm điện thoại gọi thử cho Lục Trĩ nhưng không thấy bắt máy: “Hay buổi chiều ông quay lại ạ, buổi chiều đến giờ bán hàng bà chủ nhỏ sẽ ra tiệm đấy ạ.”

Ông nội Trần bất đắc dĩ: “Ông cảm ơn cháu nhé.”

Ông nội Trần không muốn đi tay không về nên quyết định qua nhà hàng lớn mua một phần canh xương sườn củ sen, ông cảm thấy hẳn là không khác gì nhau nên nhận được canh liền đi tìm lý Niệm, còn bỏ canh vào hộp để Trần Triển đưa cho Lý Niệm, bảo là canh của Mỹ thực trong trí nhớ.

Trần Triển: “Đây, hẳn là không phải.”

Ông nội Trần: “Sao lại không ăn được.”

Trần Triển: “Không phải có ăn được hay không mà đây căn bản không phải canh xương sườn Lục Trĩ làm.”

Ông nôi Trần: “…….”

Lý Niệm không được ăn canh xương sườn của Mỹ thực trong trí nhớ, chỉ đành ngậm ngùi vừa xem video blogger mỹ thực ăn canh xương sườn của tiệm vừa ăn canh của nhà hàng lớn, sau đó còn quyết định đặt biệt danh cho con trai trong bụng là củ sen.

Cùng lúc đó ở nhà họ Chu.

Ông nội Chu vui tươi hớn hở đưa hạt dẻ ở nông thôn cho Lục Trĩ xem: “Đây đều là mẻ mới, vừa hái từ trên cây xuống, ông nghĩ cháu làm món hạt dẻ chắc chắn rất ngon.”

Lục Trĩ đến đây vì ông nội Chu là ông nội của Chu Thành An, ông chủ động gọi điện cho Lục Trĩ nói mới mua một mẻ hạt dẻ cười ở nông thôn muốn đưa cho cô, Lục Trĩ sao có thể để ông nội Chu đi xa một chuyến được nên cô tự tới nhà họ Chu luôn.

Chỉ là cô không ngờ đến thân phận của Chu Thành An lại cao vậy, Lục Trĩ là người ngay thẳng, cũng chẳng muốn đoán tới đoán lui nên trực tiếp hỏi ông nội Chu. Ông nội Chu nghe xong kể luôn cho cô sự việc giữa ông và lão già nhà họ Phùng, ông chỉ định đến Mỹ thực trong trí nhớ Chu Thành An đề cử ăn vài ngày, ai ngờ ngon quá nên ông ăn đến bây giờ luôn.

Ông nội Chu còn kể chuyện quên đăng ảnh lên vòng bạn bè cho Lục Trĩ nghe: “Ăn ngon quá làm ông quên chụp ảnh để đăng lên vòng bạn bè luôn.”

Lục Trĩ: “Ông nội Chu ạ, ông có ngại cháu nấu ăn ở đây không ạ?”

Ông nội Chu: “Để ý gì chứ, cháu tính làm món gì thế, có phải là hạt dẻ rang đường không?”

Lục Trĩ nghĩ nghĩ sau đó nói: “Hạt dẻ rang đường và bánh hạt dẻ ạ.”

Ông nội Chu: “Để ông giúp cháu một tay, xong ông nhất định phải đăng lên vòng bạn bè mới được.”

Nghĩ đến việc làm hạt dẻ rang đường và bánh hạt dẻ cùng Lục Trĩ, ông nội Chu vui tươi phới lới vào bếp.

Hạt dẻ rang đường và bánh hạt dẻ Lục Trĩ làm ấy mà, chắc chắn ngon ngất ngây.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN