Quỷ Vương Lữ Bố Tại Dị Giới
Chương 20: Cổng địa ngục mở ra!
Liệp Sát Giả dính trọn một chiêu Tàn Sát, phần đầu bị tạc mất hơn phân nửa để lộ xương sọ ở bên trong, có điều như vậy vẫn chưa đủ khiến nó mất mạng. Đau đớn làm Liệp Sát Giả càng thêm điên cuồng, thân hình khổng lồ lăn một vòng trên đất đè chết không biết bao nhiêu thây ma, cả Vương Ngụy Thần đang sáp tới gần cũng không thể không lựa chọn tạm thời né tránh.
– Súc sinh chết tiệt!
Hai mắt Vương Ngụy Thần bắn ra hung quang tàn bạo, quanh người mơ hồ tỏa ra một thứ khí thế hắc ám cường liệt khiến người khác sợ hãi, trong khoảnh khắc Lửa Địa Ngục từ trong cơ thể hắn bắn ra chiếu rọi một vùng trời đen tối.
– Chịu chết!!!
Gầm lên một tiếng, Vương Ngụy Thần nhét hai bình MP vào miệng sau đó lao tới Liệp Sát Giả, cả người hắn bốc lên hỏa diễm phừng phừng, một phần nhanh chóng bao lấy chiến kích.
Mặc dù tốc độ của Liệp Sát Giả không chậm nhưng vì trọng thương nơi đầu nên ít nhiều có chút choáng váng, lăn lộn lung tung hồi lâu vẫn chưa đứng dậy được, Vương Ngụy Thần chỉ chờ có thế, thân hình hắn như lưu tinh liên tục biến ảo trong bóng tối, chẳng mấy chốc đã tiếp cận đầu Liệp Sát Giả.
Không có cầu kỳ hoa mỹ, Vương Ngụy Thần chỉ đơn giản cắm chiến kích thẳng vào đầu Liệp Sát Giả, Lửa Địa Ngục điên cuồng thiêu đốt, lớp phòng ngự dày đặc trên đầu Liệp Sát Giả rất nhanh liền bị đốt xuyên qua.
Hống!! Hống!!!
Tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng trong không trung rất lâu sau mới tiêu tán, não của Liệp Sát Giả bị ngọn lửa thiêu cháy thành bụi phấn, sinh cơ hơn một ngàn điểm nháy mắt chỉ còn lại con số 0 tròn trĩnh.
Thời điểm Liệp Sát Giả chết đi, một loạt các thông bảo nhảy lên trong đầu Vương Ngụy Thần.
“Tiêu Diệt Liệp Sát Giả nhận được 1000exp.”
“Thăng cấp đẳng cấp 3.”
“Đạt Thành Tựu người đầu tiên tiêu diệt Liệp Sát Giả ở khu E, nhận thưởng: + 2 cấp độ, + 1 trang bị Chức Nghiệp Trắng lv1.”
“Đạt Thành Tựu người đầu tiên tiêu diệt Liệp Sát Giả bằng vũ khí hệ thống ở thế giới thứ 22, nhận thưởng: 1000 Bạc, 2 sách kỹ năng ngẫu nhiên.”
*Thông tin nhân vật: Vương Ngụy Thần.
*Trang bị chức nghiệp Chiến Quỷ – Trang bị Trắng:
*Kỹ năng:
Vương Ngụy Thần chỉ thấy một trận sảng khoái ập đến, vết thương trước ngực chuyển biến tốt đẹp lên nhiều, không còn đau đớn như trước nữa, đồng thời hắn còn chú ý đến bảng kỹ năng của mình, “Cổng Địa Ngục:???” vì sao lại “???”.
Vương Ngụy Thần cộng hai điểm kỹ năng vào Lướt và Chiến Quỷ, do dự một chút rồi cũng cộng vào Cổng Địa Ngục một điểm, dù sao hắn cũng dư điểm kỹ năng mà.
Bất quá ngay sau khi cộng điểm vào kỹ năng Cổng Địa Ngục thì trước mặt Vương Ngụy Thần bỗng xuất hiện một vùng xoáy không gian, từng đợt khí tức hắc ám kinh khủng truyền ra từ trong đó.
Còn không đợi Vương Ngụy Thần kịp phản ứng, thân thể hắn đã bị khí tức hắc ám ảnh hưởng trở nên bành trướng, Vương Ngụy Thần bị cơn đau bất thình lình ập tới làm đầu óc trở nên mụ mị.
Vương Ngụy Thần vốn cao 1m8, lúc này đã vượt quá 2m và không có giấu hiệu ngừng lại, mãi tới lúc vượt quá 2m5 thì mới chậm rãi kết thúc.
Toàn bộ cơ thể hắn hoàn toàn biến dạng, làn da màu đỏ sẫm khô sạm, chạy dọc thân thể là vô số đường nứt chảy ra mắc ma, nhiệt độ khủng khiếp khiến không khí chung quanh bốc hơi thành từng đoàn khói trắng.
Trên lưng, tay, chân mọc ra những gai xương dài nhọn, đặc biệt là phần lưng và vai, giống như một vùng tinh cương chưa được khai thác. Khuôn mặt xương xẩu không khác gì đeo lên một tấm mặt nạ địa ngục, đôi mắt đỏ rực cùng với hai hàng răng nanh sắc bén tỏa ra hào quang như muốn ăn tươi nuốt sống mọi sinh vật.
Nhìn có vẻ kinh khủng nhưng Vương Ngụy Thần hoàn toàn không mất đi khống chế, hắn vẫn bình tĩnh xen lẫn chút ngạc nhiên quan sát biến hóa của cơ thể mình.
Không nói tới toàn bộ chỉ số cường hóa gia tăng trên phạm vi lớn, Vương Ngụy Thần có cảm giác trong tay nắm giữ sinh mệnh của tất cả sinh vật sống.
Thích thú với lực lượng bộc phát cùng biến đổi của bản thân, một lúc lâu sau Vương Ngụy Thần mới chú ý tới tình huống xung quanh, mặt đất dưới chân đã không còn là mặt đường nữa mà giống như một bãi chiến trường cổ đại hơn, khắp nơi tràn ngập một màu đỏ rực tà ác, trong không khí cũng âm u hắc ám.
Cái xác khổng lồ của Liệp Sát Giả đã bị mắc ma cắn nuốt đến không còn, cây cối ven đường cũng trở thành vật chết tàn lụi.
Cách đó không xa, bốn người Trầm Tuyết Ngưng đang vui mừng khi nghe thấy tiếng hét thảm của Liệp Sát Giả, bọn họ biết Vương Ngụy Thần đã thành công rồi, thế nhưng không được vài phút sau thì bốn người đồng thời ngã lăn ra đất.
Nếu lúc này có người ở bên cạnh sẽ nhìn thấy trên trang bị và vũ khí của họ bốc lên từng trận khói đen, đám khói đen này không tiêu tán mà dung nhập vào cơ thể bốn người.
Thời điểm cả bốn tỉnh lại thì đã không còn ở trong phòng học nữa, đứng trước mặt họ là một nhân ảnh cao gần 3m, toàn thân tỏa ra khí thế cường đại.
Nhìn hình dáng hơi có phần đáng sợ của nhân ảnh, đám Trầm Tuyết Ngưng không những không sợ mà còn dâng lên cảm giác vừa thân thiết vừa tôn sùng, giống như thể hắn là thần linh mà bọn họ thờ phụng vậy.
Ngay cả Vương Ngụy Thần cũng có cảm giác tương tự, bốn “quái vật” trước mặt là con dân của hắn.
Không sai, là quái vật, bởi vì dáng vẻ bên ngoài của bốn người đã hoàn toàn thay đổi, không còn là tiểu thư công tử xinh đẹp như trước nữa, biến hóa của họ không khác gì Vương Ngụy Thần, làn da khô khan hai màu đen đỏ, vô số đường rãnh chảy ra dung nham nóng bỏng. Chỉ có gương mặt và vóc dáng là vẫn giữ được nét tương tự so với lúc chưa biến hóa, cái này là điểm khác biệt thứ hai với Vương Ngụy Thần sau đống gai xương “uy vũ” kia.
Cùng lúc đó, bảng thông tin của Vương Ngụy Thần đã bị thay đổi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!