Quý cô bản lĩnh - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


Quý cô bản lĩnh


Chương 1


Một đám thanh niên gồm hai nữ và ba nam quần áo xộc xệch đi từ hành lang bước đến bàn của một cậu thanh niên. Một cô gái cất tiếng nói :

\” Chào! Một tháng rồi ha? Khỏe không?\”

\” Tôi…tôi…khỏe.\” cậu thanh niên ấp úng.

\” Tốt, thấy tụi này chắc hiểu vấn đề ha? 25 ngàn còn đợi gì nữa mà không lấy tiền ra? \”

\” An Nhiên ! Hiện giờ tôi… tôi…\” giọng cậu ta run run.

\” Cái gì? Đừng nói với tao là mày không có tiền đấy. \” An Nhiên cau mày nhìn cậu ta.

\”Có, tôi có tiền nhưng …nhưng…\”cậu ta nói ấp úng.

\” Nhưng cái gì? Mày làm tao tốn thời gian quá .\” An Nhiên nói ,giọng có chút khó chịu.

\”Phải đấy! Mày có tin tao cho mày một đấm không?\” một người thanh niên trong đám lên tiếng đe dọa làm cho cậu ta mặt biến sắc.

\” Hiện tôi chỉ có 20 ngàn thôi. các người cầm đỡ được không? tôi hứa ngày mai sẽ trả gấp đôi số tiền tôi còn thiếu hôm nay.\” cậu ta nói như nài nỉ.

\” 20? Đưa đây, tốn thời gian quá. Còn nữa mai nhớ mang gấp đôi số tiền mày còn thiếu hôm nay đấy, nếu mày nuốt lời tao xử đẹp mày\” An Nhiên trừng mắt đe dọa.

Cậu ta lấy tiền ra đưa cho An Nhiên, tay hơi run. An Nhiên cầm lấy tiền rồi đi ra khỏi lớp, bốn người kia đi theo sau. Vừa đi tới hành lang cô đã rủa:

\” Khốn kiếp! Trong tuần này đã có năm đứa chưa nộp tiền rồi, đã vậy còn có vài đứa xin khất. Để chị tư mà biết chắc tao và chúng mày thể nào cũng nhừ đòn. Haizz , bọn mày đã xử lí năm đứa đó chưa?\” An Nhiên vừa nói vừa thở dài.

\”Dạ , chúng em đã cho năm đứa nó một trận rồi. Ngày mai bọn chúng sẽ mang tiền tới nộp\” một người thanh niên cất tiếng nói.

\”Được rồi, chuyện năm đứa nó tạm thời giữ im lặng đừng nói cho \’ chị tư \’ biết nhớ chưa? Nếu bọn mày mà nói chuyện này cho \’chị tư\’ thì đừng trách tao, đã rõ chưa? \” An Nhiên hét lên.

\” Dạ \” bốn người kia đồng thanh đáp lại .

\” Được rồi, bọn mày về lớp trước đi. Bây giờ tao đi đưa tiền cho \’ chị ba \’ \” An Nhiên nói.

\” Dạ \” một cô gái đáp

\”Khoan , xem lại đồng phục đi, đừng để tao gặp rắc rối với bọn mày, nếu như bọn mày muốn nhận quà hai lần trong ngày. \” An Nhiên gằn giọng.

Cả bốn người họ mặt biến sắc , quay lại nhìn An Nhiên rồi quay lưng bước đi khi An Nhiên phất tay ra hiệu bảo họ đi. Họ vừa đi vừa chỉnh lại đồng phục, An Nhiên đứng nhìn họ, cô chợt cảm thấy buồn cười. Khi họ đi hẳn, cô bắt đầu đi lên tầng trên _ tầng của học sinh khối 11 _ để tới lớp \’chị ba\’ đang học.

\’Chị ba\’ là một trong hai thủ lĩnh của trường cấp ba CAO THIÊN, vì thủ lĩnh không muốn xuất hiện nên giao mọi việc cho chị ba giải quyết. Và vì thủ lĩnh chưa từng xuất hiện nên trong trường luôn có nhiều lời đồn rằng thủ lĩnh của họ là một chàng trai 18 tuổi mạnh mẽ, quyết đoán, lạnh lùng và rất đẹp trai. Cũng có người cho rằng thủ lĩnh là một cô gái xinh đẹp, tự tin và bản lĩnh, tin đồn cứ thế đồn thổi suốt thời gian dài nhưng cho tới tận bây giờ họ vẫn chưa biết thủ lĩnh là ai. Nhưng không ít kẻ cho rằng thủ lĩnh của trường này là một kẻ kì quái.

Nhưng điểm kì lạ là trong trường Cao Thiên ai cũng tuân theo 4 nguyên tắc:

Không được sử dụng bạo lực , gây mâu thuẫn với các học sinh [dù là học sinh trong hay ngoài trường] .
Khi gặp \’anh, chị\’ phải chào hỏi lễ phép, cấm có hành vi bất kính.
Mượn tiền phải trả lãi đúng hạn, chỉ cho khất 1 lần trong vòng 3 tháng, không đúng hạn phải trả gấp đôi tiền thiếu. Tiền gốc phải trả trước khi kết thúc năm học.
Cấm gây phiền phức ngoài trường, cấm làm trái mệnh lệnh.
Những nguyên tắc này đã hơn một năm, số tiền cho học sinh mượn lấy lãi là 15% cứ mỗi tháng lại đi thu tiền 1 khối / tháng.

Trường Cao Thiên là một trường nổi tiếng , tuy không phải là trường nổi tiếng nhất. Cao Thiên là một trường chuyên và đông học sinh nên thường bị các trường khác gây xung đột, vì vậy trường Cao Thiên hơn một năm đã thâu tóm được 6 trường chịu quy thuận , trong đó có 6 trường khiêu chiến.

*************

\”Tạ Hiểu Nhi ! Tạ Hiểu Nhi !!! Hiểu Nhi ! Dậy, dậy đi mau lên.\” Một cô gái gào lên gọi tên cô bạn đang nằm phủ phục trên bàn.

Cô thấy tiếng hét của mình khiến mọi người đều đã chạy ra ngoài nhưng lại không có tác dụng với cô bạn, cô quyết định dùng vũ lực. Thanh Thanh nhìn Hiểu Nhi mỉm cười , khóe miệng cô khẽ nhếch lên, cô tiến gần tới chỗ Hiểu Nhi và giơ tay lên \”cốp cốp\” cô cốc vào đầu Hiểu Nhi hai cái , cô vừa cốc vừa nói : \” Dậy đi cô nương sắp vào lớp rồi\”

Hiểu Nhi đau đớn,cô nhăn mặt, ôm lấy đầu ngồi thẳng dậy liếc nhìn Thanh Thanh.

\”Đau quá, Thanh Thanh cậu làm cái quái gì vậy hả? Phá tan giấc ngủ của mình, trời đánh cậu.\” Hiểu Nhi hét lên.

Thanh Thanh thấy Hiểu Nhi vừa ngồi dậy cô liền đứng cách xa Hiểu Nhi một mét, nhìn bộ dạng nhăn nhó của Hiểu Nhi, Thanh Thanh không nhịn được mà cười lớn tiếng, cô vừa cười vừa chọc Hiểu Nhi : \”Ha ha ha, Hiểu Nhi à, ông trời ổng ở xa lắm không đánh tới mình đâu mà nếu có đánh thì tớ đoán là ổng sẽ đánh cậu chứ không đánh mình đâu ha ha. \”

\”Được, cậu giỏi lắm dám chọc mình đã vậy, thì mình cho cậu biết tay\” Hiểu Nhi nói.

\”Ế đừng nha, mình chỉ là làm chút \’việc thiện\’ thôi mà, cho nên cậu không được đánh mình.\” Thanh Thanh vừa cười vừa nói, cô xua tay tỏ vẻ đáng thương \’vô số tội\’ nhìn Hiểu Nhi.

Hiểu Nhi chạy tới, tay giơ nắm đấm hướng về phía Thanh Thanh. Thấy Hiểu Nhi tới Thanh Thanh nhanh chóng bỏ chạy.

\”Đồ ngốc này, cậu chỉ toàn chọc tức mình vậy mà bảo là làm \’việc thiện\’ sao?\” Hiểu Nhi nói .

\”Tất nhiên rồi, đối với cậu mình làm như vậy chính là làm việc thiện\” Thanh Thanh đáp lại, tinh nghịch lè lưỡi trêu chọc Hiểu Nhi.

\”Cái con nhỏ này cậu biết tay mình\” Hiểu Nhi nói.

Cứ thế họ rượt đuổi nhau trong lớp học trong khi mọi người đều bất lực đứng ngoài lớp nhìn họ chơi trò cút bắt mà thở dài ngao ngán với ý nghĩ \”haiz, bộ thú vị lắm hay sao mà ngày nào cũng rượt đuổi nhau như vậy hả trời, từ nay tới giờ cũng được 20 phút rồi.\” Cũng có người nhìn họ mà lắc đầu. Chạy một hồi lâu, thấm mệt, họ ngồi lên bàn tựa lưng vào nhau, chợt nhìn nhau rồi cười ha ha ha.

\”Nè, ngày nào cũng vậy cậu không định để cho mình yên hà?\” Hiểu Nhi hỏi.

\”Ưm…không\” Thanh Thanh đáp lại, cô nháy mắt lè lưỡi nhìn Hiểu Nhi.

\”Mà nè Hiểu Nhi, mình nghĩ lâu lâu cậu nên nghỉ một bữa, cậu làm việc như vậy lỡ như kiệt sức thì sao ? \” Thanh Thanh nói tiếp.

\”Mình không có sao đâu cậu đừng lo lắng quá, mà người cậu nên lo lắng là chú Mộc kìa. Dạo này có nhiều võ sinh mới, mà tớ và cậu lại không giúp được gì.\” Hiểu Nhi nói.

Chợt lúc này An Nhiên bước vào, cô bước đến chỗ Thanh Thanh và Hiểu Nhi đang ngồi.

\” Em chào hai chị, chị ba hôm nay em thu được nhiêu đây, chị nhận đi ạ\” An Nhiên cầm tiền đưa cho Thanh Thanh.

Thanh Thanh ngước lên nhìn An Nhiên, lười biếng nhìn vào số tiền trong tay An Nhiên từ từ mở miệng: \”nhiêu đây? Vậy tức là còn thiếu?\”

\” Dạ… dạ… thưa chị \”An Nhiên trả lời ấp úng.

Thanh Thanh không nói lời nào cô đưa tay và đón lấy số tiền mà An Nhiên đang cầm trong tay.

\”Được rồi em về lớp đi \”.

An Nhiên thở phào nhẹ nhõm \”Dạ em xin phép \” rồi từ từ rời khỏi.

\”Cậu vừa làm con bé sợ đấy ha ha \”. Hiểu Nhi mỉm cười.

\” Mình mà làm con bé sợ sao? hứ \”. Thanh Thanh đưa tiền cho Hiểu Nhi rồi quay về chỗ ngồi.

\”Được rồi, được rồi đừng giận, mình sẽ chiêu đãi cậu một chầu chịu chưa?\” Hiểu Nhi bày ra bộ dáng đáng yêu nhìn Thanh Thanh.

\”Haizz được rồi, ai biểu mình là bạn thân của cậu chứ? Nhưng mà cậu phải giữ lời đó nha.\” Thanh Thanh nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Reng!!!

\”Rồi rồi, không nói chuyện này nữa vào học rồi.\” Hiểu Nhi cười nói.

**********____________________________**********

Reng!!!

\”Được rồi, chúng ta về thôi, xuống cổng trường đợi nhóc kia thui,kẻo đợi lâu quá nó lại oán trách chúng ta không thương nó\” Thanh Thanh nói với Hiểu Nhi.

\”Ừm\” Hiểu Nhi nhẹ đáp lại. Cả hai từ từ bước ra khỏi cửa lớp, vừa xuống tới cổng thì có giọng của một cô gái cất lên.

\”Chị hai! Chị Thanh! Hai chị đợi e có lâu lắm ko?\” một cô gái với mái tóc dài bồng bềnh chạy về phía Hiểu Nhi và Thanh Thanh, cô bé ấy là Bảo Yến em gái của Hiểu Nhi

\”Thật là cái con bé này, lúc nào cũng hấp tấp như vậy.\” TT lắc đầu nói.

\”Nè chạy từ từ thôi\”HN mỉm cười.

Bảo Yến chạy tới bên cạnh Hiểu Nhi, nở một nụ cười tươi : \”chúng ta mau về thôi!\”

\”Chà, tiểu cô cô của chúng ta hôm nay có chuyện gì vui sao? Hay là…? khai mau có phải em có kế hoạch gì giấu tụi chị phải không?\” Thanh Thanh nhìn chằm chằm Bảo Yến, từ từ tiến gần tới bên cô bé.

\”Aiya,em… không có, em… không có giấu gì hết\” Bảo Yến gượng gạo nói, nụ cười trở nên méo xệch trông như đứa trẻ vô tội đang bị bắt nạt.

\”Không có? hay là em để ý đến công tử nào rồi?\” Thanh Thanh nhìn Bảo Yến và nở một nụ cười \”ý nhị\”.

\”Chị có thể đừng suy bụng ta ra bụng người được không? hôm nay chúng ta sẽ được chú Mộc nấu chờ một bữa thật hoành tráng hơn nữa toàn là món em thích nên trong lòng có chút phấn khởi thôi. Cho nên chị đừng loạn lên nữa.\” Bảo Yến giận dỗi nói rồi quay lưng đi trước đến bên Hiểu Nhi.

\”Ế, giận rồi à, chị chỉ đùa chút thôi mà, cho chị xin lỗi đi mà…\” Thanh Thanh vội chạy theo.

\”Em chấp nhận lời xin lỗi của chị, nhưng không có lần sau đâu nha.\” Bảo Yến làm bộ bĩu môi đáp lại.

\”Thanh Thanh cậu đừng chọc con bé nữa, chúng ta mau chóng về nhà thôi đừng để ba cậu đợi.\” Hiểu Nhi cất tiếng nói.

\”Được rồi, về thôi.\” Thanh Thanh trả lời, cả ba cứ thế vừa đi vừa nói chuyện được một lúc thì đã về tới nhà.

***___________________________________________________________________***

Khi vừa về đến cổng cả ba người đều rất ngạc nhiên khi nhìn thấy trước nhà có một chiếc xe hơi Mercedes-Benz GLA 45 AMG màu xám. Vừa nhìn thấy nó Thanh Thanh liền nói:

\”Chà, ai mà đi xe hạng sang thời thượng này đến nhà chúng ta vậy nhỉ? thật là chói mắt a.\”

Vừa nói cô vừa liếc nhìn Bảo Yến và Hiểu Nhi. Bảo Yến không đáp lại cô bé chỉ nở một nụ cười thật tươi, cón HN cô không nói gì, cô nhìn TT buồn cười lắc đầu rồi từ từ bước vào.

Trong sân, một người đàn ông đang lúi húi tưới cây, lúc này Hiểu Nhi, Thanh Thanh. Bảo Yến cùng bước vào, vừa nhìn thấy ba người ông liền nở một nụ cười hiền từ nhìn cả ba. Ông là ba của Thanh Thanh.

\”Đã về rồi đấy à?\” ông từ tốn hỏi.

\”Con chào chú/ba\” cả ba cùng đồng thanh chào.

\”Ừ, mà… nè, bữa nay… chúng ta… có khách\” ông nói.

\”A thì ra là thế, thảo nào mà nhóc con nói rằng bữa nay ba nấu rất nhiều món ngon.\” Thanh Thanh nhanh chóng đáp.

\”Hiểu Nhi, con và Bảo Yến vào trong trước đi, Thanh Thanh con ở ngoài này cùng ba dọn dẹp chỗ chậu cảnh này rồi lát vào sau.\”

\” Hay là chú cho con phụ chú cùng Thanh Thanh dọn dẹp chỗ này rồi vào sau cũng được ạ!\”Hiểu Nhi đáp lại.

\” Không cần đâu, cháu cùng Bảo Yến vào trong trước đi, cầm cặp của Thanh Thanh vào đi. Ngoài này đã có chú và Thanh Thanh rồi, lát xong chú cùng Thanh Thanh sẽ vào sau.\”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN