Rắc Rối Đáng Yêu - Chương 11: Bầu trời xanh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Rắc Rối Đáng Yêu


Chương 11: Bầu trời xanh



1 tuần sau :

Sức khỏe của hắn hồi phục lại rất nhanh , đã được xuất viện .

Nó vừa về tới nhà thì nhận được điện thoại :

_’’ Alô ! ‘’

_’’ Anh đây ! ‘’

_’’ Anh Kỳ Sơn ! Mấy hôm nay anh đi đâu vậy ? ‘’

Nó vừa mừng vừa bất ngờ khi nhận được điện thoại của Kỳ Sơn .

Từ khi ở bệnh viện , Kỳ Sơn chỉ xuất hiện 2 lần rồi ko thấy nữa , ở nhà cũng ko gặp .

_’’ À ! Tại anh có chút chuyện bận ! ‘’

_’’ Vậy h anh đang ở đâu thế ? ‘’

_’’ Sân bay ! ‘’

_’’ Hả ? Sao lại ở sân bay ? ‘’

_’’ Gia đình anh muốn anh về Úc học tập để quản lý công ty của ba nên hôm nay anh phải đi ! ‘’

_’’ Sao ạ ? anh đợi 1 chút , em ra sân bay tiễn anh ‘’

Cúp điện thoại , nó báo cho hắn & Nhật Lâm biết , rồi cùng nhau ra sân bay .

Đến nơi , nó chạy thật nhah vào tìm Kỳ Sơn .

_’’ Hoàng Linh ‘’ . Kỳ Sơn thấy nó liền mỉm cười

_’’ Hộc….hộc…sao….anh đi …bất ngờ….vậy ‘’ . Nó vừa thở vừa nói

_’’ Đúng đó . Sao mày đi bất ngờ vậy ? ‘’ . Nhật Lâm nhìn Kỳ Sơn

_’’Tại tao chưa nói vs tụi bây thôi , chứ chuyện này quyết định được 1 tuần rồi’’

_’’ Mày thật là .. ‘’ Hắn huých vào vai Kỳ Sơn

Bất chợt , Kỳ Sơn tiến đến , ôm chầm lấy nó .

Nó bất ngờ , đứng im như tượng .

Rồi Kỳ Sơn khom người xuống thủ thỉ vào tai nó :

_’’ Hôm đó , ko phải anh đùa đâu . Đồ ngốc ạ ! ‘’

Lời nói nhẹ nhàng ấy đủ để nó nghe được .

Buông vòng tay đang ôm nó ra , Kỳ Sơn mỉm cười :

_’’ Thôi , trễ rồi . Tạm biệt ‘’

_’’ Nhớ gọi điện cho tụi tao đấy ! ‘’

Rồi Kỳ Sơn way đi .

Nó vẫn còn bất ngờ , sao nó thấy mình có lỗi quá !

_’’ Anh Kỳ Sơn ..’’ . Nó gọi vs theo Kỳ Sơn .

Khẽ nhíu mày , rồi cười nhẹ 1 cái , Kỳ Sơn way đầu lại nhìn nó :

_’’ Ko sao đâu ! À , nếu 2 tên đó ăn hiếp em , em cứ gọi cho anh , anh sẽ thay em trừng trị tụi nó . Tạm biệt em ! ‘’

Lời nói vừa dứt thì y như rằng , có 2 ánh mắt rực lửa nhìn Kỳ Sơn .

Thấy Kỳ Sơn mỉm cười , nó ko lo nữa , đưa tay chào tạm biệt Kỳ Sơn .

Máy bay cất cánh bay lên ko trung . Kỳ Sơn ngồi nhìn ra cửa sổ .

Trông ý nghĩ của Kỳ Sơn , Nó giống như bầu trời kia vậy , chỉ nhìn thấy được , ở bên được , nhưng mãi mãi ko thể chạm vào được …….

Ánh mắt Kỳ Sơn mag 1 nỗi buồn mang mác …Lần đi này , có thể Kỳ Sơn sẽ quên được nó hoặc cũng có thể ko ? ……

Dù xa nó , Kỳ Sơn pit mình sẽ rất nhớ , nhưng nếu cứ như vậy , sẽ làm nó khó xử & Kỳ Sơn sẽ càng đau lòng hơn ..

Đưa ánh mắt nhìn bầu trời xanh , Kỳ Sơn khẽ mỉm cười , gương mặt tựa thiên thần …

‘’ Tạm biệt em . Cô bé ngốc !”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN