[Quyển 1] Vận Mệnh Đổi Xoay - Khuynh Thành Linh Nữ - Chương 27: Tiểu Mây? Nạp Thanh rời đi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


[Quyển 1] Vận Mệnh Đổi Xoay - Khuynh Thành Linh Nữ


Chương 27: Tiểu Mây? Nạp Thanh rời đi


Một ngày mệt mỏi qua đi, nàng lại trở về phòng 204. Lúc này, Nhất Linh mới xem kĩ được con kì thú kia. Là chủng tộc gì cơ chứ? Tai lá, mắt đỏ, bụng rắn, da hồ… Nàng quen lắm nhưng nhất thời chẳng nhớ ra.

– Nha nha_ Con vật bỗng phát ra tiếng kêu… không biết nói?

“” Tỷ tỷ, nó muốn khế ước ” lúc này giọng của Tiểu Nhã vang lên trong đầu nàng…khế sao? Nó là chủng gì? Làm sao khế đây?

Nhưng nàng vẫn bầy khế ước chi trận ra. Tiểu thú nhảy vào trong khế ước, tất cả nguyên tố đều biến mất dạng. Một cái loại trắng nhạt xanh lam bay ra. Khế ước phát sáng, nàng phun ra một ngụm máu…Khế ước cứ như vậy bị tiểu thú bắt buộc khế…. quỷ gì đây?

“” Tỷ tỷ? Tỷ sao không? “” Giọng lo lắng của Tiểu Nhã truyền vào. May mà lúc nàng chiến cương thi Tiểu Nhã đang ngủ say chứ không chắc nó phát khóc lên rồi…

” Ta là Vân mâu! ” Một giọng nói đan xen vào đầu nàng… vân mâu? Vậy gọi tiểu Mâyđi!

– Ta gọi ngươi Tiểu Mây được không?

Nó ngoảnh mặt làm ngơ chĩa chiếc đuôi hồ ly về phía nàng ý chỉ bất mãn

– Tiểu Vân hay Tiểu Mây?_ Nàng nghĩ tuy vân với mây giống nhau nhưng mây vẫn cute hơn mờ.

Tiểu Mây ngã nhào… Vân là mây mà.. có khác gì đâu! Đồ lừa con nít!

– Ngươi không nói chứng tỏ đồng ý đi

Đồ vô liêm sỉ!

Tiểu Mây âm thầm chửi với hai tiếng nha nha kháng nghị… đáng tiếc… đời không như mơ… chẳng ai để ý nó cả.

….

Nằm xuống giường, bây giờ Nạp Lan đã về phòng rồi. Nhất Linh vươn vai mấy cái cười nhạt nhìn lên trần…haizz, cuộc đời nàng mỗi ngày một mới rồi lại đương đầu hơn với khó khăn… Bình nguyên sư cấp 6 mới thật nhỏ yếu làm sao… liều mạng liều mạng.. mỗi lần tích góp tí xíu… chắc sẽ được nhỉ? Nàng quá nóng lòng rồi… Từ từ vậy, đời còn dài lắm

“” Cạch “” Cánh cửa bật mở, một thân ảnh nho nhỏ tiến vào… là Nạp Thanh

Mặt cậu bé bí xị buồn rầu, chán nản mở miệng:

– Tỷ tỷ… đệ rời đi tỷ có buồn không?…

Nàng khó hiểu nhìn Nạp Thanh

-… Là… đệ… mấy hôm trước… Khi đệ biết mình là tam hệ nguyên tố nên đã chạy vụt ra ngoài để đăng ký Ám điện…

– Ê! Thằng nhóc bần tiện này đại ca_ Tên to con nhất,Ức Lý mở lời

Nạp Vương lúc ấy vừa đăng ký xong nên vô cùng vui vẻ:

– A, bản đại ca vui vẻ, tha nó đi._ Nạp Vương cười ha ha

Thật ra thì đệ cũng không để ý lắm, chạy vụt vào Nhập điện thủ tục thì Nạp Vương kéo đệ lại giọng chế giễu nói:

– Cái loại vứt bỏ như ngươi mà cũng muốn vào ám điện? Mơ đi nha con!_ Hắn ta nhăn mày lại

Cảm nhận sự sự xúc phạm mãnh liệt nên đệ đã khoe ra tam hệ của mình.

Nhất Linh nghe đến đây khóe miệng run run,… thần linh ơi! Đệ có nói thì ai tin?

– Nhưng bọn chúng không tin, Tiên tỷ thấy quá đáng không? Thế là đệ phóng ba nguyên tố ra!

– Ách! Lần sau tỷ cấm đệ lỗ mãng nghe chưa!_ Sung sướng lắm mà khoe?

Nạp Thanh gật gù

– Và bọn chúng kinh hãi nhìn đệ như ma_ Nạp Thanh chớp chớp mắt… người ta giống ma lắm sao?

Giống lắm!

Nhất Linh âm thầm bồi thêm một câu. Tam hệ không phải ma thì là gì! Chẹp!

Và cứ như vậy một lần nữa nàng quên mình là Thập hệ vô song, tam hệ là ma thì thập gọi là tổ tiên của ma vương nha

– Lúc này, một nhân từ nhập điện thủ tục bay xuống, vác đệ lên và đưa vào trong.

Nói đến đây, nàng có chút liên tưởng đến câu đưa dê vào miệng cọp hoặc là vào tròng nha! Tam hệ thật sự quý hiếm! Đáng để bảo tồn!

– Bên trong một lão hắc y nhân có giọng ồm ồm như vịt đực đưa tinh thần vào khám xét đệ_ lão hắc y giọng vịt đực chắc là hắc y nhân kiểm tra cho nàng rồi

– Sao đệ lại nói giọng ồm như vịt đực_ Này là quá mức chế giễu nha

– Giọng lão không dịu dàng như tỷ!

Nhất Linh phun nước, Nạp Thanh… đệ quá trâu rồi! Người ta già thì giọng vậy chứ mang so sánh với chục tuổi tỷ tỷ ==

– Tỷ có sao không?

– Ách, không… chỉ là sặc thôi_ Nàng vỗ vỗ ngực

– Tí quên, lão bảo là lão nhận đệ làm đồ đệ nha! Đệ không có đồng ý nhưng lão bảo đi theo lão sẽ có sức mạnh vô song! Đệ sẽ bảo vê tỷ thật tốt!!!_ Nó nói giọng điệu chắc nịch.

– Tí quên, lão còn cho đệ đan dược gọi Phục hồi đan. Song, đệ vào phòng tỷ khoe nhưng phát hiện tỷ đầy máu nằm dưới sàn…_ Nạp Thanh nói tiếp

– Vậy…phục hồi đan cấp 8,.. đệ nhét vào miệng tỷ…_ Ôi! Phí của trời! Trong người nàng chứa quang nguyên tố chữa lành mà! Bán đấu giá đan cấp 8 là được ngàn vàng đấy!

– Nhưng có điều… lão bảo đệ phải đi theo lão rồi kêu lão sư phụ_Mặt nó xị xuống, không muốn xa tiên nữ tỷ tỷ!

Nàng vỗ vai nó

– Không sao, lịch luyện xong thì trờ về cùng tỷ_ Đây là cơ hội tốt để bồi dưỡng mầm non… phải để đệ ấy đi

– Vâng_ Nạp Thanh sụt sịt khóc

– Nam tử hán, đại trượng phu không thể khóc! Nín đi, có phải biệt ly vĩnh viễn đâu! Sớm ngày gặp lại!_ Nhất linh vẫy tay chào nó

Thanh Thanh nhẹ gật đầu, cũng chào lại thần tiên tỷ tỷ mà nó yêu quý…

Nhất Linh không biết, mấy năm nữa gặp lại, Nạp Thanh sẽ như vậy khác xa! Trưởng thành đến độ nào, khó nói trước

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN