Cuối cùng buổi hẹn gặp tiểu thư Triệu gia được sắp xếp tại quán rượu nổi danh nhất trong thành.
Hôm nay Vĩnh Vương xem như được một lần ăn mặc chỉnh tề, áo gấm tím thẫm phối hợp với dáng người cao lớn của hắn lộ ra vẻ oai hùng bất phàm khiến các cô nương và tiểu tử qua đường ngoái đầu nhìn liên tục, ai nấy đều mặt đỏ tim run.
“Thế nào?” Đến một ngã rẽ, Vĩnh Vương thấy chung quanh không có ai lập tức khom người khoe khoang với Đường Ngọc, “Lão tử chưng diện có phải đẹp hơn cả Triệu Tiền Tôn Lý không hả……”
“Vâng vâng vâng.” Ngoại trừ gật đầu Đường Ngọc đâu còn biết làm gì, vừa phụ họa vừa nài nỉ Vĩnh Vương đi nhanh lên, “Sắp đến giờ hẹn rồi, đừng để tiểu thư Triệu gia phải chờ chúng ta.”
“Biết rồi biết rồi, ta đi còn không được sao.” Vĩnh Vương nhún vai rồi sải chân đi nhanh tới phía trước, bỏ lại Đường Ngọc chạy theo không kịp.
Nghịch ngợm như con nít vậy!