(Quyển 2) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim
Chương 226: Hôm nay bệ hạ vẫn chưa khỏi bệnh(28)
Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Kỳ Nguyệt Cung.
Quân Hành Ý cầm một tờ giấy Tuyên Thành trắng trong tay, Tiểu Kim bưng nước sạch tới.
Quân Hành Ý ngâm giấy vào trong nước, chữ viết chậm rãi hiện ra.
Tiểu Kim vớt ra, trải lên bàn.
“Bệ hạ.”
Quân Hành Ý liếc mắt một cái qua mười hàng chữ, rất nhanh liền xem xong nội dung trên đó.
Chuyện của Trương Toàn đã được nhắc tới phía trên, nhưng mà sổ sách bị Linh Quỳnh cầm đi trước nên bọn họ không hiểu được.
Cũng có một số chuyện về Lĩnh Châu.
Lữ thái phó vơ vét được vô số tài sản ở vùng Lĩnh Châu, sự phẫn nộ của dân chúng nổi lên bốn phía, bọn họ cũng phát hiện Lữ thái phó đang nuôi tư binh.
Quân Hành Ý bảo Tiểu Kim tiêu hủy tờ giấy.
Hắn lấy ra sổ sách trước đó Linh Quỳnh đưa cho mình lật ra xem, ánh mắt biến ảo khó lường, khiến người ta không thể hiểu rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì.
Chờ Tiểu Kim quay lại, Quân Hành Ý đang nhìn ba chữ ‘Quân Hành Ý’ Linh Quỳnh viết.
“Bệ hạ, chữ này…”
Không giống như chữ viết tay của bệ hạ.
Nhưng ngoại trừ bệ hạ, còn ai dám viết đại danh của hắn?
“Cất đi.” Quân Hành Ý phân phó Tiểu Kim “Bảo quản cẩn thận. “
Tiểu Kim: “Vâng. “
Tiểu Kim tìm một cái hộp gỗ đàn hương xinh xắn bỏ ba chữ kia vào, đặt trong Đa Bảo Các ở tẩm điện Quân Hành Ý.
Mỗi thiên kim tiến cung lúc đi ra ngoài với một tấm bảng không rõ ngụ ý.
Mọi người còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, trong cung lại triệu tập đại thần, để từng người đi gặp Quân Hành Ý.
Sau khi đi vào cũng không biết đã nói gì, đại bộ phận triều thần đều bị ngập đầu, sau đó bị đuổi ra ngoài.
Số ít thì nhận được vài nhiệm vụ không giải thích được, bắt bọn họ phải tìm đồ trong thời gian ngắn, nếu tìm không được thì lấy đầu ra nộp.
Chúng triều thần lập tức chạy tới cáo trạng Lữ thái phó.
Mấy ngày gần đây đáy lòng Lữ thái phó có chút bất an.
Lúc này những hành động của Quân Hành Ý cũng không khác gì mấy trò đùa ngang ngược bình thường, giày vò triều thần, nhưng hắn vẫn ẩn ẩn cảm thấy không thích hợp.
Lữ thái phó hỏi các cận thần đã từng gặp Quân Hành Ý, bọn họ đều nói không có gì đặc biệt, giống như thường ngày.
Vẫn là nhìn bọn họ không vừa mắt, soi mói rồi chửi bới bọn họ.
Đưa ra một loạt nhiệm vụ, cố ý khiến bọn họ không hoàn thành nó, chờ sau này tính sổ.
Quân Hành Ý giày vò triều thần mấy ngày, tựa hồ náo loạn đủ rồi, dần dần dừng lại.
Lữ thái phó sai người đi điều tra Quân Hành Ý đã bố trí nhiệm vụ cho những ai.
Danh sách rất nhanh đã đến tay Lữ thái phó.
Người trong danh sách có người của hắn, có trung lập, cũng có một ít kẻ chỉ ngồi ăn chờ chết.
Dù sao cũng là không có quy luật gì, chỉ ngẫu nhiên chọn.
“Thái phó, có lẽ bệ hạ có lẽ chỉ muốn giày vò người khác, ngài lo lắng nhiều rồi.” Trước kia loại chuyện này cũng xảy ra không ít, vị kia cứ muốn chơi là chơi.
“Mong là vậy.”
Lữ thái phó nhíu mày ” Đã tìm được Trương Toàn chưa? “
“Còn chưa.”
“Khẩn trương xử lý sạch sẽ tất cả mọi chuyện bên Lĩnh Châu, không được để lộ sơ hở gì.”
Tuy rằng Trương Toàn chỉ mất tích, nhưng ai biết hắn có thể rơi vào tay người nào khác không.
Xuất phát từ an toàn, Lữ thái phó sai người đi xử lý sạch sẽ mọi chuyện Trương Toàn có thể biết, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào.
Mặc dù hiện tại hắn có vẻ như một tay che trời, nhưng thực chất vẫn còn có một Tạ thừa tướng không hiện sơn không lộ thủy.
Hắn còn chưa lấy được toàn bộ Binh quyền.
“Tạ thừa tướng còn chưa khỏi bệnh sao?”
“Chưa ạ, nghe nói còn nghiêm trọng hơn.” Cấp dưới trả lời: “Có lẽ là việc mất đi đứa con gái duy nhất đả kích quá lớn tới ông ta.”
“Việc này có chút kỳ lạ, tìm cơ hội vào Tạ phủ thăm dò đi.”
Tạ thừa tướng bệnh lâu như vậy… Tại sao còn chưa khỏe lại?
“Vâng.”
Phủ Thừa tướng không khó vào, thám tử rất nhanh truyền tin tức về, đúng là vẫn đang bị bệnh.
Ngày nào cũng không ngừng uống thuốc, ngay cả giường còn không thể xuống, nghe nói là bởi vì quá đau xót cho nữ nhi thành bệnh, hơn nữa đoạn thời gian trước do thời tiết quá lạnh, hàn khí nhập thể.
…
Nửa tháng sau.
Phái đoàn các nước láng giềng vào kinh thành.
Mục đích của sứ đoàn chính là hòa thân, những đại thần kia đại khái cũng đã phản ứng lại một loạt thao tác kia của Quân Hành Ý là vì cái gì.
Quân Hành Ý không có con, mà các công chúa của tiên đế đã sớm đi xuất giá.
Hiện giờ trong cung căn bản không có công chúa trong độ tuổi hòa thân.
Nghĩ đến Lữ thái phó chắc cũng đã biết chuyện này, bằng không lúc ấy khi bọn họ đi tìm Lữ thái phó, Lữ thái phó cũng sẽ không để cho bọn họ làm theo mệnh lệnh của bệ hạ.
Nhưng những tấm bảng đó… Rốt cuộc cái nào sẽ được chọn?
Vàng bạc đồng… Dựa theo logic thông thường, chắc chắn là vàng tốt nhất.
Nhưng thiên kim của Lữ thái phó cũng cầm bảng vàng, hắn sẽ để cho nữ nhi của hắn đi hòa thân sao?
Mọi người ngẫm lại ngày nào Lữ thái phó cũng phải dọn dẹp một đống cục diện rối rắm cho Quân Hành Ý, mặc cho vất vả cực nhọc cũng không có bất kỳ bất mãn nào, chuyện này cũng không phải… không có khả năng.
Ngày hôm sau lên triều, Quân Hành Ý mang theo một cái hộp.
Hộp được phủ bằng vải, chỉ để lại một lỗ hổng có thể đưa tay vào.
“Mọi thứ các ngươi đều đã biết, trẫm sẽ không nói nhiều nữa, trong này có năm tấm bảng vàng đại diện năm ứng cử viên được tuyển ra nửa tháng trước.” Quân Hành Ý dựa nghiêng trên long ỷ, “Hiện tại xem vận khí của ai tốt, có phúc khí được chọn. “
“Bệ hạ, không thể đùa giỡn như thế.” Lữ thái phó là người đầu tiên phản đối.
“Đúng vậy bệ hạ, đây là hòa thân, chỉ cần vô ý sẽ dẫn đến tranh chấp, phải thận trọng.”
“Xin bệ hạ suy nghĩ lại.”
Quân Hành Ý thật sự suy nghĩ vài giây.
Hắn giật giật khóe miệng “Được rồi, thiên kim của Lữ thái phó xuất sắc về mọi mặt, có tư cách đại diện quốc gia đi hòa thân, không bằng Lữ thái phó nhịn đau cắt thịt, để nữ nhi của mình xuất ra một phần lực vì đất nước. “
“Bệ hạ…”
“Nếu Lữ thái phó không muốn thì rút thăm, rút trúng ai chính là người đó.”
Một phần năm cơ hội.
Nhưng Lữ thái phó cảm thấy mặc kệ hắn rút như thế nào, cuối cùng đều sẽ trúng Lữ Thi Duyệt.
Lữ thái phó đọc ra tầng ý tứ này từ vị đế vương trẻ tuổi ngồi trên cao kia.
Mà đây là chuyện quốc gia đại sự, hắn không có khả năng từ chối.
Nếu không chính là có ý định khơi mào tranh chấp.
Lữ thái phó căn bản không nghĩ tới Quân Hành Ý lại ra chiêu như vậy.
Nếu hắn biết, sẽ có chuẩn bị, cho dù có rút cũng rút không trúng.
Nhưng bây giờ……
“Vị đại nhân nào đại diện ra rút đây?” Quân Hành Ý giơ tay lên “Lữ thái phó? “
“Bệ hạ, thật sự muốn đưa ra quyết định qua loa như thế sao?” Lữ thái phó trầm giọng hỏi.
“Trẫm làm sao qua loa được? Các vị thiên kim đều đã được trẫm nghiêm túc đánh giá, chọn ra dựa theo biểu hiện của các nàng, Lữ thái phó đang nghi ngờ ánh mắt của trẫm? “
“……”
Ý tứ của Quân Hành Ý rất rõ ràng, hoặc là hôm nay ngươi tạo phản, hoặc là ngoan ngoãn rút.
Dù sao hắn cũng đi chân trần không sợ rơi giày.
Lữ thái phó buông thõng tay bên cạnh mình, nắm chặt.
Vị bệ hạ này điên lên rồi, thật sự không quan tâm gì…
“Để cho công bằng, Tiểu Kim, lấy những tấm bảng bên trong ra cho chư vị đại nhân xem một chút.”
“Vâng.”
Tiểu Kim lấy năm tấm bảng ra, lần lượt bày ra cho các vị đại thần.
“Vi thần đến rút.”
Không ai nguyện ý, cuối cùng vẫn là Lữ thái phó lãnh việc này.
Quân Hành Ý cười ra tiếng, giơ tay lên ý bảo Lữ thái phó đến.
Lữ thái phó đưa tay vào trong hộp, bên trong ngoài năm tấm bảng, cũng không có gì để sờ.
Tên trên bảng hiệu được viết bằng bút, căn bản là không sờ được cái gì.
Lữ thái phó nhìn lên trên.
Nam nhân mặc long bào lười biếng dựa vào tay vịn, một tay chống cằm.
Đối diện với tầm mắt Lữ thái phó, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, tràn đầy ác ý.
Lữ thái phó cũng không cần chọn, hắn biết mặc kệ cái nào trong này, đều là Lữ Thi Duyệt.
——— Vạn vật đều có đường phân cách———
Bỏ phiếu tháng một chút nha các bảo bối ~
Hãy nhìn Thần Quỳnh tội nghiệp của nàng~
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!