Quay Ngược Thời Gian
Chương 2
5 năm sau…
“ Xin chào, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Uyển Lạc giáo viên phụ trách môn chuyên môn văn của các em trong những năm đại học này, rất mong sẽ có được sự hợp tác tốt đẹp giữa đôi bên.” – Uyển Lạc với giọng nói trầm ổn, có chút đanh, gương mặt lạnh lùng.
Cô mặc trên mình một chiếc áo vest đen bên trong là áo trắng cổ tròn năng động, cùng một chiếc quần âu suông với đôi giày cao gót đen 7cm. Gương mặt trang điểm có chút đậm, trên tay là một tập tài liệu, khuôn miệng hoạt động liên tục cùng những slide trên máy chiếu, đám học sinh chăm chú lắng nghe…
– Được rồi, hôm nay tới đây thôi, tôi sẽ gửi phần tài liệu bài tập qua mail cho cán bộ lớp.
Rồi cất bước ra khỏi giảng đường. Uyển Lạc 24 tuổi xuất sắc trở thành giảng viên đại học, đang học tiếp lên tiến sĩ, chuyển lên thành phố xa hoa rộng lớn khiến vẻ thiếu nữ bình thường đã trở nên trầm ổn, trưởng thành hơn nhiều. Uyển Lạc đam mê thức uống, cô đã mở được 3 quán café trong thành phố này, với sự hoạt động tốt, cô từ một cô gái nhỏ bé chịu nhiều vất vả trong nhà trọ chật hẹp, thiếu từng miếng ăn thức uống, làm việc trong quán nước với những ngày mắng chửi thiếu điều mẹ cha, và cả bị… thì nay đã trầm ổn sống trong khu trung cư xa hoa, tiền cũng không thiếu, vừa giúp cha mẹ có cuộc sống tốt đẹp, vừa giúp chị xin việc vào bệnh viện. Mọi thứ trong lúc này thật sự tốt đẹp.
Trở về nhà trong trạng thái mệt mỏi, lên giường ngủ thiếp đi, trong mơ Uyển Lạc chạy chạy và chạy, cô sợ hãi hét lên:
– Không, Trịnh Sâm … Trịnh Sâm…. – tiếng cô thất thanh, khản đặc.
– Con nhỏ này cũng to mồm gớm.
Người đàn ông bịp miệng cô lại, tay chân càn rỡ trên cơ thể trắng trẻo, mềm mịn của cô gái mới lớn. Không có khúc dạo đầu, chỉ có thú tính , cứ như vậy cô mất lần đầu tiên… một cách ghê tởm. Chiếc váy trắng điểm hoa cúc rách nát chẳng đủ che đi thân thể ấy, chỉ còn tiếng khóc thút thít van xin và khẩn cầu. Khi trở về nhà từ sở cánh sát cô như người mất hồn.
Uyển Lạc chợt tỉnh giấc, trên người thấm ướt mồ hôi, bật dậy thì lúc này trời đã sáng, cô tắm rửa chuẩn bị chút đồ ăn. Một ngày chủ nhật bình yên cùng trái tim cô đơn, lạnh lẽo.
Ting….
“ Uyển Lạc cậu rảnh không tớ có chuyện nhờ cậu giúp được không? Rảnh thì mình nói chuyện chút”
“Được, nói đi”
“Tớ gặp lại anh ấy rồi, tớ muốn đi ra nước ngoài với anh ấy, tớ nói chia tay với Trịnh Sâm rồi nhưng… anh không đồng ý. Cậu có thể giúp mình trốn ra nước ngoài được không Lạc Lạc?”
Có lẽ nếu là trước kia khi nghe vậy, Uyển Lạc của qúa khứ nhất định sẽ đứng dựng lên chỉ trích Hoa Á quá sai, tại sao đối xử với Trịnh Sâm như vậy, thật quá đáng, thật đáng thương cho Trịnh Sâm nhưng ..bây giờ… đã khác…
“Được, chờ tôi một lát, thời gian cụ thể tôi sẽ báo sau”
Cúp điện thoại, cô gọi cho trợ lí Viên Duy:
“Chị Lạc buổi sáng chủ nhật tốt lành”
Nghe cô bé nhấn mạnh ngày chủ nhật, Uyển Lạc bật cười
“Giúp Hoa Á ra nước ngoài, giấu Trịnh Sâm, thời gian bay nhanh nhất có thể”
Nghe thấy hai cái tên này, Viên Duy bật dậy ngay, nghiêm túc hẳn.
“Dạ em làm ngay”
Thực sự vào thời điểm tỏ tình của năm ấy, cô lại mong quay lại, rút lại lời nói đó rồi mọi chuyện sẽ không xảy ra. Anh sẽ không tự dưng vì lời tỏ tình mà bỏ đi,cô sẽ không một mình về nhà mà bị cưỡng bức, mất mặt, bố mẹ lo lắng, cô phải bỏ nhà đi để được học đại học trên thành phố, phải tự mình bương trải … và cũng không nghe được tin anh yêu bạn thân cô, Hoa Á. Mà thực sự Hoa Á chỉ trêu đùa anh, cô nhỏ tinh nghịch vốn yêu Kì Họa, chỉ chờ anh từ nước ngoài trở về đón cô. Nhưng Trịnh Sâm tai to mặt lớn, bao năm phát triển công ty bất động sản, có tiền, có quyền, không mấy ai dám chống đối, nhất định chung tình bức Hoa Á ở bên, và mọi chuyện như hôm nay. Dù Uyển Lạc và Trịnh Sâm vẫn coi nhau là bạn nhưng cô tránh anh, không bén mảng trả lời, vì vốn cái câu “không làm người yêu thì làm bạn” là sự dối trá. Còn tại sao cô lại dám chống lại anh trong khi cũng chỉ có một công ty tổng bộ café nhỏ … căn bản cô có người chống lưng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!