Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi
Chương 362: Thiếu
Edit: TranGemy – ꓄ꋪꀎꌩệꈤ độꉓ ꆰꀎꌩềꈤ ꓄ạꀤ đꍟꈤ đàꈤ ꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ
Bộ dạng này của Thẩm Ngôn… Dịch Tân cũng là đàn ông, lúc này chỉ cần nhìn một cái cũng khiến máu trong người anh như phát hỏa. Nắm tay của anh chặt đến nỗi vang lên tiếng khớp răng rắc, anh kéo Thẩm Ngôn quần áo xốc xếch lên mặt đối mặt với anh: “Mày đã làm gì cô ấy?”
Giọng nói của Dịch Tân âm trầm, đôi mắt đen trầm lắng như thể sự bình tĩnh trước cơn cuồng phong nhìn Thẩm Ngôn chằm chằm. Ẩn sau sự bình tĩnh đó là sự hủy diệt rất kinh khủng, chỉ cần chạm một cái là sẽ nổ tung.
Nhưng Thẩm Ngôn còn không thèm phản kháng mà để mặc cho Dịch Tân túm áo, thậm chí còn khinh thường liếc anh, cất giọng châm chọc Dịch Tân: “Như mày nghĩ đấy, tao và cô ấy gương vỡ lại lành rồi.”
Sau câu nói đó của Thẩm Ngôn, một hai giây sau cả người Dịch Tân vốn đang điên cuồng giận dữ lại đột nhiên trở nên cứng đờ, trong khi cơn cuồng phong vẫn đang hoành hành. Ngay sau đó, một đòn trí mạng đấm thẳng lên mặt Thẩm ngôn. Một quyền ấy còn nặng hơn cả cú đấm của Cố Viễn Chi trong cơn thịnh nộ ban nãy.
Một quyền khiến cả người Thẩm Ngôn không đứng vững mà bay thẳng ra ngoài. Thân thể một người đàn ông mà chẳng khác nào một chiếc lá cây mỏng manh bay ra đập vào bàn trang điểm rồi lại lăn xuống đất. Mảnh thủy tinh rơi đầy đất, cắt lên da thịt Thẩm Ngôn để lại những vệt
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!