(Quyển 1) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim
Chương 174: Bạn cùng bàn cầm nhầm kịch bản(13)
Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Linh Quỳnh và Cố Ninh Lộ tới tương đối trễ, lúc này đại bộ phận khách khứa đều đã đến đông đủ.
Linh Quỳnh đi vào liền khiến cho không ít người chú ý.
“Cô ta là ai thế?”
“Có lẽ là Cố Tê Tê.” Có người chần chờ “Hình như cô ta còn xinh đẹp hơn trước.”
“Người của Cố gia đều xinh đẹp như vậy sao?”
“Cố Tê Tê trước kia không xinh đẹp đến mức này, hôm nay vừa nhìn thấy…… Còn sáng chói hơn cả vai chính nữa, không phải cô ta tới quậy phá chứ?”
“Tôi còn nghe nói cô ta có tính khí rất thất thường……”
“Người này nhìn qua không phải rất ngoan sao?”
Tiểu cô nương từ thảm đỏ tới, lễ phục cũng không dài lắm, vừa vặn dài qua đầu gối một chút.
Làn váy bồng bềnh, bên ngoài có phủ một tầng lụa mỏng, làm hoa văn trên váy có thêm mấy phần mờ ảo.
Cô giống như công chúa bước ra từ truyện cổ tích.
Ưu nhã mỹ lệ.
Những tiếng xì xào bàn tán bắt đầu vang lên từ mọi ngóc ngách.
Linh Quỳnh không để ý, tùy ý cầm một ly đồ uống trên bàn.
Nguyên chủ không có nhiều người quen, nhưng Cố Ninh Lộ thì cũng không tệ, có không ít người tới chào hỏi cô ấy.
Thấy cô ấy và Linh Quỳnh đi cùng, đại khái mọi người đều kinh ngạc như nhìn thấy quỷ.
“Ninh Lộ, không phải cô vẫn luôn không vừa mắt cô ta sao, bây giờ là đang làm sao vậy?” Có người kéo Cố Ninh Lộ bát quái.
“Không có chuyện gì.” Giọng điệu Cố Ninh Lộ nhàn nhạt “Các người nói chuyện đi.”
Linh Quỳnh nhìn thấy vai chính của hôm nay, rất xinh đẹp, mặc một cái váy cưới màu trắng, đang nắm tay một người đàn ông nói chuyện với ai đó.
Những người phụ nữ của cha Cố đều đẹp.
Mà cha Cố có thể có cả một vườn hoa, dung mạo tự nhiên không tệ, mặc dù bây giờ đã lớn tuổi, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trai của một người đàn ông trưởng thành.
Cho nên những đứa con trai, con gái của ông ta cũng không thể xấu.
Tầm mắt Linh Quỳnh đảo qua bốn phía, có rất nhiều người cô đã nhìn thấy trên tài liệu, hôm nay mới được gặp mặt.
Trừ những người có quan hệ họ hàng với Cố gia còn có những đối tác kinh doanh.
Trong trường hợp này, mọi người sẽ không bàn tán linh tinh, ngoài mặt đều sẽ ôn hòa, thân thiện.
“Cô thấy ông đâu không?” Linh Quỳnh quay đầu hỏi Cố Ninh Lộ vẫn luôn đi theo phía sau mình.
“Làm gì?”
“Hỏi một chút.”
Cố Ninh Lộ suy nghĩ một chút, nói: “… Ông ấy chắc đang ở phòng nghỉ.”
“Phòng nghỉ nào mới được?”
“Sao tôi biết được.”
“Cô đi tìm hiểu đi.”
“Vì sao tôi phải đi?” Cố Ninh Lộ không chịu.
Linh Quỳnh cười với cô: “Tôi mang cô đi kiếm tiền.” Hôm nay cô tới nơi này, cũng không phải là vì tham gia tiệc đính hôn.
“……”
Cố Ninh Lộ đi.
Lão gia tử đang ở phòng nghỉ ngơi trên lầu, Linh Quỳnh và Cố Ninh Lộ đi lên.
Tầng một này đều là người của Cố gia, cứ đi ba bước là gặp một người, cực kì khoa trương.
Nhưng mà những chuyện trước kia ông ấy làm……
Ai, không đề phòng thì chắc chắn không được.
“Tê Tê tiểu thư, Ninh Lộ tiểu thư, hai người có chuyện gì sao?”
“Tôi muốn gặp ông nội.” Linh Quỳnh cực kỳ ngoan ngoãn nói.
“Phiền hai vị tiểu thư chờ một lát.”
Cố Ninh Lộ không ôm hy vọng quá lớn.
Cố lão gia không thích bọn họ lắm…… Mặc dù cũng là họ Cố.
Quan hệ giữa cha Cố và Cố lão gia không tốt, nguyên nhân cụ thể thì không biết.
Dù sao này hai người gặp mặt liền bắt đầu tổn thương lẫn nhau, không giống cha con, mà giống kẻ thù hơn.
Cố Ninh Lộ đang nghĩ tới khả năng sẽ bị đuổi xuống, thì người kia đã trở lại, mời hai người vào.
Cố Ninh Lộ: “……”
…
Cô dâu và chú rể đang đứng trên sân khấu của đại sảnh.
Vì cha Cố là trưởng bối nên cũng phải lên trên phát biểu.
Chờ khi hắn xuống dưới, liền có người lại đây cùng báo với hắn “Tê Tê tiểu thư và Ninh Lộ tiểu thư đi gặp lão gia.”
“Ông già có cho gặp không?”
“Cho.”
Cha Cố nhíu mày: “Bọn họ nói cái gì?”
“Hai vị tiểu thư còn chưa ra ngoài, tạm thời chưa biết.”
Cha Cố trầm tư một lát: “Cậu cảm thấy hai đứa nó có liên quan tới chuyện kia không?”
Chuyện kia chính là khi cha Cố chưa kịp trở về thì con gái đã chết.
Gần đây vì tra chuyện này nên bọn họ rất bận rộn.
Nhưng mà……
Không có nhiều manh mối.
Bây giờ cũng chỉ có thể hoài nghi, rất có khả năng là người Cố gia làm.
“Cố tổng, chuyện này không có chứng cứ, tôi không dám nói bậy.”
“Chuyện của thằng hai thì sao?”
“Hẳn là Ninh Lộ tiểu thư có tham dự, lần này Ninh Lộ tiểu thư và mẹ cô ấy có nhiều lơi ích nhất.” Việc này tương đối rõ ràng, hắn cũng dám nói vài câu.
Cha Cố không quản chuyện tranh đấu giữa mấy đứa con.
Cuối cùng người nào chiến thắng thì người đó chính là người thừa kế.
Lần này những chuyện Cố nhị thiếu gia làm sau lưng cha Cố bị khui ra, ông phải nhanh chóng đi xử lý.
“Hôm nay người tới……” Cha Cố vừa cất giọng thì nhác thấy có người đi tới.
Ông cụ được một cô gái trẻ đỡ đang đi đến phía bên này.
Thiếu nữ đi đến cực kỳ đẹp, cười khanh khách nói chuyện với ông cụ, chọc ông cụ đến rất vui vẻ.
Mắt cha Cố nhíu lại.
Ông già này không ưa nhất là mấy đứa con riêng của mình, ngày thường nhìn thấy là mặt sưng mày xỉa, không bao giờ cho được cái sắc mặt tốt.
Bây giờ lại vừa nói vừa cười với Cố Tê Tê?
Cố Ninh Lộ cũng cảm thấy rất kỳ diệu.
Bây giờ coi như cô đã biết bản lĩnh dụ dỗ mọi người của Linh Quỳnh, vốn dĩ cô lớn lên rất ngoan ngoãn, nói chuyện lại mềm ngọt, hoàn toàn chính là bộ dáng người lớn thích nhất, hiếu thảo cực kỳ.
Nhưng Cố Ninh Lộ biết không phải……
Trước cửa cô còn gọi là ông cụ, đi vào liền kêu ông nội, thay đổi quá mức tự nhiên.
Hơn nữa ông cụ này không thích người khác gọi mình là ông nội.
Có thể do tiếng gọi kia của cô quá mức ngọt ngào, khiến ông cụ không phản bác lại, lạnh mặt hỏi hai người làm gì.
Tiểu cô nương rót một ly trà trước, nói đi lên thăm hắn, tung ra vô số câu nói dỗ dành người lớn.
Cố Ninh Lộ cảm thấy thứ bệnh tâm thần này quá biết diễn kịch.
Trước kia cũng không phát hiện cô diễn giỏi như vậy nha.
Ông cụ xuống dưới cũng không lên sân khấu nói chuyện, chỉ là tùy tiện chúc phúc một câu, sai người tặng lễ vật.
Lễ tiết xem như xong rồi.
Cha Cố đi đến trước mặt ông cụ, ông cụ hừ lạnh một tiếng, không thích hắn: “Mày còn không hiểu chuyện bằng con gái mày này.”
Cha Cố: “……”
Người ta đã nói gì đâu?
“Nhìn lại đám oanh oanh yến yến của mày đi, thật sự coi mình là hoàng đế chắc?” Ông cụ mở ra hình thức mắng chửi người.
“Lúc ngài còn trẻ cũng không khác gì tôi bây giờ.” Cố phụ ném về “Không phải là tôi kế thừa thứ gen tốt đẹp của ngài sao.”
“Mày……”
Ông cụ tức giận đến suýt thì phát bệnh.
“Cút, cút cút cút!”
Cha Cố cười khẩy, dẫn theo người rời đi. Trước khi đi còn liếc mắt nhìn Linh Quỳnh một cái, rất có ý tứ.
…
Linh Quỳnh đỡ ông cụ xuống lầu.
Chờ xe đi rồi, Cố Ninh Lộ mới kỳ quái hỏi cô “Cô lấy lòng ông ta làm gì?”
“Quyền kế thừa ở trong tay ai?”
“Cha mà.”
“Hắn chỉ là người công cụ mà thôi.” Linh Quỳnh cười nhạt, sâu kín nói: “Tôi chỉ thay cha gánh một phần trọng trách hiếu thuận với trường bối thôi, tôi thật giỏi.”
Cố Ninh Lộ: “……” Câu này cô dám nói trước mặt cha không? Xem ông ta đánh chết cô không!
Cố Ninh Lộ: “Cô…… Làm sao cô biết được?”
Ông cụ cầm quyền rất nhiều năm.
Nhưng mấy năm nay vẫn luôn là cha Cố làm chủ……
Linh Quỳnh nghiêng đầu, cười với cô ta “Động não nha.”
Cha Cố hoàn toàn không có ý thiên vị ai, là bởi vì hắn căn bản không làm chủ được.
Linh Quỳnh đã điều tra kết cấu công ty, nhìn qua có vẻ là cha Cố cầm quyền.
Nhưng vẫn còn rất nhiều chỗ tối nằm trong tay ông cụ.
Ông cụ làm ngựa chiến cả đời, sao có thể sẽ dễ dàng uỷ quyền.
Công lược một NPC vô dụng có ích gì, thu phục BOSS mới có thể có tiền tiêu, mới có thể mua váy nhỏ, mua những thứ xinh đẹp, nuôi bảo bối.
Cứ nghĩ đến nuôi bảo bối là Linh Quỳnh lại đau tim.
Vì nuôi con yêu mà cô dễ dàng sao.
——— Vạn vật đều có đường phân cách ———
Vé tháng a ~ Phiếu a ~
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!