Quay Ngược Thời Gian - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
232


Quay Ngược Thời Gian


Chương 13


Nhưng Hoa Á không thể làm gì được, cô không chạm được vào chiếc áo dù đã cố gắng vươn người qua đó, từng đợt khoái cảm càng dâng cao khiến người cô giật giật mơ hồ.
Cô cố tự nhắc nhở mình “Hoa Á, Hoa Á, tỉnh táo lại, không được….”
“Ưm…..”
Cả hai người đều chìm trong cao trào tràn qua những âm thanh dâm đãng.
Chẳng màng đến sự mệt mỏi của cô, Trịnh Sâm vẫn kéo cô đến bên bồn rửa, trong chính lúc ấy, một khắc ngắn ngủi của ý thức cũng như sự cố gắng hết mình, Hoa Á đã giẫm thật mạnh lên vị trí chiếc cài áo mà cô vừa mơ màng nhìn thấy.
Một vệt máu đầy đau đớn nơi bàn chân truyền đến, nhưng cô vẫn nhẫn nhịn được vì tựa như nỗi đau nơi bàn chân không là gì so với cái đau đớn nơi âm hộ, nó như thể đã rách ra, cúi xuống nhìn trong chốc lát, cô chỉ thấy cây gậy vẫn đâm ra đâm vào, nhô lên trên phần bụng phẳng lì của cô, máu hòa cùng kinh nguyệt chảy ra… càng chứng minh cho thấy cô bị cường bạo thật sự.
Đôi mắt giăng sương đầy nước mắt ngước lên nhìn người đàn ông đang thỏa mãn ra vào bên trong cô, cô có hận ý, có ngàn câu hỏi vì sao anh lại yêu cô đến thế, và cả tại sao… Uyển Lạc lại có thể yêu một người đàn ông như vậy trong những năm tháng xuân đầy tươi đẹp, cô luôn luôn công nhận rằng: Uyển Lạc là người bạn vô cùng xuất sắc, là người cô rất tin tưởng nhưng riêng chuyện của Trịnh Sâm, Hoa Á cô tựa như chưa từng thấy Trịnh Sâm xứng với Uyển Lạc dù là ở bất cứ mặt nào?
Cuộc sống đôi khi như chiếc mũi tên, một khi đã bắn ra thì không bao giờ quay ngược trở lại được nữa. Có lẽ sai lầm của cô là ngay từ khi, coi tình yêu của người khác là trò đùa, coi đó chỉ là trò vui trong khoảng trống cuộc đời này…
Cô thực mong có thể quay ngược thời gian, trở về năm tháng thanh xuân ấy, tựa như bọt biển mơ hồ cũng phải ý thức được tương lai, đừng làm gì sai lầm vì….báo ứng có mắt.
Hoa Á nhòe lệ đầy thất vọng.
Bên ngoài.
Tín hiệu vừa cất lên làm đánh tan mọi suy nghĩ của Uyển Lạc.
Cô liên lạc cho cảnh sát địa phương, đó là bước tiếp theo duy nhất mà Uyển Lạc nghĩ ra khi ở nơi đất khách quê người này…
Uyển Lạc cùng cảnh sát và cả nhân viên khách sạn đi lên. Thực ra đây cũng chỉ là một khách sạn nhỏ tầm trung, hẳn là vì chuyện bắt Kì Họa nên Trịnh Sâm mới phải chọn nơi này. Cũng may vì là khách sạn nhỏ mà nhân viên cũng sợ ảnh hưởng đến hình ảnh khách sạn nên ngay lập tức bỏ qua khâu giữ bí mật thông tin cá nhân mà mở cửa cho họ vào.
Vừa vào trong, chỉ có ánh sáng nhỏ nơi đầu giường, hình ảnh người đàn ông bị trói đang chật vật cùng âm thanh nam nữ nơi nhà tắm, Uyển Lạc nhanh chóng tháo trói cho Kì Họa ở bên, cảnh sát cũng đang chuẩn bị xông vào nhà tắm thì không ngờ lúc này đây….
Một thân ảnh vụt qua trước mắt họ, xông thẳng vào nhà tắm…
Trước mắt Uyển Lạc, là hình ảnh Trịnh Sâm bị Kì Họa đâm mạnh một phát nơi cách tay đang giữ lấy cặp mông của Hoa Á.
Trịnh Sâm ngạc nhiên và đầy đau đớn giữ lấy cánh tay mình, ngã sang một bên. Lúc này Uyển Lạc mới thấy rõ Hoa Á, khắp người là vết bầm tím có cả vết máu ẩn hiện, nơi cúc huyệt là máu…, và cả bám đầy dương vật Trịnh Sâm… Đôi mắt anh ta nhíu lại đau đớn… Trong khoảnh khắc ấy, Uyển Lạc như chẳng còn tỉnh táo nữa, cô đứng im bất động, tất cả …hình như cả cảnh sát… cả Kì Họa đều bất động thanh sắc.
Uyển Lạc có chút tỉnh táo lại, cô vội lấy chiếc áo tắm bên cạnh, che lấy người của Hoa Á, đỡ cô lên, đi ra bên ngoài.
Cô nói nhỏ vào tai Hoa Á
– Cậu ổn không? Vào bệnh viện nhé.
Giọng nói Uyển Lạc rưng rưng, cô đau lòng, người bạn của cô… và cả hận bản thân cô không vào kịp, để cho…
– Xin lỗi… Hoa Á nói rất nhỏ trong giây ấy Uyển Lạc bỗng khựng lại, và một cái giật tay dứt khoát, Hoa Á chạy ra nơi cửa sổ. Đây là tầng 7 của khách sạn.
Kì Họa hét toáng lên:
– Em làm gì vậy, Hoa Á, xuống đây mau, nguy hiểm đấy…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN