Quang Vinh Đế Phong Lưu - Chương 6: Bái sư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Quang Vinh Đế Phong Lưu


Chương 6: Bái sư


Ba người phụ nữ bước vào ai nấy đều là mĩ nữ. Một người mặc thanh y, tay đang bưng một cái khay bên trong là một bát cháo còn đang bốc hương nghi ngút, nàng búi tóc cao khuôn mặt hiền từ. Một người mặc hồng y thân hình nẩy nở giống như bông hồng nở rộ. Một người mặc bạch y khuôn mặt ́́nhtinh sảo toàn thân tỏa ra khí chất cao thượng. Người phụ nữ mặc thanh y bưng bát cháo tới cạnh cửu hoàng tử. Đặt bát cháo xuống giường nàng giang tay ôm lấy hắn vào lòng vuốt ve tấm lưng nhỏ bé của hắn giống hệt như mẹ hắn từng làm. Vừa ôm hắn nàng vừa dỗ dành:

-Hài tử ngoan mau nghín đi đừng sợ có ta ở đây rồi sẽ ko có ai bắt nạt con đâu. Con nhìn nè ta còn nấu cháo cho con ăn nữa này.

Cảm nhận được sự yêu thương của người phụ nữ hắn ngừng khóc. Lúc này bỗng có mấy thanh âm ùng ục vang lên từ bụng của hắn. Tiếng bụng réo khiến cho tất cả mọi người trong phòng phải mỉm cười. Người phụ nữ mặc váy hồng lấy một tay che miệng cười nói:

– Lục muội thật khéo nha vừa mới đó đã dỗ dành được tiểu hài tử rồi. Mau cho nó ăn ko bụng nó réo lên rồi kìa.

Người phụ nữ mặc thanh y nghe thấy vậy thì đỏ mặt bưng lên bát cháo bón cho hắn ăn. Trong khi ăn mọi người cũng hỏi hắn một số điều như tên tuổi nhà ở đâu cha mẹ tên gì….. Việc hắn là cửu hoàng tử cũng làm họ khá bất ngờ. Mặc dù qua quần áo hắn đang mặc mọi người cũng có thể đoán được thân thế hắn bất phàm nhưng cũng ko có nghĩ tới hắn là một hoàng tử. Đồng thời hắn cũng biết sơ sơ về những người này. Người trung niên tên là Sở Chính Long là một kiếm hoàng ( các bậc cảnh giới của kiếm tu thì hơi khác với tu linh và tu khí bao gồm kiếm sĩ – kiếm khách -kiếm tôn – kiếm hoàng – kiếm trung đế quân- thần kiếm -Và cao hơn thì ko rõ.)ẩn cư núi rừng Bạch Mã. Còn nữ tử mặc thanh y tên Lục Niệm Từ, nữ tử mặc hồng y tên la Hoa Nguyệt Thi còn nữ tử mặc bạch y tên là Tiêu Dao Dao. Cả ba người đều thê tử của Sở Chính Long. Đêm qua khi thanh kiếm rơi xuống chùng hợp hắn đi qua nên tiện tay cứu hắn một mạng. Biết vậy hắn nhìn Lục Niệm Từ và nói:

– Lục cô cô có thể đưa con về với mẹ được không con rất nhớ mẹ.

Sau đó hắn xà vào lòng Lục Niệm Từ làm nũng. Thấy vẻ mặt đáng yêu của hắn nàng cũng mềm lòng:

-Chính Long hay là chàng mang nó về đi Nhìn nó thật tội nghiệp.

Người đàn ông xoa xoa cằm rồi nói:

-Ta thấy thiên tư của đứa bé này cũng định giữ nó lại để làm chuyền nhân nhưng thân phận của nó lại qúa lớn nên chắc cũng phải gặp mẹ cha nó nói chuyện một chút.

Nghe người đàn ông nói mọi người cũng nhịn ko được mà nhìn lại hắn một lần. Sau khi nhìn lại,Tiêu Dao Dao cũng ồ lên:

-Quả nhiên thiên tư ko tệ nhưng nó cũng vẫn còn nhỏ hay ta cứ tạm đưa nó về đợi nó lớn hơn một chút cũng ko muộn mà đúng ko??

Vậy là tối hôm đó hắn được đưa trở lại hoàng cung trong sự vui mừng khôn siết của mọi người cùng sự lo âu của một số người. Còn về việc hắn sẽ được một vị kiếm hoàng nhận làm đồ đệ thì vị hoàng đế của chúng ta đồng ý cả hai tay ( ngu gì một vị kiếm hoàng tương đương với cường giả cấp đế là thần long thấy đầu ko thấy đuôi đó) và hẹn 2 Sở Chính Long sẽ quay lại đón hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN