Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới - Sưu tầm - Nhất Dương Trảm Ma
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới - Sưu tầm


Nhất Dương Trảm Ma



Thanh Vũ và những người xung quanh cũng đã định hồn lại, quan sát trận đấu kịch liệt trên không trung, từng đạo linh lực bị đánh văng ra xung quanh đẩy lui mọi người. Nhìn thấy Ngọc Trang trên lưng đột nhiên xuất hiên một đôi cánh kim sắc, có người hét lên: ‘’Là Thiên Thần đến cứu chúng ta hay sao?’’ “Thiên Thần hiển linh.’’ ‘’Quang Minh Chi Thần đã cứu chúng ta.’’ Có người nhìn thấy Thanh Vũ vẫn không di chuyển hay nói chuyện gì, trong lòng suy nghĩ: ‘’Có lẽ Giáo Hoàng đại nhân đã biết chuyện này.’’ ‘’Thấy không, đây chính là Giáo Hoàng đại nhân, ta cần phải học hỏi nhiều a.’’ ‘’Xẹt, Xẹt.’’ Từng đạo kiếm khí xé không bay thẳng đến Hắc Lão Quỷ, mọi người trong lòng cũng đã tưởng tượng ra một khung cảnh Hắc Lão Quỷ bị phân thây giống như Dục Quỷ, có người hô to: ‘’Thiên thần đại nhân sẽ đánh bại tà ma kia.’’ Nhiều người nghe vậy không nhịn được gật đầu. Hắc Lão Quỷ nhìn 900 thanh kiếm khí đánh về phía mình, hắn khinh thường cười lạnh, tay niệm pháp quyết, kết ấn nhanh chóng, chỉ trong chớp mắt xung quanh hắn tràn ngập hắc khí, thanh âm lạnh lẽo từ trong hắc khí truyền ra: ‘’Chúng sinh đều có mặt trái, mặt trái tức là Ma, hiện thế đi! Thất Đại Ma!’’ Thanh âm vừa ra, hắc khí sôi trào, ngưng tụ thành từng vòng xoáy màu đen, tổng cộng có bảy vòng xoáy, từ trong đó bay ra từng đạo thân ảnh cao lớn, không có mũi hay miệng mà chỉ có đôi con mắt tràn đầy tà tính. Bảy đạo thân ảnh vừa xuất hiện, lập tức bày trận, từng đạo pháp quyết đánh ra, trên hư không ngưng tụ với nhau tạo thành một màn chắn màu đen, 900 đạo kiếm khí gào thét đánh về phía màn chắn, chỉ nghe thanh âm ma sát vang lên dữ dội. ‘’Xẹt, xẹt.’’ Trong chớp mắt, 900 đạo kiếm khí giống như vũ bão liên tục cắn xé màn chắn, nhưng không ngờ màn chắn kiên cố dị thường, vững vàng trước 900 đạo kiếm khí kia. ‘’Đây chính là bí kĩ Ma Thuẫn mà bổn tọa lĩnh ngộ được trong truyền thừa, một tiểu nữ oa như ngươi làm sao có thể phá hủy nó?’’ Hắc Lão Quỷ nhàn nhạt nói ra, thanh âm mang theo tự tin, nhìn thấy màn chắn chặn hết tất cả đạo kiếm khí, hắn giống như đã khôi phục tự tin trước đó. Ngọc Trang ngưng tụ ánh mắt, nhìn thấy kiếm khí của mình không thể làm gì đối phương, hai hàng chân mày nhíu lại, nhìn về phía cái đầu lâu màu đen, lúc này oan hồn đã tràn ra rất nhiều, từng đạo ánh sát từ phong ấn tịnh hóa lấy oan hồn, sau đó oan hồn lại tấn công đầu lâu. ‘’Chỉ một chút nữa.’’ Ngọc Trang lẩm bẩm. Hắc Lão Quỷ làm sao không biết được rằng Ngọc Trang đang chờ đợi vạn cái oan hồn phản phệ mình đâu? Hắn xuất thủ ngay, từng đạo pháp quyết đánh ra, bảy con Quỷ há miệng rộng của mình ra, trong miệng phát ra từng tiếng gào thét, hắc khí sôi trào. ‘’Thất Ma Nhất Thể.’’ Hắc Lão Quỷ quát lên, bảy đạo Ma ảnh nhanh chóng trùng điệp với nhau, khí tức phát ra kinh khủng, kéo lên tận Trúc Cơ Kỳ Đỉnh Phong. Trên tay Hắc Lão Quỷ xuất hiện một thanh đao, trên thân đạo hiện ra từng đạo vết máu còn tươi mới, giống như có thể quan sát thấy được nhiều người đang kêu gào thảm thiết trong vết máu đó. Ma Ảnh tiếp nhận thanh đao rồi vung ra, hướng về phía Ngọc Trang chém mạnh xuống, một luồng linh lực dọc theo sống đạo bay ra, hình thành một con quạ đen có một cặp mỏ sắc nhọ, với tốc độ nhanh chóng mà đâm thẳng về phía Ngọc Trang.

Ngọc Trang nhìn thấy con quạ, cảm ứng được cho dù mình có tránh né thì nó cũng sẽ đâm được mình, bởi vì con quạ đã khóa chặt chính mình. Ngọc Trang nhanh chóng câu thông vầng Mặt Trời, ngay lập tức, trên đỉnh đầu cô hiện ra một vầng Mặt Trời sáng chói, chiếu rọi cả một vùng. ‘’Nhất Dương Hộ Thể.’’ Ngọc Trang kết ấn, vầng Mặt Trời từ từ biến to rồi bao phủ toàn thân cô, tạo thành một màn chắn, con quạ va chạm chính diện với màn chắn. ‘’Két—két.’’ Lực lượng xung đột, chổ va chạm phát ra từng tia lửa văng ra xung quanh, màn chắn khanh khách rung động, nhưng không đổ vỡ. Hắc Lão Quỷ nhìn thấy vậy, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, thanh âm của hắn nhàn nhạt vang ra: ‘’Bạo!’’ Hắc Lão Quỷ vừa nói, con Quạ Đen nổ tung ngay lập tức, vụ nổ cắn nuốt toàn bộ vùng trời xung quanh Ngọc Trang. ‘’Thiên thần đại nhân.’’ ‘’Không.’’ Mọi người bên dưới đang quan sát trận chiến, không ngơ tình cảnh như vậy lại xảy ra, lập tức nhiều tiếng kinh hô phát ra. Thanh Vũ nắm chặt nấm đấm, cảm thấy toàn thân vô lực. ‘’Một cái tiểu nữ oa mà cũng dám chống lại bổn tọa, bây giờ bổn tọa sẽ xử lí đám oan hồn chết tiệt kia rồi đến phiên các ngươi, lũ giun dế.’’ ‘’Chỏ dù Thần của các ngươi có xuất hiện thì bổn tọa một chưởng là có thể diệt.’’ Hắc Lão Quỷ khinh thường, cười lạnh một tiếng, đang định bay đến để luyện hóa đám oan hồn phản loạn thì có một đạo ánh sáng bắn thẳng về phía hắn, cảm ứng được nguy hiểm, hắn tránh né sang một bên, đưa đôi mắt quan sát thì thấy được Ngọc Trang vẫn đang đứng chổ cũ, trên người không có một vết thương. ‘’Một cái tà ma mà cũng dám khinh nhờn thần linh, hôm nay, ta thay mặt Quang Minh Chi Thần, tiêu diệt ngươi.’’ Ngọc Trang đưa thanh kiếm chỉ về phía Hắc Lão Quỷ, đôi mắt ngưng tụ, vầng Mặt Trời trên đầu cô tỏa ra ánh sáng vạn trượng, biến đổi hình thể thành một thanh kiếm, thanh kiếm này cao trăm trượng, ánh sáng màu hoàng kim mà nó tỏa ra làm mọi người không thể nhìn thẳng, chỉ có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh bá đạo mà thánh khiết từ nó tỏa ra. Ngọc Trang nắm chặt thanh kiếm trong tay cô, lúc này cô và thanh kiếm trên đầu mình đã thành một thể, một kiếm trong tay chém ra, ngay lập tức, thanh kiếm hoàng kim trên đầu cô cũng chém xuống một phát, thẳng về phía Hắc Lão Quỷ. ‘’Nhất Dương Trảm Ma.’’ Sức mạnh bá đạo từ thanh kiếm tỏa ra đánh bật lớp đất đá xung quanh, thanh kiếm đột nhiên tăng tốc độ, lấy một tốc độ như tia chớp chém về phía Hắc Lão Quỷ. Hắc Lão Quỷ nhìn thấy cảnh tượng như thế, trong nội tâm lập tức cảm nhận được nguy hiểm, hắn quát lên: ‘’Thất Ma.’’ Ma Ảnh to lớn phóng đến gần Hắc Lão Quỷ, đưa ra thanh kiếm màu đen của mình ngăn chặn thanh kiếm hoàng kim, Hắc Lão Quỷ còn cảm thấy không ổn, linh lực đục ngầu từ thân thể của hắn liên tục cung cấp cho Ma Ảnh.

‘’Keng—keng.’’ Hai thanh kiếm va chạm vào nhau phát ra thanh âm ma sát kèm theo những tia lửa đỏ, nhưng trong nháy mắt thanh kiếm của Ma Ảnh đã bị chém đứt, Hắc Lão Quỷ lập tức quyết đoán, hắn lùi về phía sau, trong miệng không quên quát lên:

‘’Bạo!’’ Ma Ảnh không chần chờ, thân thể phóng to rồi nổ tung, vũ nổ đánh bật cả một khu rừng, Hắc Lão Quỷ nhìn thấy thanh kiếm hoàng kim bị vụ nổ ngăn cản, nhưng ngay lập tức hai mắt của hắn co lại, trên tay xuất hiện từng cái pháp bảo của Trúc Cơ kỳ, rồi hắn quăng về phía thanh kiếm: ‘’Bạo!’’ ‘’Bạo cho ta.’’ ‘’Bổn tọa không tin một kiếm của ngươi có thể giết chết bổn tọa!’’ Hai mắt của Hắc Lão Quỷ hiện lên một tia dữ tợn, từng đạo thanh âm mang theo phẫn nộ vô cùng của hắn truyền ra khắp trời. Thanh kiếm hoàng kim bị các pháp bảo của Hắc Lão Quỷ tự bạo làm cho tốc độ ngày càng chậm cho đến khi cái pháp bảo cuối cùng tự bạo, thanh kiếm hoàng kim đó dừng lại trước trán của Hắc Lão Quỷ làm trán hắn chảy ra một dòng máu tươi, nhiễm cả khuôn mặt hắn. ‘’Khặc, khặc.’’ Hắc Lão Quỷ hồi phục tinh thần, cười dữ tợn vài tiếng rồi nhìn Ngọc Trang nói, âm thanh của hắn mang theo điên cuồng cùng hưng phấn: ‘’Bổn tọa đã thắng, giờ ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!’’ Ngọc Trang nhìn thấy thanh kiếm hoàng kim biến thành một vệt sáng bay thẳng vào trong thân thể mình, cô cảm nhận được cơ thể mình đã bị vắt đến không còn một chút sức lực, nhưng cô vẫn không thất vọng, Ngọc Trang nhìn Hắc Lão Quỷ rồi nói ra, thanh âm mang theo tự tin: ‘’Không, ngươi đã thua.’’ Hắc Lão Quỷ nghe vật, tiếng cười dừng lại, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì, nhưng không đợi hắn quan sát thì có một thanh âm chói tai phát ra từ phía cái đầu lâu. ‘’Két—‘’ Hắc Lão Quỷ nhìn lại thì vừa thấy cái đầu lâu đã bị đánh thành trăm mảnh, những mảnh vụn bay đầy trời, đó chính là bổn mạng pháp bảo của hắn, bây giờ bổn mạng pháp bảo đã bị đánh nát, hắn bị phản phệ, nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi, Hắc Lão Quỷ không để ý đến tình trạng bây giờ của mình, bởi vì trong mắt hắn, có hơn một vạn oan hồn đang nhìn hắn chằm chằm, trong tròng mắt của oan hồn đều hiện ra vẻ dữ tợn. ‘’Gào.’’ Oan hồn đứng đầu là tên nửa bước Trúc Cơ mà Hắc Lão Quỷ vừa mới giết, nó rống lên giận dữ rồi bay thẳng về phía Hắc Lão Quỷ, hơn vạn oan hồn phía sau nhận được tín hiệu, đồng loạt phóng theo sau.

Hắc Lão Quỷ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong nội tâm hắn gào thét là phải đào tẩu ngay lập tức, nhưng Hắc Lão Quỷ cảm nhận được thân thể của mình bị trọng thương, kèm theo hắn đã chiến đấu với Ngọc Trang cho nên linh lực đã cạn kiệt.

‘’Bổn tọa không thể chết ở đây được!’’ ‘’Ta phải chạy trốn, bổn tọa phải sống sót!!’’ Hắc Lão Quỷ rơi xuống đất, từng bước từng bước chạy về một bên, trong miệng hắn lẩm bẩm, từng tia máu tươi từ miệng hắn chảy ra nhuộm y phục thành màu đỏ, tròng mắt của hắn vô định, phía sau là hơn vạn oan hồn. Chỉ trong nháy mắt, thân ảnh của Hắc Lão Quỷ đã bị rừng rậm bao phủ, trong rừng rậm tối tăm này, chỉ còn tiếng gào thét đau đớn truyền ra. ‘’Không!!!’’

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN